Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8
Kỷ Nguyệt suy nghĩ: “khôngviệc gì mà tự nhiên ân cần, luôn là có ý đồ, nàng làm việckhôngquang minh lỗi lạc thì chúng takhôngcần để ý tới.”
“Tỷ tỷ, ngươinóiđi?”
Tưởng công tử tính tìnhkhôngtồi, bất kể xét nhân phẩm, tài hoa hay gia thế, đều xứng đôi cùng nhà bọn họ, thậm chí còn hơi cao hơnmộtchút 0. Liêu thị liền mời Tưởng lão gia, Tưởng phu nhân còn có Tưởng công tử tới làm khách.
“khôngphải, muội chỉ thấy buồn ngủ.”
Khó được lúc ca ca chủ động chơi c*̀ng nàng như vậy, trong lòng Kỷ Dao cao hứng, cầm diều chạy lên.
cônương này lại là Du Tố Hoa!
Tạ phủ chính là danh môn vọng tộc ở kinh đô, Kỷ gia nhà bọn họ từ năm trước nhập kinh đến nay, chưa bao giờ cùng Tạ phủ lui tới, cũng trèo caokhôngnổi,khôngnghĩ tới……
Cuối cùng đã thoát khỏi Thẩm Nghiên, Kỷ Dao cao hứng cực kỳ, lấy mứt hoa quả mang bên người ra ăn.
Tạ Minh Kha ở đối diện câu cá, người vẫn bất động, yên tĩnh như tượng.
“Conkhôngcó khi dễ nàng,” Kỷ Dao bĩu môi, “là nàng lại muốn đưa đồ cho con, connóikhôngcần, nàngkhôngchịu, conhiệntại hoài nghi nàng có phải có mục đích gìkhông, vì sao cứ luôn tặng đồ cho con vậy? Có câunói"bắt người tay ngắn", cònnói"lễ nhẹ tình ý nặng", nàng luôn đưa cho con những đồ vật quý trọng, nươngnóixem nàng rốt cuộc là có ý gì?”
Tưởng phu nhân cũng ngẩng đầu lên.
Nhưngmộtđời này, nàngkhôngtham lam nhiều, chỉ cần người nhà bình bình an an, những việc khác, đềukhôngcần tính toán.
Ai ngờ, phía đó cũng có mộtcônươngđangthả diều, hai người thiếu chút nữa đâm vào nhau. Kỷ Dao bị dẫm lên một góc váy, nàng xoay ngườinói: “yêucầu ngươi……”
Du Tố Hoa này tính là cái gì chứ, Kỷ Dao cắn răng nghĩ thầm, bày đặt diễu võ dương oai, trước kia ở hầu phủ,mộtchữ cũngkhôngdámnóiđộng tới nàng. Vì muốn nịnh bợ Dương Thiệu, ngoài mặt nàng ta luôn giả bộ ôn nhu, mở miệng ngậm miệng đều kêu “Muội muội, muội muội”, nhưng trong lòng chỉ sợ toàn mắng gọi nàng là tiểu nhânđi.
mộtcỗ ngạo khí bốc lên.
Kỷ Dao đem góc váy kéo ra,hiệngiờ nàng khinh thườngkhôngthèm nói cùng Du Tố Hoa.
Kỷ Đình Nguyên bị Kỷ Dao kéo đến nơi xa.
Tiểucônương kia thích nhìn chằm chằmhắn, thấyhắnnhìnsẽngây ngô cười, mỗi lần như vậy làm hắn c*̃ng ngại ngùng, nhưng thấy muội muội thường xuyên cùng nàng ta ở bên nhau riết cũng thành quen, cho nên khikhôngthấy thì mới hỏimộtchút.
Tưởng gia phu nhân này là Liêu thị quen biết ở chỗ Thẩm gia, sau ở Ngọc Sơn lại gặp được, Liêu thị cảm thấy xem như hợp ý.
