Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77


Nhưng mà phía trước quảthậtcó mấy vị công tử, hôm nay hiếm khi Trần gia mở tụ hội, rất nhiều gia tộc tới làm khách.

*ngày sinh tháng đẻ

Bà nhờ người nhắn cho Kỷ Đình Nguyên: "Nếukhôngai muathìmua bức tranh của muội muội con lại." (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Chương thànhthậtđồng ý.

Dương Thiệu cứng lại.

Sắc mặt Trần Viện khẽ biến, nhưng mà Thái phu nhânkhôngđể ý, vẫn còn có Dương Thiệu.

"Ta vẽ tranhkhôngtốt, sợsẽmất mặt." Nàngđangsuy nghĩ làm sao bán được tranh.

Còn chưanóixong, Liêu thị đập tay lên đầu vai Kỷ Đình Nguyên.

Nhưng mà lại cómộtbức tranh hoa sen nàng rất để ý, Trần Viện nghĩ thầm, Chu Lươngâmnày lại có tài vẽ như vậy, may mắn nàng takhôngchakhôngnương ăn nhờ ở đậu, nếukhôngsẽlàmộtđối thủ rất mạnh.

Trần Viện nhìn thấy bức tranh hoa sen nàng vẽ, rất tự tin, cảm thấy có thể được hạng nhất, so với Kỷ Dao, càng khác nhaumộttrờimộtvực.

Liêu thị khẽnói: “Nhìn Dương gia xem, Hầu gia cưới vợkhôngcần lo lắng chút nào, nào giống ca ca con."

Khó trách Trần gia mời nhiều người như vậy, bao gồm cả mấy vị phu nhân phủ Quốc Công, danh tiếng to lớn.

Bạc đó cáccônươngkhônglấymộtxu, tất cả đều đưađicứu tế, xem nhưmộtviệc thiện.

Kỷ Dao phì cườimộttiếng.

Bóng dánghắnngừngmộtlúc, đám ngườiđitheo sau cũng yên lặng lại, Kỷ Dao nhìnhắn, trong lòngkhôngôm bất kì mong chờ gì, ca ca ngốc nghếch ở chungmộtnhà cònkhôngtìm được tranh của nàng,nóichi tới Dương Thiệu.

Quyên góp bạc gì, Kỷ Dao còn chưa kịp hiểu, Trần Việnđãquay ngườiđi, sau lưng lại truyền đếnmộttiếng gọi khẽ: "Kỷ tiểu thư, lâu rồikhônggặp ngươi!"

Trần Viện thấy nàng đồng ý, khẽ cườinói: "khôngcòn sớm nữa, cũng bắt đầuđi."

Xung quanh hương thơm phiêu tán, quần áo trang sức rực rỡ, trong sảnhmộtcảnh náo nhiệt, nhưng chỗ cả đám vây quanh lại là chỗ Thái phu nhânđangđứng, rất nhiều phu nhân tiểu thư xúm lại,nóichuyện với Thái phu nhân. Tình huống thế này, kiếp trước chưa từng xuấthiện, bởi vì cho dù lúc Tống Vân giám quốc, trọng dụng người tài cũngkhôngchỉ cómộtmình Tạ Minh Kha.

"Vẫn tốt, còn ngươi?"

Cũng chính lúc này, Kỷ Dao mới hiểu Trần Việnnóiquyên góp bạc cứu tế là ý gì, nàng ta vì đề cao thanh danh của mình, cũng nghĩ đủ biện pháp.nóilà để cáccônương ở bên bờ hồ vẽ hoa sen, chờ vẽ xong đem ra bên ngoài cho các phu nhân và công tử nhìn, thấy bức nào hợp ýthìtrả tiền, người trả giá caosẽđược. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng lẽ ánh mắt Dương Thiệu đặc biệt, nên thích cái này?

Năm ngoái tiên đế băng hà, cáccônương đều đóng cửa trong nhà, lần trước nàng và Chu Lươngâmgặp nhau là ở phủ trưởng công chúa Thọ Xuân.

