Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Pokemon Của Alex

Bánh Bao Mập

Chương 82: Trên chuyến xe (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Trên chuyến xe (2)


“Kirlia, sử dụng Mystical Fire phối hợp với Shadow Ball!” Alex ở bên cạnh chỉ huy, sắp tới thành phố mới, cậu cũng không thể ngồi yên chờ đợi lễ hội bắt đầu.

Không chuẩn bị chút gì đó, Alex cảm giác không an tâm lắm, lỡ đâu lại gặp mấy đối thủ quá mạnh, đến lúc đó sợ rằng hối hận đã muộn.

Kirlia gật đầu, cơ thể nhỏ bé một tay vươn ra ngọn lửa, một tay vươn ra Shadow Ball, hai chiêu thức với hai cường độ khác biệt.

Quả cầu bóng đêm mạnh mẽ và dữ dội, trong khi đấy ngọn lửa thần bí lại mềm mỏng thậm chí có thể nói là yếu đuối.

“Sử dụng một lần hai kỹ năng khiến cậu không thể tập trung sao?” Alex quan sát cân nhắc, ở bên cạnh Chimecho lên tiếng cỗ vũ.

Ngọn lửa bao phủ lấy quả cầu bóng đêm, tạo thành một phối chiêu có cũng được mà không có cũng không sao.

Mystical Fire không đóng vai trò gì lớn trong tổ hợp chiêu này, kể cả chiến đấu lẫn biểu diễn đều không được.

“Chimecho, cậu sử dụng Shadow Ball, còn Kirlia sử dụng Mystical Fire, cẩn thận dung hòa với nhau” Alex lúc này mới thay đổi chiến lược.

Kirlia là sẽ không tham gia biểu diễn đơn, nó đồng ý tham gia huấn luyện kiểu này một phần là vì Chimecho, một phần khác là vì huấn luyện thực sự giúp nó mạnh lên.

Hai cái pokemon bắt đầu phóng thích chiêu thức, những hành khách ở bên liền ngồi ở bên theo dõi, vì cả hai pokemon đều là hệ siêu linh nên nếu lỡ có không khống chế được uy lực chiêu thức thì cũng dễ dàng chặn lại.

Alex liên tục thay đổi phối chiêu, Kirlia cảm giác huấn luyện kiểu này thách thức hơn đánh đấm trực tiếp nhiều.

Khuôn mặt đứa nhỏ đổ mồ hôi, đến hồi cuối, khi hai chiêu thức bắt đầu hòa vào nhau, tạo ra một hiệu ứng bắt mắt, Alex mới thở phào một hơi.

“Tạm thời như vậy đi, nếu lễ hội ở thành phố Fortree yêu cầu biểu diễn đôi, thì cũng có được cơ hội để tham dự”

Cậu vừa nói vừa cẩn thận quan sát các pokemon của mình, Rhyhorn ở bên cạnh thì đang nằm ở giữa những tảng đá lớn, nhắm mắt lại.

Đây là cách duy nhất mà Alex nghĩ ra, với những khối đá lớn ở xung quanh, tạo ra một điều kiện môi trường thích hợp nhất mà cậu có thể nghĩ ra hiện tại, để cho Rhyhorn học chiêu thức mới.

Rock Slide về cơ bản thì đã học xong, vừa mới học xong một chiêu thức hệ đá, Alex muốn nhân lúc còn nóng học nốt chiêu thức hệ đá khá mạnh còn lại.

Sau đấy bắt đầu bổ sung cho Rhyhorn các kỹ năng hệ Ground, trong số đó thì Bulldoze Rhyhorn đã luyện được, chờ đợi thể chất của con tê giác khỏe mạnh hơn, học thêm chiêu Earthquake liền không là vấn đề.

Phối chiêu cơ bản một khi học xong, Alex mới cân nhắc để nó học các chiêu thức trạng thái khác, hoặc các chiêu thức khác hệ.

Dù có hệ thống hỗ trợ, nhóm Kirlia và Chimecho đều chật vật như vậy, cậu không dám để Rhyhorn bỏ ngắn tìm dài, trước hết luyện cho nó có thực lực nhất định đã.