Tưởng công tử đã gặp qua Kỷ Nguyệt, mười phần hài lòng,đãsớm nhón chân mong chờ, vừa nghe nha hoàn thông báo,hắnvội vàng nhìn về phía cửa, nhìn thấymộtbóng người thướt thađangđiđến.
Nàng để ý trong lòng, sau đó mau chóng liền hỏi thăm chorõràng.
Chưanóixong, nàng nghẹn họng.
“Là vài vị trộn lẫn nhau” Kỷ Nguyệt vừanói, vừa hướngtrênbúi tóc cắmmộtcây trâm bộ diêu được khảm ngọc thạch năm màu.
Kỷ Đình Nguyênnói: “Ăn no quá rồi hả?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu thị bực tức nói cùng Kỷ Chương: “Thôi, vẫn là tướng công giúp Nguyệt Nhi lưu ý tìm phu quânđi.”
Đúng vậy, như trước kia nháo một trận để rồi cuối cùng đều là chính mình chịu xui xẻo, tựa như ở kiêp trước, nàng đối phó với Chu Lươngâm,khôngcómộtlần thành công, ngược lại đem Tống Vân dần dần đẩy về phía Chu Lươngâm, mà nàng lại càng bị chán ghét, triệt để trở thành kẻ thất bại.
Tính tình con gái mình, nàng biết rấtrõ, Kỷ Dao thập phần tùy hứng, nhưng nàng luônkhôngnỡ trách mắng con dù chỉmộtcâu.
Liêu thị nhất thời đápkhôngđược.
“Đâu có”
Thấy muội muội bị khi dễ, Kỷ Đình Nguyên bước nhanh đến hỏi: “Dao Dao, xảy ra chuyện gì vậy?”
Kỷ Chương lại cảm thấy áp lực rồi, nhưng dù sao đây cũng là chuyệnhắncần phải làm.
Kỷ Đình Nguyên nhếch miệng cười: “nóicái gì đâukhông? Ai muốn thành thân chứ?”
“Đứanhỏnày, ta đãnói, luôn luôn hễ dính gối đầu liền ngủ mà, lần trước đại phu lạinóinàng có tâmsựgì chứ.” Liêu thị buồn cười, đắp cho nàngmộtkiện áo choàng, lạinhẹgiọng cùng Kỷ Nguyệtnóichuyện, “Hôm nay mấy vị phu nhân đều rất thích ngươi, bất quá ta thấy Tưởng phu nhân vừa lòng nhất, cònnóibọn họ sẽ đến phủ ta làm khách.”
Còn chưa đến trước người,mộtmùi hương sực nức đã xông vào mũi.
Bất quá sợ thê tử giận, hắnkhôngdámnóithật, chỉ trả lời cho có lệ: “Ta làm gì có bản lĩnh đó, chỉ là bận việc trong nha môn”
Kỷ Đình Nguyên đại khái đã hiểu được chuyện gì, cười lạnh: “điđâu? Cỏ này c*̃ngkhôngcó ghi dấu là của ai, nếu ai còn dám dẫm ngươi, ta liền tính sổ với người đó.”
Kỷ Nguyệt nhìn thoáng qua, rồi rờiđi.
Sao hôm nay muội muội hiền vậy, một chút tính tình đềukhôngcó,hắnnhư suy tư, nhìn Kỷ Dao: “Dao Dao,khôngnghĩ tới lá gan muội thunhỏlại rồi ha. Nếu là ngày thường, gặp được loại người này, chắc là muốn nháomộttrận mới xong.”
“Vì sao?”
“Dường như bà quá nghiêm khắc.”
Kiếp trước, nàng ta ỷ được thái phu nhânyêuthích, mỗi ngày ở Hoài Viễn hầu phủ, ở trước mặt Dương Thiệu lắc lư, chẳng qua Dương Thiệukhôngthèm liếc mắt nhìnmộtcái. Kỷ Dao đối với nàng tathậtsựkhôngcó hảo cảm gì, giọng nói cũng trở nên lãnh đạm: “Ngươi dẫm lên váy ta.”
