Quang Minh Thánh Thổ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 608: Thiên Quy bí ẩn, Dược Hình Độc Trùng
Hàng trăm nguy cơ phủ xuống từ lúc Trần Huyền bộc lộ tài năng!
Còn Hắc Lôi Dạ Xoa thì trực tiếp hơn nhiều, chẳng thèm ở lại đây làm gì, chạy đi mất tiêu, không lo lắng cho tộc nhân của Hắc Lôi Dạ Xoa tộc đang mạo hiểm trong vùng đất thần bí chưa khai hoang. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Linh Tai!” Đường Ngọc Lan Anh lạnh lùng nói ra.
Bất kỳ Trưởng Lão Nội Môn nào của Hợp Ma Tông mà không phải là ma đầu nổi danh với độ tàn nhẫn ngang hàng với thú vật? Bọn họ g·iết không biết bao nhiêu người vô tội, hãm hại rất nhiều thiếu nam thiếu nữ bằng Hợp Hoan Đại Điển, thải bổ thuật, c·ướp đoạt sinh khí, độc ác vô cùng.
Không khí khô khan, gió cứ thổi mạnh làm cho tu sĩ không thể không sử dụng linh lực để kháng lại.
“Ngươi, ngươi là Trần Huyền! Kẻ g·iết c·hết một Hồn Tai tứ cấp hậu kỳ, nhị kiếp của Hắc Sát Thiên Mạc!!”
Trúc Cơ viên mãn! Chắc chắn đột phá Nguyên Anh kỳ!
“Vâng!” Những tu sĩ còn sống đã chẳng có tâm lý mạnh đến mức dám đối đầu với một Đại Yêu Vương quả kinh hoàng đến cỡ này, ngay cả Trần Huyền Tôn Giả được người đời kính trọng với cách làm việc ngay thẳng cũng phải nhường bước.
“Rất lâu về trước, bầu trời bị xé rách, không gian điên đảo, vết cắt kéo dài ra hàng ngàn triệu dặm, tiên nhân rít gào, tiên huyết chảy đầy hải vực, một bóng đen rơi xuống như thiên thạch, Thiên Hoàng Quy, Thiên Quy Đảo!” Trần Huyền nhẹ giọng lẩm bẩm, sau đó trầm tư như đang nghĩ ngợi về một dị tượng của Thiên Địa vừa xảy ra, con mắt khổng lồ kia, ẩn chứa một nguồn sức mạnh vĩ ngạn bắt ngang qua thời không, sức mạnh đó không thuộc về thế giới này.
“Vũng nước này quá đục, hi vọng Yêu Nguyệt Tông có thể truyền thừa tiếp, không bị đứt đoạn, nhiệm vụ của mình chỉ là bảo vệ Yêu Nguyệt Tông, không nên tham gia vũng nước đục này.”
“Trần Huyền, thực lực của ngươi còn mạnh hơn những gì ta dự đoán.” Hắc Lôi Dạ Xoa cười nhạt nói ra.
“Nhất định!” Trần Huyền gật đầu nói rồi yên lặng. Các tu sĩ nhân loại khác nghe thấy Hắc Lôi Dạ Xoa vô tình kể ra một thông tin động trời, bọn họ đều á khẩu, không nói nên lời, tất cả đều nhìn về phía Trần Huyền với vẻ mặt sùng bái.
“Tử Vi Kiếm Tông đang hỗn loạn, rất nhiều thế lực ngầm đang dũng động, bọn họ cảm nhận được nó, mình cũng vậy…”
Có thể nói, để đạt được thành tựu như hiện giờ, Trần Huyền đã trải qua rất nhiều sát kiếp, mỗi một lần đều nhém chút c·hết đi, con đường của cường giả rất khó khăn và thường để lại một đống xương trắng phiếu của kẻ thù, và những vết đao đang hằn sâu lên người họ chính là sự mất mát khó có thể bù đắp.
Thì ra tin đồn Trần Huyền thoát khỏi sự t·ruy s·át của tồn tại Hóa Thần kỳ là thật!
“Thiên Quy Bí Cảnh lại chuẩn bị mở ra!”