“Taillow, tâm sự một chút được không?” Ở một bên khác, Zelloui cẩn thận ôm lấy Taillow tâm sự.

Cô thường không phải là một người hay nói chuyện hoặc chia sẽ quá mức, có điều với tình huống của Taillow, Zelloui nhận thấy mình cần phải làm điều gì đó.

Vì đối phương không phải là một pokemon hệ rồng, đồng thời cũng không có ngây thơ và suy nghĩ đơn thuần như Bagon và Noibat, cho nên Zelloui cảm giác rất khó vào tay.

Trái tim của rồng không cho phép cô hiểu được tình cảm của Taillow lúc này, vậy nên chỉ có thể dùng cách phổ thông nhất, nhưng đôi lúc lại hiệu quả nhất.

Tâm sự, và kể chuyện.

Nghe không hiểu cũng được, nói những thứ không liên quan cũng được.

Trải lòng với pokemon, và pokemon cũng sẽ trải lòng với bạn.

Dù rằng vấn đề vẫn còn đấy, nhưng cảm xúc sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, Taillow có vẻ đã quá áp lực với việc phải tiến hóa.

Nhất là từ khi cô để cho nó nhìn thấy hình thái tiến hóa của Bagon và Noibat, cả hai bọn chúng đều rất mạnh, rất mạnh.

Áp lực trên người Taillow một lần nữa thức dậy, nó sợ hãi…!

Cuộc nói chuyện diễn ra một lúc, cho đến khi trời đã bắt đầu chuyển tối, bầu không khí hơi se lạnh.

Alex đưa tới mấy chiếc áo khoác, để cho Zelloui mặc vào, cùng với chùm một cái khăn cho Taillow.

“Nói chuyện gì nãy giờ vậy?” Alex cười cười hỏi, các pokemon nhỏ xung quanh ở bên cạnh phát ra tiếng cười nói ấm cúng.

Nhất là khi Bagon chạy tới ôm lấy Taillow, chuẩn bị rủ nó chơi đùa, con chim én cảm nhận được sự ấm áp.

Zelloui: Bộ nãy giờ nói chuyện là vô nghĩa à ಠ▃ಠ…

Bất quá kế hoạch chơi đùa của các pokemon không thể thành hiện thực, vì chuyến xe chuẩn bị khởi hành tiếp, trước khi trời tối hẳn thì tới được trạm dừng chân.

Các pokemon bị thu trở về, lúc này Alex âm thâm bước qua thì thầm vào tai của Zelloui vài câu.

Cô gái nhỏ hiểu rõ, thu hồi Bagon và Noibat, cũng không có gọi Taillow trở về trong pokeball.

Con chim én nhỏ nghỉ ngờ nhìn về phía cô, Zelloui cười cười nói “Tối nay ngủ chung một hôm, nhé?”

“Bame?” Vâng?

Ôm lấy con chim én ngồi trên ghế xe, bánh xe lại xoay vòng lăn trên chặng đường dài.

Không biết đi được bao lâu, Alex cảm giác hơi buồn ngủ, lúc này thì cụ bà hồi sáng có đưa tới cho cậu một vài viên kẹo ngọt

“Ăn đi, sẽ cảm giác đỡ hơn đấy, chia sẽ cho mấy đứa nhỏ nữa” Cụ bà cười cười hiển lành

“Vâng” Alex nhận lấy kẹo ngọt, gật đầu cảm ơn, viên kẹo ngọt có vỏ bọc màu hồng, dự đoán là sẽ rất nhiều đường.

Pokemon không hảo ngọt sẽ không thích chúng, Alex cầm lấy một viên kẹo ngậm vào miệng… ừm, đúng là rất ngọt.

Không phải khẩu vị của nhóm Kirlia và Chimecho, bất quá cậu vẫn đưa cho bọn chúng mỗi người một viên, riêng Rhyhorn thì đợi lát nữa xuống xe cậu sẽ đưa sau, chỉ có nó là cậu chắc chắn sẽ ăn không hề nghi ngờ.

Đang định quay sang hỏi Zelloui có muốn ăn hay không, đã thấy cô gái nhỏ chìm vào giấc ngủ không biết từ bao giờ.

