Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 810: Chương 810

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 810: Chương 810


Nói xong, anh ấy xoay người vội rời khỏi.

Cảnh Anh cau mày: "Chẳng lẽ em cũng muốn nói những lời như chị bảo trọng đấy nhé, nếu thật sự như vậy, chị khuyên em đừng nói nữa, chị đã nghe được đến chai lỗ tai rồi."

Nói xong, lúc này cô ấy mới cảm thấy mình không được giữ mồm giữ mồm lắm, nhìn thoáng qua phía Bạch Du.

Đời trước cô coi Cảnh Anh là thần tượng, bởi vì tất cả bài phỏng vấn có liên quan tới cô ấy, cô đều không bỏ qua, có một lần cô nhìn thấy một tờ báo lậu có liên quan tới tình cảm riêng tư của Cảnh Anh, bên trong viết trước khi Cảnh Anh gả cho chồng cô ấy thì cô ấy từng có người tình đầu tiên, nhưng bởi vì gia đình nhà trai không đồng ý nên hai người bị chia cách, sau này nhà trai nản lòng thoái chí, nộp đơn xin đến Châu Phi đóng quân với sứ đoàn Châu Phi, kết quả trong một lần làm nhiệm vụ đã xảy ra chuyện, máy bay tan nát người mất, sau khi Cảnh Anh biết, ngất xỉu ngay tại chỗ rồi được đưa vào bệnh viện, cho đến vài năm sau, cô ấy mới quyết định gả cho người chồng sau này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảnh Anh lắc đầu, vệt màu đỏ trên khuôn mặt đã không còn tung tích, khôi phục dáng vẻ bình tĩnh thong dong như ngày thường: "Không cần, không có gì không thể nói với em, vừa rồi là người yêu của chị, tụi chị quen nhau khi học cấp ba, sau khi lên đại học thì xác định quan hệ, anh ấy rất tốt, phù hợp với tất cả yêu cầu và tưởng tượng của chị đối với đàn ông, nhưng cha mẹ anh ấy lại kiểm soát rất cao nên chị mới lề mề không đồng ý lời cầu hôn của anh ấy, gần đây chị vốn định xác định với anh ấy, không ngờ... Sức khỏe của chị có vấn đề, ống dẫn trứng bị ung thư, bác sĩ kiến nghị cắt bỏ t* c*ng, đồng nghĩa với việc sau này không thể sinh con, cha mẹ anh ấy vẫn luôn muốn có cháu trai, trong tình cảnh như vậy, chị chỉ có thể chia tay với anh, nếu cứ tiếp tục sẽ chẳng tốt cho ai cả."

Bạch Du ngẩn ra, cô cũng cười rồi gật đầu: "Không thành vấn đề, em trở về chuẩn bị đây, ngày mai em sẽ mang qua cho chị."

Bởi vì đó là tờ báo lậu, phía trên đăng dủ loại quảng cáo sinh con không đau và mấy thứ linh tinh, bởi vậy lúc đó cô chỉ đọc thoáng qua, không coi đó là sự thật, mấy tờ báo như vậy vì để thu hút người đọc, thích nhất là bịa đặt các chuyện tình cảm của doanh nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu tờ báo đó là sự thật, vậy đồng nghĩa với người đàn ông tên Tô Lệnh Sâm kia sẽ xảy ra chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Du gật đầu: "Vậy chị Cảnh Anh có món nào rất muốn ăn không?"

Bạch Du cố gắng suy nghĩ, nhưng suy nghĩ một lúc vẫn không nghĩ ra.

Trong mắt cô ấy, chị họ và anh Lệnh Sâm là một đôi trời sinh, mỗi lần nhìn thấy bọn họ ở bên nhau, cô ấy vô cùng ngưỡng mộ, còn thầm ước sau này có thể gặp được một người đàn ông giống như anh Lệnh Sâm.

Sau khi tạm biệt Cảnh Phỉ, Bạch Du đến trạm thịt mua một đống thịt về.

Cô không ngờ Cảnh Anh mắc bệnh nghiêm trọng như vậy, chuyện cắt bỏ t* c*ng, không thể sinh con đối với phụ nữ mà nói là một chuyện vô cùng tàn nhẫn, khó trách đời trước cô ấy vẫn luôn không có con.

Vừa đến đã biểu đạt trực tiếp rồi, tấn công mạnh như vậy, nhưng tại sao ở đời trước hai người lại không ở bên nhau.

Bạch Du cũng không biết nên nói gì, cô còn đang do dự có nên nói cho Cảnh Anh biết không.

Nhưng vừa rồi người đàn ông kia nói Cảnh Anh không thể sinh con, chẳng lẽ lần phẫu thuật này có liên quan tới chuyện đó?

Cô ấy luôn cho rằng tình cảm của mình đối với Tô Lệnh Sâm không sâu đậm, ít nhất không sâu đậm như Tô Lệnh Sâm đối với cô ấy, nếu không phải Tô Lệnh Sâm vẫn luôn cố gắng kiên trì tình cảm giữa hai người bọn họ, sợ rằng bọn họ đã chia tay từ lâu, nhưng cho đến lúc cô ấy bị bệnh, cô ấy mới biết được, thì ra tình cảm của mình của mình cũng không ít hơn anh ấy là mấy.

Người đàn ông lại không chịu buông, còn nắm càng thêm chặt: "Tiểu Anh, anh không quan tâm em có thể sinh con không, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, chẳng lẽ anh còn không biết rõ em ư? Anh không cần con, anh chỉ cần em!"

