Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 638: Chương 638

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 638: Chương 638


TBC

Xá xíu của thành phố Quảng quả không hổ danh, cắn một miếng, mùi thơm của thịt mỡ và mùi thơm mặn của thịt nạc cùng lúc bùng nổ trong khoang miệng, nửa mỡ nửa nạc, béo mà không ngấy, lúc chậm rãi thưởng thức còn có thể nếm được vị ngọt của mật ong, hương vị vô cùng phong phú, thơm đến mức khiến người ta không nhịn được mà nheo mắt lại.

"Biết trước là cô Vương sẽ chọn người làm trợ lý cho cô ấy thì dịp Tết vừa rồi tôi đã cố gắng luyện nói tiếng Anh nhưng bây giờ nói gì cũng muộn rồi, ngoài ngưỡng mộ ra thì vẫn là ngưỡng mộ."

Chương 638: Chương 638

Bạch Du bên này vừa về tới nhà, Ngô Hiếu Nghi đã dẫn chồng tới cửa.

"Vốn dĩ tôi chưa nghĩ đến chuyện kết hôn sinh con sớm như vậy nhưng nhìn thấy con của Bạch Du, tôi thấy sinh con cũng không tệ."

Người nọ nghiêm giọng chất vấn: "Chẳng phải cô nói đã đặt thư tố cáo lên bàn làm việc của cô Vương rồi sao? Vậy tại sao bà ấy vẫn tiếp tục dùng con phụ nữ Bạch Du kia vậy?"

Người đàn ông: "Tôi là cha của Nha Nha, tôi tên là Tập Hiểu Đông, trước tiên phải cảm ơn cô đã cứu mạng con gái tôi vào sáng nay, ơn cứu mạng, phải đền đáp bằng suối nguồn, đây là chút quà nhỏ chúng tôi mang đến."

Sức đề kháng của trẻ nhỏ không tốt, nếu cả ba đứa nhỏ cùng bị cảm thì đến lúc đó hai người lớn bọn họ sẽ không chăm sóc nổi.

Nhưng những người khác lại bị thu hút sự chú ý bởi những lời tiếp theo của cô.

Bà Bạch hoàn hồn lại đã thấy hai đứa nhỏ mệt mỏi đến mức mặt đỏ bừng, bà vừa đau lòng vừa ấm lòng: "Thôi bỏ xuống đi, các cháu còn nhỏ, đợi lớn thêm chút nữa rồi hãy giúp bà làm việc."

Nghe nói như vậy, bà Bạch không khỏi tự trách: "Đều do bà, hôm qua đưa bọn nhỏ ra công viên gần nhà chơi một lúc, có lẽ là bị người ta lây lúc đó."

Người đàn ông vẫn như lần trước, vẫn mặc một chiếc áo sơ mi trắng và vest, đôi mắt phượng dài và hẹp hơi nhếch lên, sống mũi thẳng tắp đeo một cặp kính gọng vàng, trông rất nho nhã.

Trẻ con thì ai cũng đã từng thấy nhưng bé con xinh đẹp như vậy thì đây là lần đầu tiên thấy.

"Tôi không muốn sinh con, nhưng tôi muốn con gái của Bạch Du."

Bạch Du cũng không yêu cầu cô ta phải tin mình ngay lập tức, sau khi để lại địa chỉ cụ thể của cục cảnh sát, cô lập tức bế cô nhóc đi.

"Cô Vương muốn dẫn cô đến đâu?"

Nhưng rất nhanh, mọi người đều bị đứa nhỏ trong lòng cô làm cho tan chảy.

"Cô…!"

Chu Thúy Hoa: "Sao mà tôi biết, dù sao thì tôi cũng đã làm theo lời cô rồi, đặt lá thư tố cáo lên bàn làm việc của cô Vương!"

Sau khi dùng bữa xong, Bạch Du ngẫm nghĩ một lúc thì quyết định vẫn nên xin nghỉ một ngày với trường học.

