Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Pokemon Của Alex

Bánh Bao Mập

Chương 106: Du hành thời gian (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Du hành thời gian (1)


Chuyện gì thế này?

Số lượng khách tham quan vào những ngày bình thường thế này không đông đúc, vậy nên Alex cảm giác rất thoải mái.

Lần gặp gỡ này cho cậu cảm giác rất kỳ lạ, giống như là đã từng gặp nhau rồi… một thời điểm quan trọng.

Một người một pokemon nhìn nhau trong chốc lát, Burmy đột nhiên bật khóc và chưa tiếp nhận được sự thật rằng mình tiến hóa thất bại.

Ngay lúc này đây, Alex cảm giác siêu năng lực của mình bị phong ấn, hoàn toàn không thể phát huy ra được bất cứ điều gì.

Alex phải dỗ dành một chặp con côn trùng nhỏ mới nín khóc, vì ở một nơi xa lạ, Alex chưa dám đi xa, lỡ mà rời khỏi địa điểm ban đầu, bọn cậu làm sao có thể trở về được nữa?

Bầu trời dần hạ xuống, bầy Oddish chuẩn bị buổi dạ hành của mình, Alex bỗng nhiên nghe tiếng một tiếng hú vang lên.

“Pikachu?” Alex một lần nữa ngạc nhiên

“Burmy, không sao chứ?” Alex tò mò hỏi, đối phương cũng nghiêng đầu nhìn về phía cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phí vào tham quan lại khá rẻ, Alex trực tiếp mua vé cho cả bầy pokemon vào trong, bất quá cậu cần phải giữ trật tự, không được để pokemon của mình làm ồn đến người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên cạnh đó cũng có những loài côn trùng khác nhau, Vivillon của địa khu Kalos, còn cả một bầy Burmy đáng yêu đang treo lủng lẵng trên những cành cây.

Chimecho và Kirlia đều nằm ở bên ngoài, lúc này ở bên người cậu chỉ có Rhyhorn và Pikachu, mà con chuột điện đã nằm ngủ say trên vai đối phương.

Burmy giống như là những bông hoa bám trên những tán cây lớn, đột nhiên một lượng lớn bọn nó phát sáng, hóa thành kén và bay lượn trên bầu trời.

Chẳng lẽ cậu lại một lần nữa xuyên qua? Nhưng các pokemon vẫn đang ở bên cạnh cậu.

“Phải không? Vậy giữ nó làm vật kỷ niệm cũng được” Alex bật cười với thái độ khổ sở của Chimecho.

Trong khi đó, Alex lại dành thời gian đi dạo một vòng viện bảo tàng của thành phố, nghe nói nơi đó có rất nhiều bức tranh xinh đẹp được trưng bày.

Pikachu đột nhiên từ trên vai của Alex nhảy xuống, đáp tới bên người của đối phương, ngửi ngửi gì đó, xong nằm trên vai ông.

Một con Houndoom không biết từ đâu ra xuất hiện, nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt hung dữ như một con thú săn mồi phát hiện ra miếng thịt béo bở.

Alex cũng muốn tham quan theo sở thích của bản thân mình, vậy nên cậu lựa chọn đi tới khu vực triển lãm tranh trước.

“Muchi?” Con côn trùng bé nhỏ không thể thành công tiến hóa ôm lấy mặt của Alex, nó vừa mới bị cơn gió nhẹ nhàng vừa rồi thổi rớt khỏi thân cây lớn.

Có Butterfree, có Beautifly, có Dustox, nhưng càng nhiều hơn cả là những pokemon thích sống theo đàn Burmy.

Nhưng rồi lại đột ngột biến mất, mọi thứ giống như là ảo mộng, Alex lùi lại một vài bước

Pikachu dùng hai cái tay nhỏ của mình chỉnh lại cái mũ cho thoải mái, phần lưỡi trai giúp che nắng cho con chuột nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông không trả lời cho câu hỏi của Alex, mà là bắt chuyện sang một vấn đề khác

Chương 106: Du hành thời gian (1)

Mặc dù cậu biết điều đó là không khả quan, vì Pikachu của cậu cần thiết tiến hóa thành Alolan Raichu để làm chủ được siêu năng lực, nhưng Alex vẫn muốn mua vì sự hứng thú của bản thân.