Bạch Du nghe vậy, vẻ mặt khiếp sợ.

Người đàn ông định nói chuyện thì bị Cảnh Anh ngăng lại: "Anh đừng vội phủ định trước, em biết anh muốn nói anh sẽ không hối hận, nhưng còn cha mẹ anh? Bọn họ vẫn luôn mong anh sớm ngày cưới vợ sinh con, anh định thuyết phục bọn họ như thế nào?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng giờ xem ra, chưa chắc tờ báo ngày đó là giả.

Người đàn ông rũ đầu xuống, không lên tiếng.

Chậc chậc chậc.

Cảnh Anh là người bệnh, cần nghỉ ngơi, Bạch Du không ở lại lâu lắm là đã rời đi với Cảnh Phỉ.

Cô có nên nói cho Cảnh Anh biết không?

Bạch Du chú ý tới ánh mắt của cô ấy: "Có cần em ra ngoài tránh mặt một chút không?"

Nếu nói thì phải làm như thế nào mới có thể khiến đối phương tin mình.

Y tá tới lấy m.á.u cho Cảnh Anh, sau đó rời đi rất nhanh.

Cảnh Anh chú ý tới ánh mắt sáng ngời của Bạch Du, mặt lại càng đỏ, cô ấy dùng sức rút tay mình ra: "Tô Lệnh Sâm, em tin lời anh nói lúc này, nhưng cuộc sống còn dài, giờ anh không quan tâm, nhưng sau này anh già rồi, người khác có con cháu đầy nhà, nhưng dưới gối của anh lại không có ai, tới lúc đó, anh có dám bảo đảm mình sẽ không hối hận không?"

Chương 810: Chương 810

Hơn nữa cái tên Tô Lệnh Sâm nghe rất quen tai, dường như cô đã nghe ở đâu rồi.

Bạch Du lắc đầu: "Không phải, em đang suy nghĩ khi nào thì chị sẽ phẫu thuật, em muốn nhân lúc trước khi chị phẫu thuật làm mấy món ngon cho chị."

Cảnh Anh l.i.ế.m cánh môi: "Giờ chị chỉ muốn gặm chân giò!"

Vẻ mặt Cảnh Phỉ u sầu: "Ông trời thật không công bằng, chị họ còn trẻ như vậy, tại sao lại mắc căn bệnh như vậy, vả lại chị họ và anh Lệnh Sâm vô cùngxứng đôi, nghĩ đến cảnh hai người bọn họ chia tay nhau bởi vì điều này, tôi đã cảm thấy buồn hơn cả khi thất tình!"

Vốn nghĩ rằng năm nay có thể uống rượu mừng của hai người bọn họ, cô ấy cũng đã chuẩn bị xong quà cưới cho bọn họ, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

Trong phòng bệnh im lặng, không một tiếng quạ.

TBC (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ấy có thể tưởng tượng được bọn họ sẽ dùng thủ đoạn kịch liệt như thế nào để ngăn cản bọn họ ở bên nhau, cô ấy chỉ nghĩ thôi là đã cảm thấy mệt, sức khỏe của cô ấy không cho phép cô ấy đấu tranh, cô ấy cũng không muốn lãng phí thời gian vào cuộc cãi lộn không có ý nghĩa này nên cô ấy đã chọn buông tay.

Một lúc lâu sau khi Cảnh Phỉ và y tá bước, lúc này người đàn ông mới lấy lại tinh thần, anh ấy ngẩng đầu nhìn về phía Cảnh Anh rồi nói: "Em chờ anh."

Nhưng cô ấy không ngờ một d.a.o đ.â.m xuống, không chỉ có Tô Lệnh Sâm đau, mà cô ấy cũng đau.

Giải quyết dứt khoát, từ trước đến nay là phong cách làm việc của cô ấy.

Cảnh Anh không ngờ cô sẽ nói như vậy, cô ấy cười hahaha: "Tính cách của em vẫn đúng gu của chị, cuộc phẫu thuật được sắp xếp vào ngày kia, bác sĩ nói chị không được đồ ăn quá cay, ngoài không được ăn đồ cay ra thì em cứ dựa vào đó mà làm mấy món khác."

Cảnh Anh lại lắc đầu: "Anh và em đều biết, anh không có cách nào cãi lời cha mẹ của anh, cứ vậy đi, Lệnh Sâm, chúng ta đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay thôi, anh đi đi."

Nghĩ vậy, Bạch Du ngước mắt nhìn về phía Cảnh Anh, đúng lúc cô ấy nhìn về phía cô.

Nhưng cho dù có muốn nói, cũng phải chờ tới lúc cô ấy phẫu thuật xong rồi mới nói, giờ điều cần quan tâm là làm một bữa ngon cho Cảnh Anh,

Sau khi y tá rời khỏi, Cảnh Phỉ không nhịn được mà nói: "Chị, chị thật sự muốn chia tay với anh Lệnh Sâm ư?"

Nghe vậy, người đàn ông suy sụp tinh thần rũ tay xuống, một lúc lâu sau mới nói: "Em cho anh thêm chút thời gian, anh nhất định sẽ thuyết phục cha mẹ của anh!"

Nhưng yêu thì thế nào, cô ấy biết rõ sự kiểm soát của cha mẹ Tô Lệnh Sâm, cha mẹ anh ấy đồng ý để bọn họ ở bên nhau đã là nhượng bộ lớn nhất, nếu biết cô ấy không thể sinh con, chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý để hai người bọn họ ở bên nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 810: Chương 810