Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Sự cố tại hang động
Có người sợ hãi, có người buồn chán, Alex thậm chí nghe được tiếng khóc vào lúc ban đêm.
Và một tiếng hét vang lên
“Làm ơn!” Đối phương nói một tiếng, đặt toàn bộ niềm tin vào Alex, dù sao thì hiện tại cô cũng không có lựa chọn tốt hơn.
Sau nhiều lần được chị Annie và chị Roxanne khuyên nhủ, Alex mới quyết định thu phục Rhyhorn, dù không thể “trang bị” loài pokemon này vào trong hệ thống, hay là sử dụng “tấm màn đen” cho Rhyhorn.
Người Draconid sao? Alex nhớ về những gì chị Roxanne nói sơ qua về lý lịch của nơi này, có điều, đối phương ôm Bagon chạy như không vậy thật sự đáng sợ.
Chimecho thì mượn điện thoại của Alex, coi những tập phim mới phát hành, thỉnh thoảng đưa ra một vài bình luận.
Thẳng thắn hai nhát đao trực tiếp vào người Ralts và Chimecho, khiến cho các pokemon của cậu bật lên mode Zone phụ thể.
Kia là Noivern! Một pokemon hệ rồng ở hình thái trưởng thành, hơn nữa nhìn trạng thái của chúng không hề vui vẻ gì.
“Chuyện gì… diễn ra?” Alex nghi ngờ nhìn về phía trước, con đường tối thui, không thấy gì cả.
“Đá về chị, tiền về em!”
Mặc dù là một trong những quê hương của người Draconid, nhưng không dễ gì chạm mặt họ, sâu bên trong hang động thì may ra, có điều người thường rất khó xâm nhập vào, vì lượng lớn pokemon hung mãnh ở đây là một rào chắn lớn.
Ánh lửa đỏ chiếu lên khuôn mặt của Alex, cuộn mình lại trong một gốc, Rhyhorn nhắm mặt lại, dựa vào dưới chân cậu.
Dã ngoại luôn là như vậy, thật nhiều thứ không biêt đều đang chờ đợi bọn họ.
Alex búng ngón tay xác định cuộc giao dịch lần này, độ hào phóng của chị Roxanne không còn nói cũng biết.
Mọi tảng đá sẽ rơi vào tầm nhìn của tụi nó (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói chung thì Roxanne cũng biết được hoàn cảnh nhà của Alex, cô hiển nhiên rất sẵn lòng hỗ trợ cho đứa nhỏ có tiềm năng thật lớn này.
“Là một tảng Heavy Rock có trọng lượng nặng hơn bình thường, phải tốn bao nhiêu thời gian mới hình thành được một viên như vậy, mau nhìn này Alex, thời gian đã để lại rất nhiều vết tích trên khối đá!” Roxanne hận không thể kiếm người chia sẽ niềm vui cùng mình
Cho nên một tuần này còn được Alex mệnh danh là : Một tuần kiếm tiền, tương lai đang chờ đón chúng ta!
Con Bagon đó có khi phải nửa tạ đi? Ôm nó như không khí và chạy về phía trước?
“Chị Annie, chị Roxanne rất hưng phấn nhỉ?” Alex nghi ngờ hỏi, có điều giọng nói cũng rất khẳng định.
“Nhờ cậu cả vậy, Rhyhorn” Alex hiền lành xoa đầu của con tê giác, ngồi lên lưng nó, cẩn thận đi theo dõi xung quanh.
Lúc trước cậu từng cân nhắc qua một chút việc đào mỏ để kiếm những thứ đắt tiền bán đi, đem chi phí đó để có thể mua được càng nhiều dụng cụ trong lữ hành.
“C·h·ế·t tiệt, không ổn rồi…” Roxanne cắn răng, ném ra pokemon của mình, lập tức một thân hình to lớn chặn đứng đường của bầy Noivern hoang dại.
Trước khi ngủ, Alex vẫn theo thói quen Minh tưởng, nhìn qua bảng thông tin của hệ thống, kinh nghiệm của các kỹ năng đã đi được hơn phân nửa.
“Rồi rồi, biết rồi!” Alex gật đầu đồng ý, cậu không ngại chấp nhận những sở thích trong phạm vi hợp lý của các pokemon.
Alex giống như được chích thuốc kích thích, đi thẳng vào bên trong hang động cùng với chị Roxanne, mà không có đi xung quanh bên ngoài, tìm kiếm những loài pokemon hoang dã.
Trong khi cậu cẩn thận ghi chép lại Golbat, đột nhiên có tiếng một viên đá lăn xuống, tiếng bước chân dồn dập và ngày càng to dần vang lên.
“Mọi người cẩn thận hoạt động, từ lúc này, mọi người có thể tự do đi làm quen với các pokemon, nếu có nguy hiểm thì báo ngay với các giảng viên” Chị Roxanne cẩn thận nhắc nhở.
Thay vì chọn những bìa rừng ở gần Rustboro, chị Annie và chị Roxanne lựa chọn điểm đến là sâu bên trong tuyến đường 115, gần chỗ giao với tuyến đường 114.
