Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109: Tiến bộ
Xem ra Kirlia nỗ lực không thiếu để học được kỹ năng này, hoặc là mấy bữa nay chơi đùa với nhóm Burmy nhiều quá.
“Pikachu, sử dụng Volt Tackle!”
Kể cả Rhyhorn và Pikachu, bọn nó vừa rồi đã trải qua điều gì? Giống như đã chiến đấu thật nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chimecho đã tiến hành né tránh trước khi Kirlia kịp phóng thích chiêu thức một cách triệt để.
Hai pokemon có vẻ khá thân thiết, con tê giác còn tự hào về chiêu thức Flamethrower của mình.
“Đùa sao? Chimecho càng trở nên mạnh hơn rồi? Còn cả các pokemon khác” Zelloui chứng kiến trận đấu này, đổ mồ hôi không thôi.
“Alex?” Chimecho và Kirlia nghi hoặc, bọn nó vừa mới chơi đùa với bầy Burmy một lát, tại sao Alex lại có vẻ rất khổ sở như vậy?
“Ừm, đi một lát, có khi chúng ta lại gặp gỡ Celebi” Alex biết rằng hi vọng đó rất xa vời, các pokemon huyễn thú đều có tung tích rất bí ẩn.
Dự đoán trước hành động của đối thủ, để rồi né tránh
Rồi cậu thả Burmy trở về trên tán cây, bởi vì cậu biết rõ đây không phải là người bạn đã ở bên cạnh mình
Zelloui để ý tới cảm xúc của Shelgon, cô bỗng nhiên bật cười “Như vậy mới thú vị đúng không? Chúng ta cũng sẽ mạnh lên, và đánh bại cậu ấy một lúc nào đó, tại trên một sân đấu chính thức!”
“Là như vậy đó, Mothim cũng là một đồng đội của các cậu, là một đứa bé rất nhút nhát lúc ban đầu, lại cực kỳ kiên cường lúc hiểm nguy”
Vì hoàn cảnh bức ép, các pokemon đều phải chịu những áp lực nặng nề, và để tiếp tục sinh tồn và tiến lên, Rhyhorn và Pikachu đều trưởng thành với tốc độ đáng kinh ngạc.
Bao phủ dòng điện quanh cơ thể, lợi dụng tốc độ cao và môi trường xung quanh tạo ra hiệu ứng dẫn lôi, tự tân tạo ra dòng điện mới.
Kirlia thì đang rèn luyện với Chimecho, ngoại trừ thời gian luyện tập biểu diễn, thì việc chiến đấu cũng là cần thiết để quả chuông trở nên mạnh hơn.
Kirlia và Rhyhorn đã sớm ra bên ngoài rèn luyện thường ngày, Rhyhorn vẫn còn bị ảnh hưởng bởi vì lối sống ngoài rừng lúc trước, còn Kirlia thì nhất quyết không chịu thua con tê giác.
“Là Lá ma thuật?” Alex quay đầu sang nhìn Kirlia, ngạc nhiên nói
Alex hít một hơi thật sâu, để cho cảm xúc của mình lắng lại, bế lấy một bé Burmy ở gần đó, xoa đầu nó
Shelgon gật đầu, Noibat, Swellow và Mareep đồng loạt kêu một tiếng, xong tiếp tục bài rèn luyện của bọn nó.
Nhưng rất nhanh Alex thay một bộ đồ mới, Pikachu nằm ở cạnh cửa sổ cũng vươn người dậy, lắc lắc cái đầu
Stone Edge khóa chặt con đường tiến công của Pikachu, tốc độ sử dụng chiêu thức của Rhyhorn đã không còn là nhược điểm, ít nhất là với các đối thủ cùng trình độ.
Lần trước cậu bị kéo vào con đường thời gian chỉ là một cách vô tình, muốn lặp lại chuyện đó khó như lên trời.
Sáng ngày hôm sau, Alex thức dậy sớm như thông thường, đột nhiên về lại cuộc sống thường nhật thời hiện đại, cậu không quá quen thuộc.
