Chương 21:
Liễu Như Yên bước ra khỏi vòng xuống tầng một đã gặp Lục Hàn.
Hắn vẫy tay.
Nàng ngồi xuống, miệng trực tiếp hỏi.
"Có nhiệm vụ cánh cửa thứ hai không?"
Lục Hàn lắc đầu, biểu thị chưa có.
Hai người cứ ngồi như vậy.
Cho đến khi, có tiếng vang nhẹ.
Kẹt kẹt.
Trên tường trước gương viết lên từng dòng chữ.
"Nhiệm vụ cánh cửa thứ hai."
"Sống sót qua chuyến xe kỳ lạ."
"Đường và Nhà."
"Lại là hai người?"
Lục Hàn nói, Liễu Như Yên vẻ mặt bình tĩnh cười nói.
"Chúng ta cửa thứ nhất đã cùng chung, cửa thứ hai không khác biệt lắm."
Hai người đồng loại quay đầu nhìn cánh cửa.
Cười nhẹ.
"Tới."
Hai người một người một người trước theo sau.
Không bao lâu lúc Lục Hàn mở mắt, bên cạnh là Liễu Như Yên.
Liễu Như Yên ngơ ngác, lần này nàng không có hóa quỷ dị?
Thật sự đặc sắc.
Hai người nơi đang ở chính là một chiếc xe buýt.
Đang khởi hành, tổng có bốn chỗ ngồi.
Phân qua hai bên mỗi bên có thể ngồi 12 người.
Lục Hàn, Liễu Như Yên hai người dĩ nhiên ngồi cuối cùng.
Lục Hàn nhìn Liễu Như Yên nói: "Chúng ta là tới trước người sao?"
Liễu Như Yên phủ nhận: "Ngươi mắt không phải là bị mù, phía trước thế nhưng không có tài xế."
Lục Hàn lúc này hơi không giống hắn.
Sao lại hỏi một câu ngu ngốc như vậy chứ.
Xong xuôi hắn cùng Liễu Như Yên nằm nghỉ, người chưa đến vậy thì nghỉ ngơi một chút xíu.
Lục Hàn, Liễu Như Yên hai người nằm được 1 phút quay đầu nhìn nhau nói.
"Chúng ta hay là nhân cơ hội này, khám phá hết chiếc xe?"
Liễu Như Yên gật đầu.
Hai người đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh, kèm theo đó là cảnh giác đang tìm có quỷ dị tấn công thì sao?
Cho nên trước tiên cẩn thân, Liễu Như Yên nàng đã từ bỏ áo khoác cũ, mà thay bằng cổ trang áo khóa.
Giờ này người nàng hoàn toàn bị bao phủ bởi cổ trang áo khoác.
Không có một điểm sơ hở nào.
Liễu Như Yên đang tìm kiếm hàng ghế thứ ba từ dưới lên.
Nàng phát hiện dưới chỗ ngồi bên trong.
Xe buýt ta biết giống như một hình chữ nhật.
Đặt hình chữ nhật lên tờ giấy, tác giả sẽ viết bên trái là hàng thế 1 đến 6.
Bên phải là 7 đến 12, cho dễ nhận biết.
Mà Lục Hàn, Liễu Như Yên là số 1 với 2.
Theo số ta sẽ biết là.
-Ghế Lái xe-Ghế Ngồi Trống
-
-
-5- 6--- 11-12
-3- 4--- 9-10
-1-2---7-8
Ta làm như vậy các độc giả sẽ hiểu về chỗ ngồi hơn
Liễu Như Yên tìm được một tờ giấy, tờ giấy nằm ngay dưới ghế ngồi thứ 3.
Liễu Như Yên cầm tờ giấy lên và xem xét.
Trên đó có một dòng chữ dài.
Liễu Liễu Như Yên vẫy tay, Lục Hàn đang tìm kiếm quanh ghế lái xe.
Thấy Liễu Như Yên vẫy tay.
Hắn nhanh chóng đi tới, cùng nàng xem trên xe.
"Chiếc xe này rốt cuộc có bí mật gì?"
"Tại sao thời tiết đang chuyển xanh trời nắng nóng, đi qua hầm một người chết."
"Hành khách đang sợ hãi, ai cũng hoảng loạn, có một thiếu niên hắn không có hoảng loạn."
"Ta muốn tiến tới gần hắn, bị hắn đẩy ra, ta không còn cách nào khác, là bản thân tự về chỗ ngồi cũ."
"Đi qua hầm lúc, trời đã biến thành tối đen, ta rất hoảng loạn, người xung quanh ai ai cũng hét lớn."
"Người hét lớn cách hai mươi phút, người đó lại chết, đầu giống như bị hai đó dùng dây thừng thắt cổ."
"Cảnh tượng rất sợ hãi."
"Không qua bao lâu, lại đi qua một cánh cửa hầm tối, người không ngồi trên ghế lại bị giết chết."
"Lần này có tám người."
"Tổng cộng người người đã bị giết, ta nhìn thi thể la liệt trên đất, trên xe đã nôn đầy cơm ta vừa ăn."
"Thời gian qua đi hai mươi phút."
"Vẫn không có người chết, ta quay người nhìn thiếu niên vẫn bình tĩnh."
"Hắn đôi mắt đã hóa thành máu."
"Không ngừng chảy ra máu, không biết hắn nhìn thấy thứ gì."
"Ta ngồi vị trí số ba ghế, ngồi thứ năm ghế, hắn ngồi thứ 7 ghế."
"Ta có đứng dậy, đi tới bên cạnh hắn...."
Chữ viết tới đây là hết, Lục Hàn đọc qua nói.
"Ta biết một ít quy tắc." Lục Hàn nhìn xong tờ giấy hình vuông nhỏ trước mắt.
"Thứ nhất không nên hét hay nói quá to."
"Thứ hai người đi qua hầm mà không về đúng chỗ ngồi sẽ chết."
"Thứ ba thời tiết chuyển đổi lúc, quỷ dị sẽ xuất hiện, chúng ta có hai mươi phút hành động."
Liễu Như Yên gật đầu: "Chúng ta không thánh mẫu, nhưng ít nhất vẫn nên để lại cho người khác một con đường sống."
Nói xong Liễu Như Yên đặt lại tờ giấy xuống ghế ngồi thứ 5, quay trở lại ghế ngồi thứ nhất.
Hai người đồng loạt quay về chỗ ngồi.
Không qua bao lâu người tới đông đủ.
Cánh cửa thứ nhất đã qua, có người đen đủi về sau mới thức tỉnh.
Có người đã thức tỉnh kỹ năng.
Cho nên điều đó rất khó, cũng chưa ai có thể nắm giữ chắc chắn.
Điều đó dĩ nhiên với người mới, còn nhiều bí ẩn người đi trước không có biết nói cho bọn họ.
Người tụ tập đông đủ lúc.
Có một nam nhân lên tiếng.
"Mọi người ta là người thành công đi qua cửa thứ nhất, còn có được một quỷ dị đồ vật."
Lục Hàn, Liễu Như Yên nghiêng mất nhìn.
Rất oai sao?
0