Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: An toàn hạ cánh
Mặc dù trước đó nói, Trương Thế Dương mất 14 năm để thích ứng với Siêu Năng Lực trong người, nhưng thực chất, hắn không hề mạnh mẽ đến kinh thiên động địa, hình người Pokemon cái gì, mấy từ ngữ đó không liên quan tới hắn.
Loài người là tự tư, Trương Thế Dương thừa nhận điều này.
Trương Kính Sơn nhìn xem Espeon đã phản chủ, trong lòng không nói rõ có vị chua, bẹp miệng không thú vị một tiếng đi tới, mở ra hai tay: “Hai đứa nhóc con, muốn Anh Hai không nào?”
“Vẫn là Dịch Chuyển [Teleport] vào trong tốt hơn.” Lắc lắc đầu, Siêu Năng Lực quét qua sân bay, thuận lợi vượt qua những cổ máy kiểm trắc Siêu Năng Lực, toàn bộ mọi thứ ở nơi này từ nhỏ đến lớn đều xuất hiện ở trong đầu Trương Thế Dương.
Một người thanh niên ở trong sân bay đi qua đi lại, hai mắt đều là ngôi sao lấm tấm, choáng váng nhìn xem người đi đường qua lại. . .Bọn hắn, rốt ruộc đang ở đâu. . .
Thế mới nói, Pokemon Siêu Linh quan trọng đối với Siêu Năng Lực Giả đến nhường nào.
“Thật ra cũng không cần gấp như vậy. . .”
“Phòng Chăn Nuôi có không ít việc bận, hai người bọn hắn đều ở nhà cả rồi.” Trương Thế Dương nói.
“Hừ!” Trương Quánh Nhi hừ lạnh không nói, làm Trương Thế Dương trong lòng bất đắc dĩ, có dạng này em gái, hắn thât sự rất mệt mỏi. . .
Nữ tiếp viên lễ phép cúi người chào: “Không biết quý khách có muốn dùng nước uống hay không?”
Dưới chân hắn có một con Pokemon giống như mèo giống như hồ ly, thân thể mảnh khảnh duyên dáng, cả người bộc lộ ra khí chất cao quý, trên trán khảm nạm một viên hồng bảo thạch kết hợp với đôi mắt màu tím con ngươi màu trắng làm cho Pokemon này có vài phần yêu dị. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ân, là thế sao! Được rồi, trước tiên vẫn là nên giúp cho Khánh Dương ngươi lấy tới tay một con Pokemon! Hẳn là đang nóng lòng lắm chứ hả?”
Ánh mắt hơi hơi lấp loé, bản thân giống như phát hiện ra một thứ kinh người. . .
“. . .”
Nàng không thể không thừa nhận, trong ba anh em, gương mặt nhìn đẹp nhất là thuộc về Trương Thế Dương, đây cũng là điều làm nàng canh cánh trong lòng nhiều năm, dù sao đối với thiếu nữ, thứ quan trọng nhất chính là vẻ đẹp.
Trương Quánh Nhi không ít lần bị Trương Thế Dương đem ra làm đối tượng thí nghiệm Dịch Chuyển [Teleport] thế nên cũng không có bao nhiêu phản ứng, trái ngược lại với nàng là Minccino, sắc mặt của nó bây giờ chả khác nào đang bị táo bón.
Espeon không có để ý Trương Kính Sơn, tung ta tung tăng chạy tới nhảy lên người Trương Thế Dương, không thể không nói, Siêu Năng Lực Giả đối với Pokemon Siêu Linh là có một loại mị lực khó tả.
Hơn 1 năm không gặp, quả thật là có không ít nhớ nhung.
Lấy số lượng ít ỏi 2 năm Siêu Năng Lực, Trương Thế Dương miễn cưỡng Dịch Chuyển [Teleport] 3 4 người thì còn được, cả một máy bay thì không có khả năng!
