Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Những buổi học cuối
“Làm… làm cái gì vậy?” Morol cảm giác hơi không quen khi Alex áp sát lại gần, cùng với hai pokemon của đối phương.
“Thôi nào, thôi nào, lâu lâu mới có dịp gặp nhau một lần, chụp một tấm làm kỷ niệm đi!” Alex cầm lấy điện thoại trên tay, quen thuộc chụp lấy một bức hình, chọn góc tương đối đẹp để lấy được vườn hoa của Roserade.
Chimecho rất hào hứng tham gia vào cuộc chụp ảnh dạo này, Ralts thì không quan tâm lắm, nhưng vì Chimecho hứng thú nên nó cũng đi theo.
Lại thêm một tấm hình nữa được gửi vào trong cuốn album năm đầu tiên trở thành huấn luyện gia của Alex.
Thời gian còn lại của cậu tại học viện cũng không nhiều, các pokemon đã trưởng thành hơn rất nhiều, thậm chí là bản thân Alex.
“Vậy… đi đường cẩn thận!” Alex vẫy tay nói lời chào tạm biệt, chúc cho Morol có thể thành công khiêu chiến đủ tám cái huy chương cho đại hội lần này.
Mặc dù khả năng là rất khó, nhưng có hi vọng vẫn tốt hơn là không đúng chứ?
“Nhớ giữ gìn sức khỏe đấy!” Morol gật đầu chào tạm biệt, cùng với Swellow tiếp bước đi về phía trước.
Lần này cậu đi một lộ tuyến khác với lần đầu rời khỏi thành phố Rustboro, bốn cái huy chương, hi vọng là sẽ kịp.
Để lại Alex ở phía sau, cùng với Ralts và Chimecho làm tốt công việc của mình, hôm nay không có buổi giảng dạy điều gì quá thú vị, Alex nhìn lấy phần mềm trên điện thoại.
Xem ra có khá nhiều huấn luyện gia khiêu chiến đạo quán Rustboro hôm nay…
Không hổ là thời gian cuối năm, các huấn luyện gia trẻ tuổi ngày càng chạy nước rút, thật sự là thú vị!
“Ralts, trận đấu kế tiếp là của cậu đấy!” Alex mỉm cười đưa pokeball lên, thu hồi Ralts lại bên trong.
Người sau nghe vậy lập tức hưng phấn, dù là trở vào trong không gian của quả cầu, Alex vẫn có thể cảm nhận được đứa nhỏ vui vẻ cỡ nào.
Chiến đấu
Thất bại
Chiến thắng
Học tập
Mọi thứ tạo thành những viên gạch đầu tiên trên chặng đường phía trước, hai tháng thời gian ở thành phố Rustboro, con đường đã sơ bộ được trải qua một lớp thật đều
Cậu và các pokemon của mình đều có những thu hoạch khổng lồ, dù không phải thông qua hack của Alex, nhưng chính điều đó khiến cho bọn cậu cảm giác chân thật hơn.
Tuần thứ mười một, lại là một tuần học ngoại khóa, bài học ngày hôm nay chính là…
“Đi làm quen và chăm sóc pokemon hoang dã !!!???” Mọi người lập tức giật mình, không thông qua pokeball và thu phục, lợi dụng kiến thức, tình cảm và đồ ăn, thuyết phục các pokemon hoang dã thân thiết với mình.
Bài học lần này nghiêm cấm việc sử pokemon chiến đấu để trục lợi, như là một thách thức thật lớn đối với tất cả học viên.
Chỉ còn lại hai tuần nữa thôi, cuộc sống tại khu nhà trọ sẽ kết thúc, Alex cũng mong muốn để lại cho mình càng nhiều kỷ niệm.
“Mọi người không cần phải lo lắng, đây là một cơ hội thật sự rất tốt cho tất cả làm quen với công việc của một nhà Chăm sóc pokemon!” Chị Annie đứng ở phía trước cẩn thận nói
“Hơn nữa các pokemon đều khá là quen thuộc, tất cả đều là chủng tộc mà bọn em đều gặp qua” Chị Roxanne cũng phụ họa thêm một chút.
Hai người bọn họ chịu trách nhiệm cho bài học tuần này, có thể thấy chất lượng dạy học của tuần này có bao nhiêu cao!
Tiến hành câu thông, làm quen và thân thiết với các pokemon… không thông qua chiến đấu!
