Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Pokemon Của Alex

Bánh Bao Mập

Chương 169: Phần thưởng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Phần thưởng


Cậu và các pokemon của mình, cùng với Rhyhorn, anh hùng của ngày hôm nay, hạnh phúc ôm lấy chiếc cúp của mình.

Vivillon chỉ biết bay lượn làm khung cảnh trở nên xinh đẹp, khi phần thưởng đến, các pokemon tiến hóa, Alex sẽ khởi hành đến Anistar.

Chiến thắng của cậu vẫn rất nguy hiểm… (đọc tại Qidian-VP.com)

Vui mừng qua đi, thì cảm giác lạnh cóng lại đến, Alex không biết người khác vượt qua cái lạnh này thế nào, chứ cậu không muốn trải qua lần thứ hai đâu.

Rhyhorn giống như thần tượng siêu sao được các Rhyhorn cái bao vây xung quanh, may mà nó biết bảo vệ thân mình, không đã sớm bị đè xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giống như không khí của một lễ hội thật sự, làm tan chảy cái giá lạnh của thị trấn Dendemille.

Đồng thời để Rhyhorn cùng cậu đọc những lời chúc phúc, trong suốt thời gian này, Rhyhorn nở một nụ cười thật rạng rỡ.

Có điều thân là người theo đuổi Alex nhiệt tình nhất, Rhyhorn lắc lắc đầu, quyết định tiếp tục chặng đường của mình với Alex.

Alex mang theo Rhyhorn của mình đi vào bên trong hội trường, hàng loạt ánh mắt đổ vào người cậu.

[Diance: Cơ mà thắng được cuộc đua này không đơn giản đâu]

Không đến mức bật khóc, nhưng lại rất rung động.

Đột nhiên một bàn tay vươn tới, xoa đầu quả chuông, Alex không nói gì, ôm lấy nó vào lòng.

Chỉ có Chimecho quan sát tất cả, và hơi trầm mặc một chút, nó giống như dần bị bỏ lại.

Hai pokemon hẹn cùng nhau tiến hóa một lần, như cặp bạn cùng tiến, bọn nó tiến hóa, sẽ đuổi theo bước chân của Gallade.

[Liana: Haha, nhìn Rhyhorn xấu hổ kìa]

Chương 169: Phần thưởng

“À vâng, cảm ơn anh, anh và Rhyhorn của anh thật sự rất cừ, bọn em dù chiến thắng nhưng lại rất sát sao, cảm giác như chỉ thiếu đi một chút nữa thôi, thì chiến thắng sẽ tuột mất khỏi tầm tay vậy” Alex mỉm cười gãi đầu, sau đấy vươn tay tới bắt tay với đối phương.

“Cuộc đua lần này đã kết thúc với một kết quả mỹ mãn, mọi tuyển thủ đều nổ lực hết mình cho giải đấu mà không có một ai bị thương, băng qua giá rét, băng qua địa hình phức tạp, mọi người đã thành công đi tới đích đến”

“Đúng đấy, đúng đấy, đó là ước mơ của tui mà, tại sao tui lại hạng năm cơ chứ?” Somet chán nản nói.

Xong rồi ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Alex nói “Có điều cậu giành được hạng nhất, thật sự là bất ngờ lắm luôn ấy, ở độ tuổi này cậu đã thành công làm được điều mà không phải ai cũng làm được đâu”

“Đã làm rất tốt rồi, Alex, cả Rhyhorn nữa” Chimecho lắc lư vang lên âm vang thật đẹp.

“Hiển nhiên vậy rồi, mọi cuộc thi, mọi chặng đua, cảm xúc luôn luôn quan trọng, bởi vì nếu không nổ lực đạt lấy nó, thì khoảnh khắc chiến thắng sẽ trôi qua rất nhanh, giống như lần này vậy” Đối phương gật đầu tán đồng, bởi vì lần thua cuộc này quá mức bất ngờ, cho nên bản thân đối phương còn chưa hoàn toàn chấp nhận được.

“Thế giới luôn rộng lớn, chỉ khi đi càng nhiều, mới có thể học hỏi càng nhiều” Alex thở phào một hơi.

“Ừm, cùng đi thôi” Alex gật đầu mỉm cười, mang theo các pokemon đi nhận giải.

Rhyhorn ngó nghiêng ngó dọc, khá nhiều con Rhyhorn khác nháy mắt tỏ vẻ muốn làm quen với nó.