Mọi người đều biết Bạch Du đã kết hôn và sinh con nhưng chưa tận mắt nhìn thấy, vẫn có một số người không tin lắm, lúc này nhìn thấy cô bế một đứa nhỏ đến trường đã không khỏi kinh ngạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn hai đứa nhỏ cộng lại chưa đến mười tuổi nói về thời thơ ấu của mình, cảnh tượng này thật buồn cười.

"Bạch Du, đây chính là con gái của cô sao? Trông xinh đẹp và đáng yêu quá đi?"

Tạ Thừa: "Bà nội, chúng cháu đã rất lớn rồi, hơn nữa khi cháu còn nhỏ đã bắt đầu giúp mẹ làm việc."

Bà Bạch nghe vậy thì vội vàng dẫn Niệm Niệm và Tạ Thừa đi rửa tay, rồi lại dặn dò chúng hôm nay không được tới gần Minh Thư.

Thịt heo thái thành lát mỏng, còn sò điệp thì ngâm vào nước cho nở, tiếp đó vo gạo cho sạch rồi đổ vào nồi đất nhỏ đun với lửa nhỏ.

Cuối cùng hai người không vui vẻ gì mà giải tán.

"Tôi sẽ viết lại một lá thư tố cáo, đến lúc đó cô lại giúp tôi đặt lên bàn làm việc."

Bạch Du gật đầu: “Là tôi.”

Người đàn ông nhìn vào mắt cô, đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc nhưng rất nhanh sau đó đã hơi dời tầm mắt khỏi mặt cô: "Xin hỏi cô là đồng chí Bạch Du đúng không?"

"Tôi cũng muốn đi mở mang tầm mắt với bậc tiền bối trong giới biên dịch, thật là ngưỡng mộ Bạch Du quá!"

Ánh nắng chiếu lên ngũ quan tuấn tú của anh ta, Bạch Du không hiểu sao lại thấy có chút quen thuộc, như thể đã gặp ở đâu đó.

Tuy nhiên Bạch Du không vội, cô tin rằng kẻ đứng sau màn sẽ sớm ra tay lần nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô nhóc không hề sợ người lạ, vốn dĩ ở nhà còn có vẻ ủ rũ, lúc này thấy nhiều người như vậy, ngược lại còn phấn khích.

"Hu hu hu… Sao tôi vẫn chưa có loại may mắn này!"

Bạch Du: "Cô Vương nói hôm nay cô ấy sẽ đến thăm một bậc tiền bối trong giới phiên dịch, tiện thể dẫn tôi đi mở mang tầm mắt."

Bạch Du vừa nhìn thấy người đàn ông lập tức nhận ra đó là người đàn ông cô đã nhìn thấy ở nhà ga lần trước.

Cô ta không thể tin vào tai mình! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Làm người không thể tùy tiện muốn gì được nấy!"

Đối mặt với nụ cười thân thiện của các chị gái, cô bé để lộ ra mấy chiếc răng sữa, lại giơ hai ngón tay: "Cháu gọi là bảo bối Thư Thư, năm nay cháu một tuổi."

Trong tiếng ngưỡng mộ, Bạch Du lại lần nữa đảo mắt nhìn mọi người.

Sau khi cô đi không lâu, Chu Thúy Hoa đã bị một người kéo vào góc.

Ngay lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, bà Bạch cũng không quan tâm đến hai đứa nhỏ nữa, nhanh chân chạy ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở nhà, từ khi Bạch Du ra ngoài, bà Bạch đã liên tục đi đi lại lại trong phòng khách, nếu không phải trong nhà còn có hai đứa nhỏ, có lẽ bà đã đi theo từ lâu rồi.

Bạch Du lấy phần xá xíu vừa mua trên đường ra bày lên đĩa, chia thành hai phần, một phần mang đi cho bà nội và hai đứa nhỏ, phần còn lại cô và cô nhóc ăn trong bếp.

