Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Quyển 1

Unknown

Chương 16: Kết luận.

Chương 16: Kết luận.


Hình dáng bên ngoài của con rồng. Gồm hai cặp sừng lớn trên đầu, kết hợp cùng thân thể vừa dài vừa lớn. Hai chân dưới và hai chân trên mỗi chân có năm móng vuốt sắc nhọn.

Cả cơ thể con rồng được phủ nguyên một màu xanh.

Tuy cậu đã biết nhưng nhìn từ bề ngoài cậu cũng khó thể tin đây là một con rồng ảo. Nó quá chân thật như một con rồng chân chính vậy.

Như khi lúc vừa hình thành xong. Nó uốn lượn trên không vươn nanh múa vuốt thị uy.

..........

Lúc đó cậu cũng không để ý nhiều. Cậu lập tức điều khiển con rồng t·ấn c·ông phía bên trái con cạp cạp. Bên cạnh cậu cũng cố gắng chống trọi với uy áp mà tiến về phía trước. Còn bên tay cầm phần rìa đuôi của con rồng.

...............

Từ lúc con rồng xuất hiện. Con cạp cạp nhìn nó với ánh mắt cảnh giác.

Thông qua ánh mắt cậu nhận ra nó đã bị hình dáng to lớn hung tợn của con rồng mới xuất hiện tạo uy h·iếp. Cũng là thứ cậu mong muốn.

Khi thấy con rồng lao từ phía bên trái t·ấn c·ông. Thì con cạp cạp đã đưa đòn sát chiêu của mình ra nhắm đến con rồng thay cho mục tiêu cũ là cậu.

Trong sự ngỡ ngàng của con cạp cạp. Đòn t·ấn c·ông xuyên qua con rồng một cách mượt mà mà không gây ra nỗi một vết xước.

Cậu cũng nắm bắt thời cơ. Nhảy lên đâm hai thanh kim loại vào hai mắt của con cạp cạp. Tuy nó phản ứng lại, nhưng do sự bất ngờ và cơ thể phải hồi phục lại sau khi tung sát chiêu. Nên phản ứng rất chậm chạp.

Lợi dụng điểm đó, cậu tăng thêm lực đục xuyên qua mắt chọc thẳng vào não, kết liễu con cạp cạp trong sự nhẹ nhõm lẫn vui mừng.

Tại sao chọn đâm vào mắt mà không đâm vào tim. Vì sau nhiều lần giao chiến. Cậu nhận ra v·ũ k·hí bản thân quá cùn không đủ xuyên qua lớp phòng thủ là bộ lông.

Lên chỉ có mắt là nơi không có bộ lông bảo vệ khi mở. Cũng là điểm yếu dễ tiếp cận nhất.

Kết thúc trận chiến, vì duy trì con rồng tồn tại ít nhiều tốn năng lượng của cậu. Lên cậu ngừng cung cấp năng lượng. Theo đó con rồng cũng tan biến mất.

Nghĩ ngợi về trận chiến. Cậu nhận ra nhiều điểm yếu trong cách chiến đấu của cậu. Từ đó cậu bắt đầu phục chế lại trận đấu nhiều lần trong đầu để khắc phục. Cậu tin tưởng sau lần này kỹ năng chiến đấu của cậu sẽ được nâng cao hơn rất nhiều so với bây giờ.

Cùng lúc cậu cũng thông qua phục chế trận chiến để ghi nhớ cách vận dụng sức mạnh của mình. Để cải tiến hơn phong cách chiến đấu đơn thuần thành phong cách chiến đấu có sự kết hợp của cả hai.

Tin chắc phong cách mới sẽ mang đến đột phá về sức chiến đấu của cậu.

Đứng dậy. Cậu vươn mình hoạt động gân cốt đã mệt mỏi của bản thân sau một trận đấu gian nan.

Nhất thở dài: " Mới được có năm tầng thì mất luôn 2 tầng. May còn có thể bù lại chút ít. "

Nhất đưa tay chạm vào thân thể con cạp cạp nhẩm bẩm chú cấm, " THU ".

Xong xuôi. Nhất nhìn lại lòng bàn tay từ ba vòng giờ đã nhảy lên thêm một nửa vòng.

Vỗ vỗ tay. Cậu bắt đầu công việc thu thập của mình.

Bắt đầu từ đôi móng sắc bén của nó trước. Cậu đã thèm từ lâu.

Vừa lấy được một chiếc móng vuốt cậu cầm trên tay vẫy vẫy mấy cái. Rồi thử nhảy lên bổ mạnh xuống đất.

Tưởng sẽ để lại một cái lỗ lớn. Thì ngược lại chiếc móng vuốt tưởng chừng bền hơn sắt giờ như cành củi khô. Cứ thể gẫy thành hai đoạn trong sự ngơ ngác của cậu.

Nhìn cái móng bị gãy thành hai đoạn mà cậu nghĩ đến một chuyện. Mặt cậu liền tối sầm lại.

Tiếp theo cậu cứ thế lấy từng cái ra thử. Nhưng kết quả vẫn vậy.

" Thật sự đúng như mình nghĩ à!!. Là do mình khi hút năng lượng, thì thứ bị hút đó sẽ dần giảm phẩm cấp theo độ hút. Hút hết tất cả là sẽ trở thành vật 'bình thường' ".