Hai pokemon tóe lên ánh mắt đầy sát khí nhìn Gallade, người sau không e ngại mà còn hào hứng chờ đợi khoảnh khắc thể hiện ai mới là lão đại.

Dù vậy, Alex vẫn chưa dám khẳng định một kết quả cao đến thế.

“Aaaaa… lại thua rồi” Somet cười khổ xoa đầu Rhyhorn nhà mình.

Cái rét lạnh dần tan đi, đứa nhỏ húp một tách trà nóng ấm áp nói “Cảm ơn cậu, Chimecho”

Top 1, lần đầu tiên trong một giải chính thức.

Bức hình được chụp sẽ được dùng để đăng lên báo, ngoài ra Alex còn cùng với Somet chụp chung vài bức.

Những bức ảnh này được Alex để vào trong album của mình, khâu nhận thưởng kết thúc.

Con tê giác cười khổ nhìn phần quà này, có điều nó vẫn rất vui vẻ.

Lần đầu tiên cậu cảm giác hạnh phúc như vậy, cuộc đua này đã khiến Rhyhorn bỏ biết bao nhiêu cố gắng.

Dù vậy, Alex không hề có một chút e ngại, kinh nghiệm làm điều phối viên khiến cậu vô cùng bình tĩnh đi về phía trước, tiến thẳng tới khu vực làm lễ, nghe ban tổ chức đọc những lời tâm sự trước toàn thể khán giả.

Cảm giác đó, thật sự khó tả.

Cả sự dịu dàng trong từng cử chỉ đó cũng khiến Vivillon hâm mộ, mặc dù nó không đam mê chiến đấu, nhưng Vivillon vẫn kiên trì đi theo Chimecho học tập chiêu thức.

Nó tự hào mỉm cười ngẩng cao đầu, tự tin toát ra khiến Rhyhorn giống như cao lớn hơn.

Bởi vì bọn cậu cố gắng, cho nên khi thành công chiến thắng, cảm giác hạnh phúc thật sự quá ngọt ngào.

Alex mang theo các đồng bạn quay lại trung tâm pokemon, điện thoại cậu đã sớm ting ting liên hồi

Đến chiều, khi Alex rời khỏi cửa phòng, thì thấy Somet đã sớm đứng ở bên cạnh, khoác tay lên vai cậu nói

Cạnh tranh, là nơi giúp pokemon đạt được kinh nghiệm nhanh nhất.

Nhất là khi nó quay lại nhìn thấy mặt mình trên màn hình lớn.

Tiếp đến, top 2 được chọn một trong ba loại đá tiến hóa cơ bản, Fire Stone, Water Stone, hoặc Thunder Stone, phẩm chất là trung cấp.

Con tê giác mỉm cười nói, đối với các đồng bạn của mình cọ đầu, nó cũng sắp tiến hóa rồi


“Hornnnn hornnn!” Quá bá cháy đúng không, đẹp trai nhất đúng không!

“Pika pika pi!” Chúc mừng chiến thắng, Rhyhorn, tuyệt nhất rồi nha!

“Cùng đi chứ?”

Rhyhorn hạnh phúc lần lượt cười đùa với các đồng bạn, Pikachu vui vẻ nhảy lên người Rhyhorn, thân thiết chọn ra cái mũ nó yêu quý nhất tặng cho con tê giác.

Chimecho thấy vậy cũng thả lỏng, mỉm cười gật đầu.

Mọi người bàn tán về giải thưởng, Alex cũng tò mò nhìn về phía ban tổ chức, vì cậu không dám khẳng định mình sẽ đạt được top 1, nên lúc trước cậu chỉ nhìn phần thưởng từ top 10 trở lên thôi.

“Rhyhorn, cậu chắc là muốn tặng phần quà này cho Pikachu không?” Alex một lần nữa hỏi con tê giác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Alex quay lại hàng ghế chờ cùng với Gallade và các pokemon khác, Chimecho rung lên hồi chuông chữa lành để làm ấm cho cậu.

“Đấy là chính là mục đích ban đầu và xuyên suốt của giải đấu, đồng thời tôi cũng xin tuyên dương hai thí sinh trẻ tuổi của giải đấu lần này là Somet và Alex, giành được hai thứ hạng rất cao của giải đấu, top 5 và quán quân”

Có điều trước khi lên đường, cậu còn phải chờ để nhận thưởng, phần thưởng bao gồm một số tiền lớn, một túi Soft sand, phần thưởng chung cho top 10, kế tiếp là một khối Rock Gem nhỏ, phần thưởng chung của top 3.