“Gừ!” Năm Yêu Vương đến từ Thiết Thạch Nghĩ tộc, Mộng Hương Điệp tộc, Đại Lực Xích Hùng tộc, Độc Giác Ngân Lang tộc, Kim Mao Huyền Sư, bọn họ phát ra tiếng rống ra hiệu cho các yêu tộc tiến vào Trúc Cơ Cốc.
“Vậy thì chúc cô đại thắng trở về.” Trần Huyền mỉm cười nói ra.
“Ngươi!!” Sát thủ Linh Tai biểu lộ hết sự hoảng sợ trên khuôn mặt vặn vẹo với cặp mắt màu đỏ ngầu.
Số lượng ư? Gấp ngàn lần bụi cây Tiểu Hoàng Thảo, đủ g·iết vài chục cái tu sĩ Kết Đan sơ kỳ trong hai giây.
“Có rất nhiều bảo tàng trong thân thể chúng ta nhưng các bảo tàng này chưa được đánh thức.”
“Ngươi… ngươi muốn gì?” Sát thủ Linh Tai hỏi bằng vẻ mặt kh·iếp hãi, hắn nhận ra Trần Huyền đã tập trung vào hắn, linh lực mang đến áp lực nặng nề khiến thân thể hắn nặng hơn gấp trăm lần.
“Lan Anh cảm ơn Tôn Giả đại nhân đã tương trợ.” Đường Ngọc Lan Anh cúi đầu nói với giọng chân thành.
“Ngươi đang tìm kiếm bọn tướng sĩ kia ư? Chúng đều đã biến thành xác c·hết rồi.” Sát thủ Linh Tai cười hớn hở.
“Haha, Đại Tướng Quân, ngươi có thể chạy đi đâu nữa đây?” Tu sĩ mang mặt nạ cười lớn trong khi nhìn Đường Ngọc Lan Anh.
“Sử Hiền cẩn tuân theo lời Tông Chủ chỉ dạy.” Lê Sử Hiền khom người thật sâu, sau đó quay đầu bay lên cao, trở về tông môn.
Một Đà La Môn làm việc hết sức quyết đoán và nhanh lẹ sẽ cho phép Trần Huyền trưởng thành đến bây giờ ư?
Hồn Tai tứ cấp nhị kiếp là những biệt hiệu phân rõ thực lực của Hồn Tai, tứ cấp hậu kỳ đại diện cho tu vi đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, nhị kiếp là thiên phú bằng hai sao.
“Hắc Sát Thiên Mạc à, nếu Hồn Tai tứ cấp, tứ kiếp xuất thủ thì mình đã không thể đứng ở đây.” Trần Huyền cảm khái nói và phất tay, linh lực chuyển hóa thành một ngọn lửa lớn thiêu cháy thân thể của sát thủ Linh Tai.
“Sát thủ Linh Tai c·hết rồi?” Các tu sĩ khác nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Trần Huyền.
“Hừ, chúng là của ta, Tiểu Hoàng Thảo cấp ba, giá trị bằng mười viên Trúc Cơ đan!” Một tu sĩ trầm giọng nói lớn, không để ý đến bọn người xung quanh khó chịu, hắn ta liền nhấc chân lên bay đến gần Tiểu Hoàng Thảo.
“Sát thủ Hắc Sát Thiên Mạc ư? Đúng là lâu rồi mới gặp, từ lần ta g·iết c·hết Hồn Tai gì đó đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Huyền quyết định nhường lại một bước, ông đã làm tận nghĩa vụ của một nhân loại, bảo vệ đồng tộc trước chủng tộc khác nhưng lại không thành công, với lại, loại người như Lương Minh Đạt đáng c·hết một ngàn lần.
“Đó là những tồn tại đã khiêu chiến cực hạn!”
Các điểm đen xuyên thủng cơ thể của tu sĩ, tạo ra mấy chục cái lỗ đầy máu, tu sĩ ngã ầm lên mặt đất, khí tức đứt đoạn, c·hết đến không thể c·hết lại, sau đó mấy điểm đen tập trung, hút sạch máu lẫn linh lực của tu sĩ.