Thật sự là một điều rất khó khăn!
“Điều đó thật sự khó khăn sao?” Ralts ở một bên nghe xong nội dung bài học sắp tới, nó nghi hoặc nhìn sang Chimecho
Quả chuông hạnh phúc hơi cân nhắc rồi trả lời “Đối với người bình thường hẳn sẽ là một cửa ải rất khó, vì pokemon và loài người không biết cách nói ngôn ngữ của nhau”
Chimecho bay lượn một vòng, rồi trả lời phần còn lại “Sở hữu tâm linh cảm ứng, Alex có thể dễ dàng giao tiếp với mọi người, dù cho là chủng tộc của em, Ralts, cũng không ai đều nắm giữ đặc tính Telepathy – Tâm linh cảm ứng”
“Nghe sao có vẻ Alex rất lợi hại vậy?” Ralts gật gù, xong nhịn không được đánh giá lại huấn luyện gia của mình
“Alex vốn dĩ rất lợi hại mà, chỉ là cuộc lữ hành của chúng ta chưa bắt đầu, cho nên còn nhiều thứ mà chúng ta phải học tập!” Chimecho cười khúc khích, xoa đầu đứa em trai của mình.
Ralts cái hiểu cái không gật đầu, nó cảm giác thời cơ tiến hóa của mình sắp tới rồi, nhưng không hiểu sao lúc này nó vẫn chưa muốn tiến hóa.
Có vẻ lần thua cuộc Geodude để lại cho Ralts rất nhiều tiếc nuối, nó cảm giác mình lúc đấy thật sự yếu.
Nhưng không nên là vì chủng tộc của mình, không nên lấy lý do rằng vì bản thân chưa tiến hóa nên chưa đánh bại được Geodude.
Nó muốn một lần nữa khiêu chiến đối phương, với hình dạng là một Ralts, đánh bại đối thủ mà nó hằng mong muốn.
Nguyện vọng của Ralts làm cho Alex giật mình, cậu nghe vậy mỉm cười gật đầu
“Tốt, đợi cho tuần sau kết thúc, cũng là lúc chúng ta đi khiêu chiến đạo quán Rustboro một lần nữa!”
Lần này, cậu sẽ dành lấy huy chương Stone từ chị Roxanne.
Bất quá mục tiêu vẫn là mục tiêu, chuyến học ngày hôm nay vẫn cần phải bắt đầu, tất cả các học viên được phép tự do hoạt động trong hai tiếng.
Chuẩn bị cho cuộc sống ngoài dã ngoại trong 1 tuần, đồng thời trong thời gian đó, mấy đứa có nhiệm vụ là kết thân với một pokemon hoang dã, cũng như làm ra một bài báo cáo cụ thể.
“Đồ ăn, cần thiết phải có một chút, ở dã ngoại sẽ khá khó kiếm được một đồ ăn ngon” Alex dẫn theo Ralts và Chimecho đi mua sắm, cậu rất tình nguyện dành những thời gian sinh hoạt này cho các pokemon của mình.
“Alex, mua cái bánh kem này, ngon lắm đấy!” Ralts lựa chọn những cái bánh có kích thước khá lớn, nhìn là biết ăn một cái sẽ căng cả bụng.
Nhưng Ralts và Chimecho vừa chọn liền chọn một lần gần chục cái, ăn cả tuần!
Đồ ăn pokemon không thể thiếu, nó bổ sung khá nhiều dinh dưỡng, nếu có thêm kha khá tiền, có lẽ Alex nên cân nhắc mua một chiếc máy chế tạo pokeblock.
Tiếp theo là một vài thức ăn đóng hộp, khác với những chuyến lữ hành kéo dài, thời gian một tuần cả đi cả về không quá lâu, nên chuẩn bị mấy đồ nấu ăn khá phiền phức.
Túi ngủ và một vài bình thuốc khi khẩn cấp, một vài món đồ chơi để giải trí, sách học để ôn tập.
Còn thiếu gì nữa không nhỉ…?
“Alex, mau nhìn màn hình của siêu thị, kia không phải là Diance sao?” Chimecho đột nhiên kinh ngạc kêu lên một tiếng
Điều đó làm cho Alex và Ralts đều giật mình quay người lại, lúc này ở trên màn hình, với một bộ đồ đáng yêu và diện mạo rất bắt mắt, Diance nhẹ nhang vươn tay lên nói
“Syl, Altaria, Moon Blast cùng với Dragon Breath!” Hai chiêu thức của hai hệ khắc chế hòa quyện trên khấu, năng lượng hệ tiên không hề triệt tiêu năng lượng hệ rồng mà bao phủ một cách hoàn mỹ chúng.
