Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72


Những động vậtnhỏnày tỷ tỷ cũng biết vẽ, tương đối thú vị, nhưng Từ Lang vẽ rất giốngthật, giống như vật sống vậy.hắnta lại vẽ thêm mấy nét, bên cạnh con vịt là bờ sông,trênbờ có cây hoa phù dung, hoa nở rộ, vươn mình ra mặt nước.

khôngcần thiết phải kéo dài mãi,nóicái gì đại loại như cần thời gian suy nghĩ,sẽchỉ khiến Dương Thiệu càng khó buông tay, nàng cũng khó xử.

Nhìn Kỷ Daomộtcái, Liêu thị cảm thấy đau đầu.

Những thứ này, lẽ nào nàngkhôngmuốn sao?

Ngón tayhắnthô ráp, cọ xát vào mặt có chút đau, giờ khắc đó Kỷ Dao suýt nữathìnhảy dựng lên muốn chạy trốn, nhưng mà,khôngđược,sựdo dự của nàng giống nhưmộtlưỡi đao bén nhọn làm nàng khó chịu. Có lẽ, kiếp này bọn họkhôngnên gặp nhau.

Dương Thiệu nênđitìmmộtcônương đối vớihắntrăm nghe ngàn thuận, người đókhôngphải nàng.

Kỷ Dao nghe thấy vậy, ngón tay siết chặt.

Dương Thiệu hơi cong khóe miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)

thìra là giao hảo với Kỷ gia.

Từ Lang nghĩmộtchút, cánh tay chuyển động, chỉ thấytrêngiấy tuyên nhanh chóng xuấthiệnmộtcon vịt bơitrênmặt nước.

Nàng dịch chuyển giấy tuyên sangmộtbên, gấp giấy lại cheđicác dấu vếttrênbức tranh.

Bên tai nghe thấy Từ Langnói: "Nếu Kỷcônương thích vẽ tranh nétnhỏ, có thể phỏng theo tranh của Viên Hương D·ụ·c, ta vừa quan sát thấy bút pháp của nàng giống với bà ấy, cómộtbức tranh nổi tiếng của Viên Hương D·ụ·c là "Bích Đào Đồ",khôngbiết Kỷcônươngđãxem qua chưa?"

Chú vịt ngẩng đầu lên đớp hoa phù dung đó.

"nóicái gì?" Giọngnóicủa nam nhân đột nhiên truyền tới từ sau lưng.

Ánh mắt Dương Thiệu vốn hàm chứa ý cười, đột nhiên có chút u ám: "Nàng muốnnóicái gì?"

khôngchút tình cảm.

Nàng quay đầu, nhìn thấy Dương Thiệu.

Mặc dù vừa rồi chỉ trong phút chốc, nhưng sau khi kết thúcsựviệc Từ Lang liền hiểurõý đồ của Dương Thiệu, bình thường nam tửsẽkhôngmạo muội đụng vào tay của tiểucônương, Dương Thiệu nàyrõràng có ý đối với Kỷ Dao, ỷ vào thân phận Đô đốc ức h**p nàng.

Liêu thị thầm nghĩ,hắnkhôngphải tới đây vì nữ nhi đấy chứ, nếu như làthật, vậy rốt cuộc phải chọn lựa ra sao đây?

Quyết tuyệt như vậy, lẽ nàohắnphán đoán sai? Dương Thiệunói: "Nàng thích Từ Lang?"

Hai người đứng sau bức tường, mặt đối mặt.

Lạnh tới mức thâm nhập cốt tủy, sắc mặt nàng trắng bệch, kinh khủng nhìn Dương Thiệu,thìrahắnvẫnsẽtức giận, còn tức giận tới mức đáng sợ như vậy!

"Xác thực là như vậy, bức tranh đó treo trong thư phòng của ta, nếu Kỷcônương muốn xem, hoặc là có khó khăn gì, tùy thời đều có thể tới."

Kỷ Chương còn chưa có phản ứng gì, Liêu thịđãnói: "Hầu gia cư nhiên tới trà trang phẩm trà,thậtlà hiếm có."

Nếunóitiếp nữa,khôngchừng Dương Thiệusẽnóira chuyện có dây dưa với nữ nhi, vậy hai nhà còn thành được sao? Liêu thị thựcsựkhôngnghĩ tớisẽgặp Dương Thiệu vào lúc này, quá mức lúng túng,nóivới Từ phu nhân: "Vừa rồiđilạimộtvòng, có chút mệt, để nam nhân bọn họnóichuyện với nhauđi."

Nơi che khuất ánh mặt trời, mặt nàng càng thêm oánh nhuận trắng nõn, Dương Thiệu giơ tay lên xoa: "Có phải là có chút nhớ thương bản Hầu?"

Đại danh của Viên đại sư tỷ tỷ có nhắc qua, nhưng chưa từng nhìn thấy tác phẩm của bà, Kỷ Daonói: "Nghe qua tên, chắc là hoa đào màu sắc rực rỡ, cây cỏ tốt tươiđi."

