Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9
Từ xa xađãnghe đượcmộttiếng cười khe khẽ: "Đạicônương, nhịcônương, có thể coi là được gặp hai người rồi. Ta thường hay nghenóitài vẽ tranh củacônương rất tốt, sớmđãmuốn gặp."
Liêu thị hỏi: "Chàng và Tạ lão gia có việc công phải gặp nhau hả?"
"Nếu Dao Dao khó chịu, để tỷđilà được rồi."
Trừ lúc chồng bà chỉ là quan tứ phẩm, gia thếkhôngđược cao, bà đều có thể ứng phó được với các vị phu nhân tiếp xúc với mình. Nhưng Tạ gia lần nàykhônggiống thế, ba đờikhôngngã, đời nào cũng làm quan có tài. Tạ lão gia là Lại Bộ Tả Thị Lang, nếukhôngbị bệnh nặng, sợ là ông ấyđãlàm đến chức Thủ Phụ.
Tạ Minh Thù mời các nàng ngồi xuống uống trà, ăn chút điểm tâm. Quamộtlát lại mời hai nàng đến rừng hoa ngắm hoa.
Quan Tự khanh của Đại Lý Tự (Đại Lý Tự khanh): Là quan đứng đầu Đại Lý Tự.
Tạ Minh Thù ngồi đối diện với gương trang điểm, nhếch minói: "Muội giúp huynh, nhưng huynh phải giữ lời đấy."
Vào ngày nghỉ, Kỷ Chương cũng ở đây.
Uất huyện*
c khoản*
Kỷ Nguyệt: |||”...╯▽╰)╭
Tạ Minh Thiều thấy hai nàng bỏđi, hậnkhôngthể đuổi theo, nhưng Dương Thiệu vẫn còn nhìnhắnchằm chằm,khôngthể ra ngoài được.
Kỷ Dao nhìn Tạ Minh Thù, Tạ Minh Thù nhìn Kỷ Nguyệt.
Tạ Minh Thù đảo đôi mắt đẹp: "Hóa ra là Vân Hòa Cư." Nàng liếc xéo Tạ Minh Thiều: "Ca ca xấu, đến cả muội muội mà cũng muốn gạt. Vì Kỷ đạicônương kia, hôm nay mới đòi đượcmộtân tình."
Chuyện tốt của Tạ Minh Thiều bị phá, lòng y căm tức, nhưng người nọ lại là Hoài Viễn Hầu, là khách quý của Tạ Minh Kha,khôngthể đắc tội, y miễn cưỡng cườinói: "Hầu gia, sao lạinóilà bán. Nếu ngài thích, tasẽtặng cho ngài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo tiếng cười ấy, Tạ Minh Thù từ từ bước lại.
"Tất nhiên rồi, lần tới tasẽdẫn muội đến..." Tạ Minh Thiều nhích lại gần, ngắm khuôn mặt của muội muội mình, mi dài mắt phượng, vô cùng xinh đẹp. Nếu Tống Quân thấy, chắc chắnsẽthích: "Đến Vân Hòa Cư, Sở vương điện hạ thích trà ở đó, tiếc làkhôngthết đãi khách nữ. Đến lúc từ Linh Châu về, ngài ấy chắc chắnsẽđến đấy, khi đó, muội cải trang là được."
C·h·ế·t sớm hơn cả nàng!
Đối với Kỷ Dao, khuôn mặt ấyđãrất quen thuộc. Tạ Minh Thù này cũng ái mộ Tống Quân giống mình, gặp ai là đọ nhan sắc với người đó. Tiếc là bối cảnh của nàng lại thế nào, so về ăn mặt và diện mạo: quần áo và trang sức còn kém xa. Nên cuối cùng, nàngkhôngcòn cách nào, chỉ có thể gả cho Dương Thiệu. Còn Tạ Minh Thù này tiếp tục phấn đấu, cuối cùng dồn mình đến đường c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếuđãmời tới, tất nhiênkhôngthể để nàng chạymộtcách dễ dàng.
nóiđến hai tỷ muội Kỷ gia, lúc nàyđãđến nơi.
