Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 811: Chương 811
Nhưng sau khi kiểm tra tầng hai, không phát hiện bất cứ khác thường nào.
Làm xong mọi thứ, cô mới bước tới phía cửa, thở sâu rồi chợt mở cửa ra.
Sau đó làm món măng chua, cá hầm cải chua không cay, còn có món chân giò Cảnh Anh chỉ đích danh muốn ăn.
Ống nước không nặng, nhưng vô cùng cứng rắn, rất thích hợp để đánh nhau.
Bạch Du không nói tin tức Cảnh Anh bị bệnh với Minh Thư, cô nhóc có tình cảm rất sâu với Cảnh Anh, cô lo lắng khi cô nhóc đến bệnh viện sẽ đau khổ đến mức khóc không ngừng, định sau khi Cảnh Anh hồi phục sức khỏe sẽ dẫn cô bé qua.
TBC
Bạch Du suy nghĩ: "Trước tiên chúng ta cứ kiểm tra tất cả phòng ở tầng hai."
Cảnh Anh thích món chân giò ngâm chua của Bạch Du tới mức không nỡ buông tay, trực tiếp cầm lêngặm, cuối cùng còn chưa đã thèm nói: "Chờ sau khi chị khỏe lại, em lại làm món chân giò ngâm chua này cho chị."
Không biết ngủ bao lâu, cô chợt nghe một tiếng "Cạch".
Thời gian từ từ trôi qua, bên ngoài không vang lên thêm bất cứ tiếng động nào nữa, Bạch Du đứng lâu đến mức tê chân, cô biết mình cần ra ngoài xem xét, nếu không cô sẽ không có cách nào để ngủ tiếp.
Nghe thấy lời của Bạch Du, Lại Mỹ Thanh sợ tới tỉnh lại từ trong giấc ngủ say, vừa lắc đầu, vừa cảnh giác nhìn xung quanh: "Tôi không nghe thấy tiếng động nào cả, giám đốc Bạch, cô nghe thấy gì vậy? Chẳng lẽ là ăn trộm?"
Nhưng sau khi cô lên tiếng thì không còn tiếng động nào nữa.
Bạch Du khóa trái cửa phòng, sau đó đi đến công tắc trên hành lang, một tiếng "Xoạch" vang lên, đèn điện trên hành lang được bật.
Chẳng lẽ là mèo, chuột ư?
Cô nhìn quanh một vòng, không nhận ra chỗ nào không đúng, ngay khi cô nghĩ mình nhạy cảm, cửa chợt truyền đến tiếng then cửa chuyển động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ sau khi chồng c·h·ế·t, cô ấy nếm qua tất cả sự ấm lạnh trên đời, ngày thường ngoài miệng nói những lời tốt đẹp, nhưng vừa thấy các cô ấy nghèo khổ thì trốn còn nhanh hơn bất cứ ai khác, còn có cha mẹ chồng của cô ấy, chồng vừa c.h.ế.t đã đuổi mẹ con các cô ấy ra ngoài, còn nói con gái của bọn họ không phải người nhà họ Vương gia loại, đây là muốn ép c.h.ế.t cô ấy!
Nhưng sau khi mẹ cô ấy nhìn thấy t* c*ng bị cắt bỏ, vẫn không chịu nổi đả kích mà ngất xỉu.
Bạch Du: "Được."
Bên ngoài đen tuyền, trên hành lang trống rỗng.
Không đúng, mèo, chuột không biết mở cửa, cô không nghe lầm tiếng động vừa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại Mỹ Thanh liên tục gật đầu nói được.
Lại Mỹ Thanh ở trong phòng khách cách cô hai căn phòng, cô gọi hai tiếng, cửa phòng khách đã mở ra.
Nếu nói lần trước cô nghe lầm, vậy chắc chắn lần này cô không nghe lầm.
Bởi vậy lúc này cô ấy tiện tay cầm lấy một bình bông, sau đó xông về phía trước.
Bạch Du ngủ say lập tức tỉnh táo, lớn tiếng nói: "Ai ở bên ngoài?"
Cho đến khi giám đốc Bạch đồng thời cung cấp công việc cho cô ấy và mẹ cô ấy, thái độ của người xung quanh lập tức thay đổi ba trăm sáu mươi độ, ngay cả cặp cha mẹ chồng không biết nhục của cô ấy cũng chạy tới cửa, nói là muốn mời các mẹ con các cô ấy trở về, nói nào là người một nhà không thể oán trách nhau sau một đêm, suýt chút nữa đã khiến cô ấy ghê tởm đến mức ói ra.
Không thấy ai từ đầu đến cuối hành lang, vậy chỉ còn lại các phòng ở tầng dưới.
Lại Mỹ Thanh chạy từ trong ra, tóc rối như ổ gà, dường như đôi mắt không thích ứng được ánh sáng rực nên nheo lại vì bị chiếu vào: "Giám đốc Bạch, xảy ra chuyện gì vậy?"
Một đêm trước khi gặp Lisa.
Cô trở lại mép giường, bế Minh Thư lên rồi nhét vào dưới đáy giường, lần này khi nhận phòng cô có quét dọn qua, đáy giường không dơ, cô lo con gái sẽ bị cảm lạnh, còn dùng chăn bọc cô bé lại.
Tuy rằng cô biết ở đời trước Cảnh Anh sẽ không sao, nhưng khi ở ngoài chờ cuộc phẫu thuật với người nhà của cô ấy, cô vẫn khẩn trương đến mức chảy mồ hôi tay.