Ôm lấy con chim én ở trong lòng, khóe mắt của Taillow hơi cay cay, hẳn là lúc nãy nó đã khóc.

Bất quá lúc này nó đã ngủ rất thả lỏng, Alex thở phào, xem ra ngày mà Taillow tiến hóa không xa nữa.

Kích thích hay không, tất cả chỉ là một vấn đề, cảm xúc.

Càng muốn tiến hóa thì càng bị thứ gông xiềng vô hình này khóa chặt lại, bóp chặt đến khi bọn nó nghẹt thở.

Áp lực là một thứ gì đó khá nặng nề.

Lại đợi lâu thêm một chút nữa, có lẽ Taillow vẫn sẽ tiến hóa, nhưng tuyệt đối không giống như hiện tại.

Khi cả thể xác và tâm hồn thả lỏng, các pokemon sẽ trưởng thành với một ý chí thuần khiết và mạnh mẽ.

‘Tiến sĩ Oak đã từng nói vậy, nhỉ?’ Alex thì thầm trong đầu, cậu không đánh thức đối phương dậy, mà ngồi yên trên ghế mình.

Khi xe tới chạm dừng chân, Alex gọi ra Chimecho và Kirlia, dùng niệm lực đưa cô gái nhỏ và con chim én vào giường nghỉ ngơi, không có đánh thức bọn họ.

Xong xuôi tất cả, Alex mới trở về phòng của mình, cầm điện thoại lên nhắn tin hỏi thăm sức khỏe ba mẹ, sau đấy trả lời một vài tin nhắn của nhóm bạn.

Ngồi xuống minh tưởng một chặp, ban đầu chỉ có một mình cậu và Kirlia, Chimecho, hiện tại thì dù không hiểu nhóm Alex làm gì, Rhyhorn vẫn ngồi ở sát bên cạnh.

Đợi đến cuối năm, thậm chí là đầu năm sau, khi Kirlia tích lũy đủ nhiều, cậu sẽ mang viên Dawn Stone cất tại trường học cho nó tiến hóa.

Trở thành Gallade xong, huấn luyện cách đấu của cậu ta cũng cần phải suy nghĩ một chút, hoặc là tăng cường số lần tham gia giải đấu, hoặc là đến một đạo quán cách đấu để Gallade rèn luyện.

Lần trước thắng giải ở thành phố Mauville cho cậu một thẻ kỹ năng trùng lặp - Minh tưởng, lại thêm 100 điểm kinh nghiệm vào đây.

Có lẽ cách đó không lâu, cậu sẽ lên được minh tưởng level 3, còn các mảnh vỡ kỹ năng cho pokemon, cậu dùng hai cái cho Kirlia, để nó cảm nhận được chiêu Magical Leaf và Icy Wind.

Toàn là chiêu thức hệ khác, sẽ tốn khá nhiều thời gian để học chúng, còn Chimecho thì được một mảnh vỡ hệ tiên, Dazzling Gleam, còn lại là các kỹ năng trùng lặp.

Shadow Ball, Psychic, Confusion, Light Screen đã trở thành một phần bản năng của quả chuông nhỏ.

Reflect và Safeguard đã thành thục hơn nhiều, học thạo xong liền có thể thuận tiện dạy lại cho Kirlia.

“Vẫn còn thật nhiều thiếu sót, chặng đường đi vẫn còn rất dài” Alex nhìn các pokemon của mình, thì thào nói.

Cậu mệt mỏi nằm ngủ bên cạnh bầy pokemon, đợi cho sáng hôm sau, mọi người một lần nữa lên đường tới thành phố mới.

Ngày sau đấy Taillow đã thả lỏng hơn nhiều, không áp lực với chuyện tiến hóa nữa, mà có tâm tình quan sát mọi thứ xung quanh, cũng như chơi đùa với đám bạn.

Kết thúc chuyến xe ở tại cổng thành phố Fortree, trởi đã tối, mọi người không nói chuyện gì nhiều, nhanh chóng tách ra và đi về nhà.

Alex và Zelloui thì đuổi tới trung tâm pokemon, cả ngày đi xe cũng không thoải mái gì, nằm ngủ và lấy sức lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Trên chuyến xe (2)