Quang Minh Thánh Thổ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 609: Độc Sa Quật, rơi vào tuyệt cảnh
Ầm!
Vù! Vù!
Lâm Trí Thành là người duy nhất muốn đưa Công Chúa Thùy Trang ra khỏi định mệnh tăm tối kia, bởi vì, hai người đã thề non hẹn biển, sẽ kết hôn trở thành vợ chồng. Tuy nhiên, Đường Ngọc Lan Anh lại biết rõ hơn, Lâm Trí Thành không có địa vị gì, một tán tu đang cố gắng làm hết sức để chứng minh giá trị của bản thân trong mắt Hoa Yến Vương Triều.
Một con giao long màu trắng ngã lao ra từ chiến kích, hai mắt mãnh liệt cuồng nộ, một chân chụp xuống, nhấn chìm mấy trăm con Dị Hình Độc Trùng, đánh g·i·ế·t chúng thành bụi phấn.
“Xong! Chúng ta không thể nào thoát được!” Một tu sĩ lẩm bẩm với đôi mắt không có thần, đánh mất đi ý chí chiến đấu, cảnh giới của hắn chỉ mới đạt Trúc Cơ hậu kỳ.
Còn bọn Dược Hình Độc Trùng thì càng âm trầm hơn rất nhiều, như thể chúng đang chuẩn bị đối đầu với một trận chiến diệt tộc!
Trong một giây sau, hàng chục pháp thuật đủ loại màu sắc bay vụt đến, đánh c·h·ế·t rất nhiều Dị Hình Độc Trùng.
Phải chiến đấu đến cùng!
Và ai cũng suy đoán ra được số phận của Thùy Trang, trở thành một công cụ, không hơn không kém, không có tự do, không ai biết sống c·h·ế·t, cho dù bị Hợp Hoan Đại Điển hút hết tinh khí, linh lực mà c·h·ế·t thì chẳng ai trách tội vị đệ tử Thân Truyền kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cô chỉ có một cơ hội!” Tiếng nói của Lâm Trí Thành vang vào trong tai của Đường Ngọc Lan Anh.
Cũng phải thôi, tài nguyên tu luyện chủ yếu của Hợp Ma Tông là con người, cả nam lẫn nữ!
Nhưng mà cô còn chưa nói hết lời thì Lâm Trí Thành đã cắt ngang:
“Những cái xác khô này…”
Lâm Trí Thành hít sâu một hơi, sau đó anh ta ngẩng đầu nhìn đám Dược Hình Độc Trùng, ánh mắt lóe lên sự điên cuồng, anh ta chuyển hết máu tươi, linh lực của bản thân vào Huyết Bạo Thạch, sau đó lập tức bay thẳng về phía trước, đâm sầm vào đám Dược Hình Độc Trùng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bọn chúng… không nhìn mình?” Đường Ngọc Lan Anh kinh ngạc nói, toàn thể Dược Hình Độc Trùng không tập trung vào cô, mà bọn chúng đang quay đầu về một hướng khác.
Ngoài ra, Đường Ngọc Lan Anh còn thấy rất nhiều linh dược, khoáng thạch, linh kim ở xung quanh, cô thu lấy được chừng mười mấy loại, giá trị của chúng khá cao, cô còn cảm nhận rõ nồng độ linh khí tăng lên, lẫn Đại Đạo Chi Khí thì càng nhiều hơn.
Lâm Trí Thành đang tuyệt vọng, nhưng tinh thần thì minh mẫn đến lạ thường, anh ta đang đổi mạng sống giúp cho Thùy Trang thoát khỏi số phận bi kịch ở tương lai, đối với anh ta, cuộc trao đổi này quá lời, nhưng lại quá đau khổ.
Lâm Trí Thành còn hay cải trang đi giúp đỡ Đường Ngọc Lan Anh chiến đấu nữa nên hai người có thể coi là bạn sinh tử, dù cho mục đích của Lâm Trí Thành là nhận lấy phần thưởng sau các trận chiến gian khổ để tăng cao tu vi của bản thân.