“Muchi muchi” Đáng yêu quá

“Linh hồn của rừng rậm, Celebi, thật xinh đẹp…”

Một sự nhớ nhung kèm thêm chút mệt mỏi, ông lão không biết lúc nào đã biến mất, để lại Alex thẩn thờ ở trên bãi cỏ, bầu không khí như đứng yên bị đánh thức bởi một hồi chuông vô hình.

Alex có thể khẳng định, con Houndoom này cực kỳ có ác ý với cậu, thậm chí đã tỏa ra sự đói khát một cách trần trụi.

Điều này thật kỳ lạ…

Buổi trưa tại thành phố Lilycove, nhóm hai người Zelloui và Dawn đi tham quan một vòng khu mua sắm, sở thích shopping của phái nữ luôn là thứ gì đó rất bùng cháy.

Một số con Burmy giống cái thì mọc ra những chùm hoa lớn, phát ra hương thơm ngào ngạt, Alex đang tò mò quan sát thì một cục thịt đập vào mặt cậu.

“Đúng chứ?” Giọng nói của ông bác già ở bên cạnh cười hiền hòa nói, đối phương không biết xuất hiện từ bao giờ.

“Rhyhorn, phiền cậu đi kiếm một chút củi khô gặm về đây với, tớ đi hái một chút đồ ăn” Alex cười khổ nói, không hiểu sao đến một nơi quái lạ, cậu chỉ có thể từ từ đánh giá khung cảnh xung quanh.

Nhỏ nhỏ và màu xanh, ba con Burmy lập tức xoay vòng vòng quanh người Kirlia, có một con Burmy nhỏ vươn một chiếc lá ra chia sẽ cho Kirlia

Bọn nó ngay khi nhìn thấy Kirlia lập tức mở tròn mắt ra, hào hứng phát ra những âm thanh thú vị.

“Đấy là bức tranh về Celebi, một huyễn thú được tương truyền rằng có thể du hành thời gian... tuy nhiên, không phải bất cứ chỉ Celebi nào đều có năng lực này, và việc du hành thời gian không phải lúc nào đều mang một ý nghĩa tốt đẹp” Ông lão nói, xong bước lại gần vỗ vai của Alex.

Ông lão bước đi, và Alex vô ý thức đi theo đối phương, con đường phía trước dài và rộng, người xung quanh… không có một ai. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cổng bên trái, nơi đó có người hướng dẫn tham quan, hoặc nếu em muốn hoạt động tự do thì cũng được, em có thể xem bản đồ ở phía đằng kia” Nhân viên công tác nhiệt tình hướng dẫn

“Haha, không có gì đâu, đứa nhỏ này thật sự thân thiện, ngoan thật đấy” Ông lão xoa đầu của Pikachu, cười hiền từ.

Alex giật mình quay lại nhìn đối phương, một ông cụ tầm năm sáu mươi tuổi, lưng đã có chút gù xuống, gương mặt có một vài nếp nhăn, cười tít mắt nhìn cậu.

“Ông là?” Alex hiếu kỳ hỏi

Rhyhorn hào hứng chạy phía trước dẫn đường, Alex đi cùng với các pokemon vào viện bảo tàng, nhân viên tại đây khá thân thiện.

Không biết từ lúc nào, Alex đã bước tới gần bức tranh, đặt nhẹ bàn tay vào bên trên, cậu cảm giác ấm áp truyền tới.

Kirlia và Rhyhorn đi song song với nhau tán gẫu, Alex quay lại hỏi quả chuông nhỏ “Không thích sao?”

“Bản đồ ở bên kia sao? Vậy được rồi, cảm ơn anh” Alex mỉm cười trả lời, dắt các pokemon của mình rời đi.

Khăp nơi đều là rừng cây và không có bất cứ dấu hiệu của thành phố Lilycove, một cánh rừng nguyên thủy.

Kirlia không chán ghét pokemon lạ, nó nhận lấy chiếc lá của bầy Burmy, mặc dù bầy côn trùng nhỏ khá yếu ớt, nhưng được cái lại rất thân thiện.

Ánh mắt giống như viên pha lê xinh đẹp, cơ thể nhỏ nhắn với đôi cánh tí hon ở sau lưng, xung quanh là những nhành cây vươn lên, và xa xa phía bối cảnh là một cánh rừng rậm.

