Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Quyển 1
Unknown
Chương 29: Phân cấp
Hắn khi nhìn thấy cậu. Vẻ mặt vẫn không thay đổi, cả người toát lên vẻ thâm thúy đáp lại.
" Mọi người đã gặp mặt thì coi như quen biết. Xin giới thiệu trước ta là Ngô Tụ, con trai duy nhất của Lan Ba bá tước thuộc vương triều SATU. "
Cậu khi nghe mới biết người này tên Ngô Tụ. Còn vương triều gì đó cậu nghe không hiểu. Thế cười lại đáp.
" Không sớm không muộn, cũng muốn làm quen. Gọi đây Nhất là được. "
Ngô Tụ tiến tới bắt tay cậu. Vỗ ngực bản thân nói: " Nhất đúng không, hay hai ta cùng nhau nói ra thông tin mỗi người có được cho nhau, thấy sao?"
Ngoài mặt vẫn ra vẻ lưỡng lự, cậu lại biết đây là thời cơ tốt để có thêm thông tin, nhưng đáp ứng nhanh lại dễ dàng bị phát hiện là người mới.
Thế mặt ngoài, giả bộ suy tư vài giây. Cậu mới gật đầu đồng ý.
...... .......
Sau đó Ngô Tụ dẫn cậu đi ngược lại lối đi của hắn, vừa nói chuyện.
Sau vài cuộc trò chuyện. Cậu cũng đã hiểu rõ sơ bộ hoàn cảnh xung quanh.
Nơi đây là một trong số vô hạn những di tích nằm trong thế giới BAKA rộng lớn này. Theo như Ngô Tụ nói thì di tích này xếp cấp độ ba, thuộc dạng không khó cũng không dễ.
Mà Ngô Tụ người này tính cách vẫn được. Rất hào sản, vui tính, hài hước. Nên cậu cũng tin tưởng mà nói thật chuyện bản thân là người mới. Dù sao việc này cậu tạm thời không thấy có hại mà lợi nhiều hơn.
Với lại đây là lần thứ năm Ngô Tụ đến thế giới này rồi. Cùng đó Ngô Tụ cũng lớn hơn cậu một tuổi. Nên cả hai quyết định xưng hô huynh đệ luôn.
" À mà Ngô Tụ huynh. Đệ không phải cố ý nghe trộm nhưng lúc trước việc huynh nhắc đến phái một đội ngũ đến là thế nào. " Cậu gãi đầu hỏi.
Ngô Tụ không ngập ngừng đáp luôn: " Cũng không có gì. Đệ là người mới không biết cũng không lạ. Nói cũng khá dài dòng. Nhưng đệ có thể hiểu gọn lại như thế này. "
" Thế giới hiện nay mới chỉ liên kết và qua lại với nhau ở sáu đảo. Hay còn gọi khác là Lục Thiên Giới. Mỗi đảo rất rộng lớn, hệ thống xã hội lẫn văn minh cũng có sự khá biệt. Nhưng điều có kết cấu giống nhau. Gồm các thôn bao quanh, trung tâm sẽ là một vương triều hay đất nước lớn chi phối, quản lý cả đảo. "
" Còn thế giới BAKA này như cái tổ chức sẽ luôn tuyển dụng nhân viên, chính là loại như chúng ta. Trong đây quái vật lẫn hệ sinh thái là rất phong phú, lần đầu vào phải tìm [ HAOL ] mới ra được. Đó là tên gọi địa điểm được chỉ trong đầu đệ đó."
Cậu tranh thủ gật đầu.
Ngô Tụ tiếp tục: " Nói chung. Sau lần đó thì muốn vào thì vào, muốn ra thì ngốc đủ thời gian một năm trong đây là ra được. "
" Đó là kiến thức người mới như đệ cần hiểu. Còn việc đệ hỏi. Thực chất như người tiều phu đi đốn củi làm giàu vậy. Mỗi quốc gia quản lý mỗi đảo sẽ thành lập một tổ chức riêng để tiến đến thu thập tài nguyên nơi đây. Nên đợt này vương triều Đỏ ở đảo MUSUKI của huynh phái một đội vào thám thính lẫn thu thập tài nguyên ở di tích này. "
" Ừm, chỗ huynh có hai vương triều quản lý hả. " Cậu nghe xong hỏi.
Ngay lập tức vẻ vui vẻ đầy sức sống của Ngô Tụ biến mất.
Thấy vậy, cậu cảm thấy truyện này có lẽ không đơn giản, vội vàng quay sang nói lại.
" À không sao. Đệ chỉ thắc mắc có tẹo thôi. Huynh không trả lời cũng được. À...à đúng rồi, nói đến cái đội đầu tiên mạnh mẽ như nào mà lại thất bại hết thế. Cùng với đối xứng sức mạnh trong thang đo di tích như nào vậy. Đệ muốn nghe. "
Ngô Tụ nhìn thấy ánh mắt lấp lánh khao khát tri thức của cậu. Như cuối cùng cũng thoát được chuyện ban nãy. Lại dùng vẻ tươi vui nói.
" Cũng không mạnh mẽ lắm như đệ nghĩ đâu. Đội đó chỉ gồm sáu người, có chỉ huy là cảnh giới Man bậc bảy còn lại điều lát đát ba bốn. "
" Còn về hệ thống chia cấp di tích. Là hai cấp và một cấp trung xen kẽ nhau theo đó tăng lên. Như cấp độ một và hai thường có quái vật xuất hiện tầm cảnh giới Man bậc ba là cao nhất.
Còn di tích cấp độ ba thường là cảnh giới bốn và năm là cao nhất. Chỉ tăng thêm hai bậc cảnh giới, lên mới gọi là trung gian.