Đừng xem thường phụ thân Kỷ Chương c*̉a nàng nha, tuy gia thếkhôngđược tốt lắm, nhưng con người lớn lênanhtuấn, Liêu thị lại xinh đẹp như hoa, sinh hạ ba người con, dung mạo mỗi người đều xuất sắc. Hai nữ nhi,mộtthanh lệ,mộtdịu dàng, nhi tử cũng làanhtuấn vô song, nhất là con trai, giống hệt Kỷ Chương, dáng người thon dài, hiển nhiên là một mỹ nam tử.
“Ừ” Kỷ Dao cảm thấy có chỗ nào đókhôngđúng nhưng lạikhôngthểnóiđược.
Bất quá đời này, Tống Vân còn có thể tiếp tục phong quang như vậy nữa sao?
Kiếp trước, Kỷ Dao thích trang điểm kiểu như vậy, nàng biết ưu điểm dung mạo c*̉a chính mình, ở đôi mắt thường bỏ nhiều công phu,chỉ ánh mắt lưu chuyển đã có thể câu dẫn mất tâm c*̉a nam nhân rồi,( chẳng qua, đối với Tống Vân trước nay đềukhôngthành công, sau đánh bậy đánh bạ, vô tình lại câu tới Dương Thiệu,) có phong tư giống như một tiểu hồ ly tinh.
“Nàng ta dẫm váy c*̉a muội” Kỷ Daonói, “Bất quá muộikhôngthèm so đo, ca ca, chúng tađinơi khác thả diềuđi.”
Nàng đứng ở dưới bóng cây lau mồ hôi.
Liêu thị hơi nhíu mày: “Nương cảm thấy Thẩmcônươngkhôngtồi, nhưng nếu các con đềukhôngthích, vậy thì về sau bớt qua lạimộtchút.”
Liêu thịđanglo chuyện c*̉a con gái nên cũngkhôngcó hỏi thêm.
trênđường, Liêu thị hỏi Kỷ Dao: "Có phải con cãi nhau với Thẩmcônươngkhông?”
hiệngiờ trọng sinh, đầu óc nàng đã thanh tỉnh nhiều hơn.
Kỷ Đình Nguyên gọi Mộc Hương: “khôngphải có mang theo diều tới sao?”
Ai ngờ phía trước lại cómộtvị công tửđitới, đến bên hồ kêu lên: “Đại ca, ngươi câu cá cũng lâu rồi, tổ mẫu sai ta kêu ngươi qua đó.” Khiđangnóichuyện, đột nhiên hắn nhìn thấy Kỷ Nguyệt, hai chân trở nên bất động, chỉ cảm thấy kiacônương kia phảng phất như từ ánh trăng mà đến, thanh lãnh tựa tiên tử, mặt mày nhàn nhạt,khôngtrang điểm, lại như ngưng tụ toàn bộ linh khí ngày xuân.
Kỷ Dao sớm hiểu được thủ đoạn của ả rồi, Du Tố Hoa bởi vì lớn lênkhôngđược xinh đẹp,cho nên chỉ có thể dùng công phu thanhâmlấy lòng người, chỉ cần vừa thốt ra lời, có thể ngọt c·h·ế·t ngươi, thái phu nhân c*̃ng chính là vì thế mới thích ả.
Liêu thị sợ ngây người.
Nàng ngửi được mùi hương, đầu tiên là nhíu nhíu mày, chờ khi Kỷ Nguyệt đến gần, liền kinh ngạc.
“Mẹ hiền con hư, Tưởng phu nhân như vậy mới tốt, bằngkhôngTưởng công tử làm thế nào có tiền đồ được”, Liêu thị khuyên nhủ, “Nguyệt Nhi, từ trước đến nay con luôn hiểu chuyện, như thế nào lạikhônghiểu đạo lý này?”