Dịch Chuyển [Teleport] khoảng cách ngắn không có vấn đề gì quá nhiều, nhưng dù là như vậy, lượng Siêu Năng Lực của hắn cũng lấy tốc độ nhanh bay hơi, nếu như lại tiếp tục sử dụng bừa bãi, khả năng là sẽ ngất xỉu.
Hơi vỗ vỗ đầu Trương Quánh Nhi, nói cho nàng đừng lo lắng, phía ngoài đàn Braviary vẫn chưa bỏ cuộc, liên tục công kích máy bay, mỗi một lần đều so với lần trước mạnh hơn rất nhiều, hoặc có khả năng là phòng ngự của máy bay đang suy yếu.
Kết quả của cuộc chiến ra sao, Trương Thế Dương cũng không rõ ràng, nhưng khả năng cao đàn Braviary đó phải nằm. . .
Càng nghĩ càng tức, Trương Quánh Nhi nhịn không được đá vào chân Trương Thế Dương, người sau không hiểu sao ăn cước, hoài nghi nhìn về Trương Quánh Nhi, ánh mắt biểu thị rất rõ: Ngươi nổi điên cái quần gì?
Vốn dĩ là một loài Pokemon hiếu chiến, tuy Dragonite khí tức để bọn nó theo bản năng run sợ, nhưng rất nhanh lại bị hưng phấn thay thể, cả bầy lao vào tấn công, một chút cũng không để ý đến máy bay đã ở lúc này lượn ra khỏi đây. . .
Đi không tới 10 phút, Trương Kính Sơn đã nhìn thấy Trương Thế Dương cùng Trương Quánh Nhi nằm trên băng ghế kế bên còn có một con Minccino vô cùng uể oải, u ám cùng thiếu sức sống đều muốn hoá thành thực chất xông ra ngoài, những ánh mắt thất thần mất đi tiêu cự, bọn hắn chỉ lẳng lặng nằm ở trên băng ghế như những con Banette bị ngươi chơi hư xong vứt bỏ. . .
Espeon gật gật đầu, khí lực lại gia tăng, ra hiệu cho hắn đi nhanh lên.
Còn về việc cứu toàn bộ mọi người ở đây, Trương Thế Dương biểu thị bản thân bất lực, hắn không có đủ khả năng Dịch Chuyển [Teleport] nhiều người như vậy.
Nếu nó có thể nói chuyện, nó sẽ lựa chọn mắng Trương Thế Dương đầu tiên. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
. . .
Không có ai phản ứng, Trương Quánh Nhi cùng Minccino càng dùng một loại ánh mắt xem thường nhìn hắn.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu. . .
Pokemon Siêu Linh, Espeon! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy nói một mình sử dụng Dịch Chuyển [Teleport] với khoảng cách xa có hơi miễn cưỡng, nhưng cũng hết cách, lần này mang theo Minccino chứ không phải Indeedee, nếu là Indeedee, dù chỉ là một con, có Siêu Năng Lực của bọn chúng phụ trợ, việc sử dụng Dịch Chuyển [Teleport] sẽ dễ hơn rất nhiều.
Điều mà hắn có thể làm bây giờ là cầu mong cho tình huống xấu nhất không có xảy ra!
Đàn Braviary đối với đột nhiên xuất hiện một con Dragonite tức giận hót vang, không chút do dự từ bỏ công kích máy bay, chuyển mục tiêu thành Dragonite trước mắt.
Bất đắc dĩ nhìn Huấn Luyện Gia, Espeon sử dụng chiếc đuôi chẻ nhẹ chạm vào người thanh niên sau đó lại chỉ về một phương hướng: “Efi!”
Ngồi xuống băng ghế của bản thân, vừa lúc tiếp viên đi ngang qua, trong tay nàng còn cầm một chiếc bàn đẩy, phía trên đặt không ít nước uống.