Di tích cấp bốn và năm tương ứng Man chín và mười. Có khi còn xuất hiện quái vật đạt tới cảnh giới Huyết Hoàn bậc một.
Cấp sáu thì tăng hai bậc cảnh giới là xuất hiện Huyết Hoàn bậc hai và ba.
Cấp còn lại thì nó tăng cũng khá tương tự. Nói chung về sau đệ tới trung tâm đảo thì những kiến thức này muốn có được rất dễ dàng. "
Gật đầu lia lịa. Cậu hỏi luôn: " Vậy đợt này huynh là được phái đến theo đội hả. "
Ngô Tụ gật đầu.
" Đúng, lần này phái ba đội ngũ, mỗi đội gồm bảy đến tám người. Đội trưởng điều đạt đến cảnh giới Huyết Hoàn bậc ba. Mục tiêu trên hết là thu thập tình báo để đánh giá lại. Tiếp theo mới là thu thập tài nguyên. "
Ngô Tụ thấy cậu nhìn về phía mình muốn nói lại thôi. Ánh mắt lóe lên, nói ra đầy tự hào.
" Không cần phải ngại. Đệ nhìn huynh chỉ lớn hơn đệ một tuổi nhưng mà đệ biết huynh đạt tới cảnh giới kinh khủng như nào không. "
Cậu ngay lập tức hâm mộ nói: " Chắc chắn cao hơn cái cảnh giới Man bậc hai của đệ rồi. "
Ngô Tụ cũng không đắc ý lắm nói lại: " Đệ không cần phải tự ti như thế. Muốn lần đầu mà ở trong di tích, còn sống và đạt cảnh giới Man cấp độ hai như này cũng là giỏi rồi.
Huynh chỉ là đến sớm hơn, có điều kiện hơn, may mắn hơn, dù vậy đến giờ huynh chỉ mới cảnh giới Huyết Hoàn bậc ba thôi. "
Cậu nghe xong mở to miệng. Trong lòng thì nói thầm,
' Vậy còn không cao?. '
Ngay lập tức cậu phản ứng lại: " Cái gì huynh là đội trưởng. "
Ngô Tụ như chờ đợi từ lâu. Vẻ mặt đắc ý gật đầu.
Nhưng tiếp theo vẻ mặt mất tự nhiên khi nghe câu tiếp theo của cậu.
" Vậy thành viên của đội huynh đâu? "
" Thực ra tất cả đều chạy tán loạn hết rồi. Hiện nay theo cảm ứng thì chỉ còn lại bốn người còn tồn tại ở nơi này thôi. " Ngô Tụ vẻ mặt nặng nề nói tiếp.
" Di tích này không đơn giản. Nó ít nhất đạt tới cấp bảy trở lên. Ban đầu ba đội đi vào không có gì, nhưng sau mười ngày sáng thì trời bỗng đen đi, theo đó xảy ra một sự dị biến.
Mọi thứ bao trùm trong bóng tối đen kịt, những quái vật gớm ghiếc mạnh mẽ xuất hiện. Ba đội đã hợp sức lại rút lui. Nhưng không ngờ bên trong lại liên tiếp xuất hiện rất nhiều quái vậy cảnh giới Huyết Hoàn bậc một và hai. Số lượng rất đông, không ngoài gì khác hai đội trưởng là huynh và một đội trưởng khác đành phải giúp một đội rút lui trước.
Còn lại hai đội ở lại cầm chân. Cuối cùng tất cả bị bao vây cả xung quanh lẫn trên trời. Mọi người đành đục lỗ xuống dưới chạy thoát. Trong quá trình đó có n·gười c·hết có kẻ sống, mọi người điều lạc nhau. "
" May sao huynh có thiết bị định vị. Còn xác định vị trí đại khái của các thành viên còn lại. "
Nghe thế làm cậu phải may mắn bản thân đi bậy đi bạ chọn vào cách đúng.
" À mà sao không đào đất chui ra ngoài di tích? "
Ngô Tụ nhìn cậu ngãi đầu: " Quên không nhắc, di tích không phải cái nào cũng tồn tại ở trên thế giới BAKA. Có những cái là cần bước vào cổng xuất hiện ở thế giới BAKA thông qua đó mới đi vào được. Nơi đây là như thế, cổng vào cũng là cổng ra nằm ở trên mặt đất. "
Cậu mới bừng tỉnh, ngộ ra. Cảm thấy lời ban nãy tỏ ra ngu dốt.
"Mà giờ đây ta đi đâu?" Cậu hỏi.
Ngô Tụ nói: " Bên phía đệ có một người. Nhưng vừa nãy mất luôn định vị rồi. Huynh đành phải chuyển sang hướng khác. Thôi đến nơi rồi. "
Tiếp đó. Chỉ thấy Ngô Tụ dùng bàn tay chạm vào lớp đất, tiếp đó đống đất biến thành cát nhao nhao sụp đổ. Lớp bụi che kín tầm nhìn. Lúc trở lại, trước mắt đã xuất hiện một hành lang dài.
Ngô Tụ đã đi vào trước, vẩy tay chờ cậu.
Cậu vừa đi vào vừa nghĩ thầm.
' Đây là thủ đoạn của cảnh giới Huyết Hoàn. Đúng là khác bọt. '
Theo đó, Ngô Tụ thì đi phía trước mở đường. Cậu thì lẽo đẽo theo sau.
Trong lúc đó cậu không thể không thán phục hiệu xuất này, tốc độ di chuyển phải nhanh gấp mấy trăm lần cách của cậu. Tất nhiên cậu cũng không quên hút năng lượng.