“Hornnn si” Rhyhorn ngơ ngác kêu lên một tiếng, và Pikachu không biết từ khi nào đã nằm trên lưng của con tê giác.

Tất nhiên là các thành viên khác đều sẽ được mua một cái mũ, Chimecho không quá thích phong cách nón lưỡi trai, Kirlia thì có cũng được mà không có thì càng tốt.

Bầy Burmy có chút sợ hãi Rhyhorn và Pikachu, nhưng lại cực kỳ thân thiện với Kirlia và Chimecho.

Trước tiên là đi tới phía bản đồ, cậu muốn học thuộc đường đi tại bên trong viện bảo tàng, vì dắt theo khá nhiều pokemon, nên đi theo người hướng dẫn sẽ không thuận tiện lắm.

Cả hai pokemon đều giật mình, vì bọn cậu không biết đang ở đâu, nơi này giống như một cánh rừng vô tận.

Con đường này được trải hai bên bởi những lùm hoa tím, Alex hơi dừng lại nhìn bầy Butterfree đang đậu trên những búp hoa, pokemon bươm bướm của vùng Kanto.

Chimecho dùng siêu năng lực nâng cái mũ lên cao, thở dài đáp “Cảm giác vướng bận thế nào đó, nhưng nói chung là mang được”

“Nơi này là…” Alex nhíu mày quan sát, ngay khi bọn cậu vừa đi được vài bước, một loạt pokemon côn trùng bay lượn khắp bầu trời.

Khi vào trong bảo tàng, Alex lập tức bị hấp dẫn bởi một bức ảnh vô cùng xinh đẹp và chân thật, giống như có pokemon bay ra từ trên bức tường vậy.

Con tê giác vui sướng khi loại được hai đối thủ cạnh tranh, từng bước đi tung tăng như vừa đứa nhỏ mới nhận được kẹo.

“Đi thôi, cùng vào xem tranh nào” Alex quay người đối với Rhyhorn nói.

Điều đó làm cho cậu có cảm giác khá thành tựu, mong muốn Pikachu nhà mình có thể trở thành một con Pikachu đáng sợ như Pi thần.

Cậu… bị xem là đồ ăn? (đọc tại Qidian-VP.com)

Những ấu trùng nhỏ quấn kín người bằng những chiếc lá xanh lập tức nhảy xuống, bọn nó cảm giác Kirlia và bản thân khá giống nhau.

“Muchi muchichi” Hai ba, nhảy xuống nào!

Rhyhorn lắc lắc cái đầu, nó không thể giữ cái mũ lưỡi trai này nằm gọn trên đầu được, mà móc lên cái sừng thì sợ cái mũ sẽ rách

Một con đường một chiều, Alex muốn ngoảnh mặt lại, nhưng không thể, vì cậu cảm nhận được một tiếng kêu gọi nào đó.

Alex hái một ít trái berry đem về, Pikachu cũng chủ động nhảy xuống, hoạt động hỗ trợ, phụ một tay.

Alex cười khổ nhìn mấy đứa nhỏ nhà mình, Rhyhorn thì bám lấy cậu không thôi, Pikachu càng thoải mái hơn, ngủ luôn trên vai cậu rồi.

Rhyhorn lập tức dừng lại, nó thẩn thờ quan sát một chặp, Pikachu cũng vươn người dậy, nhìn chằm chằm vào phía trước.

“Rhyhorn, đội cái mũ vào” Alex trong lúc rảnh rỗi, quyết định mua thêm một vài cái mũ cho các pokemon của mình.

Ngày thứ nhất, Alex trước hết đi dạo xung quanh, không quá xa, không quá gần, cậu muốn tìm ra nguồn nước, nếu không có nước uống sẽ cực kỳ khó khăn.

“Lia?” Cho đây sao?

“Pi pi” Thoải mái đấy!

“Muchi muchi” Cùng chơi đi

Hơi ẩm tản ra, những đóa hoa rực rỡ, một con Leafeon nằm ngủ tại trên thân cây lắc lư cái đuôi nhẹ nhàng.

Burmy quyết tâm bám theo Alex cho đến hiện tại, các đồng bạn của nó đã sớm rời đi, để lại một mình đứa nhỏ ở lại chỗ này.

Hai con pokemon nhỏ lập tức tách ra khỏi nhóm Alex và chơi đùa với pokemon tại viện bảo tàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Du hành thời gian (1)