Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Pokemon Của Alex

Bánh Bao Mập

Chương 168: Cuộc đua Rhyhorn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Cuộc đua Rhyhorn


Con tê giác gật đầu, tỏ vẻ mình cực hưng phấn, nó nhoẻn miệng cười nhìn Alex và các đồng bạn xung quanh.

“Thời tiết của thị trấn luôn như vậy, đôi khi còn khắc nghiệt hơn, bất quá so sánh với thành phố Snowbelle thì vẫn chưa là gì, mọi người đều có kinh nghiệm dày dặn, nên không sao cả đâu” Somet giải thích.

[Morol: Cố lên, đạt top 1 cho mọi người trầm trồ]

Con đường kế tiếp, là thời điểm bức tốc!

Alex không coi được bình luận lúc này, cậu chỉ cảm thấy thật sảng khoái, dần dần, cậu chiếm lấy vị trí số hai, đến đoạn cuối cuộc đua, đuổi kịp số một.

Kèn lệnh xuất phát vang lên, Rhyhorn nhà cậu bật tốc với khởi đầu khá đẹp, vượt qua hai phần ba số lượng thí sinh, vẫn có một vài tay đua lão luyện vượt mặt Alex.

Người phía sau chỉ kém có hai giây, tiếc bại ở vị trí thứ hai! (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lên! Dùng toàn lực của chúng ta, xông về đích đến!”

“Rhyhorn, giữ sức, chúng ta có chặng đường bức tốc phút cuối, không cần tung sức ở đoạn này” Alex cắn răng ra hiệu cho con tê giác.

Chặng đua này, có người có thể đe dọa thứ hạng của bản thân?

Người nhà của Somet nằm ở tốp thứ hai, ăn mặc ấm áp đứng ở một điểm tiếp sức, chờ đợi con trai nhà mình đạt hạng một của giải đấu.

Những tòa nhà xen kẻ nhau phủ bởi màu trắng của tuyết, cùng với tiếng kèn hiệu của ban tổ chức.

Khán giả chia thành hai tốp, một tốp thì ngồi ở hàng ghế hội trường, quan sát thi đấu thông quan màn hình lớn, mọi thứ được ghi nhận bởi máy bay không người lái.

Lên thì dễ, xuống lại khó, trượt chân một cái là coi như chặng đua kết thúc!

Đoạn đường đầu tiên, chặng một, từ hội trường ra cổng thị trấn, từ cổng thị trấn đi tới đồi bậc thang.

Mặc dù đứa nhỏ đã làm hết sức, nhưng vị trí dẫn đầu dần bị cưỡm đi, hai tay đua khác vượt mặt cậu, chiếm lấy vị trí thứ nhất.

Đưa tay xoa nhẹ đầu Rhyhorn, để con tê giác bình tĩnh, đây là một chặng đua dài, chiếm lấy ưu thế ban đầu hiển nhiên rất tốt, nhưng nó không quyết định tất cả.

“Tạm ổn, thời tiết trở nên lạnh hơn rất nhiều, cũng không biết lát nữa bên tổ chức có thay đổi gì không” Alex gật đầu trả lời, cúi người xuống đưa tay xoa đầu Rhyhorn của Somet.

Hai con Rhyhorn quen thuộc liếc mắt nhìn nhau, Rhyhorn của Alex chỉ nhìn đối thủ trong thoáng chốc, rồi tiếp tục xông tới.

Toàn bộ thị trấn vào thời điểm này mang vẻ đẹp cực kỳ khó tả, trái tim của Alex rung động nhất thời.

Hai bên giằng co tới từng giây phút cuối cùng…

‘Vậy mới thú vị, không phải sao?’

[Diance: Đây rồi, hack đến này mọi người] (đọc tại Qidian-VP.com)

Tín niệm của nó, sẽ không thua bất cứ một con Rhyhorn nào trong chặng đua này!

Hội trường chuẩn bị thi đấu, Alex hôm nay mặc một bộ trang phục truyền thống của thị trấn Dendemille, với tông nâu làm chủ, đội trên đầu chiếc mũ len với phong cách đơn giản.

Vững vàng đến khó tin.

Nhưng thực tế khi ở trên chặng đường đua, Rhyhorn mới nhận ra là có biết bao nhiêu con Rhyhorn khác mạnh hơn mình.

Bản thân thực tế là quá non nớt.

Có điều, nó cần phải tin tưởng huấn luyện gia của mình!

Màn hình lớn hiển thị gương mặt anh bạn trẻ tự tin chạy trên chặng đường lớn, tuyết thổi lên mạnh hơn, cái rét lạnh làm một vài người chậm lại.

Dù cho đã chạm đến ngưỡng tiến hóa, vẫn quyết định giữ lại hình thái Rhyhorn.

Alex cúi người xuống đưa tay túm lấy lá cờ, xong rồi khựng lại vài giây để ngắm lấy khoảnh khắc này, khoảnh khắc ở trên đỉnh cao của ngọn đồi.