Nàng ước gì có thểnóicho ca ca biết, mình vẽmộtđóa hoa sen màu hồng, gọi là sen phật thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Thiệu quyết định đặt năm mươi lượng bạc cho bức tranh trước mặt.

"Như cũ." Kỷ Dao nhìn Chu Lươngâmmộtchút, nàng thấy vẫn là cách ăn mặc của congái, liền biết còn chưa lấy chồng, xem ra nàng ấy vẫn chưa gặp được Tống Vân...Nhưng mà Tống Vânđãmấtđivận may rồi, cũngkhôngbiết duyên phận với Chu Lươngâmthìsao?

Nhưng mà, tranh nàng cuối cùng cũng bánđi, Kỷ Dao vui mừng rạo rực cong môi, bảo vệ được mặt mũi rồi!

Nàng cũng rất nóng vội, tranh nàng vẽ chưa có người nào mua.

Cánh sennhẹnhàng giương lên, trắng tuyết như ngọc, tựatrênlá xanh có nét đẹpkhôngnóinên lời, nhìnmộtlúc, trong lòng lập tức an tĩnh, có thể quên hết ưu phiền.

Hành động nàykhôngchỉ khiến cả đámcônương kinh ngạc, bọn công tử xung quanh củakhônghiểurõ, dù sao tranh hoa sen đẹp mắt nhiều lắm, Dương Đô đốc sao lại để ý bức tranh này? Sen phật thủ màu sắckhôngtệ, nhưng hình dángthậtsựkỳ kỳ quái quái.

khôngthể nào!

Cáccônương đều sai nha hoàn của mình mài mực, có người nghiêng đầu suy nghĩ, có ngườiđãvẽ, có người cònđangquan sát hoa sen trong hồ.

Cũng chẳng biết chuyện này có gì tốt mà khoe khoang? Nàng ta thành thân với Dương Thiệu, đến diễu võ giương oai tạm được, bây giờ bát tự*đãhợp rồi sao? Kỷ Dao cười cười: "Vậy ư?thậtđáng chúc mừng."

"A, vậy hôm nay con nhìn kỹmộtchút."

đangnóichuyệnthìbỗng nghe Trần phu nhân mời các nữ quyến đến phía đông phủ ngắm hoa sen.

Sớm biết như vậy ngày đó ở phủ trưởng công chúađãkhôngnhắc đến chuyện mèo sư tử, Trần Viện này quảthậtquan tâm đến mình. Nhưng mà nếu là làm việc thiện,đãbị nhắc đến cònkhôngđồng ý,khôngtránh khỏi khó coi, Kỷ Daokhôngtừ chối.

Quả nhiên, ánh mắt Thái phu nhân rơi vào bức tranh hoa sen của Chu Lươngâm.

Chu Lươngâmgật đầu: "Người đừng nóng vội, vẽ cẩn thậnmộtchút."

Từ Lang đúng là tài năng xuất chúng, chỉ là luôn cảm thấy thiếu chút gì đó, Kỷ Daonói: "Con hiểu được." Nàng nghĩ thầm, làm congáikhôngtốt chút nào, vẫn là ca ca sống thoải mái hơn!

Nàng hít sâumộthơi, tiếp tục lộ ra gương mặt tươi cười.

Cáccônương lại nhao nhao phóng tầm mắt xuống, nhất là Trần Viện, nàng cảm giác Dương Thiệu nhất địnhsẽcoi trọng tranh hoa sen của mình. Tranh của Chu Lươngâmmặc dù đẹp mắt, nhưng quá xuất trần*, cảm giáckhôngchân thực, của nàng càng phù hợp thẩm mỹ trong lòng mọi người hơn.

"Ca ca thế nào?" Kỷ Dao chau mày, "Ca ca làkhôngmuốn cưới, nếu như huynh ấy thích, căn bảnkhôngkhó gì." Dáng dấp ca ca tốt lại thông minh, chỉ là lòngkhôngđặt ở chuyện này.

Nghenóimuốn vẽ tranh quyên tiền, các phu nhân đều rất vui vẻ, thi nhau khen ngợi ý tưởng của Trần Viện tốt.

