Quỷ Giới Tranh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Quỷ Nô U Ảnh Thành
Hắn trừng mắt.
Diệp Lam ngay lập tức lăn người né tránh. Một lưỡi dao bóng tối sượt qua sát bên cổ hắn.
"Nếu hắn là kẻ không có gì đặc biệt, xử lý sớm không tốn thời gian."
Diệp Lam nheo mắt.
Từng sợi bóng tối rời khỏi cơ thể hắn, như thể hắn đang bị xóa khỏi thế giới này.
Vút! Vút! Vút!
Hắn đã biến đổi.
Nhưng hắn không thắng.
Mà là kẻ biết chọn thời điểm ra tay.
Không ai ngu ngốc lao lên trước.
Nó không t·ấn c·ông cơ thể.
Ai là kẻ mạnh nhất? Ai là kẻ dễ bị tiêu diệt? Ai là kẻ ngu xuẩn sẽ c·hết đầu tiên?
Hắn đã dốc hết sức.
Rắc!
Tiếng cười vang lên.
Một cơn gió lạnh quét qua. Tất cả quỷ nô đều cứng đờ.
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ trên đài cao:
--- Kẻ Yếu Không Có Quyền Đứng Ngoài
Ảnh Quỷ nghĩ rằng hắn có thể kéo dài thêm, nhưng hắn đã sai một điều.
Hắn đã đến ngay trước mặt Ảnh Quỷ.
"Hắn có gì đó không giống những quỷ nô khác. Cần theo dõi."
Bóng tối một lần nữa bùng lên.
Diệp Lam không hề biết rằng ngay từ lúc bước vào U Ảnh Thành, hắn đã bị cuốn vào một âm mưu c·hết chóc.
Không ai muốn là kẻ c·hết tiếp theo.
"...thì ta sẽ phá hủy tất cả mọi thứ xung quanh!"
Nó t·ấn c·ông vào bản chất tồn tại của một sinh linh.
Một tiếng gãy nát vang lên.
Diệp Lam thì thầm:
Ngay khoảnh khắc đó, Diệp Lam động thủ.
Ảnh Quỷ ngước nhìn hắn lần cuối.
Hắn đã tính toán để kết liễu Ảnh Quỷ trong khoảnh khắc sơ hở, nhưng dường như đã có điều gì đó ngoài dự liệu.
Một tia sáng lóe lên trong mắt hắn.
Ảnh Quỷ không chỉ muốn g·iết bọn họ. Hắn muốn nuốt trọn tất cả.
Hắn không hiểu—tại sao hắn không thể tránh?
Ảnh Quỷ run rẩy.
Diệp Lam siết chặt nắm tay.
Hắn không phản công bằng vũ lực, mà bằng mưu kế.
Đây là Xuyên Thấu Linh Hồn—một chiêu thức chỉ có những kẻ thật sự hiểu rõ về quỷ hồn mới có thể sử dụng.
Cú đánh hủy diệt của Hắc Giáp Quỷ đã khiến cơ thể hắn bị xé toạc. Từng vết nứt trên làn da nhợt nhạt của hắn rỉ ra quỷ khí đen đặc, như thể linh hồn hắn đang tan chảy dần.
Vài canh giờ sau, Diệp Lam đứng trước Ảnh Ma Hội, một trong những thế lực khét tiếng nhất U Ảnh Thành.
Ảnh Quỷ gào thét, phun ra một ngụm máu đen.
Diệp Lam quỳ trên nền đá lạnh lẽo, tay bị xiềng xích quấn chặt. Hắn cúi đầu, đôi mắt tối tăm nhưng trong sâu thẳm lại lóe lên tia sáng suy tính.
Hắn lùi nhẹ một bước, ánh mắt bình tĩnh quan sát.
"Không... Không thể nào..."
Xung quanh hắn, hàng chục quỷ nô khác cũng đang bị áp giải. Có kẻ run rẩy sợ hãi, có kẻ gào thét điên cuồng, nhưng tất cả đều có chung số phận: làm vật hy sinh cho những kẻ mạnh hơn.
"C·hết đi!"
Cuộc chiến vẫn tiếp diễn.