Ở ngay bên dưới cái hố cát kia, cả bầy Dược Hình Độc Trùng đang nối đuôi nhau lao đầu lên bầu trời, Đường Ngọc Lan Anh còn thấy rõ cái hố kia rõ ràng là một cái hố chứa đầy xương trắng! Số lượng lên đến mấy chục ngàn, nhiều nhất là hung thú, còn yêu tộc hay tu sĩ thì ít hơn nhiều.
Thấy khuôn mặt quyết tâm khó lay động của Lâm Trí Thành, Đường Ngọc Lan Anh chỉ đành thở dài một tiếng, sau đó cô ta nói ra:
“Nhưng không phải anh đã có một lời hẹn ước với Công Chúa của Hoa Yến Vương Triều sao? Nếu anh c·h·ế·t ở đây thì không thể cứu Công Chúa khỏi vận mệnh trở thành một…” Đường Ngọc Lan Anh nhíu mày hỏi.
Vù! Vù!
“Hừ, đừng có ngạo mạn, ta chỉ là Cửu Kiếm trong Tử Vi Cửu Kiếm, thực lực yếu kém nhất mà thôi!”
Ầm!
Ngay lập tức, Đường Ngọc Lan Anh nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ hướng đó, một lớp cát dày nổ tung rồi bay lên trời cao, chúng tạo ra một lớp bụi mù bằng cát khó chịu.
“G·i·ế·t!” Đường Ngọc Lan Anh xông thẳng đến, đánh vỡ sóng xung kích, trực tiếp lao qua khoảng không gian nhỏ kia, dường như ẩn trong tiếng hét của cô là một sự phẫn nộ không nói nên lời.
“Mình phải đến Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thành công rồi!” Đường Ngọc Lan Anh cắn răng nói sau khi bỏ lại cả đám độc trùng đang thưởng thức bữa ăn tuyệt vời trong vòng vây, tiếng gào thét đau đớn của tu sĩ vang lên thoang thoảng, cô bỏ lại tất cả ở sau lưng và tiến về phía trước.
Mấy ngàn con Dược Hình Độc Trùng ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc, bọn chúng lập tức bu đầy quanh Lâm Trí Thành, bọn chúng đang muốn ăn đi viên Huyết Bạo Thạch nên tấn công Lâm Trí Thành một cách dữ dội.
Huyết Bạo Thạch khi hấp thụ máu tươi thì sẽ phát nổ, uy lực gấp năm, sáu lần tu sĩ cung cấp máu tươi cho nó, một loại vũ khí rất nguy hiểm.
Tuy nhiên, ai cũng biết Hoa Yến Vương Triều gả Công Chúa giống như tặng một món đồ vật, làm cầu nối giúp cho Hoa Yến Vương Triều phát triển, củng cố địa vị của Quốc Vương, hơn nữa, Quốc Vương ăn chơi sa đọa, mấy chục Vương Tử, Công Chúa, gả một cái cũng không ảnh hưởng gì.
Ầm!
Lại một Độc Sa Quật xuất hiện ở ngoài mấy trăm mét.
Tới nỗi, Đường Ngọc Lan Anh nhận ra bình cảnh ngăn cách tu vi của cô đang nới lỏng từng chút một, có lẽ chừng vài ngày sau thì không cần Trúc Cơ Thạch cũng có thể đột phá Trúc Cơ viên mãn.
Ầm!
“Được, tôi nhất định sẽ đưa Thùy Trang Công Chúa ra khỏi Hoa Yến Vương Triều!”
Nhưng mà, sự chống trả của các tu sĩ quá yếu đuối, phần lớn là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, hậu kỳ, rất ít tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, chỉ một mình Đường Ngọc Lan Anh không đủ để thoát vây khỏi sát cục của độc trùng.
“Đừng vội, đợi Tử Vi Cửu Kiếm có mặt đầy đủ thì ta sẽ đánh bại các ngươi một thể!”
