Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quỷ Thư

Unknown

Chương 14 : Đinh Tư Băng.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14 : Đinh Tư Băng.


Tiền Kim Bảo khẽ thở dài, tiến đến gần cô gái. "Muội đứng lên đi, ta đã quyết định điều tra chuyện này, muội không cần phải khổ sở như thế."

"Vậy ta cũng xin phép, hai ngày nữa gặp lại các huynh." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến cả một tu sĩ Trúc Cơ cũng khó lòng bảo vệ an toàn cho hắn ở nơi nguy hiểm như Vạn Tuyết lĩnh, huống chi cô nương này chỉ mới vừa bước vào Luyện Khí cảnh, lại chưa hề được rèn luyện bài bản về tu hành. Mang nàng theo chỉ e sẽ thành gánh nặng.

Nàng lùi lại một bước, nhắm mắt hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh. "Vậy... ta chờ tin từ công tử."

Ánh mắt của Thẩm Tương trở nên lạnh lùng, nhưng gã vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. "Cô nương, hãy bình tĩnh... A Cẩu, chuyện này là sao!!" - Thẩm Tương gằn giọng đầy giận dữ, y đã dặn từ đầu là phải xử lý gọn ghẽ, không để lại dấu vết.

"Đủ rồi!" - Thẩm Tương quát lên, khuôn mặt gã bắt đầu đỏ ửng, và giọng điệu trở nên gay gắt hơn bao giờ hết. "Ta sẽ điều tra chuyện này, nhưng không phải bây giờ."

Thẩm Tương không kiên nhẫn chờ đợi lời bào chữa của A Cẩu. Y tiến gần, ánh mắt sắc bén như dao. "Ngươi không biết? Ngươi đang làm ta khó xử đấy."

Tiền Kim Bảo nhìn bé gái trước mắt, hoàn toàn không ngờ rằng nàng lại có thể đạt tới Luyện Khí cảnh ở tuổi này.

Khi cả ba đang vui vẻ trò chuyện, cánh cửa phòng đột ngột mở ra, vị tiểu cô nương lúc nãy chạy ào vào, nàng lao về phía Thẩm Tương van xin gã không ngớt.

Gia nhân trong nhà thấy hắn về vội vàng cúi chào, đồng thời không biết phải làm sao để khuyên nhủ cô gái rời đi.

Gã lắp bắp, không biết phải giải thích thế nào. "Thẩm công tử! Chuyện này… Chuyện này… Tiểu nhân không biết ả điên này từ đâu ra."

Nàng cúi đầu, mím chặt môi, ánh mắt vẫn tràn ngập sự lo lắng. "Nhưng... Phụ thân ta..."

Tổng quản đứng cạnh không khỏi thở dài thêm lần nữa, nhưng cũng không can ngăn gì. Ông chỉ lặng lẽ gật đầu rồi quay sang bảo người hầu chuẩn bị một phòng.

A Cẩu, tên gia nhân đứng bên cạnh, cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra sau gáy.

Thẩm Tương cùng Chu Nhất liền sốt sắng nói với hắn thời điểm tốt nhất để khai thác linh thạch là lúc trời đất giao hòa, chỉ khi đó chúng mới đạt độ tinh khiết cao nhất. Họ đề xuất hai ngày nữa cả ba người lên đường tới đó, bỏ qua lần này phải đợi cả năm sau.

"Vậy sao!!" - Hắn quan sát nét mặt của hai người họ, gật đầu như bản thân vẫn còn đang tin tưởng.

Cô gái chần chừ, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Thẩm Tương, nàng biết rằng mình không còn cách nào khác ngoài rời đi.

Ông ta nhìn cô gái với ánh mắt nghiêm nghị nhưng cũng không kém phần trắc ẩn.

Tiểu cô nương khoảng khắc đó ánh mắt bừng sáng như những vì sao. "Tiểu nữ tên là Đinh Tư Băng.”

Tiền Kim Bảo thoáng suy nghĩ, ánh mắt hơi tối lại nhưng vẫn gật đầu. "Được, nghe theo ý hai người, hai ngày nữa đi Vạn Tuyết Lĩnh."