Có tới bảy con Noivern và mười con Noibat đang phẫn nộ đuổi ra bên ngoài hang động, chuyện gì xảy ra vậy?
Alex cái hiểu cái không gật đầu, như vậy là tảng đá này quý đúng không? Cái cậu muốn biết là vậy thôi.
“Né ra, né ra, né ra… !!!!” Giọng nói của một bé gái ôm theo một con pokemon có vẻ khá nặng nề chạy ra.
Đấy là cái gì, ăn mặc có phần giản dị, đôi dép lào và một bộ áo thun có hoa văn kỳ lạ, giống như bộ tộc nào đó đang trốn ở trong đây
“Truy thần tượng, chị Diantha xinh đẹp…” Chimecho hoàn toàn hóa thân tiểu mê muội, fan cuồng, vì kiếm tiền cho sở thích, cũng đi kiếm đá.
Trừ khi là lúc tự do hoạt động, có người nào đó xui xẻo lắm mới chạm phải tình huống này.
Có một số pokemon loài dơi như Zubat chạy ra, tuy nhiên đều bị Alex sớm phát hiện và né tránh.
Roxanne còn rất tri kỷ cho Alex mượn một bộ đồ hành nghề chuyên nghiệp, kể cả bao tay lẫn mũ bảo hiểm, đối với việc này, Alex hiển nhiên rất cao hứng nhận lấy
Roxanne đối với chuyến đi này cũng rất hứng thú, bởi vì hiếm khi cô có thời gian rãnh rỗi quang minh chính đại đi ra khỏi trường học pokemon và đạo quán Rustboro.
Nhưng hi vọng có thể trong một ngày kiếm đủ tiền để một phất trở thành nhà giàu liền không thể, bất quá sở thích của chị Roxanne khá là đa dạng, cho nên chỉ cần chọc đúng được yêu thích kỳ lạ của đối phương, chị Roxanne vẫn rất sẵn lòng chi tiền
Ralts vội vàng làm ra một bức tường chắn siêu năng lực chặn lại, hỗ trợ hai đứa nhỏ rời khỏi thật nhanh, bay ra khỏi hang động.
“Vâng!” Người sau lập tức ném ra các pokeball của mình, vội vàng bằng hết tốc độ.
Vì để trải nghiệm chân thật hơn cảm giác dã ngoại và làm quen với pokemon ở hoang dã, cho nên mục đích của chuyến đi này cũng khá xa thành phố.
“Đồ ăn, đồ ăn, đồ ăn!!!” Ralts khóe miệng chảy nước miếng, chạy đi tung tăng kiếm quặng đá.
“Oa oa oa!!!!” Roxanne giống như phát hiện cái gì, ôm lấy khối đá mà Ralts mang về, cảm giác nặng trịch và xấu xí, nhưng lại bị Roxanne coi như trân bảo
Có điều nơi này là hang động, với loài pokemon am hiểu sóng âm như Noivern, không thể nào lại thiếu được chiêu thức đặc thù của nó
Con tê giác thân thiết chạy tới làm nũng, làm cho Alex có phần cạn lời, bất quá vì có Rhyhorn làm phương tiện đi lại, cậu cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều.
Chương 56: Sự cố tại hang động
Mười hai học viên thành công vượt qua những bài kiểm tra phía trước được phép tự do hành động. (đọc tại Qidian-VP.com)
C·h·ế·t tiệt, nếu không cứu thì đối phương sợ rằng sẽ c·h·ế·t tại đây mất!!!
“Tất nhiên rồi, nơi này là một hang động lớn cơ mà, nếu mà may mắn liền có thể đào được rất nhiều loại đá khác nhau nha!” Chị Annie trả lời
“N… N… N…” Alex lắp bắp nói không nên lời, xoay người liền đem pokeball thu Rhyhorn vào bên trong, trực tiếp vận dụng siêu năng lực hòa tan với hai pokemon của mình, gia tăng sức mạnh của bọn nó, để chúng mang theo cậu chạy đi.
“Nhanh lên, nhanh lên, Alex, Rhyhorn!” Chimecho ở bên cạnh thúc d·ụ·c, nó hận không kiếm được thứ có giá trị.
Có chị Roxanne ở đây, và các pokemon chủ lực của chị ấy, nói thật muốn phát sinh điều gì nguy hiểm cũng khó mà gặp.
Có điều khi cậu chạy được một chút, liền nhìn thấy cô bé và Bagon vấp phải cục đá, té ngã xuống đất.
Đưa pokeball thu hồi Bagon vào trong, quả pokeball đấy được đặc chế, không phải hai màu đỏ trắng thông thường như bên ngoài.
Đấy là điều mà nhóm Alex cho là như vậy, nhưng đến ngày thứ tư, đã có hai học viên bị thương, bắt buộc phải đưa về trung tâm pokemon và bệnh viện để kiểm tra.
Mà khoan, đây không phải là trọng điểm quan tâm, đằng sau là cái gì vậy?
