Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67
Dương Thiệu cũngkhôngbiết nênnóigì,hắnkhôngxem trọng Du Tố Hoa như vậy.
Nàng biết trước ca casẽkhôngđimà, nếu như phụ thânkhôngnói, có lẽ huynh ấy còn hiếu kì màđixemmộtchút, vừanóira huynh ấy nhất địnhsẽkhôngđi.
Kể từ lần trước nàng tới Hầu phủ, tới nayđãquamộtquãng thời gian!
Kỷ Dao uống nước, gọi Mộc Hương rót trà.
Bởi vì là ngày hưu mộc, Kỷ Chương kinh ngạc: "Tiểucônày thựcsựmở quán rượu sao?khôngthể tưởng tượng nổi, ta chưa từng nghenóitrong Kinh thành này cócônương nào làm ăn buôn bán cả."
Nữ nhi vẫn luôn muốn muamộtcon mèo cái, bảo Chu ma ma tìm mọi biện phápđimua, nhưng lần nào cũng thất bại trở về,khôngngờ tới Dương Thiệu lại mang tới tặng.
Dương Thiệu mở nắp đậy ra, mọi người nhìn vào, chỉ thấy bên trong cómộtcon mèo cái trắng tuyết, đại khái khoảng bày tám tháng tuổi, thấy có người nhìn mình, thân hình mèo con hơi co lại, kêu meo meo hai tiếng.
Nàng đem hậu quảnóicho Mộc Hương nghe.
"Lão gia, phu nhân, có khách quý!"
Nghe thấy câu này, Kỷ Dao hừ mũimộttiếng.
Đúng là đại tài khí thô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng trước khi thành thân với Kỷ Chươngđãhiểu rấtrõvề ông, nhà bà làm buôn bán, Kỷ Chương viện cớ tới cửa tiệm rất nhiều lần, bà cũng lén lútđigặp ông ấy.
Bởi vìkhôngđấu rượu, đám nữ quyến rất nhanh liền tan tiệc, bên khách nam lại uống tới giờ Mùi mới ngừng.
Chương 67
Thái phu nhânđangnóichuyện với Dương Thiệu.
Kỷ Dao ngồi trước gương, để Mộc Hương gỡ trang sứctrênđầu xuống.
"Đình Nguyên, khó có khi tiểucônương mở quán rượu, conđichúc mừngđi! Có con tọa trấn, những bằng hữu của con nhất địnhsẽtới tham gia náo nhiệt."
"Gặp qua Hầu gia." Người Kỷ gia đều hành lễ.
Sau khi đám người Kỷ Chương tới thăm Kỷ Nguyệt và Tiềm ca nhi liền trở về nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhìn chằm chằm liên tục."
Kỷ Dao trong lòng khẽ động, hỏi thăm: "Ducônương nào vậy?"
Kỷ Daođitới chỗhắn.
Đứa trẻ này đúng là tùy hứng!
Tới đây,cônương xấu xa củahắn.
"Vậy liềnđixem xem." Ngày thường Kỷ Chương ở nhà cũng có thói quen uốngmộtvài ly rượu.
Kỷ Đình Nguyên coi nhưkhôngnhìn thấy.
"Ta thấy nàng ta giống đứa bé hiểu chuyện, con lại vừa ý nàng, ta đương nhiên là thích." Thái phu nhân hi vọng nhi tử thành thân, tuổi táckhôngcònnhỏnữa, con nối dòng Dương gia đơn bạc, ít người quạnh quẽ, bà hi vọng con dâu có thể sớm ngày khai chi tán diệp, phủ đệ có thể náo nhiệt hơnmộtchút.
Hoài Viễn Hầu phủ.
Lần này Kỷ Dao bị nghẹn lời.
Bởi vì chuyện của Du Tố Hoađãnhanh chóng truyền tới tai bà.
"Bận thao luyện binh mã, chẳng có chút thời gian rảnh nào, gần đây mới tốt hơnmộtchút."
Sau đó Dương Thiệu sai người tới truyền lời,nóicó chuyện quan trọng, nàngđigặphắn,hắnhôn nàng... Kỷ Dao đột nhiên nghĩ tới, có chút hoảng hốt.
"Làmộtcon mèo sư tử cái, đúng lúc thànhmộtđôi với con mèo trước đây." Dương Thiệunói, "lần trước sơ xuất, quên mất mèo cũng phải có đôi có cặp, cho nên hôm nay mang tới để bù lại thiếu sót."
Trong đó có cây trâm hoa mai bện sợi tơ kim loại khảm ngọc hôm nay bị nàng rút ra hai lần, Kỷ Dao cầm trong tay, hướng đầu nhọn khẽ đâmmộtcái, lòng bàn tay liền đau. Nàng thựcsựcầm cái này đâm Dương Thiệu, Dương Thiệu cũng thựcsựđãhôn nàng? Nhưng vì sao?hắnkhôngphải làkhôngthích nàng hay sao?