Cómộtloại cảm giácnóikhôngnên lờiđangdâng trào, Dương Thiệu chầm chậmđitheo.

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Bà muốn dẫn Kỷ Dao tới nhã gian để tránh mặt.

Kỷ Dao mất hồn mất vía,mộtlúc lâu mới hồi thần.

Ở trước cửa Nhã Hương Uyển, nàngnóivới Mộc Hương: "Ngươi nhìn xem Hầu gia còn ở trong đókhông, nếu còn, ngươi tìm ca ca, bảo ca canói...."

Kỷ Dao vốn chỉ định tùy tiện liếc nhìnmộtchút, liền nhìn tới mức nhập thần, thầm nghĩ khả năng vẽ tranh của Từ Lang so với tỷ tỷkhôngphân cao thấp.

Đương nhiên làhắnđitìm nàng rồi, kết quả Kỷ Dao vụng trộm chuồn ra ngoài, đúng là hợp ýhắn.

Nàngkhônglàm được, nàngkhôngthể đối xử với Dương Thiệu tốt như vậy được, nàng cũngkhôngcó chút tự tin nào.

Nhưng nàng dự địnhkhôngtiếp tục kéo dài nữa, cho nên sau khi uống trà, liền mượn cớđivệ sinh chuồn ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Dao hákhôngphải cũng như vậy.

Sợi kết trường thọtrêncổ tay lay động,hắngiật phắt xuống, vứt xuống bên chân Kỷ Dao. Thứ đồđãsớm bị đứt, cho dù có tu bổ tốt đến đâu cũng vô dụng.

Chương 72

Kỷ Đình Nguyên cư nhiên đấu rượu cùng Dương Thiệu, vậy xem ra quan hệ của hai người rất tốt? Từ Lang cau mày, trong lòng nghi hoặc.

Từ phu nhân tán thành: "Muốn ngồi xuống nghỉ ngơimộtchút sao."

Từ Lang thấy tâm trạng nàngkhôngcao hứng, liền cầm lấy bút lông.

"không," Kỷ Dao lắc lắc đầu, "tađãsuy nghĩ xong rồi, ngài cho ta bao nhiêu thời gianđinữa, đáp án vẫn là như vậy."

hắncó quyền thế,hắncó phú quý,hắncó bạc, có cái gì màhắnkhôngcó?

Kỷ Đình Nguyên khẽ ho: "Dương Đô đốc, trà trang này đối với ngài mànóikhôngcó gì thu hút,khôngbằng chúng ta tới tửu trang uống rượu?"

Ngón tayhắnhơi niết cổ Kỷ Dao: "Tađãsớmnóivới nàngkhôngđượcnóilời này!"

Kỷ Daokhôngđáp, nhìn thấy phía Tây cómộtgóc tường che khuất, liềnđitới chỗ đó.

"không, là ta nghenóiKỷcônương, Kỷ công tử ở Nhã Hương Uyển, thuận đườngđitới xem sao." Dương Thiệu nhàn nhạtnói, "khôngnghĩ tới Từ đại nhân cũng có mặt."

Hô hấp Kỷ Dao tắc nghẽn, nhìn thấy khuôn mặt băng lãnh của nam nhân.

"Hà tất phải cưới ta chứ, ta đối với Hầu gia...khôngchút tình cảm."

Nam nhân trẻ tuổi ngồi tướng đại mã kim đao, ngũ quan tuấn mỹ như điêu khắc, đôi con ngươi sáng như sao, chỉ làtrênngườikhôngcòn khí tức ôn hòa như vừa rồi, lộ ramộtloại lạnh lùng nghiêm nghị, cư nhiên còn có khí thế hơn cả Từ lão gia. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng nàng cảm thấynhẹnhõm, có chút hưkhông, cũngkhôngthểnóirõra là cảm giác gì.

"Sao Hầu gia lại ở đây?khôngphải là nên ở trong Uyển hay sao?"

Hoặc là nàng nên nhân lúc nàynóirõràng với Dương Thiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Từ Lang vẽ xong, đoàn người Từ lão gia cũngđitới, nhìn thấy Dương Thiệu, ai ai cũng đều kinh ngạc.

hiệnnay nàng sống sờ sờ ngay trước mắt,đangở dưới bàn tayhắn.

Thân hình nàng hơi hơi run rẩy.

"Chúng ta tìmmộtchỗ yên tĩnh." Kỷ Dao nhìn bốn phía, mặtnhỏbày ra bộ dáng nghiêm túc, nàng phảinóirõràng.

Dương Thiệu: Có lẽ ta, vẫn luôn đợi câunóinày của nàng.

Bộ dáng yếu đuối đó giống nhưmộtđóa hoa,hắntùy thời đều có thể ngắt xuống, nghiền nát, giống như kiếp trước vậy.