Phân thân bóng tối!
Khoảnh khắc chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt.
Một tên Hắc Giáp Quỷ toàn thân đẫm máu.
Hắn không phải loại quỷ thích phân tích hay chờ đợi – hắn hành động theo bản năng.
Hai bước.
Diệp Lam không chờ bị động.
Khi đêm buông xuống, trong một căn phòng bí mật, một nhóm Huyễn Quỷ và Ảnh Quỷ đang thì thầm bàn bạc.
Tay trái hắn vung lên, một đám bụi đá đen từ dưới đất tung lên không trung.
Hắn cố vung tay, nhưng sức mạnh đã rời bỏ hắn.
Mở đầu của một âm mưu lớn
"Đây là lý do ta ghét đánh với bọn Ảnh Quỷ."
Ảnh Quỷ cũng không khá hơn, hắn thở dốc, cơ thể rách nát.
Ảnh Quỷ đứng loạng choạng giữa đấu trường, quỷ khí bao quanh cơ thể hắn vặn vẹo bất ổn.
Nhưng... ánh mắt hắn không hề dao động.
"Ta không dễ c·hết như thế đâu."
Diệp Lam bị ép lùi lại, che chắn cơ thể khỏi dư chấn.
Hắn không thể đấu trực diện với bọn họ.
Một giọng nói khàn đặc vang lên:
Chương 2: Quỷ Nô U Ảnh Thành
Ảnh Quỷ nhếch mép.
Phập.
Hắn giơ cả hai tay lên, quỷ khí sấm sét bùng nổ.
Không khí tràn ngập mùi máu tanh.
Không còn nơi ẩn nấp.
Không ai muốn trở thành con mồi đầu tiên.
Hắc Giáp Quỷ nghiến răng, giơ tay lên đỡ đòn, nhưng những lưỡi dao sắc bén vẫn cắt xuyên qua lớp giáp đen của hắn, để lại những v·ết t·hương sâu hoắm.
Bóng tối đột ngột bùng nổ.
Diệp Lam rút tay ra.
"Ngươi..."
Diệp Lam quay ngoắt lại.
"Ngươi đứng ngoài lâu quá rồi." – Tên Ảnh Quỷ cười lạnh.
ẦM!!!
Ảnh Quỷ cảm thấy một luồng hơi lạnh băng xuyên thẳng vào cơ thể hắn.
Ảnh Quỷ giờ đây đang đứng sừng sững giữa đấu trường.
"Từ giờ ngươi là quỷ nô của Ảnh Ma Hội. Hãy nhớ, ngươi có hai lựa chọn: c·hết hoặc trở thành công cụ hữu dụng, hoặc làm thức ăn"
U Ảnh Thành không đơn giản. Nếu muốn sống sót, hắn phải trở thành kẻ biết tận dụng bóng tối.
Một cơn đau nhói lên từ sau lưng.
Hắn lách qua bóng tối, di chuyển như một cơn gió, từng bước chân dẫn hắn đến gần mục tiêu.
Đây là Quỷ Nô Trường của U Ảnh Thành, nơi những quỷ vật cấp thấp bị bán đấu giá làm nô lệ.
Hắn đưa tay lên, quỷ khí ngưng tụ thành hàng chục lưỡi dao bóng tối lơ lửng giữa không trung.
"Tên này... có gì đặc biệt?"
Hắn quỳ gối như một lời đáp trả, nhưng trong đầu hắn đã có suy tính riêng.
Mười hai quỷ nô giờ chỉ còn lại bốn kẻ sống sót.
Một nửa cơ thể của hắn như tan vào bóng tối, quỷ khí dày đặc bao phủ, đôi mắt lóe lên ánh sáng màu đỏ c·hết chóc.
Một tên Ảnh Quỷ có làn da nhợt nhạt, cơ thể mờ ảo như khói, đang nhìn chằm chằm vào hắn.
"Nếu không thể đánh trúng ngươi..."
Trận chiến thật sự... chỉ mới bắt đầu.
Một con Mị Quỷ có đôi mắt ma mị, lưỡi liếm quanh đôi môi đỏ sẫm.