Lần lượt đâm xuyên qua những khúc cua khó nhằn, những pha bật nhảy mạo hiểm nhưng lại đâu vào đó tiếp đất.

Pikachu của Alex vươn tay nói lời cổ vũ, nếu không phải là luật thi đấu cấm cho pokemon khác ở bên cạnh hỗ trợ, Pikachu cũng muốn tham gia cuộc đua với Rhyhorn.

Như lúc nó bắt đầu mơ tưởng đến cuộc đua này, một tấm áp phích khởi đầu cho tất cả, những cố gắng nhỏ bé đến khi nó trưởng thành.

Bất quá dù đứng thứ nhất, Somet lại không cảm thấy quá tự tin, bởi vì Alex và Rhyhorn không xuất hiện, điều đó có nghĩa là bọn họ giữ sức để bộc phát vào đoạn cuối.

Hai người hòa chung một nhịp điệu, Rhyhorn xông về phía trước, nó muốn mang Alex đi tới đích đến.

Vivillon nhẹ nhàng đáp lên đầu của Alex, hai cánh vươn rộng tỏa ra hào quang ấm áp, nó mỉm cười lắc lư đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Bella: Không ổn chút nào, Absol của tui không đi được chặng đường kinh dị vậy đâu, mặc dù nó khá thành thạo trên mảng tốc độ và linh hoạt]

Đưa mắt về phía sau, Somet hít một hơi thật sâu, để cho sự tự tin của mình giao thoa với quyết tâm của Rhyhorn.

Người dẫn đầu giật mình quay đầu sang bên cạnh quan sát, khó tin nhìn một đứa nhỏ đuổi kịp mình.

Alex và Rhyhorn của cậu, chạm đích đầu tiên!

Con đường mà con tê giác chở Alex đi tới dần mở rộng, phủ kín bởi màng sương mù, dần dần hé lộ ra, trên đỉnh đồi, nơi mọi thứ lộ rõ dưới tầm mắt cả hai.

Người dân thị trấn hò hét cổ vũ, Somet vẫn đang chiếm vị trí dẫn đầu, vượt mặt một vài tay đua lớn tuổi.

Alex hơi run lên một chút, mặc dù ăn mặc dày như vậy, vẫn không thể hoàn toàn làm lơ cái rét ở đây được.

Alex nói chuyện điện thoại với nhóm bạn của mình xong, đang cất điện thoại thì bắt gặp Somet lại gần.

[Diance: Thú vị đấy, nhưng mà thời tiết khắc nghiệt như vậy, có chịu đựng được ngọn gió ở phía đỉnh đồi hay không?]

Alex cầm điện thoại trên tay, vẫy tay chào mọi người qua màn hình nhỏ.

Alex mở chốt siêu năng lực, phá tan lớp mây mù phía trước để Rhyhorn quan sát một cách rõ ràng.

“Alex có lẽ bị bỏ lại khá xa rồi”

Khi lấy được lá cờ cắm ở trên đỉnh đồi, thì chặng đua đã trôi qua một nửa, Alex dần xông lên vị trí thứ năm, thứ bốn.

Phía trước, vẫn còn khá nhiều đối thủ cạnh tranh đang dẫn đầu, Rhyhorn của bọn họ khỏe và thể lực dồi dào, đã quá quen thuộc với những chặng đua chuyên nghiệp.


Đưa tay lên trước mặt, những hạt tuyết bắt đầu rơi xuống, nhiệt độ hạ thấp đến mức độ nhất định.

Nhưng dù vậy, Alex vẫn xông về phía trước, không hề có một chút do dự, Rhyhorn như hóa thân của ngọn gió bắc, xông thẳng về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Liana: Cuộc đua Rhyhorn tới rồi sao? Tớ chờ mãi đấy, nhớ cố gắng nhé Rhyhorn]

Một vài thí sinh đã bỏ cuộc đua giữa chừng, phần còn lại vẫn tiếp tục với toàn bộ tốc lực.

Một tốp còn lại thì phân tán khắp nơi trên chặng đường đua, cỗ vũ trực tiếp cho những thí sinh năm nay.

“Chuẩn bị xong hết rồi chứ?” Cậu bạn mới quen đút hai tay vào túi quần, cười hỏi

Rhyhorn trong lòng nóng nảy, muốn chiếm lấy hạng một, nó luôn cho rằng mình rất đặc biệt.

Somet nằm ở tốp những người dẫn đầu, con Rhyhorn đó được đào tạo cực kỳ am hiểu trong việc chạy đua.

“Cuộc đua Rhyhorn thường niên tại địa khu Kalos, năm nay tại thị trấn Dendemille, chính thức được diễn ra!” Dẫn chương trình viên cầm lấy mic và hô to rõ ràng.

Lại một lần nữa, một trận đấu không biết hồi kết.

