Quỷ Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9 : Truyền Thuyết Quỷ Bút.
Nếu ai đó sở hữu cả quỷ bút và quỷ quyển có thể tạo ra những thứ kinh khủng vượt ngoài tầm kiểm soát một cách không có giới hạn, một đội quân quái vật hay thậm chí hồi sinh n·gười c·hết nếu vẽ lại chính xác hình dáng của họ.
“Cuối cùng tên vô dụng đó cũng ý thức mình không xứng làm họa quỷ, chịu truyền lại ấn ký rồi.” - Gã cười khúc khích trước khi biến mất trong một con hẻm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"À... Ta có thể liên lạc với một số người trong Vạn Pháp Tiên Môn hỏi thử." - Y trả lời.
"Tặng cho ngươi, hôm nay ngươi chính là người có duyên ta đang đợi. Có điều ta chỉ có bút, quyển sách nát kia ngươi phải tự mình tìm, nó rơi vào khu vực vạn tuyết lĩnh thì phải."
Hắn cầm cây bút lên, ngắm nhìn nó dưới ánh đèn, trông cũ kỹ và chẳng có gì đặc biệt.
Tắm xong vừa chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, bên tai hắn bỗng nghe thấy những âm thanh lạ lùng vọng đến từ đâu đó trong phòng. Hắn mở mắt, cả người cứng đờ, tim đập thình thịch, âm thanh như tiếng thì thầm ma quái vang lên khắp không gian tĩnh mịch.
Tiền Kim Bảo cảnh giác rụt tay lại, nhưng trước khi kịp phản ứng, gã đã xem xét kỹ lưỡng bàn tay hắn, đôi mắt y sáng lên như phát hiện ra điều gì thú vị. Sau đó, gã bất ngờ lấy ra cây bút cổ mà hôm trước hắn đã muốn mua nhưng không thành.
Từ một số nguồn tin ở Ma Giới cho hay ma hoàng vì quá tức giận, thẳng tay vứt quỷ bút và quỷ quyển qua lỗ hổng thời gian. Bây giờ có lẽ nó đang nằm đâu đó ở phàm thế.
Hắn kinh ngạc. "Quỷ thư?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện ở phường dệt không mấy suôn sẻ với Tiền Kim Bảo. Hắn không có kinh nghiệm về thuốc nhuộm và cách bảo quản vải vóc, nên những thành quả sản xuất ra không đạt chất lượng như mong đợi. Nhiều mẻ vải bị phai màu hoặc mục rữa nhanh chóng, khiến hắn phải đau đầu tìm cách cải thiện tình hình.
Tiêu Nghị nói sơ qua, quỷ thư chia thành hai món, quỷ bút và quỷ quyển, ma hoàng dùng quỷ bút để vẽ lên quỷ giới. Mọi thứ mà quỷ bút phát họa trên quỷ quyển, chỉ cần thấm qua máu tươi, đều sẽ linh hoạt cử động như thật.
May mắn thay, một số công nhân lâu năm trong phường dệt, những người có nhiều kinh nghiệm, đã chia sẻ một số mẹo nhỏ để bảo quản và nhuộm vải tốt hơn. Hắn cẩn thận lắng nghe và lấy sách bút ra để ghi chép lại từng chi tiết.
Trên đường đi, ấy vậy gặp lại tên chủ sạp đồ cổ ở chợ đen hôm nọ, y vẫn kiệm lời và cái văn "Bán cho người có duyên" cứ xài đi, xài lại.
Tiền Kim Bảo không thể ngủ được nữa sau sự kiện kỳ quái này.
Tiền Kim Bảo dụi mắt mấy lần. "Lui ra ngoài hết đi!" Hắn ra lệnh, giọng khàn đi vì tức giận. Gia nhân lập tức cúi đầu rút lui, không ai dám hé lời.
Nói xong liền bước vào buồn tắm, tuy nhiên nước bắt đầu chuyển sang màu đen và sền sệt như mực, quá kinh hãi, hắn vùng dậy chạy ra khỏi đó, la hét gọi hạ nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi tiễn Tiêu Nghị, Tiền Kim Bảo nhanh chóng quên đi những thứ mà sợ là cả đời cũng không liên quan tới mình rồi chuẩn bị đến phường dệt.
Hắn gõ cửa dồn dập, ánh mắt vẫn còn lộ rõ sự lo lắng và mệt mỏi sau đêm dài. "Đạo trưởng, có nhà không? Ta nghĩ mình đã gặp phải quỷ!"
Hắn cầm chén thuốc hít một hơi thật sâu rồi uống cạn. Mùi vị đắng ngắt vẫn cố gắng nuốt xuống. Xong xuôi liền tranh thủ lên đường, hôm nay còn phải ghé tiền trang để thu xếp lại mọi thứ.
Nghe quen quen... Quỷ bút?! Hình như có nghe ở đâu rồi. Hắn lẩm bẩm. "Một mình Tiêu thúc có địch lại tên Ma Hoàng kia không?"
“Thế quái nào??” - Hắn thò tay vào túi và kéo ra cây bút cổ mà mình đã ném đi lúc chiều, bằng cách thần kỳ nào đó, nó lại nằm gọn trong túi áo.
"Thôi không chậm trễ nữa." - Tiêu Nghị nói, quyết định phải lên đường. "Thúc phải đi đây, con phải bảo trọng đấy."