Kỷ Dao:???

hắnquay người rờiđi.

Lời tác giả:

Kỷ Dao đáp: "Từ công tử am hiểu vẽ cái gì liền vẽ cái đó."

Kiếp trước sau khi biết được Kỷ Dao thích Tống Vân,hắncũng từng muốn g·i·ế·t nàng, nhưnghắnkhônglàm. Mỗimộtbuổi tối nhìn ngắm dung nhan của nàng,hắnđều cómộtloại xúc động muốn b*p ch*t nàng, nhưnghắnkhôngcó,hắnmuốn dày vò Kỷ Dao, muốn nàng nếm thử tư vị rớt xuống đáy vực.

Dương Thiệu nhìn thấy, trong lòng có chút đau nhói.

Dương Thiệu động động ngón tay.

Vẫn chưa kịp làm gì, Kỷ Daođãchết rồi.

"Đúng là hiếm có," Dương Thiệu mỉm cườinói, " lúc nghe thấy Tán Minh tới chỗ này ta cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, ta vẫn còn nhớ chuyện đấu rượu bị say ở trong nhà đấy."

Nàng ngồi xuống nhặt sợi kết trường thọ, thầm nghĩ cuối cùnghắncùngkhôngđeo nữa, sau nàysẽthựcsựmỗi ngườimộtngả.

Nhưng Kỷ Dao chưa chắcđãthích Từ Lang, nếukhôngvừa rồi nàngđãnhận khăn tay của Từ Lang, nàngsẽbiểuhiệnthậttốt trước mặt Từ Lang, chứkhôngphải vẽ chim ưng thành ra như vậy.

Ba người rời khỏi Nhã Hương Uyển.

"Khó có dịp uống trà, trà ở đâykhôngtệ." Dương Thiệu lại ngồi xuống, bưng ly trà lên.

"Nàng tốt nhất, vĩnh viễn đừng hối hận."

Kỷ Dao bị dọa khẽ hô lên.

"Ngàikhôngcần quản ta thích ai." Kỷ Dao rũ mắt tránh né ánh mắthắn, "Hầu gia, takhôngcó ưu điểm gì, takhôngbiết ngài nhìn trúng điểm gì của ta, dựa vào điều kiện của Hầu gia,cônương tốt hơn nữa đều có thể cưới về nhà,khôngphải sao?"

Nam nhân nhìn nàng, con ngươi đen nhánh, có gợn sóng trong đókhôngngừng chớp động: "Nàngkhôngcần gấp như vậy...."

Cái taytrêncổ nàng giống như lập tức muốn đoạt mệnh nàng vậy.

Dương Thiệu nhìn nàng, mây đen trong mắt cuồn cuộn.

Từ lão gianói: "Dương Đô đốc lại có quen biết khuyển tử sao?"

rõràng là cố ý, vậy mà lạinóithành chỉ điểm, có điều Kỷ Daokhôngnóigì, nhưng thựcsựkhôngthể tiếp tục vẽ được nữa, gác bút sangmộtbên: "Tađãnóita vẽkhôngtốt rồi, vẫn là Từ công tử tới vẽđi."

"Kỷcônương muốn xem cái gì?"hắnta hỏi.

Xem như Kỷ Dao thức thời,khôngnóimuốn tới Từ gia.

Dương Thiệu cười khẽ: "khôngchút tình cảm... đúng vậy, nàng có lúc nào hữu tình đối với ta." Mặc dùhắncó dự cảm Kỷ Daosẽkhôngđồng ý, nhưng thựcsựnghe được,khôngkhác gì bị đao đâm vào tim cả.hắndùng hết mọi biện pháp, muốn biến nàng trở thành thê tử củahắn, cho dù từ bỏsựthậtlòng của nàng, nhưng nàng lạikhôngmuốn!

"Kỷ Dao, tốt nhất nàng hãy nhớ lờinóingày hôm nay...."

Liêu thị vẫy vẫy tay, bảo Kỷ Daođitới.

Kỷ Dao hít sâumộthơinói: "Hầu gia, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên...."

Từ Lang này nghĩ mình là ai? Quan hệ củahắnvà Kỷ Dao là gì Từ Lang có biếtkhông? Phiền phức... Kỷ Dao mới là phiền phức lớn nhất.

Nhưng lúc sắp rờiđi, Liêu thị nhịnkhôngđược đánh giá Dương Thiệumộtchút.

Từ Lang khẳng khái như vậy, Kỷ Dao có chút kinh ngạc: "Đa tạ công tử, nhưng bản lĩnhhiệntại của takhôngcó cách nào lĩnh ngộ, đợi quamộtthời gian nữa nâng cao khả năng lên rồinói." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cảsựôn hòa đều biến mất, chỉ còn lại lạnh lùng, lạnh chưa từng có.

Dương Thiệu cắt ngang: "Takhôngép nàng."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72