So với kiếp trước, thái độ của mẫu thân tích cực hơn nhiều,hắnhơi hơi mỉm cười: "Mẫu thân thích nàngkhông?"
"Muội ấy à,khôngbiết là giống ai nữa, đến tỷ còn có thể uống đượcmộtchén rượu." Kỷ Nguyệt mím môi cười, "nếuđãkhôngthoải máithìnghỉ ở đâymộtlát."
Kỷ Dao chuyển động con ngươi, thầm nghĩ Dương Thiệukhôngnóidối, Du Tố Hoa thựcsựtới phủ đệ này, nhưng vì sao ả lại bị thương? Là Dương Thiệu hạ thủ sao?
"khôngthể." Kỷ Daonói, "để nương biết được, bàsẽtức điên lên mất."
Trần Tố thấyhắnlại đeo sợi kết trường thọ lên taymộtlần nữa.
Kỷ Đình Nguyên nhìn thấy, trong lòngmộttrận đồng tình.
"Gọi là Du Tố Hoa, Du gia này vốn dĩ tướng công cũngkhôngqua lại với họ, bởi vì là thân thích của Hầu gia, tới tặng lễ đầy tháng nên cũngkhôngtiện cự tuyệt."
Cho nên biện pháp tốt nhất, chính là tiếp nhận - Kỷ Dao có thểkhôngthậtlòng, nhưng Kỷ Dao nhất định phải ở bên cạnhhắn.
Cònnóibận, mấy ngày mùa đông đợt trước cònkhôngphải là săn thú từ sáng tới tối và đánh cờ hay sao? Tặng cho Tạ phủ bao nhiêu là thú hoang!
Châu ngọc màu xanh lam đụng vào nhau, phát ra thanhâmthanh thúy.
Liêu thị bị nàngnóitới mứckhôngtiếp nổi lời.
"Vâng." Nha hoàn lui xuống.
Ánh mắt Liêu thị có chút phức tạp.
Ngón tay Dương Thiệu v**t v* ly trà: "Đúng vậy, mẫu thân, con đối với nàng còn vương tơ tình."
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
"Tìmmộttú nương từng làm ở cục dệt trong cung sửa lại, Hầu gia ngài xem,mộtchút dấu vết cũngkhôngcó."
Nhưng mà, nàng thựcsựmuốn mèo, cái này đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chỉ dựa vào mèo, nàngđãphảinóilời cảm tạ rồi. Đương nhiên, bạc cần bỏ ra vẫn phải đưa, nàngkhôngmuốn thiếu nợ Dương Thiệu.
"Có liên quan gì tới người chứ? Con cũng là do người nuôi lớn." Dương Thiệu an ủi Thái phu nhân, "do bản thân ảkhônghọc cho tốt, ai cũngkhôngthể cứu nổi."
Liêu thị và Kỷ Chương hai mặt nhìn nhau, Kỷ Dao trong lòng lại đánh trống thùng thùng,khôngbiết Dương Thiệu tới làm gì,khôngphảihắntới vì chuyện hôn nàng lần trước đấy chứ?
"Có phải con đối với Kỷcônương vẫn còn vương tơ tình?" Thái phu nhân vào luôn chủ đề, "cho nên nhữngcônương mà ta tìm,mộtngười con cũngkhôngnhìn trúng, con chỉ nhớ mong nàng ta, đúngkhông?"
Đó là tình cảm cách cảmộtđời.
Tayhắnđặttrêngiỏ trúc, ống tay áo trượt xuống, sợi kết trường thọ kiađangnằmtrêncổ tayhắn.
"thìra là vậy," Liêu thị cảm thấy đây chỉ là cái cớ, cười cười, mời Dương Thiệu ngồi xuống, kêu nha hoàn rót trà, "khôngbiết Hầu gia tới vì chuyện gì?"
không, nàngkhôngsay tới mức đó.
hắnrốt cuộc có ý gì?
Liêu thị thầm thanmộttiếng, trợn trắng mắt liếc nhìn nhi tử.
Tiểucônương mặc y phục mùa hè màu vàng nhạt, váy trắng thêu lá mỏng, minh diễm giống như ánh mặt trời. Dương Thiệu nhìn nàng, con ngươi thâm sâu như biển.
Mộc Hương từng cây từng cây gỡ xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vậythìnóisau, nếu Từ gia có ý, tasẽnóivới con, con đừng có phát cáu bậy bạ với ta, bỏ lỡ thôn này liềnkhôngcòn tiệm nào nữa đâu!"đãkhôngcó con rể Hầu gia,khôngthể lại mấtđicon rể biên tu Hàn Lâm được, "đó là người tỷ phu con giới thiệu, y còn có thể nhìn sai người, hại con hay sao?"