“G·i·ế·t! Cùng nhau g·i·ế·t ra ngoài, không thể để bọn côn trùng hút máu chúng ta được!” Một tu sĩ gầm thét với ánh mắt điên cuồng, một tay cầm phi kiếm hệ hỏa vung vẩy thật mạnh, chém ra những đường kiếm khí nóng bỏng để tấn công Dị Hình Độc Trùng.
Một trong những thứ g·i·ế·t c·h·ế·t nhiều tu sĩ nhất.
“Huyết Bạo Thạch!” Đường Ngọc Lan Anh ngạc nhiên thốt ra.
Chương 609: Độc Sa Quật, rơi vào tuyệt cảnh
“Tất cả đều bị hút hết máu bởi Dược Hình Độc Trùng!”
“Hắc Tinh, thì ra ngươi là yêu tộc!!”
Vĩnh viễn cách biệt người mình thương là một nỗi đau không người nào có thể chịu đựng được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phốc! Phốc!
“Lâm Trí Thành?” Đường Ngọc Lan Anh ngạc nhiên thốt ra.
“Nửa giới là sa mạc nóng, nửa giới là vùng biển rộng!”
“Còn anh thì sao, anh không định đi cùng tôi ư?” Đường Ngọc Lan Anh nghi hoặc, nhưng đáp lại cô là một khuôn mặt kiên định xen lẫn luyến tiếc.
Vù! Vù! Vù!
“Dược Hình Độc Trùng!!” Đường Ngọc Lan Anh lạnh lùng nói ra.
Thoạt nhìn, nơi các tu sĩ đang đứng là ở trung tâm của hàng chục ngàn mũi tên đang lao v·út xuyên qua không khí, chúng tạo ra tiếng xé gió cao v·út như thể tiếng kêu hưng phấn khi chuẩn bị được thưởng thức máu tươi ngon lành.
Thùy Trang – Công Chúa của Hoa Yến Vương Triều, thế lực một sao gần biên giới Đại Hiền Tân Quốc, từ một năm trước, một tin tức lớn lan ra từ Hoa Yến quốc, Thùy Trang đã được Hoa Yến Vương Triều gả cho một đệ tử Thân Truyền của Hợp Ma Tông, người đó còn là đệ tử của một Trưởng Lão Nội Môn, địa vị cao quý, tu vi Kết Đan sơ kỳ, lại còn là một thiên tài một sao nữa.
Đường Ngọc Lan Anh nhìn nhiều vẻ mặt trước khi c·h·ế·t của tu sĩ, ai đến đây đều mang theo một ước mơ, hoài bão, mang theo một dũng khí khiến người khác khó so bì được, tuy nhiên, giờ đây, bọn họ đang bị chính hiện thực tàn khốc chôn vùi.
Tuy nhiên, Đường Ngọc Lan Anh không vui vẻ gì, hơn nữa, cô còn ngưng trọng cảnh giác và thậm chí là sợ hãi.
Quả là một thế giới đầy rẫy thứ thần kỳ!
Tiếp tục, một cái nữa hiện ra!
“C·h·ế·t đi, yêu tộc càn rỡ!”
Mấy chục cái lỗ thủng xuất hiện trên người anh ta, và rồi, hai giây đồng hồ sau…
“Đó chính là lý do tôi dùng mạng để đưa cô ra khỏi đây.”
Với ý định đoạt lấy ít tài nguyên trong Trúc Cơ Cốc nên liều mạng một phen, thế nhưng vừa vào thì đã gặp phải tình cảnh nguy hiểm đến mức này, bị dịch chuyển vào thẳng giữa bầy Dị Hình Độc Trùng.
“AA!” Chưa đầy mười giây sau, tiếng kêu la thảm thiết cứ vang lên như một nhịp điệu tử vong điên cuồng, các tu sĩ ngã ầm lên mặt đất, để lại một cái xác khô trên thế giới này, tất cả ảo tưởng biến thành mây khói.
Bành! Bành! Bành!
“Cô là Lan Anh?” Đột nhiên, Đường Ngọc Lan Anh nghe thấy một thanh âm quen thuộc, cô liền quay đầu nhìn về hướng đó, thấy rõ người vừa nói chuyện là ai.