Tiêu Nghị ở lại bầu bạn với Kim Bảo được một ngày thì phải rời đi. Lần này đến nhân giới y còn có nhiệm vụ điều tra về chuyện của ma tộc và quỷ thư. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn vội bật dậy thắp đèn. Ánh sáng vừa lóe lên, cảnh tượng trước mắt khiến hắn suýt thét lên. Cây bút cổ vừa nãy rõ ràng hắn đã để trên bàn giờ lại nằm ngay ngắn trên gối của hắn.
Chương 9 : Truyền Thuyết Quỷ Bút.
Tiền Kim Bảo xoay người đi không thèm để ý, còn mắng y có bệnh, lúc trước rõ là năn nỉ gần c·hết không muốn bán, giờ lại mang đi cho không.
Hắn trầm ngâm một chút rồi tiếp. "Có một việc muốn nhờ thúc giúp đỡ. Vừa rồi chính miệng cô ta thừa nhận mình là h·ung t·hủ, ta muốn biết Vạn Pháp Tiên Môn có biết việc này không."
"Chắc do ta nghĩ quá nhiều."
Tuy vậy, tâm trí Tiền Kim Bảo vẫn không thể hoàn toàn thư giãn.
Kỳ lạ thay khi bọn họ đến thì nước tắm đã trở về như cũ.
"Thiếu gia, uống thuốc đi!" - Gia nhân lo lắng mang chén thuốc nóng lên cho hắn, sợ rằng nếu hắn có mệnh hệ gì thì mấy ngàn gia nhân và người làm trên dưới Tiền gia sẽ ra sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Nghị nhíu mài, đó là một môn phái lớn, y bắt đầu lo ngại lỡ như điều ra tra bọn họ đứng sau đồng ý cho Giải Hồng Mai hành sự thì Tiền Kim Bảo có thể làm gì được họ? Phàm nhân thấp cổ bé họng không có tiếng nói ở thế giới này.
"Thúc cũng vậy," Kim Bảo đáp, lòng đầy cảm kích vì sự quan tâm của Tiêu Nghị. "Nếu có thông tin gì, thúc nhớ phải thông báo cho con."
Tiêu Nghị bật cười bảo hắn không cần phải lo, y giải thích tên Ma Hoàng vừa kế nhiệm của ma giới nghe nói vẽ rất xấu nên không có gì đáng ngại, những thứ y vẽ ra trên quỷ quyển đều không dùng được.
“Mình bị quáng gà rồi hay sao ấy! Mai phải đi khám đại phu thôi.” - Hắn lẩm bẩm, rồi từ từ bước xuống, tận hưởng cảm giác làn nước mát lạnh xoa dịu cơ thể mệt mỏi sau một ngày dài.
Người đàn ông trung niên ngáy ngủ lờ đờ bước ra, nhưng khi nhìn thấy Tiền Kim Bảo, ông lập tức bừng tỉnh như gặp được thần tài.
Tối đó, sau một ngày mệt mỏi làm việc tại phường dệt và Tiền trang, Tiền Kim Bảo trở về phủ với thân hình rã rời. Gia nhân đã chuẩn bị sẵn nước tắm, hắn nhanh chóng cởi y phục để thư giãn.
Nhưng khi vừa tháo áo, bỗng cảm thấy có gì đó cấn cấn trong túi.
"Không phải ai cũng nhìn thấy và chạm được chúng. Ma khí có linh tính, tự chọn chủ. Không phải người chúng nó, ma khí sẽ tự rời đi."
Hắn chỉ biết ngồi thẫn thờ chờ trời sáng. Khi ánh bình minh vừa ló dạng đã vội vã xuất hiện trước cổng nhà một vị đạo sĩ nổi tiếng trong vùng, người được đồn là có khả năng trừ tà và hiểu rõ về những hiện tượng kỳ bí.
Tiêu Nghị :
Lần này hắn cẩn thận bước trở lại bồn nước. Trước khi xuống tắm còn thò tay vào khuấy đều nước lên, ánh mắt không rời khỏi những đợt sóng nhỏ. Nước vẫn trong suốt, không hề có dấu hiệu gì bất thường.
"Thúc có cách nào để tìm hiểu không?" Kim Bảo hỏi, ánh mắt cầu mong.
Sự lạnh lẽo len lỏi vào từng thớ thịt, cả người hắn run lên. "Phen này đúng là gặp quỷ rồi!"
Vạn Pháp Tiên Môn?
Có điều lần này một cái gì đó từ hắn đã khiến gã chú ý. "Khoan đã có thể cho ta xem tay ngươi một chút không?"
Tuy nhiên, khi Tiền Kim Bảo cầm cây bút cổ mà gã chủ sạp tặng để viết thì phát hiện ra rằng ngòi của nó không được tốt, cảm thấy bực bội, hắn ghét bỏ ném mạnh cây bút vào một góc, không thèm nhìn, rồi quay lại với công việc của mình, tiếp tục chép kinh nghiệm mà công nhân truyền lại bằng cây bút khác.
Tiền Kim Bảo bối rối. Rõ ràng đã vứt nó đi.
Gã chủ sạp huýt sáo rồi thu xếp đồ chuẩn bị rời đi, khuôn mặt hiện rõ sự thoải mái.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.