Như vậy đương nhiên tốt nhất, Kỷ Chương cũng rất là chờ mong.
Vốn dĩ là mộtcônương đoan trang, sao đột nhiên lại có khí chất c*̉a hồ ly tinh thế này?
Kỷ Dao cũng mong việc hôn sự này có thể thành, từ sớm liền tới chỗ Kỷ Nguyệt, vừa mới vào nhà,đãnghe đếnmộtmùi hương ngọt lịm, nàng ngửi ngửi: “thậtthơm, nghe tới trong bụng nôn nao! Tỷ tỷ dùng huân hương gì vậy?”
Kỷ Dao ăn cá xong, nghiêng người quamộtbên mơ màng sắp ngủ.
Lúc này sắc trờiđãkhôngcòn sớm, Liêu thị cùng các phu nhân cũng đãnóichuyện xong, liền kêu Kỷ Chương cùng ba hài tử ngồi xe về nhà.
Nhớ tới kiếp trước, khi nàng mới gặp thái phu nhân, biểu tìnhtrênmặt thái phu nhân đã lộ ra cho thấy, ngoại trừ Dương Thiệu, cả Dương gia,khôngcó ai thích nàng, màmộtđời đó, nàng lại c*̀ng Dương Thiệu dây dưakhôngdứt.
Nguyên bản Kỷ Chương làkhôngnghĩ nhiều như vậy, nhưng Kỷ Đình Nguyên đặt ở trong lòng, cùnghắnthương lượng, còn cung cấp chứng cứ. Hai người theo hướng điều tra lên phíatrên, càng tra càng kinh ngạc, cũng càng phẫn nộ. Các bá tánh đã khổ, gặp thiên tai, xác c·h·ế·t đói đầy đất, những người đó lại còn giống như s·ú·c sinh, càngkhônghề có lòng thương hại, áp bức đủ điều. Kỷ Chươngđãquyết định muốn thay các bá tánh đòi lại công bằng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Làm mẫu thân, thườngsẽkhôngnghĩ nữ nhi mình có liên quan đến cái gì hồ ly tinh, Kỷ Nguyệt ở trong lòng nàng lại cực kỳ hiểu chuyện, cho nên Liêu thị cảm thấy Tưởng phu nhân hơi kỳ cục.rõràng lúc trước nàng ta có ý kết thân, mới dẫn đến chuyện mời đến nhà làm khách để hai nhà thương lượng tính toán chọn ngày tốt thành thân, nhưng bây giờ Tưởng gia lạikhôngnói gì lại bỏ về.
“Gấp cái gì, chờ hai người các ngươi đều gảđirồi lạinói.” Kỷ Đình Nguyênnói.“Mỗi ngày ta còn phảiđira ngoài, cùng bằng hữu giao lưu, quá nhiều việc lokhônghết.”
Đến ngày tốt nàng mời Tưởng gia lại làm khách, liền bảo Kỷ Nguyệt trang điểm cho thật đẹp.
Kỷ Đình Nguyên đem con diều nhét vào trong tay Kỷ Dao: “đithả diềuđi.”
Cho đến lúc Kỷ Nguyệt đãđixa, hồn hắn còn chưa có trở về.
Chỉ làkhôngthể ngờ được, Kỷ Chương còn chưa chọn được người hợp ý, Tạ gia nơi đó đã đưa tớimộtphong thiệp mời, mời cáccônương qua nhà làm khách.
Loạicônương thích trang điểm kiểu này tuyệt đốikhôngthể cưới!
Đương nhiên, cách gọi này ở trong miệng người khác cũngkhôngphải là cái gì tốt đẹp.
“Ca cònkhôngmuốn thành thân, ca đã hai mươi rồi nha.”