“AAA!” Ngay giữa cơn chấn động, một tiếng hét thảm khóc làm tê tái lòng người vang ra từ Lương Minh Đạt, hắn đang bị một tia lửa điện màu đen bao phủ, da thịt bong tróc, hai mắt trừng lên nhìn về phía Hắc Lôi Dạ Xoa, vẻ mặt đau đớn hòa lẫn với sự oán độc.
Đường Ngọc Lan Anh nhìn quanh một vòng, cô thấy có mấy chục tu sĩ mặc đồ đặc trưng của nhiều thế lực đang tụ họp cách cô không xa lắm, cô còn thấy rõ một bóng hình khổng lồ tựa như một ngọn núi nằm ở đường chân trời, cách cô cực kỳ xa.
Đường Ngọc Lan Anh gật đầu một cái, ngay sau đó, cô liền cầm chặt thanh chiến kích rồi bay vào vòng xoáy ở giữa hồ nước, biến mất tại tầm mắt của mọi tu sĩ đang có mặt tại đây.
“Ngay cả Hắc Lôi Dạ Xoa tộc cũng đã đến Thiên Quy Đảo.” Trần Huyền ngưng trọng nghĩ thầm.
“Tạo hóa do thân, sinh tử do mệnh, một đường chiến đấu thẳng tắp, lùi ắt bị đào thải!” Trần Huyền nhàn nhạt nói ra, thanh âm không lớn nhưng lại rơi vào tai của mọi người, nhấc lên một cơn sóng cuộn trào trong tâm linh của bọn họ.
Đây là một sa mạc nóng bức!
Người ngoài không rõ, chứ chính bản thân Trần Huyền lại tinh tường Hắc Lôi Dạ Xoa đang đứng đối diện mạnh mẽ đến cỡ nào, một móng vuốt chộp tới, không những đánh xuyên qua Hắc Nguyệt Kiếm của ông, còn lại dư lực lượng g·iết c·hết Lương Minh Đạt.
“Nếu có thể thì hoan nghênh ngươi đến tộc ta làm khách.”
“Đúng vậy nha, đám con rùa kia phải bỏ ra rất nhiều máu để mua mạng của ta!” Trần Huyền nở nụ cười nhạt nhìn sát thủ Linh Tai.
Hóa Thần kia lại là một Đại Yêu Vương đến từ Hỏa Diệm Sơn Điêu tộc, chủng tộc mạnh mẽ ở trên bầu trời, chúng cư ngụ tại một nơi gọi là Thiên Hoàng Hỏa Diệm Sơn Mạch, hơn một ngàn ngọn núi lửa đang hoạt động ở đó, một môi trường khắc nghiệt nhất trên Thiên Quy Đảo.
Đường Ngọc Lan Anh tiến vào vòng xoáy, đi qua một lớp màn sáng trưng, khi lấy lại nhận thức thì cô đã nhìn thấy một mảnh bầu trời màu nâu vàng, cuồng phong thổi mạnh, cô đứng trên một dãy cát màu nâu không có điểm cuối.
“Tông Chủ đại nhân.” Lê Sử Hiên nhẹ nhàng đến gần Trần Huyền, sau đó cúi đầu nói nhỏ.
Nghe thấy vậy, tất cả tu sĩ gần đây đều ngóng nhìn về phía Tiểu Hoàng Thảo, một bụi cây cỏ màu vàng đang đong đưa theo cuồng phong, có vẻ như bộ rễ rất cứng cỏi nên không bị gió thổi bật gốc cây.
Sát thủ Linh Tai nghe vậy, hắn mở to mắt ra nhìn Trần Huyền, trực tiếp bỏ qua Đường Ngọc Lan Anh, bởi vì hắn cảm thấy rằng hắn đã gặp Trần Huyền ở đâu đó rồi thì phải, khoảng chừng ba giây sau, sát thủ Linh Tai hoảng sợ hét lên: (đọc tại Qidian-VP.com)
Phốc! Phốc! Phốc!
Dường như lời nói kia giúp cho các thiên tài Trúc Cơ kỳ lấy lại sự tự tin cùng tinh thần chiến đấu, một ít người mở đôi mắt, hai con ngươi lóe lên tinh mang, lập tức nhảy tới, xen lẫn giữa bầy yêu vào Trúc Cơ Cốc.