Để ấn chứng chắc chắn điều cậu suy đoán là thật. Cậu tiến đến phần đầu chiếc đuôi nơi có hình dạng chiếc rìu. Cậu có nhớ rằng cái rìu này từng bổ xuống đất tạo thành một chiếc hố mà không sức mẻ gì.

Giơ cao thanh kim loại méo mó trên tay cậu gõ mạnh vào chiếc rìu.

Trên chỗ gõ vào hiện lên từng rung động lan ra cả chiếc rìu.

Một vết nứt hiện lên từ chỗ gõ, tiếp theo là hai vết, rồi ba vết. Rồi cậu nghe tiếng két một cái. Cả chiếc rìu sụp đổ.

Nhìn vào hiện trạng trước mắt, cậu chỉ biết lắc lắc đầu. Coi như ước muốn sở hữu v·ũ k·hí mới của cậu theo đó tan vỡ từ trong bọc.

Để sang một bên. Cậu kiểm kê lại thiệt hại.

Bị một v·ết t·hương khá to ở sau vai, cùng một số viết thương nhỏ rải rác cả cơ thể.

Bay mất hai phần ba lọ thuốc. Cùng toàn bộ số thanh kim loại mà cậu giữ giờ thành đống vụn vặt.

Thế là hết. Vậy tính ra cậu thiệt hại cũng không quá là nhiều.

........

Xoa xoa bụng. Cậu ợ một cái thật to.

" Thoải mái thiệt cuối cùng cũng có một bữa ra trò. Tính ra thịt con cạp cạp ăn cũng ngon như thịt cừu."

" Mà tính ra cũng phải cảm ơn cạp cạp đã cống hiến bộ đồ mới. " Vừa nói cậu vừa nhìn vào ngoại trang mới của mình.

Giờ đây bộ đồ rách nát. Đã đổi mới thành một bộ đồ làm từ da con cạp cạp. Cùng một chiếc áo khoác trùm đầu bao bọc toàn thân.

Khuấy đảo lồi nẩu thịt trước mắt. Bên trong dùng máu làm nước n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cùng thịt, xương làm nguyên liệu. Tất cả cùng hòa quyện thành một món nẩu ngon lành.

Trong lúc đợi món lẩu chín. Cậu với lấy thêm ba que thịt xiên còn lại bên bếp mà gặm ăn. Trong đầu suy tính về bước đi kế tiếp.

' Cứ tính theo kiểu này. Chặng đường phía trước sẽ không đơn giản như cậu nghĩ. Mà còn gặp nhiều khó khăn ví như cạp cạp.

Nên trước tiên phải xác định mục tiêu lại từ đến rừng cây thành tiến lên cùng thăm dò, tăng thực lực. '

Khi quyết định xong. Nồi lẩu cũng vừa chín, mùi hương lan tỏa ra xung quanh. Cậu hít hà một hơi, mùi phải gọi thơm thôi rồi.

........

Ngồi lại trước đống lửa. Cậu bắt đầu công việc sau bữa ăn. Đó là làm lại một thanh v·ũ k·hí mới để dùng.

Những thanh kim loại trước, cái thì b·ị c·hém thành đoạn, cái thì bị bẻ cong chẳng đủ để chiến đấu được. Lần này cậu quyết định lấy những gì còn lại lắp ghép tạm một thanh v·ũ k·hí mới.

Lấy hai thanh còn khá nguyên vẹn dùng để kết liễu con cạp cạp làm trung tâm. Phần đầu xung quanh cậu uốn lượn, buột chặt những thanh kim loại hư hại lại cùng nhau.

Đến sáng ngày kế tiếp.

Dưới ánh mặt trời. Cậu giơ cao sản phẩm của cậu lên. Qua bàn tay của cậu giờ đống kim loại hư hại đã có cho mình ngoại hình mới. Phần tay cầm từ hai thanh kim loại được bọc lông. Kéo dài lên phần đầu. Phần đầu là một khối cầu lớn với lổm chổm từng đầu kim loại lòi ra xung quanh.

Tất cả tạo lên một cây đầu chùy gai to lớn và rất lực.

Không kịp nghỉ ngơi. Cậu cầm lấy v·ũ k·hí mới lên mà vung vẫy. Những tiến xé gió phát ra liên tục cùng những t·iếng n·ổ do chùy v·a c·hạm với mặt đất tạo thành.

Đến giữa trưa, Nhất vung chùy đến trước mặt rồi lập tức xoay tay vung chùy về bên trái một cách mượn mà. Kết thúc động tác. Cậu thu người về trạng thái ban đầu, ngồi bịt xuống mà thở nhưng nụ cười tươi đầy ý thõa mãn vẫn còn trên môi.

" Tuyệt!!! . Vũ khí mới quá được. Có cái này hai ba con cạp cạp đến đây ông cân tất. Hahaaa. "

Nghỉ ngơi thêm chốc lát. Nhất thu dọn lại đồ đạc. Làm tạm cái bọc đeo chùy trên lưng. Đội mũ chùm đầu lên tiến về phía trước.

Sau năm ngày.

" Khốn kiếp!! Chặt có con thôi mà có cần đuổi cùng g·iết tận vậy không. "

Chương 16: Kết luận.