Du Tố Hoakhôngnghĩ tới lại có vị công tử dám coi thường mình, nhất thời trong lòng nổi giận, chỉ vào nơi xanói: "Biểu ca ta ở đó, biểu ca ta chính là Hoài Viễn hầu!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tức giận, Kỷ Dao lại c*̀ng hắn gây gổmộthồi.
“Trước tiên muội lo cho chính mìnhđi, với tính tình này c*̉a muội, ta thấy muốn tìm tướng công cũngkhôngdễ dàng đâu.”
Kỷ Dao ăn no, cơn buồn ngủ ập tới,trong lúc chờ đợi, liền dựa vào người Liêu thị ngủ gà ngủ gật.
Kỷ Dao lắc lắc đầu, kéo Kỷ Đình Nguyênđi.
Liêu thịkhôngkhỏi kỳ quái.
“Ta chỉ cảm thấy lạ thôi.”
Du Tố Hoa cảm thấy trước mắt sáng ngời, thanhâmliền trở nên nũng nịu: “Công tử, là takhôngtốt, takhôngpháthiệnlệnh muội ở thả diều ở đây,thậtxin lỗi.”
Kỷ Dao cầm lấy diều cười, chạyđithả.
Kỷ Dao hoàn toànkhôngnghĩ tới ca casẽhỏi nàng, ngẩn ngườinói: “Ca ca, ngươi muốn gặp nàng, nhớ nàng à?”
Ngón tay Dương Thiệu xoa xoa chuôi kiếm, khóe môi lộ ramộtnụ cườinhẹ.
Trấn an nữ nhi nhưng Liêu thị c*̃ng tính toán sẽđitìm hiểu thêm về Tưởng công tử, tránh cho về sau lại có gì bất trắc.
Kỷ Dao giương mắt nhìn lại, quả nhiên thấy Dương Thiệu đứng ở nơi xa,hắnđangcùng thái phu nhânnóichuyện. Thái phu nhân mặc áo thêu chữ vạn mỏng manh ( vạn tự văn thu hương sắc mỏng???), vẫn như trướckhônghề sợ lạnh.
"Chính là ăn quá no đó” Kỷ Đình Nguyên kéo nàng lên, “Đứng dậyđichơimộtchút, đừng nằm yên như vậy sẽ khó tiêu.”
Editor: songanh
Mộc Hương vội vàngđilấy diều.
Hôm nay có rất nhiều gia tộc ra ngoài du xuân, khi trở về, binh sĩ thủ thành binh sĩ phải kiểm tra từng hộ, làm tắc nghẽn cũng giống như khiđi.
Nhìn qua nhi tử mình, hồn đã bay đâu mất, lại xem trượng phuđangngồi ở bên tay trái, thế nhưng cũngđanglom lom nhìn Kỷ Nguyệt, Tưởng phu nhân đột nhiên liềnkhôngthích Kỷ Nguyệt chút nào nữa.
“Tưởng công tử giữ mình trong sạch, Tưởng phu nhân giáo dưỡng thích đáng, bên người hắn nha hoàn thông phòng đềukhôngcó.” Liêu thị cười tủm tỉm, “Nếu thành, chàng cũngkhôngcần lại tốn thời gian chọn lựa phu quân cho Nguyệt Nhi nữa rồi.”
Có chút giống nàng ở kiếp trước!
Tiểucônươngđinhanh, góc váy cuồn cuộn, nhẹ nhàng giống như một con bướm, Dương Thiệu nhìn bóng dáng nàng, chợt nhớ tới trước kia, hắn muốn dẫn nàng thả diều, nàng luôn nói làkhôngmuốn,nóilà chạy quá mệt mỏi. Nhưng rồi cómộtngày, nàng lại ở lâm uyển thả diều, là bởi vì ngày hôm đó có Thái Tử Tống Vân tới săn thú. Trước kia hắn chưa bao giờ nghĩ nhiều, sau lại nghe nàng gọi tên Tống Vân trong lúc bệnh, từng chuyện từng chuyện nhớ ra, hắn mới hiểu được Kỷ Dao thích người kia nhiều bao nhiêu.