Điều cô phải làm bây giờ chính là kiên nhẫn chờ đợi.

Bạch Du đành phải lấy địu đeo cô bé lên lưng, sau đó vào bếp nấu cháo sò điệp thịt heo cho cô bé.

Chờ Ngô Hiếu Nghi lấy lại tinh thần thì Bạch Du đã đi ra ngoài thật xa.

"Bảo bối, cháu thật xinh đẹp, tên của cháu gọi là gì?"

Nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì.

Chu Thúy Hoa: “Chính mắt tôi nhìn thấy, sao có thể sai được! Tôi phải nói, nhất định là cô Vương không tin thư tố cáo đó.”

Bạch Du vội nói: "Không sao đâu, nhưng hôm nay đừng để Niệm Niệm và Tạ Thừa tiếp xúc với Thư Thư, còn phải rửa tay trước khi cho bọn nhỏ ăn."

"Ôi trời ơi, trái tim mẹ giàu của tôi sắp tan chảy mất rồi."

Bạch Du không quên mục đích đến đây của mình: "Hôm nay cơ thể con tôi không quá thoải mái, thêm nữa cô Vương cũng muốn dẫn tôi đến một nơi, nên tôi muốn nhờ mọi người lát nữa giúp tôi xin nghỉ với giáo viên."

Trịnh Linh Linh vội vàng đồng ý: "Không thành vấn đề, tớ sẽ giúp cậu nói với giáo viên."

Cô cũng không vội hỏi cách liên lạc của Tạ Chí Dân, sau khi họ mua nhà thì họ đã quay lại cục cảnh sát để cập nhật địa chỉ cư trú của mình, cho nên sau khi Ngô Hiếu Nghi đến cục cảnh sát để hỏi thăm, cô ta sẽ đến tìm mình.

Lần này Chu Thúy Hoa lại lắc đầu: "Tôi không muốn, lần này cô có đưa cho tôi nhiều tiền hơn nữa tôi cũng không làm, nếu bị người khác phát hiện thì tôi ngay cả công việc cũng không giữ được."

Niệm Niệm cũng gật đầu: "Khi cháu còn nhỏ cũng đã làm việc rồi."

Tuy học hành quan trọng nhưng sức khỏe của con cái và bà nội quan trọng hơn.

Cô nhóc không muốn rời xa cô một phút nào, cô đành phải đưa cô bé đến trường để xin nghỉ.

Bạch Du nhìn vào đồ đạc trong tay anh ấy, có hai túi trái cây, trái cây trông to và mọng nước, nhìn là biết hàng ngon, ngoài ra còn có hai hộp sữa mạch nha, hai hộp trà và hai chai rượu.

Lời này vừa nói ra, mọi người quả nhiên lại một phen xôn xao và ngưỡng mộ.

"Cô chắc chắn cô Vương đã đọc thư tố cáo đó rồi?"

Bạch Du: "Bà nội, bà đừng lo nữa, con bé đã hạ sốt rồi, bác sĩ nói gần đây đang có dịch cúm, rất nhiều trẻ em bị ốm."

"Sao rồi? Hạ sốt chưa? Bác sĩ nói thế nào?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Niệm Niệm và Tạ Thừa thấy trong nhà có chuyện nên hai đứa nhỏ ngoan ngoãn hơn bình thường, còn chủ động giúp làm việc nhà, hai đứa cùng nhau tưới nước cho rau rồi một đứa quét nhà, một đứa đổ rác, làm đến nỗi trán đầy mồ hôi.

Cơn sốt cao của cô nhóc đã hạ nhưng người vẫn lừ đừ, cũng rất quấn cô.

Còn vứt bỏ Tạ Thừa?

Nhưng có vẻ như người đó còn thiếu kiên nhẫn hơn cô tưởng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 638: Chương 638