Một cơn gió đêm thổi vào từ cửa sổ trên hành lang, Lại Mỹ Thanh cứ thế mà rùng mình một cái: "Giám đốc Bạch, cả người tôi nổi da gà rồi này, giờ chúng ta nên làm sao bây giờ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh sáng chói mắt chiếu sáng toàn bộ hành lang, mỗi một góc đều sáng rõ, nếu có người thì sẽ lập tức bị nhìn thấy.
Suốt toàn bộ quá trình cô nhóc đều không tỉnh lại, chỉ cau mày, nhưng ngay sau khi ngửi được mùi thơm trên người cô thì lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
Bạch Du không dám mạo hiểm, cô siết ống nước trong tay, sau đó cất tiếng gọi: "Mỹ Thanh, Mỹ Thanh!"
Bởi vì Cảnh Anh phải phẫu thuật nên Bạch Du liên lạc với Lisa, lùi thời gian gặp cô ta lại.
Trong phòng không bắt đèn, nhưng ánh trăng bên ngoài rất sáng, ánh trăng màu trắng mờ tiến vào từ cửa sổ, chiếu rõ mọi thứ trong phòng.
Nói nhiều như vậy, nhưng chẳng qua chỉ coi trọng công việc của cô ấy, trên người có tiền, muốn kiếm lợi từ trên người cô ấy mà thôi, cô ấy không thèm quan tâm đến bọn họ, trực tiếp đuổi người ra ngoài.
Lần này cô không làm chân giò kho tàu, mà là chân giò ngâm chua.
Bạch Du xác định thời gian ngày mai, sau đó dẫn Minh Thư lên tầng hai để ngủ.
Bên ngoài tuy rằng không còn tiếng động nào nữa, nhưng Bạch Du không dám khinh thường, cô rón ra rón rén, sau đó kiếm một cái kéo ở tủ đầu giường, nhưng sau khi thử vài lần, cô lại cảm thấy cây kéo ngắn quá, vả lại còn không đủ sắc bén, cô vờn quanh một vòng trong phòng, sau đó kiếm được một cái ông nước bằng sắt trong WC, đó là đồ để lại lúc sửa WC vào lần trước.
Sau khi kiếm được vũ khí phòng thân, Bạch Du nhẹ tay nhẹ chân bước tới sau cửa lần nữa, đáng tiếc cánh cửa không có mắt mèo, không có cách nào để nhìn thấy cảnh bên ngoài từ bên trong.
Tuy cô ấy rất sợ, nhưng cô ấy vẫn chưa quên trước khi cô ấy đến đây thì mẹ đã dặn dò cô ấy, bảo dù cho có thế nào thì cô ấy cũng phải chăm sóc tốt cho giám đốc Bạch và con gái của cô, nếu không nhờ có giám đốc Bạch cho mẹ con các cô ấy công việc này, cô ấy sợ rằng dù con gái có bị bệnh thì cô ấy cũng không thể dắt con bé đi khám bệnh.
Cô ấy đến thành phố Quảng được hai ngày, không nhìn thấy ăn trộm và bọn buôn người trên đường, còn nghĩ rằng người thân chỉ đang dọa cô ấy, nhưng nghĩ tới cảnh ăn trộm lẻn vào, cả người cô ấy lập tức nổi da gà.
Không có người, cũng không có động vật.
Bạch Du tỉnh lại từ trong mộng theo bản năng, sau đó mở to mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
Ngày thường không có cảm giác, nhưng không biết có phải là do tác dụng của tâm lý không, khiến người ta có cảm giác tóc gáy dựng ngược.
Cảnh Anh có người nhà làm bạn bên cạnh, sau khi Bạch Du xác định cuộc phẫu thuật của cô ấy thành công thì cô không ở lại lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chân giò ngâm chua là dùng bã rượu, rượu vàng và vài hương liệu điều hòa, sau khi để lên men thì lọc ra gia vị ướp ngâm chua sau một đêm, dùng bã rượu khiến chân giò như ngập chất chất kéo, chân giò vô cùng đàn hồi, trơn như bôi dầu và không ngán, khi cắn một miếng, cảm giác dai mềm hòa với nhau, thật sự khiến người ta muốn ngừng mà ngừng không được.
Minh Thư nằm cạnh cô ngủ say đến mức khuôn mặt đỏ bừng, cho dù lúc nãy cô nói lớn tiếng tới vậy thì vẫn không đánh thức được cô bé như cũ, nhưng không tỉnh cũng tốt, tránh việc bị dọa sợ.
Cô ngừng thở, đặt lỗ tai lên trên cửa, nhưng bên ngoài không có chút tiếng động nào.
Đây là lần đầu tiên cô ấy theo giám đốc Bạch công tác ở thành phố Quảng, trước khi tới đây, có không ít láng giềng và người thân nói với cô ấy ở thành phố Quảng có rất nhiều ăn trộm và bọn buôn người, còn bảo cô ấy theo sát giám đốc Bạch, tuyệt đối đừng để mình bị người khác lừa bán. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du: "Tôi cũng không rõ có phải có ăn trộm lẻn vào không, vừa rồi tôi bị một tiếng động đánh thức, sau đó tôi cảm thấy như có người đang cố mở then cửa phòng của tôi, tôi lớn tiếng hỏi là ai, sau lại thì không còn tiếng động nào nữa."
Chương 811: Chương 811
Bạch Du: "Vừa rồi cô có nghe thấy tiếng động nào không?"
"Giám đốc Bạch, chúng ta còn xuống tầng dưới kiểm tra không?"
Bên Lisa rất dễ nói chuyện, cô vừa lên tiếng cô ấy đã đồng ý.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.