Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Trên chuyến xe (1)
Chỉ có Taillow là ánh mắt sắc bén nhìn về phía những tán cây, cẩn thận đánh giá xung quanh
Bởi vì nó biết, Zelloui đã hứa rằng sẽ tạo cơ hội cho nó chiến đấu, hoặc là ở dã ngoại, hoặc là ở trong đạo quán thành phố Fortree.
Có cậu bạn nhỏ đến từ Kanto hỏi không ngừng, Zelloui lại hoàn toàn mặc kệ ăn hết đống đồ ắn sáng của mình.
Không gặp quá nhiều trắc trở, Taillow một lần nữa thất vọng, nó cảm giác nguồn năng lượng trong cơ thể đã đủ nhiều rồi.
Tiếng mọi người thì thào thảo luận, có người ngủ gật ở trên xe vì thức dậy quá sớm, cảm giác mọi thứ rất bình yên.
Taillow do dự một chặp, quyết định nghỉ ngơi một chút, Zelloui ôm lấy nó cẩn thận vệ sinh đôi cánh.
Đến ngày thứ hai, mọi người sẽ tăng tốc đi hết chặng đường 119, đuổi tới thành phố Fortree trước khi trời tối muộn.
Chuyến đi xe này sẽ kéo dài một ngày rưỡi, ngày đầu tiên bọn cậu sẽ đi hết chặng đường 118, thuận tiện ngắm phong cảnh tại nơi đây.
Không phải con Taillow hoang dã nào đều có sức chiến đấu giống Taillow của cô, nên hi vọng trận đấu này có thể kích thích con chim én là không thể nào
Nhưng vì sao lại chưa tiến hóa?
Zelloui mà xông vào trong hú hét các kiểu, kéo về một bầy pokemon hoang dã chạy tới rượt đánh, cậu không biết phải thích sao với bác tài xế nữa.
Alex ngoắc tay gọi lại Taillow, con chim én đáp lên đầu của Zelloui, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn về phía Alex.
“Đồ ngốc, pokemon không phải ai cũng hiểu chuyện, nếu cậu không có đủ thực lực để làm chủ mọi tình huống, đừng có liều mạng xông vào nguy hiểm!” Alex dứt khoát kéo tay Zelloui quay trở về.
Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng Zelloui kêu lên ở phía xa, liếc mắt qua nhìn mới thấy là Taillow đang đối mặt với một con chim én khác cùng loài.
Bốn tiếng trôi qua, chuyến xe dừng lại để mọi người nghỉ trưa, thả lỏng một chút, hiện tại theo bản đồ trên pokedex thì bọn cậu đã đi được một nửa tuyến đường 118.
Bất quá vì đối thủ sức công kích không cao, cho nên Taillow chỉ cần không phải tìm đường c·hết, cẩn thận một chút thì sẽ thắng.
“Bame bame?” Như vậy có được không?
Sức mạnh của Heal Bell chữa lành các trạng thái xấu, khiến cho một cụ bà say xe ở phía sau khôi phục.
Noibat thì hòa cùng đám đông, xong chạy tới bên kia Kirlia nói chuyện, hai pokemon này có vẻ khá hòa hợp với nhau.
Bộ không biết đi mua trực tiếp sao? Cậu ta giàu mà?
“Rhyhorn, cậu mang tấm thảm để ở bên kia nhé” Alex đưa đồ cho con tê giác, sau đấy từ balo lấy ra đồ ăn.
Quả chuông nhỏ cũng ở bên cạnh giải thích, xong rồi đưa tới một vài chiếc bánh puffin tới.
“Đừng nói với tớ là cậu định đuổi vào bên trong, kiếm bầy Taillow tại cánh rừng này và khiêu khích nó nhé?” Alex ánh mắt sắc bén liếc nhìn Zelloui, giống như nhận ra được dòng suy nghĩ tươi mới của đối phương.
Sự nổi tiếng của cậu không đến nổi mọi người đều biết, thêm vào việc cậu mặc hoodie màu đen và áo vest lịch sự không quá giống nhau, không để ý thì rất khó nhận ra.
Trên chiếc xe ô tô mười mười sáu chỗ ngồi, Alex và Zelloui ngồi ở hàng ghế sát cửa sổ, ngắm phong cảnh bên ngoài.
“Chimecho” Alex gọi tên đồng bạn của mình, quả chuông nhỏ lắc lư một chút, phát ra hào quang nhàn nhạt.
Vẫn còn chưa đủ!
Alex thở dài, quả nhiên!
Các pokemon của bọn cậu đều được thu về trong pokeball, chỉ có pokemon của bác lái xe là ngồi ở ghế lái phụ, phụ trách bất cứ tình huống gì có thể diễn ra.
“Vậy cậu định làm gì để khiêu chiến bầy Taillow hoang dã, với sức mạnh của một mình cậu?” Alex hỏi ngược lại, khiến cho cô gái nhỏ hiểu ra, nhưng vẫn đưa ra nghi vấn của mình
“Tiếc thật đấy…” Zelloui chảy nước miếng nhìn mấy cái cây, ở trong bộ tộc của cô, bên sâu trong Meteor Falls, lúc còn bé cô suốt ngày chạy khắp nơi hái trái cây ngoài rừng.
Kết thúc chặng đường 118, bắt đầu chuyển sang tuyến đường 119, nơi này có cái tòa tháp dự báo thời tiết, bất quá phải ở cuối đường mới thấy được.