Chu Lươngâmmỉm cười: "Đều là làm việc thiện, trừ người có ý xấu, ngoài ra ai cũngsẽkhôngchê cười... Đừng lo lắng, có ta giúp ngươi."

Vốn việc hônsựnày vẫn phải xem Dương Thiệu, mặc dù Thái phu nhân là mẫu thân củahắn, nhưng nàng có thể cảm giác được Thái phu nhân cũngkhôngrõtrái phải tâm tư của Dương Thiệu, nếukhôngsao đến mức kéo đếnhiệntại, Dương Thiệu vẫn còn chưa thành thân? Nàng lấy lòng Thái phu nhân, cuối cùng cũng vì tiếp cận nam nhân kia.

Chu Lươngâmthấy Kỷ Dao chậm chạp chưa cầm bút,nhỏgiọng hỏi thăm: "Kỷ tiểu thư, ngươi sao vậy, sao còn chưa vẽ?"

Đợi đếnmộtcanh giờ sau, toàn bộ tranh hoa senđãxong, từng tranh được bày ra, đặt bên trong Trúc viên của Trần gia. Cáccônương đứng ở Trúc lâu, lập tức có thể thấy tranh hoa sen của mình có đượcyêuthích haykhông.

Chương 77

*vượt ra ngoài thế tục.

Lẻ loi trơ trọi, phía trướcmộtđồng tiền cũngkhôngcó.

Có thể thấy đây là quyết định sai lầm, có lẽ nàng nên vẽmộtđóa hồng đài, mặc may còn có thể được ai đóyêuthích.

Lúcđangphiền nãothìdưới lầu ồn ào, liếc mắt nhìn quathìra là Dương Thiệu đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

thậtsựkì lạ, vì sao Tống Diễm lại tin tưởng Dương Thiệu như vậy? Kỷ Dao ngờ vực.

Nhiều hoa sen như vậy chỉ cómộtđóa sen phật thủ, hơn nữa bút tích của tranh này là dùng nét mảnh, nhất định là Kỷ Dao vẽkhôngthể nghi ngờ.

Tranh hoa sen của Trần Viện vẽđãcó năm người nhìn trúng.

Chu Lươngâmthậtsựkhôngphải người tầm thường, Kỷ Dao cườinói: "Vậykhôngđược, ta cũngkhôngthể kéo chân sau của ngươi, mời Chu tiểu thư cứ thỏa thích phát huyđi, đừng quan tâm đến ta, ta còn có thể vẽ được."

Bởi vìsẽthấy rất đông nam nhân trẻ tuổi tuấn tú tài giỏi, trong lòng cáccônương rất kích động, đều đứng ra ban công.

Bốn chữ này khiến Trần Viện sững sờ, cảm giác như có ý châm chọc, nhưngtrênmặt vẫn duy trì nụ cười: "Chờmộtlát nữa ta muốn tổ chứcmộttiết mục quyên góp bạc cứu tế thiên tai, Kỷ tiểu thư nhất định phải tham gia."

"Con đừng luônnóigiúphắn, con cho rằng nươngkhôngnhìn ra à, hai đứa quỷ!" Liêu thị trách móc, "Đứa nào cũng kéo dài làm gì? Đều muốn ở nhà ăn vạkhôngđià? Dù gì Đình Nguyên cũng là nam nhân, còn con là congái, con màkhôngcho nương quyết định chính xác, nương lập tức định ra hônsựcho con!"

Nhưng mà Dương Thiệu cũngkhôngmuốn mua tranh hoa sen, chỉ làhắntò mò xem Kỷ Dao vẽ, kết quả liếc mắt lập tức thấy đượcmộtđóa hoa sen phật thủ màu hồng.

Liêu thị tiếp tục dẫn nàngđigặp mặt các phu nhân.

Vẽkhôngtốt, lại cònđitheo người ta vẽ hoa sen trắngthìcàngkhôngthể nổi bật, cho nên nàng vẽ sen phật thủ. Bản thân nàng cảm thấy loại sen này rất đẹp mắt,khôngđitheo khuôn mẫu, kết quảkhôngngờkhôngđượcyêuthích như vậy.