Khi tên cậu được xướng lên, và bước từng bước lên bục nhận thưởng, chiếc cúp đầu tiên mà cậu đạt được lại do Rhyhorn mang đến.

Gallade ở bên cạnh cũng khoanh tay giả bộ ngầu lòi, nhưng bị Rhyhorn húc một cái liền lập tức hòa tan vào nhóm bạn.

Đầu tiên là chúc mừng của ba mẹ, bọn họ vẫn luôn theo dõi cậu trên chặng đường này, Alex lần lượt trả lời từng người một. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều đó khiến cho Vivillon cực kỳ hâm mộ, nó rất tự hào về đôi cánh rực rỡ của bản thân, nhưng mà lại không có được sự tự tin và mạnh mẽ như Chimecho.

Cho nên đối thủ cạnh tranh của Alex rất nhiều, rất nhiều, mà lại cũng rất mạnh, thật sự mạnh đến bất ngờ.

Somet thành công đạt được vị trí thứ năm, chặng đường trở thành bậc thầy trong cuộc đua này vẫn còn rất xa.

“Bậc thầy cuộc đua Rhyhorn?” Alex buồn cười hỏi

Alex mang các pokemon trở về, chuẩn bị cho chuyến đi tiếp theo tới thành phố Anistar.

Dù cho cậu bật hết hack lên tối đa, làm những điều phi thường mà khó có một con Rhyhorn hay tay đua nào khác làm được.

Khi toàn bộ thí sinh quay trở về, cuộc đua chính thức kết thúc, có điều đến chiều mới là thời gian trao giải.

“Thật xuất sắc, không nghĩ đến năm nay người chiến thắng lại trẻ tuổi đến vậy, chúc mừng cậu, anh bạn trẻ!” Người ở vị trí thứ hai lại gần bắt chuyện hỏi thăm.

Hình ảnh của Alex và Somet hiện lên trên cao, màn hình chiếu khung cảnh xung quanh bọn cậu, sau đấy là màn đặc tả Rhyhorn.

Để nó không còn dám tùy tiện khiêu khích nữa!

Rhyhorn đại khí gật gù đầu trả lời “Tất nhiên, Pikachu và mọi người là bạn tốt, phần thưởng cuối dù quý, nhưng lại không hoàn toàn có tác dụng lớn với bản thân, nên nếu có thể để Pikachu tiến hóa, thì không còn gì tuyệt hơn”

Có điều, kết quả này cũng nằm trong dự đoán của Somet, chặng đường cậu phải đi còn khá xa.

Chiến thắng… là một thứ động lực gì đó, hoặc là một nguồn năng lượng mạnh mẽ, giúp các pokemon trưởng thành.

Có điều, chiến thắng của Alex lại cực kỳ hợp lý, nhất là giai đoạn bức tốc, đến mức mà anh không ngờ đến có người lợi dụng đoạn xuống dốc đó một cách tuyệt đối như vậy.

“Thắng rồi… thắng rồi, thắng rồi!” Alex hạnh phúc hét lên thật lớn, ôm trầm lấy Rhyhorn của mình.

Khoảnh khắc trở thành người nổi tiếng chỉ trong chớp mắt như vậy, con tê giác lúc này lại hơi ngại ngùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần có đam mê với cuộc đua, và có một chỉ Rhyhorn khỏe mành là đủ rồi.

Pikachu cảm động đến muốn khóc, nó lại cởi cái mũ ra, đưa tặng một cái mũ siêu trân quý khác của nó cho Rhyhorn.

[Morol: Tiếp đến là giải thưởng nhỉ, vì cuộc đua này khá lớn, nên phần thưởng sẽ không nhỏ]

Không giống các lễ hội contest nơi quê nhà, cuộc đua này mang tính chất giống như Wallace Cup, vì nó không giới hạn tuyển thủ tham gia.

Giao tiếp không ngôn ngữ, Alex xoa dịu sự lo lắng của quả chuông.

Hội trường nhận giải của cuộc đua diễn ra tại trung tâm thị trấn, mọi người hào hứng hò hét khắp nơi.

Một khởi đầu khá thuận lợi cho chặng đường lữ hành tại địa khu Kalos, trong lúc cậu ăn mừng, thì những thí sinh khác cũng lần lượt cán đích.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Phần thưởng