Nữ tiếp viên mỉm cười từ trong bàn đẩy lấy ra một ly nước trái cây đưa cho Trương Thế Dương, vừa lúc nhìn thấy gương mặt hắn, sắc mặt của nàng không khỏi đỏ lên, đến ngay cả lời của Trương Quánh Nhi nói cũng không thèm để ý, xấu hổ không biết làm gì lựa chọn nhanh chóng rời đi.
Trương Thế Dương không khỏi hung hăng trừng Minccino, đồ con sóc vô dụng!
Trương Kính Sơn: “. . .”
Trương Quánh Nhi yên lặng che ngực, yên lặng s·ú·c vào một góc, nghiềm ngẫm nhân sinh. . .
Bình thường máy bay đi qua hoang dã đều sẽ chịu không to không nhỏ công kích, các hãng máy bay đều có cách ứng phó khác nhau, nhưng bị một đàn Pokemon Tinh Anh cấp đuổi theo đánh, sự kiện lần này quả thật rất hi hữu.
Trương Quánh Nhi nhìn Trương Thế Dương gương mặt, trong lòng chua xót, có loại xúc động muốn đi cào gương mặt hắn.
Trương Thế Dương không có nghĩ bản thân cao thượng như vậy, hắn sẽ cứu nếu như có đủ sức, nhưng nếu không đủ khả năng, Trương Thế Dương còn chưa nghĩ tới việc dùng mạng của mình đánh đổi mạng sống của những người mà thậm chí bản thân hắn còn không biết tên gọi là gì.
Kết hợp thêm vẻ ngoài kỳ dị cùng với tin tức Bí Cảnh xuất hiện gần Sài Thành, chẳng lẽ nào. . .Bọn chúng từ Bí Cảnh bay ra?
“. . .”
Đi hướng phía sân bay, nơi này người vô cùng đông đúc, nay đã là mùa hè, không biết bao nhiêu người trong nước ùa về Sài Thành, nhìn phía trước đám đông chả khác nào một đàn kiến, Trương Thế Dương nhíu nhíu lông mày, sau đó liếc nhìn Minccino và Trương Quánh Nhi.
Thực chất thân thể của hắn dùng 14 năm này để chắp vá hoàn thiện độ ổn định của Siêu Năng Lực trong người là chính, lúc ban đầu, vừa sinh ra Siêu Năng Lực của Trương Thế Dương chất lượng cùng số lượng đủ để đánh bại hết phần lớn Siêu Năng Lực Gia trên thế giới! Nhưng đồng thời Siêu Năng Lực của hắn cũng so người thường táo bạo dễ mất khống chế.
Thay xong bộ áo mới, Trương Thế Dương tưng bừng sức sống đi ra ngoài, bị tập kích một đợt, buồn ngủ đều đi 8 9 phần.
Đương nhiên, hắn có thể thử ‘đập bình’. . .
Trương Thế Dương khoé môi co giật, nghĩ tới cái bộ dáng bụng phệ da vàng đó, thật không biết nó đẹp chỗ nào.
“Ân! Cho ly sữa!” Trương Quánh Nhi hít hít mũi, vừa rồi khóc làm nàng hao tổn không ít thể lực, cần thiết bổ sung năng lượng!
Tất nhiên, Trương Quánh Nhi không xấu, thậm chí ở trường nàng còn là mỹ nữ nổi danh, nhưng so với Trương Thế Dương, dù hắn là con trai, nàng đều thấy chính mình kém không chỉ có 2 3 phần. . .
Nhưng đàn Braviary trước mặt này, rõ ràng vừa rồi sử dụng Xuất Thần [Psychic]. . .
Trương Thế Dương vừa lúc nhìn xem đàn Braviary có chút căng thẳng lại không ngừng an ủi Trương Quánh Nhi, bây giờ miệng lưỡi đều khô quắt, gật đầu cười nói: “Một ly nước trái cây.”
Trương Kính Sơn không còn cách nào đành phải đi theo, so với việc bản thân một mình mò mẫm không biết tới khi nào, hắn thà lựa chọn đi theo Espeon còn hơn.