Những v·ết t·hương để lại trên cơ thể vẫn còn ở đó, nước mắt của cậu lại không thể khống chế, phải mất một lúc Alex mới bình tĩnh trở lại.
Điều đó dẫn đến ép buộc Pikachu phải thay đổi quỹ đạo t·ấn c·ông, tiếp tục lợi dụng Thunderbolt để tập kích, vì chiêu thức này không có hiệu quả lên Rhyhorn, nhưng vẫn có thể đánh giá uy lực của chiêu này thông qua tác động vật lý được gây ra.
Chimecho mặc dù không nói gì, nhưng nó thấy thật khó chịu khi lúc Alex gặp nguy hiểm nhất lại không được ở bên cạnh cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quyền uy của chị đại Chimecho trong nhóm là tuyệt đối không thể khinh nhờn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lợi hại quá” Dawn và Piplup tán thán, hai người bọn họ lần đầu nhìn thấy có một pokemon khống chế siêu năng lực tinh xảo như vậy.
“Tơi đây nào, Kirlia” Chimecho lơ lửng trên không trung, lợi dụng Future Sight để tạo ra một lỗ đen trên không rồi biến mất.
Gần như là tích tắc, và Kirlia không thể làm ra bất cứ động tác đánh trả nào, trận đấu kết thúc với chênh lệch ngày càng xa.
“Cảm ơn”
Tiếp xúc lá cây quá nhiều nên tự nhiên học được? Alex suy nghĩ thú vị.
Đối với người khác, đó có thể chỉ là một giấc mơ hoặc một sự ảo tượng của cậu.
Đại chiêu hệ điện, chiêu thức đặc thù của Pikachu, có lẽ sau khi tiến hóa thành Alolan Raichu sẽ không sử dụng được nữa, nhưng ít nhất thì hiện tại đây là một chiêu rất thích hợp.
Cuộc gặp gỡ của bọn họ không diễn ra tại thời điểm hiện tại, đồng thời cậu và Mothim không cùng một mốc thời gian.
Quả chuông không ngừng khống chế những quả Shadow Ball di chuyển, tốc độ vận hành ngày càng cao, rồi hai mắt của Chimecho phát sáng, một chùm tia siêu năng lực bắn xuyên qua, tạo ra con đường huyền bí phía trên cao.
Rhyhorn cũng không ngừng tìm kiếm người bạn từng ở bên một thời gian, điều đó khiến Chimecho và Kirlia khó hiểu.
“Tới đây!” Rhyhorn lạnh lùng đưa một chân lên, dẫm mạnh xuống, những tảng đá lớn mọc lên cản đường Pikachu trở lại.
Tạm thời Chimecho chưa học được kỹ năng gì mới, nhưng khả năng khống chế các kỹ năng lại trở nên ngày một thuần thục.
Cậu ấy… có vẻ như lại trở nên đậc thù hơn một chút?
Nhất là Pikachu, con chuột điện hôm bữa còn thua cuộc bởi nó, giờ đã mạnh đến đáng sợ.
“Về thôi, cùng về nào”
Mỗi ngày cậu đều tới viện bảo tàng thành phố Lilycove để thử vận may, có điều Celebi có lẽ đã không còn ở đây, hoặc đơn giản là nó không nguyện ý trả lời cậu.
Tốc độ càng nhanh, Volt Tackle càng mạnh, sau khi Agility bao phủ lấy cơ thể Pikachu, con chuột lập tức nắm bắt sơ bộ cách thức thi triển.
Trong khoảnh khắc đó, Chimecho nhìn thấy một vài tương lai ngắn trong phút chốc, bao quát những dộng tác của Kirlia.
Việc dự đoán tương lai của các pokemon hầu hết chỉ là các mảnh vỡ không rõ ràng, để lại một sức mạnh hỗn loạn tập trung lại trong hiện thực.
Alex ôm lấy Chimecho, xong đó thì thầm kể chuyện, về chuyến phiêu lưu vượt thời gian của mình.
Thông thường muốn làm được điều đó thì thực lực của pokemon đều đã rất mạnh, mà pokemon hệ Psychic mạnh như vậy ít ai lại để ý tới việc biểu diễn.