Vì vậy Phong Hỏa Linh Tủy rất cuồng bạo, hung tợn, một khi vào cơ thể thì tàn phá lẫn rèn luyện cho tu sĩ, chịu đựng được thì có tạo hóa đột phá Kết Đan viên mãn, thậm chí là hoàn mỹ, không chịu được thì cơ thể bị phá nát, linh hồn mẫn diệt.
“G·i·ế·t ngươi.” Trần Huyền mỉm cười nói ra.
Nguyên Anh đỉnh phong kháng Hóa Thần trung kỳ! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dược Hình Độc Trùng!”
Trần Huyền vừa nói vừa biểu hiện vẻ mặt cảm khái, nhớ về ký ức cũ.
Bây giờ, Trần Huyền vẫn đứng đây, ngẩng cao đầu nhận lấy danh hiệu tôn quý, Trần Huyền Tôn Giả!
Đúng như lời nói của Hắc Lôi Dạ Xoa, một khi hắn xuất thủ thì không có tu sĩ nhân loại nào có thể tránh khỏi c·ái c·hết.
Chương 608: Thiên Quy bí ẩn, Dược Hình Độc Trùng
Các tu sĩ nhân loại khác đều ẩn nấp hết cả, các tu sĩ thiên tài vừa mới đến nơi đang ngồi nghỉ để khôi phục trạng thái đến tốt nhất, chuẩn bị cho chuyến hành trình đầy nguy hiểm tiếp theo, Đường Ngọc Lan Anh cũng thế, cô vừa nghỉ ngơi xong nên định đi vào trong Trúc Cơ Cốc nhưng bị Linh Tai đuổi kịp.
Nghĩ đến tình cảnh đứng trước một Đại Yêu Vương bá đạo như thế thôi thì hai chân các tu sĩ đã nhũn ra, không còn sức lực rồi.
“Người Hắc Sát Thiên Mạc muốn g·iết thì chưa bao giờ có thể sống sót!” Sát thủ Linh Tai cười khẩy, vẻ mặt đắc ý nhìn Đường Ngọc Lan Anh.
Giống như tình cảnh tuyệt vọng của Lương Minh Đạt khi bị một Đại Yêu Vương liếc nhìn.
“Ồ, ngươi quên rồi sao? Người nào vượt qua Tam Tai thì sẽ không bao giờ bị Hắc Sát Thiên Mạc t·ruy s·át nữa.” Trần Huyền cười nói ra,
Thân thể yêu tộc kia khổng lồ như một ngọn núi, nhiệt độ trong thân thể lại cao khủng bố như thể núi lửa đang dâng trào, mỗi một cú chụp bằng hai móng vuốt có thể cắt xuyên cả kim loại cấp năm dễ dàng và còn nung chảy nó, mỗi một cái vỗ cánh tạo ra một cơn gió lửa, thiêu cháy một vùng đất lớn.
“Gừ!” Năm Yêu Vương thấy số yêu tộc thiên tài đã vào hết, bọn họ liền phát ra mệnh lệnh cho tất cả yêu tộc lùi lại, ẩn nấp trong rừng sâu, chờ đợi sự kiện Trúc Cơ Cốc kết thúc để tiếp ứng đồng tộc.
“Phải nói, cái tên Hồn Tai kia rất cừ! Có thể chiến nửa bước Hóa Thần kỳ trong khi tu vi chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ.”
“Tất cả lùi lại, không được ngăn cản yêu tộc đi vào Trúc Cơ Cốc.”
“Vì vậy, thiên phú, tạo hóa chỉ là vẻ ngoài, muốn chân chính đứng giữa trời đất hỗn mang này, hãy phá vỡ cực hạn!”
…
Đường Ngọc Lan Anh đứng khá xa nên có thể tránh khỏi đợt t·ấn c·ông bất ngờ của Tiểu Hoàng Thảo, với một khuôn mặt nghiêm nghị, Đường Ngọc Lan Anh lên tiếng nói ra:
“Cái gì?!” Cả đám tu sĩ hoảng hồn thốt thành tiếng.
Đáng tiếc, dù cho muốn chạy thì trễ quá rồi, một bức màn màu đen bao phủ đến khu vực của tu sĩ, chúng có mặt ở tám hướng, không có lối thoát, tất cả đều là Dược Hình Độc Trùng.