"Vận chuyển linh thạch? Kỳ lạ thật! Thẩm huynh chỉ vừa đề cập chuyện tìm mỏ quặng linh thạch cho ta, chúng ta còn chưa đi xem thì làm gì đã thuê người vận chuyển chứ?"

"Tiền gia đã sắp xếp liên lạc với các tông môn lân cận, để nhờ các tu sĩ kết đan hỗ trợ thiếu gia trên đường đi. An nguy của công tử không thể nào lại phó thác cho một tiểu cô nương vừa mới bước vào con đường tu hành như cô.” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Xin công tử cho phép ta đi theo. Ta hứa sẽ tự bảo vệ mình, chỉ cần có cơ hội đến gần Thẩm Tương để hiểu rõ sự thật đằng sau việc m·ất t·ích của phụ thân là đủ. Van xin ngài.”

A Cẩu, vừa đau vừa sợ, vội vàng lồm cồm bò dậy và chạy khỏi phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một nụ cười bí hiểm lướt qua gương mặt Thẩm Tương và Chu Nhất. Xem ra con cá lớn đã mắc câu.

Tiền Kim Bảo thấy thế cũng đứng dậy từ biệt, vờ như bận rộn chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Công tử..." - Nàng nhỏ giọng, nhưng chưa kịp nói hết câu thì đã bị Thẩm Tương gắt gỏng cắt ngang.

"Thẩm huynh thật là chu đáo." - Tiền Kim Bảo thản nhiên nói. "Vừa vặn ta cũng đang tính đến chuyện linh thạch cho lễ hạ chí năm nay."

Tiên môn có thể khó dùng tiền thăm dò, nhưng đối với phàm gia thế tục, muốn biết nhất cử nhất động của họ thì không hề khó khăn.

Nói xong quay người nhẹ nhàng rời khỏi căn phòng, lòng đầy hoang mang và lo lắng cho số phận của cha mình.

Cô gái nắm chặt tay, không hề lùi bước: "Phụ thân ta là tiều phu, tên là Đinh Lâm, được Thẩm công tử thuê để vận chuyển linh thạch, đã ba ngày không thấy về."

"Nào có chuyện đó. Lại là mấy lời đồn vô căn cứ thôi, Kim Bảo huynh đừng nghe bậy.”

Chu Nhất đang uống chén trà nghe hắn nói thế chợt bị sặc, ánh mắt lo ngại nhìn người ngồi cạnh. Thẩm Tương bình tĩnh hơn y, gã liền lắc đầu đáp ngay.

Nàng ngước nhìn hắn, ánh mắt lấp lánh niềm hi vọng. "Tiền công tử… Van xin ngài giúp ta tìm phụ thân. Bây giờ chỉ có ngài mới có thể giúp ta." - Nàng nói, giọng khản đặc. "Nếu không tìm được ông ấy, ta thật không biết phải sống sao nữa"

Lời nàng vừa dứt, hắn và đám gia nhân đều khựng lại, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Chu Nhất : "Đúng đó! Vả lại, động thiên trên núi Tản Vân rất hẻo lánh, nhiều yêu vật xuất hiện, chúng ta tranh thủ đi sớm cho chắc ăn, tránh đụng độ yêu quái, ta sẽ tìm vài người tu vi thâm hậu đi theo."

Tổng quản tiếp lời, vẻ mặt ôn hòa nhưng dứt khoát. "Cũng không cần làm trâu làm ngựa cho thiếu gia nhà ta. Trong Tiền phủ đã có đủ người hầu rồi."

Chương 14 : Đinh Tư Băng.

Tiền Kim Bảo nhíu mài, hy vọng nàng ta nhớ những lời bản thân đã nói. Hắn chỉ là phàm nhân, lo thân mình chưa xong, không thể bảo vệ nàng được.

Cô gái quỳ xuống, ánh mắt kiên định nhìn Tiền Kim Bảo, giọng nghẹn ngào nhưng đầy quyết tâm.

"Cút về ngay! Đừng để ta thấy mặt ngươi nữa!" - Gã quát lên, giọng điệu không thể kiềm chế.