“Nếu có thể trở về, hãy đưa Thùy Trang rời khỏi Hoa Yến quốc, xin cô hãy cứu Thùy Trang.” Lâm Trí Thành nhẹ giọng nói, thanh âm nhỏ bé nhưng lại ẩn chứa rất nhiều tình yêu vô bờ bến.
“Xin lỗi Lâm Trí Thành, tôi không thể hoàn thành lời hứa của chúng ta.” Đường Ngọc Lan Anh khép đôi mắt lại rồi than nhẹ, sau đó, cô mở mắt ra nhìn Dược Hình Độc Trùng, ánh mắt chứa đầy sự kiên cường, dù cho ở tình cảnh chắc chắn phải c·h·ế·t cô cũng không buông bỏ hi vọng sống sót.
Chưa di chuyển được bao lâu, Đường Ngọc Lan Anh lạnh lùng nhìn mấy trăm cái xác khô, có của tu sĩ, có của yêu tộc lẫn hung thú sống trên sa mạc như Chung Sa Xà với một cái đuôi hình chuông, tấn công bằng nọc độc hay âm thanh khiến con mồi đau đớn, cũng có hung thú gọi là Độc Vĩ Hung Hạt, Thằn Lằn Sa Mạc, Cốt Sa Ngạc, Địa Sa Hổ Thử, … yêu tộc thì thuộc các chủng tộc cô từng nhìn thấy ở lối vào Trúc Cơ Cốc.
Phốc! Phốc!
Chín mươi phần trăm thế lực dưới quyền của Hợp Ma Tông là các Vương Triều, bởi vì chế độ của Vương Triều tập trung quyền lực vào Quốc Vương, dễ bề ra lệnh, ít bị chống đối như các Tông Môn, thậm chí có Quốc Vương là đệ tử của Hợp Ma Tông, người dân của những quốc gia như vậy luôn bị đàn áp một cách khủng bố, mạng sống còn thua cả sâu kiến.
Ầm! Ầm!
“Đây là một Độc Sa Quật, lãnh địa của Dược Hình Độc Trùng!”
Ngay cả Đường Ngọc Lan Anh cũng vậy, cô cầm chặt thanh chiến kích, hai mắt lạnh lùng trong khi giơ thanh chiến kích lên cao rồi vung xuống.
Thanh âm chấn động rung trời kia càng lúc càng gần, cho đến khi, hai âm thanh thuộc về con người vang vào tai của cô.
“G·i·ế·t sạch bọn chúng!” Các tu sĩ khác nhìn thấy vậy, ánh mắt lóe lên sự quyết tử, từng người nhao nhao thi triển ra pháp thuật mạnh nhất để chống trả.
Bành! Bành!
“Không, tôi không muốn c·h·ế·t, làm ơn hãy cứu tôi!” Một tu sĩ hoảng sợ hét lên trong khi đưa một tay về phía Đường Ngọc Lan Anh, ánh mắt khẩn cầu, vẻ mặt tuyệt vọng.
Huyết Bạo Thạch nổ tung! Một vụ nổ g·i·ế·t sạch hết mấy ngàn Dược Hình Độc Trùng, còn đẩy lùi cả đám độc trùng đang định nhào tới đây và tạo ra một khoảng không cho Đường Ngọc Lan Anh thoát khỏi vòng vây.
Tu sĩ có thể còn sống đến thời điểm này đều sở hữu thủ đoạn phi thường, vượt cấp chiến đấu, một ít người thì sử dụng bí thuật, đan dược cấm kỵ nâng cao sức mạnh, một ít thì sử dụng pháp bảo cấp ba, phù chú cấp ba, tuy nhiên bọn Dị Hình Độc Trùng đang bao vây quá chặt, chẳng có một cơ hội để chạy khỏi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sa mạc mênh mông, làn gió mạnh bạo tung bay, mặc dù bề ngoài khá yên tĩnh nhưng lại ẩn chứa rất nhiều sát cơ.