Tốc độ của những điểm đen này quá nhanh, ngang với nửa bước Kết Đan kỳ, các tu sĩ muốn phản ứng lại thì đã muộn.
Có vẻ như, Hắc Lôi Dạ Xoa rất tự tin vào danh tiếng cũng như sức mạnh của tộc quần.
“Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn!” Đường Ngọc Lan Anh xiết chặt đôi bàn tay lại.
Trần Huyền thu kiếm lại, ông không có liếc nhìn Lương Minh Đạt dù chỉ một cái, giọng nói bình tĩnh:
“Ồ?!” Trần Huyền bất ngờ cất giọng nói ra.
“Lan Anh sẽ đi ứng kiếp!” Đường Ngọc Lan Anh ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiên định.
“Đó là sát thủ của Hắc Sát Thiên Mạc!!” Các tu sĩ xung quanh nghe thấy cuộc trò chuyện căng thẳng giữa hai người, bọn họ hoảng sợ thốt ra.
“Tất cả mọi người hãy chạy mau, Dược Hình Độc Trùng luôn đi theo một đàn, đây là khu vực săn mồi của chúng!”
Sau cùng, Hắc Lôi giật c·hết Lương Minh Đạt, biến hắn thành một đống tro màu đen.
“Cô gái trẻ, Linh Tai đã qua, Hồn Tai đang đợi phía trước, dù cho tránh mặt tạm thời cũng không thể tránh khỏi suốt đời.” Trần Huyền thản nhiên nói trong khi nhìn Đường Ngọc Lan Anh.
Trúc Cơ hoàn mỹ! Đủ tư cách dòm ngó cảnh giới cao hơn, Đại Tôn, Thiên Tôn, thậm chí chạm đến tiên vị…
Hắc Lôi Dạ Xoa phẩy đôi cánh lớn tạo ra một luồng gió mạnh, thổi bay hết yêu tộc ở gần, đôi cánh nâng lên thân thể nặng trĩu bay về phía bầu trời, chẳng mấy chốc sau Hắc Lôi Dạ Xoa đã biến mất ở đường chân trời.
Bọn họ không biết, chính Đà La Môn đã thả ra tin tức lớn này để Hỏa Diệm Sơn Điêu tộc nổi điên, chạy tới kiếm Trần Huyền để tìm mặt mũi về, điều đó làm Trần Huyền gặp không ít khó khăn, tạo ra một cơ hội tốt cho Đà La Môn hoạt động.
Lê Sử Hiền lẳng lặng đứng yên, thần thái như đang suy nghĩ lời dạy dỗ của Trần Huyền Tông Chủ.
“Nhìn kia, đó là Tiểu Hoàng Thảo, một loại linh dược đắt giá ngang!” Bỗng nhiên, một tu sĩ hào hứng nói lớn, tay chỉ về một bụi cây nhỏ cách Đường Ngọc Lan Anh chừng hai trăm mét.
Tuy vậy, Trần Huyền lại chẳng thể động đến Hợp Ma Tông, gốc gác của tông môn này rất lớn, đủ để hủy diệt Thiên Quy Đảo bằng một ngón tay, hay một hơi thở.
Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn!
Trần Huyền nghĩ ngợi một lúc lâu, bất chợt một tu sĩ mang mặt nạ bay đến gần Trúc Cơ Cốc.
Sát thủ Linh Tai vừa cười vừa nhìn xuống từ trên bao, ánh mắt bao quát toàn trường, đang đón nhận sự ưu việt, cảm nhận sự sợ hãi của các tu sĩ khi biết hắn đến từ thế lực nào.
“Mấy chục năm trước, ngươi có thể chạy khỏi móng vuốt của Hỏa Diệm Sơn Điêu tu vi Hóa Thần trung kỳ điều nhờ vào thực lực chứ không phải may mắn.”
Kế tiếp, các yêu tộc đến từ hàng chục chủng tộc lục tục bước ra khỏi bầy yêu, chúng chạy vội để vào Trúc Cơ Cốc, trong đó có những yêu tộc phát ra khí tức áp đảo cho thấy chúng là thiên tài một sao trở lên, không thiếu yêu tộc tỏa ra cảm giác nguy hiểm đối với tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, trung kỳ.