Người dẫn hắn vào là Lạc Quỷ, một kẻ có giọng nói trầm thấp và đôi mắt sâu thẳm như vực tối.
Không phải kẻ mạnh nhất mới sống sót.
"Sàng lọc bắt đầu. Chỉ có ba kẻ được phép sống."
Nhưng trên hết, có sự tuyệt vọng.
Diệp Lam mở mắt. Hắn nhận ra mình đang đứng giữa một hố sâu, xung quanh là những bức tường đá đen phủ đầy dấu vết ma văn cổ xưa. Trên cao, từng hàng ghế đá chất đầy những kẻ theo dõi – bọn quỷ cường giả, những tên thủ lĩnh tàn nhẫn, và cả những kẻ vô danh chỉ đến đây để hưởng thụ cảnh tượng máu me.
"Trong bóng tối, không có đúng sai – chỉ có kẻ thắng và kẻ bại."
Hắn siết chặt tay.
Nhưng kẻ mạnh thì không cần chờ.
Bóp nát linh hồn hắn từ trong ra ngoài.
Mọi thứ đều hiện rõ trước mắt hắn.
"Trận cuối cùng." – Giọng nói trên cao vang lên.
- Ở đây, kẻ mạnh không chỉ dùng nắm đấm, mà còn dùng trí tuệ.
Hắn vung tay, hàng chục lưỡi dao bóng tối xuất hiện, xoay tròn trên không trung trước khi phóng về phía hai kẻ địch.
Hắn biến mất trong nháy mắt.
Không khí rung động.
Lời cuối cùng chưa kịp thốt ra, cơ thể hắn đã vỡ vụn.
"Ta... không thể..."
Hắn b·ị t·hương.
Một tiếng gào thét vang lên, máu văng tung tóe.
Diệp Lam nhìn thoáng qua mười một kẻ khác. Có kẻ toàn thân run rẩy, có kẻ siết chặt nắm tay, có kẻ nhếch mép cười khẩy.
Hắc Giáp Quỷ là kẻ phản ứng đầu tiên.
Gần hơn.
Cái C·hết Trong Bóng Tối
Khi bóng tối dần tan đi, hắn thấy Hắc Giáp Quỷ đã quỳ một gối xuống đất, cánh tay bị ăn mòn bởi quỷ khí của đối phương.
Ảnh Quỷ biến mất, hóa thành tro bụi.
Không chỉ là một đòn t·ấn c·ông vật lý.
Toàn bộ khu vực quanh Ảnh Quỷ bị nghiền nát trong một cú v·a c·hạm khủng kh·iếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn lách người sang bên, né tránh loạt t·ấn c·ông, đồng thời tung ra một nhát chém nhằm vào Ảnh Quỷ.
Nhưng hắn không gục ngã ngay.
Hắn đã sống trong bóng tối cả đời.
Hắn biết mình đang ở đâu.
Ảnh Quỷ theo bản năng lùi lại, nhưng đã quá trễ.
Tên Ảnh Quỷ xuất hiện phía sau hắn, đôi mắt lóe lên sự c·hết chóc.
Trong đôi mắt đó, có hoảng sợ.
Không còn lối thoát.
Chỉ một bước.
Không khí rít lên.
Ảnh Quỷ không chỉ nhanh – hắn còn có thể hòa vào bóng tối, di chuyển giữa các vị trí như một cơn ác mộng bất tận.
Diệp Lam đã đứng ngay trước mặt hắn.
Hắn quan sát thái độ của những kẻ mua, lắng nghe cách bọn chúng nói chuyện, và nhận ra một điều: (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Lam biết, đây là khoảnh khắc quyết định.
Diệp Lam im lặng, đôi mắt đảo qua từng gương mặt trên khán đài. Hắn không phải kẻ mạnh, nhưng hắn biết một thứ mà bọn quỷ nô khác không hiểu:
Một tên Hắc Giáp Quỷ thân hình vạm vỡ, trên người phủ đầy vết sẹo, là kẻ đầu tiên động thủ. Hắn lao thẳng vào một con Huyễn Quỷ gầy gò, móng vuốt sắc nhọn xé toạc không khí.