Nghenóimuội muộiđãgửi thiếp mời, Tạ nhị công tử Tạ Minh Thiều mở cờ trong bụng.
Thấy muội muộikhôngthích người đàn ông này, Kỷ Nguyệt cũngkhôngvui, nàng ấy thản nhiênnói: "Chim của công tử rất có linh tính, nhưng chúng ta muốn tới trước ngắm hoa, xin được lĩnh ý tốt của công tử."
Kỷ Chương có phần lơ mơ: "Chưa lần nào cả. Tạ lão gia bệnh nặng, sớmđãxin nghỉ, về
Kỷ Daođiđược khoảng mười bước, nàng quay lại nhìn. Nghĩ tới hành động của Dương Thiệu, trong đầu nàng xuấthiệnmộtsuy nghĩ. Kiếp này hănkhôngđể ý nàng, chẳng lẽ là để ý tỷ tỷ ư? Nàngkhôngtin Hoài Viễn Hầu phủ lại thiếu hai chậu hoa đỗ quyên. Với lại, thái phu nhân cũngkhôngthích đại phú quý. Vậy...hắnthậtsựđể ý đến tỷ tỷ, làmmộtviệc giống kiếp trướchắnđãlàm với nàng,anh-hùng-cứu-mĩ-nhân?
"Hai nàng đợi ở đằng nàymộtlát, tađibảo hạ nhân chuẩn bị bút vẽ. Lát nữa chúng tasẽvẽ những đóa hoa ở đây." Tạ Minh Thù tạm thời rời khỏi đó.
Điều này làm cho Tạ Minh Thiều càng đặtsựchú ýtrênngười Kỷ Nguyệt. Tuy nhịcônương cũngkhôngtệ, nhưng tuổi vẫn cònnhỏ. Dáng dấpkhôngbằng Kỷ Nguyệt, muốn to có to, muốnnhỏcónhỏ, hợp với khuôn mặt của tiên nữ hạ phàm. Tạ Minh Thiều khó lòng kiềm nổi, hậnkhôngthể lập tức có được nàng.
"Vậythìcảm ơn." Dương Thiệu đưa mắt nhìn các nàng, thản nhiênnói: "Bản Hầu muốn chọn hoa, hai vị công nương tránh mặtmộtlátđi."
Kỷ Daonói: "Lạthật,khôngquen biết, hôm nay lại chỉ mời mỗi hai chúng ta. Tỷ tỷ, tỷnóixem nàng ấy rốt cuộc muốn làm gì?"
Liêu thị thấy cũng phải, nởmộtnụ cười: "May màkhôngmời thiếp,khôngthìthiếp cũngkhôngkịp chuẩn bị."
Tạ Minh Thiều cườikhôngnói.
Dương Thiệu:... Nghĩ gì thế? Bản Hầukhôngmuốn làm tỷ phu của nàng.
nóithế nàothìnàng ấy vẫnkhôngnên mời vào lúc này.
khôngthể nào, trước đây Tạ Minh Thiều chưa từng gặp nàng, cũng chưa từng gặp tỷ tỷ. Sao y lại xuấthiện, chẳng lẽ là vô tình gặp nhau?
Kỷ Daonói: "Mẹ, nếukhôngthìcon và tỷ tỷkhôngđi. Tạ Minh Thù gì đấy, conkhôngbiết,khôngbiết tại sao lại mời bọn con."
Lạc khoản: Dòng chữnhỏghi ngày tháng và tên người vẽ tranh, thư,đicâu đối, dựng bia, v.v., thường là ở góc phía dưới.
Tạ Minh Kha: Ha ha, cướp đồ chơi của ta.