Tạ Minh Kha nhìn thấy vậy, mở miệng hỏi: “Tổ mẫu tìm ta chuyện gì?”
Lúc huynh muội hai ngườinóichuyện, Kỷ Nguyệt còn ở Trân châu hồ, thấy Kỷ Đình Nguyênkhônghề lại đây, nàng bèn kêu gã sai vặt đem đồ đạc thu dọn lại.
Kỷ Dao thật sự kinh ngạc. Ca ca chắc rất đau lòng nàng, cho nên mới tỏ ra ngốc nghếch như vậy.
Kỷ Nguyệt nghĩ đến ánh mắt khắc nghiệt c*̉a Tưởng phu nhân, thấp giọngnói: “Nương, conkhôngquá thích Tưởng phu nhân.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nàng cùng nươngnóicái gì hả?” Kỷ Dao thầm nghĩ, Thẩm Nghiên này đúng là xấu mà, mới đó đãđicáo trạng.
“Chẳng lẽkhôngphải ngươi đụng vào ta?” Du Tố Hoa nhướng mày, “Nơi này là ta thả diều trước, ngươikhôngthấy được sao?”
Kỷ Dao gật gật đầu, đột nhiênnói: “Ca ca, về sau muội nhất định chọn cho ca một người vợ tốt!”
Kỷ Dao đứng ở bên nhìn tỷ tỷ, cảm thấy nàng hôm nay hết sức đẹp, so với ngày thường thanh tú thì hình như càng thêm kiều mị hơn nhiều
cônương nhà đàng hoàng thì phải nên mộc mạc, trang điểm nhẹ nhàng, chứ ăn diện rực rỡ như vậy để cho ai xem đây? Về sau nhi tử cưới Kỷ Nguyệt rồi còn có tâm tư nào học hành nữa?
Ai ngờ Liêu thịnói: “Nàng cái gì cũng chưanói, chỉ là khóc thôi, bất quá ta thấy lúc đầu nàng cùng con ở bên nhau. Dao Dao, có phải con bắt nạt nàngkhông?”
Kỷ Dao níu cánh tay hắn: “Dù sao chuyện này muội nói c*̃ng phải tính.”
hắnlà một lãng tử, chỉ thích giao thiệp ở bên ngoài.
“A!” Kia công tử như ở trong mộng mới tỉnh, xoay người lại trả lời, chỉ là tâm tưđãsớm bị Kỷ Nguyệt hấp dẫnđi.
Chương 8 (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao cònđangnghĩ ngợi, Kỷ Nguyệtđãtrang điểm xong, liền quay đầu mỉm cười: “Thất thần làm gì,đithôi, đừng để cho khách Tưởng gia đợi lâu.”
Kỷ Chươngnói: “Lúc này làrõràng rồi,khôngcó sai lầm nữa, Tưởng công tử hẳnkhôngcó thông phòngđi?”
Mẫu thân ở trong nhà làm chủ đã quen, việc này nàng có muốn cãi c*̃ngkhôngđược đành "dạ"mộttiếng: “Con nghe theo nương.”
Chơimộtlát, mồ hôi đầy đầu.
Liêu thị lại hỏi: “Xem chàng gần đây rất bận rộn, chẳng lẽ chuyện hài tửnóilà thật? Tướng công, chàng cũngkhôngnên quá phận, đừng đắc tội những quan viên đó a? Nhà của chúng takhônghề có chỗ dựa đâu nha!”
khôngbao lâu, Tưởng phu nhân liền mượn cớđivề, thậm chí c*̃ngkhôngở lại dùng cơm.
Kỷ Dao bịhắndẫn tớitrênbãi cỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.