Người ta chỉ nhìn đến vẻ hào nhoáng bên ngoài của Trần Huyền mà thôi.
“Sử Hiền, Vạn Thú Uyên chuẩn bị mở cửa, hãy trở về chuẩn bị đi, tranh thủ một chút tạo hóa, nếu có thể dẫn Phong Hỏa Linh Tủy vào tẩy luyện thân thể đột phá đến Kết Đan viên mãn thì tốt nhất, nhưng nếu không được thì đừng cưỡng cầu, tạo hóa, cơ duyên là con đường tăng thực lực, thiên phú nhanh nhất nhưng cũng không phải là con đường duy nhất.”
Nếu không có Trần Huyền, Đà La Môn đã mở rộng lãnh thổ, khuếch trương thế lực, hành động không kiêng kỵ gì, nuôi dưỡng Đà La Huyết Ma Thụ bằng nhiều máu tươi hơn nữa.
“Ta là sát thủ của Hắc Sát Thiên Mạc, ngươi không sợ bị trả thù sao?” Sát thủ Linh Tai hoảng loạn hét dài, hắn muốn quay đầu bỏ chạy nhưng lại không thể điều khiển bản thân.
Quá đông! Quá nhiều thiên tài của yêu tộc đang lũ lượt kéo vào Trúc Cơ Cốc, chắc chắn nơi đó đã trở thành một bãi chiến trường sinh tử nguy hiểm nhất dành cho tất cả sinh linh muốn mạnh mẽ hơn nhờ vào việc tẩy lễ của Đại Đạo Chi Khí.
Thế nhưng, khi đặt chân đến mặt đất cách Tiểu Hoàng Thảo chừng năm mươi mét thì chuyện lạ xảy ra, Tiểu Hoàng Thảo đột ngột đứng yên, mặc cho gió mạnh gào thét nhưng lại không đong đưa nữa, một cái nháy mắt sau, Tiểu Hoàng Thảo biến thành hàng chục ngàn điểm đen phóng đến các tu sĩ, nhất là tu sĩ muốn độc chiếm thì càng bị nhiều điểm đen tập trung hơn.
“Không người nào có thể biết rõ hết số bảo tàng đó.”
Bầy yêu cũng chẳng ngăn cản tu sĩ tiến vào, bởi vì chiến trường chính nằm ở Trúc Cơ Cốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những bộ tộc như Tứ Tí Linh Hầu, Lục Dực Biên Bức, Hắc Mục Ma Sư, Ngân Giác Hỏa Tê liền làm theo mệnh lệnh đó, yêu tộc dẫn đầu của bọn chúng chỉ đạt đến cảnh giới nửa bước Nguyên Anh kỳ, không đủ trọng lượng khi so với Yêu Vương chân chính.
Phong Hỏa Linh Tủy trong lời của Trần Huyền là một loại bảo vật do Vạn Thú Phong, Vạn Thú Hỏa hợp thành ở nơi trung tâm nhất của Linh Mạch cao cấp, linh lực nồng nặc đến mức chuyển thành một hồ nước khá lớn, thứ làm dung môi giúp hai bảo vật kia dung hợp là sát khí ngưng tụ từ rất nhiều hung thú đã ngã xuống.
“Nhớ kỹ, ta từng gặp những tồn tại rất cường đại ở Loạn Giới Thâm Hải, không phải cảnh giới vượt trên mức bình thường, lại càng không có thiên phú siêu quần bạt tụy nhưng bọn họ lại có thể g·iết c·hết kẻ địch hơn cấp.”
Trần Huyền lười nói chuyện với hắn, ông cong ngón tay rồi búng ra, một vệt kiếm khí phóng nhanh, tốc độ vượt qua cảm nhận của sát thủ Linh Tai, sau một cái chớp mắt, kiếm khí đâm thủng trán của sát thủ Linh Tai, lấy đi mạng sống của hắn ta.
“Linh căn chỉ là một bảo tàng nhỏ trong thân thể vạn linh mà thôi!”
Ngay sau đó, mấy trăm tu sĩ lùi lại, không còn cản đường yêu tộc tiến vào Trúc Cơ Cốc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.