Thoạt nhìn nhút nhát, nhưng ánh mắt đẹp vô cùng, tựa nhưẩndấumộtlưỡi câu, làm cho người takhôngkiềm được, cứ nhìn nữa, nhìn mãi. Tạ Minh Thiều ngây người. Y nghĩ, Kỷ đạicônươngđãvô cùng xinh đẹp,khôngngờ nhịcônương cũng có thể làm cho y ngạc nhiên. Tuổi cònnhỏ, nhưng lại xinh đẹp như vậy...
Tạ gia là vọng tộc trăm năm, tòa phủ đệ này mang phong cách hơi hướng cổ xưa, xinh đẹp, tĩnh mịch,rõnét; mỗimộtđóa hoa, mỗimộtnhành cây đều được thi công tỉ mỉ, mỗimộtbước đều làm nên cảnh. Bướcđitrong đó giống như dạo chơi ở hoa viên, nhưng đâykhôngphải là lần đầu Kỷ Dao đến đây, lần nàykhôngcó chút hứng thú nào, nàng chỉ nghĩ đến mục đích của Tạ Minh Thù.
Ôm suy nghĩ,đitới phòng khách.
Nghe tỷ tỷnóithế, Kỷ Dao vội trả lời: "không, muội cũngđi!"
"nóibậy gì đấy?" Tuy Liêu thị thươngyêuKỷ Dao, nhưngkhôngnuông chiều tới độkhôngcó điểm dừng. Tạ gia là ai, làm bộkhôngđi, sợsẽđắc tội họ, làm Kỷ Chương bị liên lụy. Liêu thịkhôngcó lá gan đó. Còn nữa, Tạ Minh Thù làmộtcôgáithìcó thể làm gì?
"Thế sao lại mời congáichúng ta đến đấy?" Bà đưa mắt nhìn tấm thiệp in chữ vàng kia: "Phần lạ
Ông lẳng lặng bước ra ngoài.
Hoa, trước kia Kỷ Dao ở Hầu phủđãtừng thấy rất nhiều. Nàng đưa mắt nhìn qua loa lấy lệ, hoàn toànkhôngcó tâm tư ngắm hoa.đangmuốn hỏi nha hoàn Tạ phủ khi nào Tạ Minh Thù trở vềthìnàng nghe đượcâmthanh củamộtvị công tử: "Hoa đỗ quyên này được gọi là đại phú quý, do ta đặc biệt chuyển tới từ Tài thành. Nếucônương thích, ta có thể tặng cho nàngmộtchậu."
đề tên Tạ đại tiểu thư. Thiếpkhôngnhớ chúng ta từng gặp Tạ đại tiểu thư lúc nào."
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới.
Liêu thị vẫn chưa chú ý, vội vàng gọi Chu ma ma đến báo cho hai đứa congáicủa mình biết, chuẩn bị y phụcthậttươm tất.
Tầm Nhiên
Kỷ Dao: Hứ, chàng xứng à? (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi ấy, thấy Kỷ Nguyệt ở hồ Trân Châu, y lập tức để trong lòng, sai ngườiđitìm hiểu, biết nàng ấy là congáilớn của Kỷ gia, y lập tức năn nỉ muội muội mời nàng ấy tới đây.
Nghe ra ý của thê tử, Kỷ Chương bực bội, càng thêm kiên định, quyết tâm lật đỗ những tên tham quan ô lại kia. Dùkhôngthể thăng quanthìcũng có được danh tiếng tốt, để thê tử có thể ngẩng cao đầu.
dưỡng bệnh. Nhị lão gia là quan
Y tự cho là nụ cười như thế có thể dễ dàng làm thiếu nữ rung động. Nhưng trong mắt Kỷ Dao, nó rất bỉ ổi. Nàng tự nghĩ,khôngbiết lấy tự tin ở đâu ra, với khuôn mặt này của y, chưanóiđến Tống Quân, ngay cả Dương Thiệu vẫn còn thua xa!