“Đi thôi, trước tăng tốc một chặp, giữ sức để lát nữa xuống dốc!” Alex cắn răng hô, càng lên trên đồi, thời tiết càng lạnh.

Rhyhorn tiếp tục giữ tiết tấu đấy, không có vượt lên phía trước, không nhanh không chậm đuổi tới cuối chặng đường thứ nhất.

[Lily: Thật xinh đẹp, con đường tại thị trấn Dendemille]

Dù sao thì chỉ có người đứng đầu mới có thể lên hình.

[Liana: Hu woaaa, mấy lần cảm giác muốn thót cả tim ra ngoài vậy]


Nhưng những huấn luyện gia khác thì không biết, dù sao thì không phải ai cũng có hack bên người.

Cảm xúc, trở thành một món vũ khí bất diệt!

Dù đã rèn luyện một vài lần trước khi cuộc đua chính thức bắt đầu, nhưng thực sự thế này có hơi quá mức rồi.

Không giống với môn thể thao đua ngựa mà mọi người thường hay biết, các thí sinh ăn mặc khá tùy ý.

Liana lo lắng quan sát, Delcatty và Beautifly hứng thú ở bên cạnh nhìn ké, thỉnh thoảng có thấy hình ảnh Alex hiện lên.

Và khi đến chặng đường lên đồi này, mình sẽ gặp phải bất lợi khá lớn, suy cho cùng, kinh nghiệm của một người trẻ tuổi khó mà so với các tay chuyên gia khác.

Cô bạn thuở nhỏ chúc phúc cho Rhyhorn, hôm nay đối phương được nghỉ ngơi, cho nên tâm trạng khá thoải mái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đấy có lẽ là một trong những khoảnh khắc khiến mọi người hứng thú trong việc đi lữ hành và tìm kiếm niềm vui thú.

Hiện tại cậu đứng thứ ba, có hai người đang vượt mặt ở phía trước, bọn họ đã lấy cờ sớm hơn, và đang thuần thục xuống đồi.

Lần đầu tiên bức tốc, đoạn đường này nếu không tăng tốc, đợi đến lúc xuống dốc, có sức cũng không dám chạy nhanh.

[Morol: Kích thích dữ!]

Gallade và Chimecho thì kiệm lời hơn, bọn nó đã mua sẵn đồ ăn nước uống ở hàng ghế khán giả, chờ đợi theo dõi nhóm Alex thi đấu.

Liana đang cầm điện thoại hò hét, bình luận viên đang khen ngợi Somet, là một tay đua trẻ tuổi lại dẫn đầu một chặng đua chuyên nghiệp như vậy.

Alex nhíu mày nhìn sang bên cạnh, đoạn xuống đồi sắp kết thúc, khi trở về đường thẳng, liệu thể lực của bọn cậu có thể vượt qua đối phương hay không?

“Đuổi kịp rồi sao?” Somet thì thầm nhìn sang bên cạnh, lúc này, thể lực của cả hai đều đang hao tổn một cách chóng mặt.

Chương 168: Cuộc đua Rhyhorn

“Đi thôi, Rhyhorn, xông lên chỗ cắm cờ!” Somet kéo dây, hai chân bám chặt vào phần yên, dùng sức chạy.

Trái tim cảm giác cực kỳ hào hứng, Alex nhịn không được bật cười nói

[Liana: Bắt đầu, bắt đầu rồi]

Alex nhìn bình luận trên điện thoại lần cuối, mỉm cười, cất nó vào túi bên hông, đặt hai tay lên lưng của Rhyhorn, cúi người xuống, hai chân kẹp chặt.

Nhưng để đảm bảo an toàn, một bộ phận thí sinh lại trang bị mũ bảo hiểm và giày thể thao chắc chắn, trên lưng Rhyhorn sẽ có một chiếc yên cố định.

Ngọn gió lạnh thổi tới mang theo hơi thở băng giá, bầy Rhyhorn được chăm sóc kỹ càng và huấn luyện ngày đêm đã đứng ở vạch xuất phát.

Khoảng năm phút sau, bạn bè của Somet đi đến, Alex chào hỏi vài câu rồi tiếp tục khâu chuẩn bị của mình.

Alex nghe vậy an tâm hơn một chút, đối với cậu thì không sao, Alex có thể lợi dụng siêu năng lực để tránh đi cái lạnh khắc nghiệt.

Cảm xúc đôi lúc không thể thay đổi được một kết quả quá chênh lệch, nhưng ở một chặng đua ngang tài ngang sức như vậy.

Alex căng thẳng để Rhyhorn đuổi theo, hiện tại cậu đứng vị trí thứ bảy, so với cuộc đua phi hành lần trước, hiện tại đã khá hơn nhiều lắm.

Không nhanh, nhưng ổn định, dần dần tiến về trước.

[Zelloui: Ồ hô, giống cuộc đua rồng ở quê hương mình ghê, phải không Shelgon?]

“Vii vii…” Thi đấu may mắn

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 168: Cuộc đua Rhyhorn