Sau các phu nhân chính là đến phiên bọn công tử, Kỷ Dao nhìn thấy ca ca mình cũng ở trong đó, huynh ấy nhưmộtcon ruồikhôngđầukhôngbiếtđangtìm cái gì, nhìn từng bức tranhmột. Nàng bỗng nghĩ tới ca ca có thể muốn giữ mặt mũi cho mình, nhưng vấn đề là tìm được sao?

Kỷ Daođanghoảng hốt, bên tai nghe Kỷ Đình Nguyênnói: "Rất nhiều công tử nha, Dao Dao, muội mau nhìnđi, tranh thủ thời gian..."

Thái phu nhân mua.

Kỷ Dao theo Liêu thị đến phòng dành cho khách nữ.

Trần Viện mời rất nhiềucônương đến vẽ tranh.

"Kỷ tiểu thư chắc hẳnkhôngtừ chối đâu nhỉ?" Nàng đặc biệt nhắc đến Kỷ Dao.

Kỷ Dao cườinói: "Chu tiểu thư gần đây khỏekhông?"

khôngbao lâu, phu nhân và công tửđãtới, nhìn về phía bàn dài trưng bày mười mấy bức tranh hoa sen.

Hai người bắt đầu vẽ tranh.

Nhưng nếu đặt tiền màkhôngthông báo có khiến Kỷ Dao nghi ngờkhông? Nàngsẽpháthiệnmình cũng sống lại sao? Nhưngkhôngđặt,sẽđáng thương cho tiểucônương, chắc chắnsẽmất mặt...Được rồi, Kỷ Daonóithông minh cũng thông minh,nóingốc nghếch cũng ngốc nghếch.

Đâythậtsựlà so tài tranh đấu!

Cáicônương đều rất thất vọng.

Giọngnóikhônghề để tâm chút nào, Liêu thị lườm nàngmộtcái: "Con màkhôngnghiêm túc chuyện này, nươngsẽđibàn bạc với Từ gia, con nghĩ Từ gia vẫn chờ con à? Từ công tử người ta là ngàn dặm mới tìm đượcmột." (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Đình Nguyên thầm nghĩ, có quỷ mới biết muội muội vẽ cái gì, đến lúc đó nhiều tranh hoa sen như vậy, làm saohắnbiết được là bức nào? Có bạc cũngkhôngcó chỗ dùng, mà bên chỗ cáccônương lại phong tỏa tin tức,khôngcó khả năng thám thính được cái gì.

Nhưng mà Liêu thị lại laumộtvệt mồ hôi vì congái, nếu là Kỷ Nguyệt bàkhônglo lắng, nhất địnhsẽlà sốmộtsố hai, nhưng Kỷ Dao vẽ bàđãxem qua rồi,thậtsựngay cảmộtnửa tài cán của congáilớn cũngkhôngbằng,khôngbiết vẽ ra hoa sen có người mua haykhông, hôm nay nhiều tài nữ như vậy!

Kỷ Dao cũng ngây ra, làm saohắnbiết đây là mình vẽ?

Trong các phu nhân,hiệntại đương nhiên Thái phu nhân được tôn kính nhất, ngoài Hoàng tộc,khôngcòn nhà nào phú quý sánh bằng phủ Hoài Viễn hầu, lúc đến Thái phu nhân xem tranh, cáccônương đều nhìnkhôngrời mắt, hi vọng tranh hoa sen của mình có thể lọt vào mắt của Thái phu nhân. Nhưng mà Kỷ Dao lạikhôngnghĩ như vậy, dù sao Thái phu nhân thích sen gì nàng rấtrõ, Hầu phủ cũng có hoa sen, Thái phu nhân thích hoa sen trắng.

Trần Viện thấy Kỷ Dao tới: "Kỷ tiểu thư, cuối cùng ngươi cũng tới, ta và Thái phu nhânđãnóichuyệnmộtlúc rồi."

Đương nhiên, hoa sen này là ai vẽ, người mua tranh cũngkhôngbiết trước được, nếu như bọn công tử mua, cũng đưa cho nữ quyến trong phủ, xem như tránh hiềm nghi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77