"Để Nguyệt nhi và Dao Daođilà biết, chúng ta ngồi ở nhà suy đoán cũng vô dụng."
Kỷ Dao thầm nghĩ,thậtsựxem các nàng là con nít ba tuổi à!
Này ấy vừa mở miệng, xung quanh tựa cảnh xuân, sưởi ấm lòng người.
Lộ ramộtkhuôn mặt vui vẻ xinh đẹp của “
Mắt y nhìn nàng chằm chằm.
"Có điều, ta phải nhắc nhở huynhmộtcâu. Gia thế của Kỷ gia kiakhôngxứng với Tạ phủ chúng ta, nàng ấy muốn làmthìcũng chỉ có thể làm tiểu thiếp của huynh."
Mang cái này đến dụ các nàng à?
Tạ Minh Thù thân mật kéo tay của Kỷ Nguyệt: "Nàng bắt đầu học vẽ từ khi nào."
Nghe thấy tin này, Kỷ Dao hơi kinh ngạc.
Nàng vô thức lui về saumộtbước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 9
Kiếp trước, Dương Thiệu và Tạ phủkhôngcó quan hệ gì.
Tác giả phát biểu cảm nghĩ:
Kỷ đạicônường này quảthậtkhônggiống người thường, so với nhữngcôgáibình thường khác,trênngười nàng ấy mangmộtloại khí thế xuất trần. Chiếc váy màu xanh nhạt mặctrênngười càng làm nàng ấy giốngmộtđóa hoa cúc mùa thu. Ngay cả mình cũngkhôngkiềm được mà nhìn thêm mấy lần. Thảo nào ca ca lại nhớ thương và gấp gáp đến thế.
Kỷ Dao cảm thấy mình chắc chắnđãgặp phải quỉ. Vậy mà lại găp Dương Thiệu đến lần thứ ba, hơn nữa còn gặp trong Tạ phủ.
"Chao ôi, thếthìgiống ta rồi, lát nữa chúng ta phải luận bàn mới được."
Nhưng chuyện Tưởng gia lần trước, nàng vẫn còn nghĩ đến. Tỷ tỷ cố ý làm cho Tưởng phu nhânkhôngthích, quậy tung mối hônsựnày, tỷ ấy chắc chắnkhôngthích Tưởng gia. Có điều, Tưởng phu nhânthậtsựcũng có hơi nghiêm khắc, đến cả chuyệncônương nhà nào mặc đồ gì bà ấy cũng quan tâm? Quản quá nhiều chuyện! Hôm nay nghĩ lại, kiếp trước chắc chắn là vì tỷ tỷkhôngtìm đượcmộtvị hôn phu như ý, nên mới có thể kéo dài đến kì tuyển tú.
khôngbiết kiếp nàysẽra sao, nhưng Tạ gia này...
Tự khanh của Đại Lý Tự**
mộtmình tỷ tỷđi, nàngkhôngyên tâm.
"khôngquấy rầy Hầu gia và Nhị công tử nữa." Kỷ Nguyệt kéo tay Kỷ Dao rời khỏi rừng hoa.
"Được rồi, ta tự có chừng mục."
Từ trong rừng hoa,thậtsựcómộtngười bước ra,nóivới Tạ Minh Thiều: "Hoa đại phú quí nàykhôngtệ, bản Hầuđangmuốn tìm vài chậu cho mẫu thân, chi bằng ngươi bán cho tađi."
người vừa lấy chồng”.
Nàng chưa gặp Tạ Minh Thù, cũng chưa từng gặp Tạ Minh Thiều.
"Tỷ tỷ, chúng tađi!" Kỷ Dao lập tức lùi về sau, để nha hoàn che chắn ở phía trước.
Sao Tạ gia lại mời các nàng, người mời lại là Tạ Minh Thù kia? Chuyện này rất kỳ lạ, nàng mặc đạimộtbộ đồ, rồi đến nhàtrên.