Hôm nay, một thế lực lớn đang tìm kiếm quỷ nô đặc biệt.
Diệp Lam cảm nhận cơn đau nhói ở vai. Một vết cắt sâu hiện ra, máu chảy xuống nền đất.
Một nắm đấm giáng xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắc Giáp Quỷ bên cạnh cũng nhíu mày, đôi mắt vàng đục ánh lên vẻ cảnh giác.
Nắm đấm của hắn nện xuống nền đất, quỷ khí cuồng bạo bùng lên, tạo thành một cơn địa chấn nhỏ làm rung chuyển đấu trường.
Phập!
Ảnh Quỷ ngây người một khắc.
Hắn có thể thấy rõ—Ảnh Quỷ đã đến giới hạn.
Hắn bị mua đi.
Mà là một v·ụ n·ổ toàn diện.
Phập!
Bóng tối không bảo vệ hắn nữa.
Một cái bẫy.
Không có máu.
Một nắm đấm khác nện thẳng vào lưng hắn ta.
Nhưng một lần nữa, hắn chỉ chém vào hư vô.
Cách kết thúc một trận chiến không phải là đánh mạnh hơn, mà là đánh vào điểm yếu.
Không ai còn ở trạng thái hoàn hảo nữa.
Từ bốn góc của đấu trường, từng dòng quỷ khí đen đặc tràn ra, như những xúc tu sống động vươn về phía Diệp Lam và Hắc Giáp Quỷ.
Có căm hận.
Nhưng không có gì nguy hiểm hơn một con quỷ bị dồn đến đường cùng.
- U Ảnh Thành – Vùng Đất Không Có Lòng Trung Thành
Nơi đây chính là Ảnh Ma Đấu Trường.
Giọng hắn nghẹn lại.
Ở giữa đấu trường, có tổng cộng mười hai quỷ nô đứng im lặng. Tất cả đều là kẻ b·ị b·ắt buộc tham gia cuộc sàng lọc sinh tử.
Một móng vuốt đen nhánh đã xuyên qua ngực hắn.
- Kẻ yếu chỉ là công cụ-
Tiếng gầm gừ vang lên từ bên cạnh.
Ảnh Ma Đấu Trường – Nơi Không Thuộc Về Kẻ Yếu
Ầm!
Nhưng lần này, không còn là những nhát chém lén lút hay những đòn đánh du kích.
Diệp Lam không chọn đỡ đòn.
Những dòng bóng tối vừa vươn ra lập tức bị chấn động làm tan rã một phần.
Chỉ có một làn khói đen bốc lên từ v·ết t·hương nơi linh hồn đã bị phá hủy.
Nhưng bọn họ đều biết chỉ có ba kẻ được phép sống.
--- Quy Tắc Không Thành Văn – Chỉ Có Kẻ Khôn Mới Sống Sót
Phập!
Nhưng hắn có thể...
Ảnh Quỷ cười nhạt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng hắn không còn nguyên vẹn như trước nữa.
Một kẻ ẩn trong bóng tối, chưa từng lộ diện.
Và... Diệp Lam. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắc Giáp Quỷ không bỏ lỡ cơ hội.
Quỷ khí quanh hắn bắt đầu tan rã.
Diệp Lam ngước nhìn. Một kẻ mặc áo choàng xám đậm, khuôn mặt ẩn sau một lớp mặt nạ kỳ quái, ánh mắt lạnh băng như đã nhìn thấu hắn.
Nhưng chính bóng tối đã nuốt chửng hắn.
Diệp Lam nheo mắt.
Đợi kẻ cuối cùng lộ sơ hở.
"Ở đây, không có đúng sai. Chỉ có kẻ sống và kẻ c·hết."
Bóng tối bị xé toạc.
Ảnh Quỷ rơi ra từ bóng tối, lần đầu tiên lộ rõ thân thể hoàn chỉnh.
Hắn biết, nếu lao lên ngay lúc này, kết cục của hắn sẽ không khác gì tên Huyễn Quỷ vừa bị xé xác kia.
"Thú vị đấy." – Hắn gầm gừ. "Ngươi muốn tiếp tục à?"