Thái phu nhân nghiêng mắt quan sát nhi tử. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vẫn chưa." Kỷ Daonói, "muội uống mấy ngụm rượu, đầu óc choáng váng...."
Kỷ Dao cũng nhìn thấy sợi kêt trường thọ, thầm nghĩhắncư nhiên vẫn đeo.....
Lần trước Thẩm Nghiênnóimuốn mở quán rượu,hắnta cho rằng chỉ là tùy tiện mở miệng thôi,khôngngờ nàng ta làmthật, cũngkhôngbiết có thựcsựvơ vét được rượu ngon thế gian haykhông.
"Ducônương bị thương rồi,mộtđường khóc lóc rờiđi,trênđường Du lão gia còn trách móc nàng ta... nô tỳđihỏi mấy người ở gần đó, ai cũngkhôngbiết đầu đuôi ra sao."
"Quả nhiênkhôngkhác chút nào,"hắnvứtmộtđĩnh bạc cho Trần Tố, "làmkhôngtệ."
Hình như có chuyện gì mới lạ, Kỷ Dao dựng tai lên nghe.
Kỷ Nguyệt ngồi ởtrêngiường thêu hoa.
Kỷ Dao trở về chỗ Kỷ Nguyệt.
"Nhi tửđãbiết." Dương Thiệu thầm nghĩ, chỉ cần đừng bảohắnđiđoán trái tim của Kỷ Dao,khôngcó gì làkhônglàm được.
Dương Thiệu giơ lên trước ánh mặt trời để nhìn.
Quả nhiên là cãi nhau, Thái phu nhân cảm thấy bản thân bà chẳng đoán sai chút nào, cau màynói: "Có phải là con chọc cho Kỷcônương tức giận? Ai, rốt cuộc là vì chuyện gì? Tiểucônương đều thích người ta dỗ dành, con dành nhiều tâm tưmộtchút!"
Trần Tố hỏi: "Nhìn chằm chằm liên tục hay sao?"
Quả nhiên làthật, Mộc Hương đều nhìn thấy rồi.
Nếu như Dương Thiệukhôngmuốn cưới nàng, mà vẫn làm ra loại chuyện đó, Kỷ gia bọn họ có thể làm gì Dương Thiệu cơ chứ? Cònkhôngphải là đánh gẫy răng mà vẫn phải nuốt máu vào trong hay sao? Bị ca ca biết được,thìcàng khó lường.
"Hầu gia?" Liêu trị tròn mắt, "ngươinóilà Hoài Viễn Hầu sao?"
"Tìm người nhìn chằm chằm Kỷ gia, bất kể tin tức gì cũng phải bẩm báo." Dương Thiệu phân phó.
thậtđúng là ả!
"Ý của mẫu thân, con hiểurõ, nhưng có điều giữa con và nàng cómộtsố vấn đề cần giải quyết."
Thuyết phục được nữ nhi, Liêu thị mãn nguyện rờiđi.
Ba ngườiđangđịnhđi,thìgã sai vặt đột nhiên chạy vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Muội muội đều thay lòng đổi dạ rồi, Dương Thiệu vẫn còn nhớ mong nó, đúng là đáng thương!hắnta đẩy Kỷ Dao: "Xem Hầu gia tốt thế nào, đích thân mang mèo tới tặng muội, cònkhôngcảm tạ?"
Phân phó phòng bếp nấu canh giải rượu bưng lên cho nhi tử, bàđitới phòng của Kỷ Dao trò chuyện: "Lúc trước connóimuốn suy nghĩmộtchút, là sao, cảm thấy Từ công tử nàykhôngđủ tốt hay sao? Ta nghe Nguyệt nhinói, Từ công tử là người trẻ tuổi đầy hứa hẹn trong Hàn Lâm Viện,khôngai bì nổi."
Chuyện nàynóirathìkhôngphải là vì Kỷ Dao hay sao? Bàđãsớm muốnnóichuyện tử tế với nhi tử, hôm nay đúng là thời cơ tốt.
Câunóinày khiến bước chân của Kỷ Đình Nguyênđãbước ra bên ngoài cửa phải dừng lại, hỏi: "Khách quý nào?"
"Tỷ phuđãtừng cứu tỷ tỷ mấy lần, lạimộtlòng cầu cưới, con cùng với Từ công tử hôm nay mới quen biết, nương liền hỏi có được haykhông." Kỷ Dao chu môi, "lẽ nào nương và cha chỉ gặp mặtmộtlần liền thành sao?"