, bình thường bọn takhôngđược gặp ông ấy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Minh Thù hừmộttiếng, cắmmộtcây trâm quý lên đâu, cẩn thận quan sát trong gương. Tưởng tượng đến ngày nọ gặp Tống Quân ở Vân Hòa Cư,thìnàngsẽcó bộ dạng thế nào.
Bạc còn dư trong nhà, bàđãdùng hếttrênngười congáirồi, cố gắng mua cho các nàng những món đồ tốt, đắt tiền. Còn phần bà, người đẹp hết thời, có được gì chứ?
Kỷ Nguyệtđãcó mặt ở đấy, ăn mặc rất mộc mạc. Kỷ Dao nhìn sang,khôngbiết nàng ấy có ý định gì.
Editor:
"Sáu tuổiđãhọc rồi."
Bóng dáng của Tạ Minh Kha lướt qua lòng Kỷ Nguyệt, tự hỏikhôngbiết có phải là y haykhông. Lần trước y muốn dùng hai chữ "cảm ơn" để vứt sạch chuyện kia, cắt đứt quan hệkhônggặp lại nhau nữa. Quảthật, nàng ấy nghĩkhôngra: "Dù sao cũngđãđến đâymộtchuyến rồi." Nàng ấy bắt chuyện với Kỷ Dao: "Dao Dao, muội nhìn nhành đỗ quyên nàyđi, nhiều cánh hoa thế này, có khoảng mười lớp,thậtsựrất hiếm thấy."
Nàng ấy càng nghĩ càng xúc động, soi gương mơ mộng.
Liêu thị càng thêm hồ đồ.
Tuynói, Đại Yếnđãsớm lập thái tử. Nhưng địa vị cao nhất trong lòng hoàng đế là Hoàng quý phi. Trong các hoàng tử, Tống Quân là người nổi bật, năng lực vượt trội, ngày thường trông y tựa tiên giáng trần. Có thểnói, Tạ Minh Thù thích y đến tận xương cốt, luôn nghĩ đến việc phải gả cho y.
Giọng chàng trai dễ nghe, bồng bềnh lướtnhẹ. Kỷ Dao ngẩng đầu nhìn lại, thấymộtchàng trai môi hồng răng trắng, mũi cao môi mỏng, kèm vớimộtđôi mắt đào hoa đầy tình tứ. Y chính là Tạ nhị công tử Tạ Minh Thiều.
Uất huyện: Làmộthuyện thuộc tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc.
Hai người ngồi kiệu đến Tạ phủ.
Mặt nàngkhôngtự chủ được mà đỏ lên.
Chỉ cần Kỷ Chươngkhôngchê là được.
Hàng mi thanh tú của Kỷ Dao nhếch lên. Kiếp trước, lúc tỷ tỷ vào cung, nàngđãgặp Tạ Minh Thiều, nam nhân này cực kì lỗ mãn,khôngcao quý xuất trần như Tống Quân, cũngkhôngtuấn tú, dịu dàng như Dương Thiệu, rất đáng ghét. Tạ Minh Thù luôn muốn diệt trừ đối thủ là nàng, giúp đỡ Tạ Minh Thiều làm bậy.
Thấy bộ dạng phòng bị của nàng, Tạ Minh Thiềunói: "Nhịcônương, đừng sợ. Tại hạ là Tạ Minh Thiều, là ca ca ruột của Minh Thù, ta muốn tặng hoa cho các nàng." Y di chuyển lồng chim trong tay, Bát ca bên trong kêu lên: "cônương, vạnsựnhư ý."
Y đến để cảm ơn.
Tạ Minh Thiều đến gần hai bước, cười tà mị.
Kỷ Nguyệt vừa đến kinh thành hồi năm ngoái. Tuy tài hội họakhôngtệ, nhưng vẫn chưa có danh tiếng gì,khôngbiết Tạ Mình Thù nghe được từ đâu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.