Sylveon, pokemon hệ tiên, hình thái tiến hóa của Eevee, pokemon tiến hóa nhờ vào độ thân mật và sở hữu thiên phú hệ Fairy.
Hai cái pokemon phối hợp cực kỳ ăn ý, không hổ là Diance!
Coi như là màn trình diễn chào sân cũng cực kỳ tráng lệ, cúi người chào hỏi ban giám khảo, Diance thẳng tiến tới chiếc ruy băng cuối cùng của đại hội Grand!
Nhà dẫn chương trình Vivian đột nhiên hỏi thăm Diance “Một phần trình diễn quá mức tuyệt vời, Điều phối viên Diance, em có điều gì muốn nói với mọi người không?”
Ba con điểm đáng sợ hiện lên.
9.9
9.8
10
Lần đầu tiên xuất hiện 10 điểm trong một cuộc thi biểu diễn, điều đó chứng tỏ là có một trong ba vị ban giám khảo cho rằng phần trình diễn này đã đạt tới độ hoàn mỹ tối đa rồi
Người cho điểm 10 là… Y tá Joy!
Người luôn cho ra đánh giá khách quan, cũng như phân tích những ưu điểm, nhược điểm của các điều phối viên.
Nếu là quý ngài Patesta hoặc quý ngài Yanase cho con điểm 10 này mọi người sẽ không kinh ngạc như vậy.
Có điều… Diance thật đáng sợ.
Danh chính ngôn thuận đạt được con điểm 10 từ y tá Joy!
“Đối phương không hề dừng lại, dù đã mạnh đến như vậy rồi sao?” Alex thở ra một hơi, cảm giác khó mà tin được.
Nhưng điều càng bất ngờ hơn diễn ra ở phía sau, khi thấy Diance lễ phép cúi chào, cầm lấy micro của người dẫn chương trình Vivian.
Sau đấy nhìn thẳng về phía Camera nói!
“Alo alo, mọi người có nghe rõ không? Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ cho phần trình của Diance và các pokemon đáng yêu của mình!”
“Nhưng mà mình có điều muốn nói, đó là Alex! Vài tháng rồi không thấy tham gia lễ hội contest nha, lo mà đọc tin nhắn đi chứ, người ta hối đến thế rồi mà!”
“Hì hì, cảm ơn mọi người, vậy thôi!” Diance đột nhiên chèn vào một câu ở giữa khiến cho Vivian và các vị giám khảo ngơ ngác, còn những người xem thì nghi vấn không biết Alex là ai.
Bịch…!
Túi đồ ăn cho pokemon không biết khi nào đã rơi xuống đất, Alex khó tin nhìn Diance ở trước mặt đông đảo khán giả nhắc tên mình
“Đồ ngốc này…” Alex bịt mặt, xấu hổ hi vọng rằng không có ai nhận ra bản thân là người mà Diance vừa mới nhắc tới.
Cẩn thận thanh toán hết đống đồ cho chuyến lữ hành một tuần của khóa học, sau đấy trở về trong khu nhà trọ cũ.
Lúc này anh Nobul đã hoàn thành xong bài kiểm tra tốt nghiệp của mình rồi, sớm rời khỏi phòng trọ mà đi kiếm một chỗ khác làm thêm cho tới cuối năm.
Vậy nên căn phòng này chỉ còn một mình Alex ở, chưa tới thời gian của những khóa học mới bắt đầu, nên không có người vô ở chung.
Alex cẩn thận dọn dẹp lại đồ đạc của mình.
Mở điện thoại ra, cậu nhận được tin nhắn trêu chọc của Liana và Morol, Daia thì vẫn cùng Pikachu khiêu chiến đạo quán, Max có vẻ đã nghỉ ngơi rồi.
Diance trêu chọc nói “Nhớ là chăm chỉ tham gia lễ hội contest lên, bọn này chờ cậu và Chimecho một lần nữa đối mặt trên sân khấu càng lớn hơn đấy!”
Alex có hơi cạn lời, nhưng vẫn vui vẻ nhắn trả lời “Yên tâm, bọn này sẽ bước đi thật nhanh thôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.