Rất nhanh, Dương Thiệuđãđitới chính phòng, phía sau là Trần Tố, trong tayhắnxáchmộtgiỏ trúckhônglớnkhôngnhỏ.
Cái đókhôngphải là ảo giác do say rượu gây ra đấy chứ?
Mộc Hương thấy chủ tử trầm tư, nhịnkhôngđượcnhỏgiọngnói: "cônương, chuyện hôm nay nô tỳ cũngkhôngđượcnóivới phu nhân sao?"
Còn vương tơ tình....
"Đúng vậy, phu nhân."
"Conkhôngnóilàkhôngtốt," Kỷ Dao thầm nghĩ,hắnta còn tặng nàngmộthòn đá Điểm Thương, cảm thấy người đó vô cùng ôn hòa, săn sóc, "con chỉ là muốn gặp mặt thêm mấy lần,khôngphải có câunói, biết người biết mặtkhôngbiết lòng hay sao?" Kiếp trước nàngkhôngquen Từ lang này, thựcsựkhôngthểnóilà hiểu biếthắnta được.
Cư nhiên thừa nhận rồi, Thái phu nhân trong lòng vui mừng: "Vậy ta lập tức tới đề thân?"
Liêu thị đầu đầy mơ hồ, ngơ ngácmộtlát liềnnói: "Mau mời vào."
khôngtới mấy ngày, Trần Tố liền cầm sợi kết trường thọ về.
Kỷ Daonói: "Cha,khôngcần để ý tới ca ca, chỉ ba người chúng tađithôi. Con nghe A Nghiênnói, đầu bếp của quán rượu cũng rất lợi hại, món ăn gì cũng biết làm, cómộtngười còn là ngự trù trong cungđira nữa!"
"Hi vọng sau khi nó tới Sở Châu có thể hối cải triệt để!" Thái phu nhân thở dàimộthơi.
Cảm xúckhôngthể lừa dối người khác, bất kểhắntrốn tránh tới mức nào, nhẫn nại tới mức nào, cuối cùng cũngsẽcó vết nứt, giống nhưmộtthanh đao sắc bén nhất thiên hạ, đâm xuyên trái timhắn. Nếu cứ tiếp tục như vậy,hắnkhôngbiết bản thân mìnhsẽlàm ra chuyện gì nữa.
Đột nhiên cómộtnha hoàn chạy vàonhỏgiọng bẩm báo, Kỷ Nguyệt kinh ngạc hỏi: "Vậy sao,hiệntại sao rồi?"
Dương Thiệu ra hiệu bằng ánh mắt.
hắnbưng ly trà lên uốngmộtngụm.
Tiểucônương đó gần như domộttay bà nuôi lớn, Thái phu nhân thựcsựkhôngdám tin, vô cùng hối hận: "Sớm biết có ngày hôm nay, ta thựcsựkhôngnên để nó tới Hầu phủ.nóirathì, đều do ta sai, nhất định là do takhôngnuôi dạy nó từnhỏcho tốt, đem tâm tính nó nuôi dưỡng thành độc ác như vậy."
Kỷ Nguyệt nhìn thấy nàng, kinh ngạc hỏi: "Cáccônương tan tiệc rồi sao?"
Liêu thị đối với chuyện lần trước ở Hoài Viễn Hầu phủ vẫn có chút để tâm, giọng điệu nhàn nhạtnói: "Lâu rồikhônggặp Hầu gia, ắt hẳn là do Hầu gia bận rộn công vụ?"
Trần Tố vội đặt giỏ trúc lên bàn.
Kỷ Đình Nguyên lập tức cứng mặt: "Conkhôngđi, hôm nay con có chuyện."
Nghĩ tớisựliều lĩnh của nam nhân đó, Mộc Hương gật gật đầu: "Nô tỳ hiểu được."
...........
khôngcầnnói, Kỷ Đình Nguyên lại uống tới mức say bí tỉ, nếu nhưkhôngphải vì cản rượu thay cho Tạ Minh Kha, Liêu thị khẳng địnhsẽtrách cứhắntamộttrận.
"Hầu gia tới rồi."
Liêu thị kinh ngạc: "Mèo này là mèo sư tửđi?"
Kỷ Nguyệtkhônghề biết muội muội có mâu thuẫn với Du Tố Hoa, nhắc nhở nha hoàn: "Đừng tuyên cáo ra ngoài, chuyện riêng tư của Du gia, liền coi nhưkhôngbiết."
Xác thực là ánh mắt của Tạ Minh Kha rất chuẩn, Từ Lang này khẳng định là phẩm hạnh tuyệt hảo.
Hôm nay, quán rượu của Thẩm Nghiên khai trương, nên đưa thiếp mời tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.