Sắp đến cuối tuần, là thời điểm mà lễ hội Contest tại thành phố Lilycove chính thức diễn ra.
Những cảm xúc mà Alex đã từng trải qua, những lo lắng, sợ hãi, tuyệt vọng, rồi cho đến cam chịu… cậu đều cùng với các pokemon của mình cố gắng tiến lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rồi phát triển ra thành một chiêu t·ấn c·ông cực mạnh, nhưng lần này… Chimecho nhìn thấy trong khoảng chừng vài giây điều mà Kirlia sẽ làm.
“Komo..” Shelgon cũng giật mình, trước tốc độ phát triển dáng kinh ngạc từ các pokemon của Alex.
Ăn xong bữa cơm, Alex cùng với các pokemon về phòng, Pikachu vừa ra khỏi pokeball liền lập tức xoay người nhìn trái nhìn phải hỏi
Alex chỉ là không muốn từ bỏ đơn giản như thế.
Piplup và Buneary thì kể về chiến tích của mình cho Shelgon và Noibat, Swellow sau khi tiến hóa đã giảm bớt sự tinh nghịch, nhưng vẫn thích thú ngồi yên nghe mọi người ồn ào.
Trong thời gian đó, các pokemon của Alex cũng không hề dừng lại, bọn nó đều đang tiến về phía trước.
“Không thể nào?” Kirlia giật mình rơi xuống trong khoảng không, quay đầu lại liền thấy một khối Shadow Ball thổi bay nó đi.
Rhyhorn và Pikachu đã ngủ say trên bãi đất trống, Alex thẫn thờ đứng dậy, đưa hai tay lên nhìn.
Có điều, càng đáng ngạc nhiên hơn khi một chiêu thức tất trúng như Lá má thuật – Magical Leaf thế mà đánh trật hướng?
Đêm hôm đó, Alex có vẻ ít nói, Dawn và Zelloui không ngừng tán gẫu về các sự kiện du lịch tại thành phố Lilycove.
Kirlia nghe xong lập tức tò mò về một thế giới cách đây thật lâu sẽ như thế nào, Rhyhorn lập tức kiêu ngạo mô tả cho Kirlia.
Mặt trời đã dần lặn xuống, nên là thời điểm trở về, Alex dùng pokeball thu hồi Rhyhorn và Pikachu, đối với Chimecho nói
Kirlia tung ra một đòn Fire Punch thất bại, xoay người liền vận dụng Magical Leaf để nhắm tới đối thủ
Con chuột điện gật gù trước lời kể của Alex, tối hôm đó nhóm bọn cậu không thực hiện minh tưởng, mà chỉ là thả lỏng cơ thể sau một thời gian mệt mỏi.
Chương 109: Tiến bộ
Cô giống như tự nói cho chính mình, lại giống như đang động viện các pokemon của bản thân.
Chỉ có Alex là biết được chuyện gì diễn ra, thời gian đã chia cách bọn họ, như cái cách mà Ash từng gặp tiến sĩ Oak.
Một bên khác, Alex đang chỉ huy Pikachu rèn luyện chiêu thức, khi tốc độ là sở trường của Pikachu, không lý nào cậu lại không dạy nó chiêu thức này.
Nhưng với Alex, đó lại là những trải nghiệm chân thật nhất, những cuộc gặp gỡ và chia tay, đó là những điều mà các huấn luyện gia phải trải qua.
Húc mạnh vào Rhyhorn!
Ít nhất là nếu chỉ lữ hành thông thường, còn cần không ít thời gian để bọn nó có thể mạnh lên.
“Pika?” Đi chạy bộ sao?
Để lại quả chuông nhỏ đáp lên đầu Alex hỏi “Đi tới viện bảo tàng nữa sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ừm” Chimecho bay lại gần, quấn lên cổ tay của Alex để xoa dịu cảm xúc của cậu, tâm tình của đứa nhỏ vẫn còn chập chờn.
Alex nhắm mắt lại, tựa vào thành giường kể xong câu chuyện, Pikachu đã khắc phục được cảm giác mệt mỏi, có thể hoạt động tự do trong một thời gian ngắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.