"Nàng tên là gì?”

Cô gái vẫn quỳ dưới đất, nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ hoảng loạn.

"Thiếu gia!" - Một gia nhân tiến tới báo cáo. "Vị cô nương này cứ khăng khăng muốn gặp ngài, không chịu rời đi."

Nàng ta quỳ rạp xuống, đôi mắt ngấn lệ, "Thẩm công tử, van xin ngài mau thả phụ thân ta ra."

"Phải đó! Cái đám rãnh hơi không có gì làm." - Chu Nhất đặt vội chén trà xuống tiếp lời.

Tiền Kim Bảo ra về nhưng khi hắn vừa bước xuống kiệu, lại ngỡ ngàng nhìn thấy tiểu nha đầu lúc nãy quỳ gối ngay trước cổng.

Tiền Kim Bảo giả vờ không biết chuyện, nhẹ nhàng hỏi: "Phụ thân của cô nương? Hắn làm việc cho Thẩm phủ à?"

"Cho người điều tra Thẩm phủ và Chu gia đi." Hắn ra lệnh một cách dứt khoát trước khi rẽ vào phòng mình, Chu Nhất và Thẩm Tương muốn chơi, Tiền Kim Bảo nhất định phải chơi với họ tới cùng.

Bất ngờ Thẩm Tương lên tiếng. "Cũng sắp tới ngày hạ chí, ta nhớ năm nào Tiền lão gia cũng chuẩn bị thật nhiều linh thạch và báu vật, vượt đường xa ngàn dặm tới Thiên Hạ tông tặng lễ, năm nay trong phủ xảy ra nhiều việc như thế, sợ huynh lo không hết, ta đã sai người tìm kiếm mỏ quặng linh thạch khắp nơi, trời không phụ người có lòng, trên đỉnh Tản Vân vậy mà lại xuất hiện động thiên. Ta định rủ huynh và Chu Nhất vài hôm nữa cùng đến đó xem."

Hắn vừa bước vào trong phủ vừa giơ tay ra hiệu cho tên tổng quản lấy chút ngân lượng đưa cho nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô gái nhìn hắn, trong ánh mắt thoáng chút ngỡ ngàng pha lẫn cảm kích. "Công tử… Thật lòng cảm ơn ngài." - Nàng nói, giọng nghẹn ngào. Nhưng vẫn quỳ đó, dường như không muốn rời đi.

Chu Nhất mỉm cười gật đầu, trong khi Thẩm Tương chỉ liếc qua hắn với vẻ dò xét, nhưng vẫn giữ thái độ thân thiện. Vẻ mặt hoàn toàn không để lộ dấu hiệu nào của sự hoài nghi.

Nhưng cô gái kiên quyết từ chối, đôi mắt sáng lên đầy kiên định khi nói với theo. "Tiền công tử, ta nghe nói ngài sẽ đến Vạn Tuyết Lĩnh. Xin hãy cho phép ta đi cùng bảo vệ ngài. Ta không phải người của bất kỳ tông môn nào cả nhưng cũng đã bước vào Luyện Khí cảnh cách đây không lâu."

Thẩm Tương nhíu mài, ngạc nhiên trước sự xuất hiện bất ngờ của người lạ. "Cô nương, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Ngươi về đi! Có tin tức, ta sẽ cho người tới nhà ngươi thông báo."

Sau khi phát tiết, Thẩm Tương quay sang Tiền Kim Bảo, cố gắng lấy lại vẻ điềm tĩnh. "Kim Bảo, ta không biết gì về chuyện này cả nhưng sẽ điều tra và làm rõ mọi thứ."

Tiền Kim Bảo thích thú xem kịch hay, đôi mắt hắn lấp lánh. Hắn giả vờ nhăn mặt, tỏ ra nghi ngờ.

Thẩm Tương trong lúc nóng giận đã ném bình rượu vào đầu A Cẩu, khiến gã ngã nhào ra đất, trên mặt hiện rõ sự hoảng sợ và đau đớn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14 : Đinh Tư Băng.