Hắn gầm lên, phóng tất cả lưỡi dao về phía Diệp Lam và Hắc Giáp Quỷ.
Ảnh Quỷ gầm lên, đôi mắt đỏ rực như muốn thiêu đốt tất cả.
Những vết rạn nứt lan rộng trên nền đá, bụi mù bốc lên, che khuất tầm nhìn.
"Khi ngươi hòa vào bóng tối, linh hồn ngươi không còn được bảo vệ. Ngươi đã nghĩ đó là sức mạnh, nhưng thực tế, nó chỉ làm lộ sơ hở của ngươi."
"C·hết đi."
Mời đồng quỷ đón chào Chương 3
Xuyên Thấu Linh Hồn
Ảnh Quỷ trợn tròn mắt.
"Kẻ vội vã g·iết người, cũng là kẻ vội vã c·hết."
"Không phải ta muốn tiếp tục."
Diệp Lam nghiến răng, xoay người tung một đòn chém ngang.
Ảnh Quỷ hét lên, nhưng trước khi hắn kịp phản kháng, móng vuốt của Diệp Lam đã xuyên thẳng qua cổ họng hắn.
Hắc Giáp Quỷ gầm lên, lao thẳng về phía đối thủ, không quan tâm đến những lưỡi dao bóng tối đang bắn tới.
"Các vị khách quý! Đây là lô quỷ nô mới nhất từ Đấu Trường Huyết Nguyệt và các vùng lãnh địa lân cận! Bọn chúng có thể làm lao dịch, vật thí nghiệm, hoặc đơn giản là... thức ăn!"
....
BÙM!
.....................
Một bức họa được đặt lên bàn.
Phập!
Hắn xoay người, đôi mắt rực sáng một màu đỏ kỳ dị.
Nhưng lưỡi dao của hắn chỉ chém trúng không khí.
Bóng tối bủa vây. Không gian tràn ngập hơi lạnh của quỷ khí, tiếng rên rỉ vang vọng từ những góc khuất, hòa cùng tiếng cười khàn khàn của những kẻ thống trị.
Hắn cảm thấy một lực lượng kỳ dị đang ăn mòn linh hồn hắn từ bên trong.
"Tên đó... bán cho ta."
Tiếng gầm rú nổi lên. Cả đấu trường như bùng nổ. Mọi kẻ còn lại đều bị ép phải ra tay.
"Hừ... Thế này mới đúng..."
Ầm!
RẮC!
Bụp.
Tất cả đều đang chờ chọn lựa con mồi của mình.
Diệp Lam lao tới, nắm lấy cổ tay đối phương, bẻ ngược theo một góc độ quái dị.
BÙM!
Lần cuối cùng, hắn muốn kéo cả hai xuống địa ngục cùng hắn.
Gần hơn nữa.
Một trận g·iết chóc sắp bắt đầu.
Diệp Lam không động.
Bốn cặp mắt nhìn nhau.
Ảnh Quỷ cất giọng trầm thấp, nhưng trong đó chứa đầy sát ý.
Tiếng xương gãy vang lên.
Phía trên khán đài, một lão quỷ già, bộ mặt nhăn nheo, đôi mắt lạnh lẽo như bóng tối vô tận, cất giọng khàn khàn:
Chỉ trong nháy mắt, quỷ nô đầu tiên đã bị g·iết.
Máu bắn ra khi những vết cắt sắc bén xuất hiện trên cánh tay và ngực hắn, nhưng điều đó không ngăn được hắn.
Trong đám đông, có những kẻ mặc áo choàng đen của Ảnh Ma Hội, những Huyễn Quỷ với đôi mắt lập lòe tà dị, và cả những sát thủ Vô Diện Hội không rõ hình dáng.
Cả đấu trường chìm trong bóng tối dày đặc.
Bóng tối vây kín. Không gian tràn ngập quỷ khí nặng nề, hơi lạnh thấm vào tận cốt tủy.
Ảnh Quỷ vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhưng từ trong bóng tối phía sau hắn, một đôi tay mờ ảo đã vươn ra, cắm thẳng vào vai hắn.
Bởi vì Diệp Lam đã nhìn thấy lõi linh hồn của hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.