Có vẻ như, thời gian kết hôn của Thùy Trang đã đến gần, Lâm Trí Thành quyết định liều mạng đi vào Trúc Cơ Cốc, nếu thành công đột phá Trúc Cơ viên mãn thì có lẽ anh ta sẽ đủ tư cách cưới Thùy Trang hoặc đủ thực lực đưa Thùy Trang đi.
Quá nhiều, nhiều đến mức thần thức của cô không thể điểm hết, mười ngàn, trăm ngàn…
Đây là một loại độc trùng rất hiếm gặp ở ngoài, nhưng bọn chúng thường hay có mặt ở trong các hiểm địa, bí cảnh.
“Tất cả trông cậy vào cô.” Lâm Trí Thành nghe vậy, anh ta mỉm cười nói, ngay sau đó, Lâm Trí Thành lấy một vật hình tròn ra từ trong túi trữ vật.
“Không thể, tôi sẽ tạo cho cô một cơ hội, hãy tận dụng nó và thoát khỏi đây.” Lâm Trí Thành lắc đầu nói ra.
Đường Ngọc Lan Anh bay về hướng Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn, đó là vùng có Trúc Cơ Thạch, trong Trúc Cơ Thạch là Đại Đạo Chi Khí nồng nặc có thể trợ giúp tu sĩ rèn luyện thân thể, đánh vỡ giới hạn của cảnh giới, đột phá Trúc Cơ viên mãn, hoặc cao hơn nữa là hoàn mỹ!
“Vĩnh biệt!” Đường Ngọc Lan Anh nhẹ giọng nói trong khi nhìn theo bóng lưng đơn bạc của Lâm Trí Thành, một người hi sinh vì người yêu, một người đáng giá được kính trọng, có lẽ, chẳng một ai biết đến Lâm Trí Thành và hành động của anh ta, thế nhưng Đường Ngọc Lan Anh sẽ ghi khắc bóng hình của Lâm Trí Thành này mãi mãi, không bao giờ quên.
“Nơi này rất nguy hiểm, tôi sẽ yểm trợ cô rời khỏi đây!” Lâm Trí Thành nghiêm nghị truyền âm.
Gả vào Hợp Ma Tông như thể đưa thịt vào miệng cọp!
Ầm!
Đường Ngọc Lan Anh muốn cứu giúp một tay nhưng không thể vì cô đang bị rất nhiều độc trùng nhắm vào vì thực lực của cô mạnh nhất, còn tu sĩ vừa cầu xin cứu giúp thì bị mấy chục con độc trùng đâm thủng thân thể, hút cạn máu tươi, biến thành một cái xác khô trông rất dữ tợn.
Đúng vậy, Đường Ngọc Lan Anh cảm thấy chúng đang rất quyết tuyệt!
Một ngọn gió thổi mạnh từ phương xa đến đây, Mặt Trời chói lóa ở trên đỉnh, ngày đêm rõ rệt như thể Tu Chân Giới, lúc Đường Ngọc Lan Anh vừa kết luận vị trí của bản thân đang trong tình cảnh nguy hiểm tột cùng thì mặt đất đột ngột sụp lún xuống.
“Haha, Tử Vi Cửu Kiếm các ngươi cũng có chút thực lực đấy chứ!”
“Tại sao anh lại ở đây?”
Đường Ngọc Lan Anh căng thẳng nhìn quanh mình, cô thấy rõ, mười cái Độc Sa Quật đang lũ lượt bao quanh lấy cô, còn đám Dược Hình Độc Trùng thì cứ tràn ra như thể một đại dịch không gì có thể kiếm chế.
“Lưỡng Giới Trúc Cơ Sơn, một bước tạo hóa, một bước tiếc nuối ngàn thu!”
“Đây không phải là lúc để nói chuyện đó.” Lâm Trí Thành nhẹ nhàng lắc đầu, cảnh giới của anh ta là Trúc Cơ đỉnh phong, lực chiến ngang nửa bước Kết Đan kỳ, thiên tài một sao.
Một Độc Sa Quật! Nơi Dược Hình Độc Trùng làm ổ, đẻ trứng trong thân thể bị hút khô, để thể xác kia che chở cho ấu trùng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.