Có thể làm đối thủ hỗn loạn, thậm chí khiến đối thủ bị chấn đến ngất xỉu!
Ánh mắt của cậu va vào ánh nhìn của chị Roxanne, hai người giống như đạt thành nhận thức chung, gật đầu chào nhau, sau đấy lấy hai hướng khác nhau rời đi.
“Bagon?”
Chủ yếu là vì Roxanne là một người có đam mê khá lớn với những tảng đá, đối phương còn mang hẳn một balo không gian hạng lớn để mang chúng về.
Con đường ở phía trước sẽ rất thú vị.
Riêng Rhyhorn là một tâm một lòng vì Alex, chỉ đợi cậu ra mệnh lệnh, vừa vặn, ở trong hang động thì pokemon hệ Ground và Rock như nó có thể nói là trong sân nhà
Alex tự nhủ như vậy.
Ngày đầu tiên, thu nhập của Alex và các pokemon không quá lớn, nhưng vẫn tương đối đáng kể.
Đây không phải là cơ hội hiếm có ư?
Supersonic! Sóng siêu âm! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dừng ở đây thôi!” Dù cho có chuyện gì diễn ra, cũng không thể để nhóm học viên của cô gặp nguy hiểm được, Roxanne quay lại nhìn Annie nói “Mau chóng tập hợp các học viên lại, bảo vệ bọn họ!”
“Mọi người, vì đồ ăn, vì trang phục đẹp, vì truy thần tượng, vì một cuộc sống lữ hành no đủ, cố gắng đi đào quặng thôi!” Alex đối với các pokemon đánh lên một ít máu.
Hang động thác sao băng!
Sự náo loạn bên trong hang động làm cho chị Roxanne phát hiện tình huống không ổn, vội vàng đuổi tới.
Đa số các tảng đá hợp tiêu chuẩn mà nhóm Alex mang về đều được lấy giá thị trường mua về, bình thường cậu mà đem nó đi bán tại các chợ, chưa nói đến việc giá cả sẽ bị hạ thấp, còn sẽ mất rất nhiều thời gian.
“Đào được đá…” Alex giống như phát hiện ra điều gì đó, đúng rồi, chi phí đi lữ hành!
Ralts và Chimecho hai mắt sáng lên, hi vọng thông qua siêu năng lực nhìn xuyên qua màn đêm
Ngũ quan tăng cường!
“Alex ~”
Từ bên hông, Alex ném ra ba cái pokeball, lần lượt từ bên trong xuất hiện ra chính là Ralts, Chimecho, và cuối cùng là Rhyhorn!
“Lại đây nào, Golbat!” Alex vươn ra một ít đồ ăn, thuận tiện thu phục một chỉ pokemon ở trong hang động, quan sát thói quen của chúng.
Còn vì sao lựa chọn địa điểm này ư? Tất nhiên là vào bên trong hang động tìm kiếm những viên đá rồi, nơi này được đồn là từng có thiên thạch rơi xuống không phải sao?
Nhưng đi chung với nhau đã rất vui rồi, bởi vì cậu đã hỏi Rhyhorn thật kỹ, người sau hoàn toàn rơi vào lưới tình của Alex, cho nên hạnh phúc gia nhập gia đình nhỏ này (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến ngày thứ năm, tức là chỉ còn một ngày nữa ở tuyến đường 115, một ngày cuối hoạt động bên trong hang động Meteor Falls, rồi bọn cậu sẽ trở về.
Nơi đó có một con động rất lớn, và bên trong được lấp bằng những con thác nước đổ xuống mạnh mẽ.
Mặc dù biết rằng đa số số tiền kiếm được đều chi vào người các pokemon là bọn nó, nhưng Chimecho vẫn kì kèo lấy một số tiền nhỏ dành cho nó có thể tự do truy thần tượng.
“Mau, thu Bagon trở lại trong pokeball!” Alex hét lên một tiếng thật lớn, ý bảo đối phương làm theo.
Ralts thì cắn lấy một nhánh cỏ, quan sát khung cảnh của khu rừng về ban đêm, nghe nói ba Gallade của Ralts từng bắt nó phải làm những điều này.
“Thật sự là…” Alex thở dài, vội vàng túm lấy cổ tay đối phương, Chimecho vận dụng siêu năng lực bay đi với tốc độ thật nhanh, thậm chí Ralts còn hỗ trợ Teleport di chuyển thêm một khoảng cách nữa, nếu không đã sớm bị đối phương túm lấy.
Người sau nghi hoặc không biết nên làm gì, có điều lúc này thấy Alex vươn tay ra muốn giúp đỡ, cô vội vàng làm theo.
“Oa oa…”
Nghe đồn từng có một viên thiên thạch rơi xuống tại nơi này, vậy nên người ta còn gọi địa điểm đó là Meteor Falls!
Cho nên có thể thấy tình yêu của đối phương đối với những tảng đá nồng nhiệt thế nào.
Đột nhiên bọn nhỏ nhìn thấy cái gì đó lóe sáng, hơn nữa còn không chỉ một cái, mà là có rất nhiều cái.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.