“… Không được sao?” Zelloui không hề phủ nhận, mà lộ ra khuôn mặt hiếu kỳ hỏi
Taillow im lặng suy nghĩ, bộ dáng trầm tư khiến cho Zelloui muốn an ủi đối phương, nhưng lại không biết phải an ủi như thế nào.
Nghiêng đầu nhìn qua bên ngoài, Alex không nói gì chỉ đơn thuần thả lỏng ngắm cảnh, nghe tiếng của bác tài xế đang giới thiệu về địa khu Hoenn.
“Nếu tớ kêu là thách chiến 1VS1 thì hẳn là không sao chứ?” Zelloui chưa từ bỏ hi vọng.
Taillow đánh nhau với một con Swablu, con chim bông có sức phòng thủ cao, đánh với Taillow có qua có về. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 81: Trên chuyến xe (1)
Bất quá không được phép đi quá xa, nếu không thì tài xế không thể quản lý được, pokemon của ông ấy là một con Golduck, hiện đang ngồi trên một tảng đá nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Ở cái cái không chật kín như vậy, đối phương có thể bình tĩnh ăn uống kể cũng tài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu cậu không phát hiện sớm thì con nhỏ này lại chuẩn bị kéo cả đàn Taillow về gây họa cho chuyến xe rồi.
Bagon là pokemon đầu tiên xuất hiện, nó lập tức hưng phấn kêu liên tục, chạy trái chạy phải.
Nghỉ ngơi vào buổi chiều, Zelloui bắt đầu đuổi theo mấy huấn luyện gia trẻ tuổi, đưa ra đề nghị khiêu chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
“… Không được sao?” Zelloui thất vọng nói, Taillow hoàn toàn chưa chiến đấu thoải mái, nó đập đập hai cánh, cân nhắc trận đấu vừa rồi xong lắc đầu.
Taillow ở trên đầu Zelloui phụ họa đáp.
Kết thúc giờ nghỉ trưa, chuyến xe lại một lần nữa lên đường, lần này bọn cậu đi qua một tòa nông trường trồng berry, có thật nhiều cái cây lớn mọc xen kẽ nhau, bất quá vẫn chưa ra trái.
“A? Có chuyện gì sao?” Zelloui khó hiểu hỏi
“Cậu nghĩ rằng Taillow là pokemon sống cá nhân hay đoàn thể?” Alex hỏi Zelloui, người sau hơi đần người ra xong vẫn kịp trả lời “Tất nhiên là đoàn thể rồi”
Người bình thường không biết thì cho rằng Golduck đang lười biếng, nhưng Alex biết được nó đang lợi dụng niệm lực để theo dõi xung quanh.
Và dù cho Alex có thắng được quán quân lễ hội Contest tại thành phố Mauville, thì đấy cũng chỉ là một lễ hội nhỏ.
Sáng sớm ngày hôm sau, nhóm của Alex tạm biệt anh Crooner, Bellossom và Lombre, bước lên một chặng hành trình mới.
“Bame bame!!” Đúng vậy, đúng vậy!!
Ăn uống xong xuôi cũng không tốn bao nhiêu thời gian, có người đã cầm camera lên để đi chụp ảnh.
Đối phương hiền lành gật đầu tỏ vẻ cảm ơn, Alex cười đáp trả, xong xoa đầu của quả chuông nhỏ.
Có điều thực lực của hai bên chênh lệch khá lớn, Taillow của Zelloui từng là pokemon đầu đàn, cho nên nó thật sự mạnh.
Nếu mà có trái cây thì cô đã chuẩn bị lục lại tay nghề của mình, hái cho mọi người một bao trái cây khổng lồ rồi!
“Chime chime chimecho!” Đúng vậy đấy, cậu cũng không thể chiến đấu hết mình khi gồng mình quá mức đâu!
Ánh mắt tiếc nuối lộ rõ trên mặt Zelloui khiến Alex nhíu mày… con nhỏ này, không phải định hái trộm trái cây nông trường đấy chứ?
“Được rồi, thả lỏng chút đi, căng thẳng quá không tốt đâu!” Alex không biết từ khi nào xuất hiện ở phía sau, xoa nhẹ đầu của con chim én nhỏ.
“Giải lao rồi!” Zelloui hưng phấn chạy ra, lập tức cầm pokeball gọi các pokemon của mình hít thở không khí.
Pokemon ở vào càng sâu trong rừng thì càng mạnh mẽ, trừ một số loài có trí tuệ thấp hoặc tính tình quá táo bạo, thì miễn là không đi chọc chúng nó, không có pokemon nào rãnh hơi đi đuổi theo đánh cả.
Zelloui đang định đuổi sâu thêm vào bên trong, đột nhiên cổ áo bị kéo lại, quay đầu định kêu to mới phát hiện là Alex. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Urg… ăn tạm mấy cái bánh kẹp này đi” Alex từ túi đồ của mình, lục ra mấy cái bánh đưa xuống bên dưới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xem ra ngày hôm nay nếu không gặp được đối thủ thích hợp, sợ rằng chỉ có thể chờ vào ngày mai.
“Alex, Alex, đồ ăn sáng đâu rồi?” Zelloui từ hàng ghế sau duỗi tay tới vỗ vào đầu của cậu bạn ngồi phía trước.
Không hổ là một pokemon có tiềm năng hệ siêu linh thật mạnh, chỉ là không biết vì sao nó lại không mang hệ Psychic.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.