Nơi này là góc khuất của Camera lại vô cùng ít người, bọn hắn đột nhiên xuất hiện gần như không có ai để ý.
Bí Cảnh khả năng liên quan tới địa phương thần bí đó, đồng thời Trương Thế Dương cũng nhẹ thở ra một hơi, nếu liên quan tới Bí Cảnh như vậy thì sẽ giống như cơ trưởng nói, rất nhanh sẽ có Huấn Luyện Gia tới tiếp ứng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta giống ngại lắm sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Trương Kính Sơn cười vỗ lưng Trương Thế Dương: “Haha! Đều là anh em với nhau, không cần ngại!”
Trương Kính Sơn: “. . .”
Từ đầu đến cuối đều không thấy Huấn Luyện Gia của Dragonite xuất hiện, khả năng cao là trốn ở một chỗ nào đó lặng lẽ quan sát.
Rõ ràng, đàn Braviary vẫn là Pokemon Hệ Thường Và Bay, nhưng chúng lại có thể học được Xuất Thần [Psychic] kỹ năng này bình thường mà nói Braviary sẽ không học được, chỉ có dạng Hisuian của chúng là Pokemon Hệ Siêu Linh và Bay mới có khả năng sử dụng!
Trương Thế Dương đi xuống máy bay, làm lơ mấy cái ánh mắt âm thầm liếc tới, trong tay cầm điện thoại không ngừng nhắn tin.
Đàn Braviary bay ở trên không trung, đôi mắt phát ra mãnh liệt lam quang, một đợt Xuất Thần [Psychic] mới chuẩn bị ập tới!
Máy bay bị tập kích xong tất cả các dịch vụ vẫn diễn ra như bình thường, không biết là do bọn người này tâm lớn hay là do bị Pokemon tập kích quen rồi.
“Rầm rầm!!!” Lại thêm một đợt, vòng bảo hộ phía ngoài rõ ràng nhạt hơn trước rất nhiều, Trương Thế Dương vừa thả xuống tâm lại phải nhấc lên, trong mắt Siêu Năng Lực nổi lên, nếu không thể chờ người tới cứu giúp, hắn chỉ có thể miễn cưỡng mang Trương Quánh Nhi rời đi.
Minccino: “. . .”
Ánh sáng trắng loé lên, một con Dragonite đột nhiên xuất hiện, trong tay nó nắm chặt một con Braviary, hai mắt của nó hiện ra hình xoắn ốc, rõ ràng là đã mất đi khả năng chiến đấu.
“Ý ngươi là bọn hắn đang ở nơi đó?” Trương Kính Sơn có vài phần không chắc chắn lắm hỏi.
Bất qua đàn Braviary này khả năng thiên hướng dạng hiện đại một chút, dù sao Hisuian Braviary không phải là loài Pokemon thích sống bầy đàn.
Sâu trong tâm tư suy nghĩ rất nhiều, mặt ngoài một bộ vững như lão cẩu, nắm lấy Trương Quánh Nhi cùng Minccino, một giây sau cả hai liền xuất hiện ở trên một băng ghế nhựa.
Lấy thân thể của Trương Thế Dương là không thể nào hoàn toàn khống chế được thứ sức mạnh đó, cứ tưởng tượng Trương Thế Dương là một chiếc bình sứ tràn đầy khe nứt, Siêu Năng Lực chính là nước trong bình, có thể thấy, hắn lúc đó đã ở kế bên bờ vực tan vỡ. . .
“Ngươi là?” Trương Thế Dương hoài nghi nhìn Espeon nhảy vào trong lòng ngực hắn làm nũng, sau đó ánh mắt lại nhẹ nhàng xuống, lông mày cũng giãn ra, nhẹ nhàng vuốt ve da lông mượt mà của nó.
Hết cách, gương mặt là trời sinh, trong nhà chỉ có hắn trông giống cha, hoặc nói là giống nhà nội nhất, cả hai người Kính Sơn với Quánh Nhi đều giống bên mẹ, thế nên chỉ có thể chia buồn mà thôi~
Dragonite thực lực vừa nhìn là biết hơn xa đàn Braviary, ít nhất nó sẽ không yếu hơn Quán Chủ cấp, đối phó đám Braviary này chỉ là việc nhỏ.
Trương Thế Dương đánh giá con USB trong tay, ánh mắt lấp loé không yên, sau đó như thường đặt vào trong túi áo, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
“Ngồi ở yên đây, ta đi vào trong phòng vệ sinh thay cái áo. . .” Trương Thế Dương bỏ lại một câu liền đi mất dạng, Trương Quánh Nhi nước dãi nước mũi còn dính trên người hắn, không thay một bộ đồ mới, chính hắn còn sẽ kinh tởm bản thân mình!
Chương 7: An toàn hạ cánh
“Efi~” Espeon thoải mái kêu, một người một Pokemon, người tới vuốt, Pokemon tới kêu, bộ dáng làm càn không xem người xung quanh là cái gì. . .
“Warglee!!” Đột nhiên bên trong đàn, một con Braviary kêu lên đau đớn.
Một đường đi bình an, nếu tính đàn Braviary trước đó thì không được bình an cho lắm. . .
Tuy nói máy bay trang thiết bị rất đầy đủ, đối phó Pokemon bình thường công kích còn được, đàn Braviary này thực lực đều không thấp, chí ít đều không thấp hơn Tinh Anh cấp!
Làm sao? Không phải chỉ mới có 1 năm thôi sao? Bọn trẻ bây giờ sao lại lớn nhanh như vậy?
Trương Quánh Nhi đã ngừng khóc, hít hít mũi, mê mẩn nhìn từ từ biến xa Dragonite: “Anh, con Dragonite đó thật đẹp trai. . .”
Từ trước tới giờ đi với hắn. . .Giống như chưa từng có ai khen ta xinh đẹp. . .
“Sữa? Sữa của ta thì sao?” Trương Quánh Nhi hoài nghi nhân sinh, nhìn xem Trương Thế Dương ngon lành uống nước trái cây, trong lòng vừa tê vừa chua. . .
Xấu hổ hạ tay xuống, Trương Kính Sơn đi tới nhìn trái ngó phải, hoài nghi nhìn hai người hỏi: “Cha mẹ đâu? Hai người bọn họ không phải nói muốn đi lên Sài Thành sao? Bây giờ đi đâu cả rồi?”
Thời gian 14 năm, Siêu Năng Lượng tụ tập được đều dùng để củng cố chiếc bình này, Siêu Năng Lực ở 2 năm trước cũng đã khôi phục lại trở nên bình ổn hơn, Trương Thế Dương cũng có thể khống chế thoải mái mà không có quá nhiều lo sợ.
Một hồi sau mới nhìn phản hồi, Trương Thế Dương nhìn bên cạnh hơi hơi uể oải Trương Quánh Nhi, hơi hơi cười nói: “Anh Hai đang ở trong sân bay chờ, ta mang ngươi đi tìm hắn.”
Bất quá tới lúc đó, không biết là bọn hắn được cứu sống hay bọn hắn sẽ c·h·ế·t trước khi được cứu.
Trương Quánh Nhi nghe vậy thì tinh thần trở nên phấn chấn hơn, Minccino ở trên vai nàng cũng nhịn không được lia lịa gật đầu.
Hisui sao. . .Trong lòng hắn không khỏi hiện ra vài phần quái dị, một loại không biết tên cảm xúc hiện ra trong lòng.
Nhưng đối với yêu sạch sẽ Minccino mà nói, đột nhiên ói ra ảnh hưởng vệ sinh là tội đáng chém, nó liền cương ngạnh nuốt dịch dạ dày trở về. . .
Đẩy là phản ứng bình thường không được đau lòng. . .Tê! Vẫn cảm thấy tổn thương!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.