Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Quyển 1

Unknown

Chương 35: Quái vật ba sừng

Chương 35: Quái vật ba sừng


Ba tháng sau..

Con thuyền nhỏ cuối cùng đã cập bờ. Cậu nhảy xuống bãi cát, nhìn ra xa hơn chỉ thấy toàn cát.

Nhưng may sao ít nhiều biết rằng nó không là vô tận. Vì vẫn thấy rừng cây lớn ấy nằm phía sau vùng cát vàng rộng lớn.

Bước đi trên nền cát vàng, cậu thật sự rất chờ mong điều gì đang chờ đợi ở phía trước.

Dựa theo hình bóng rừng cây to lớn, cậu cứ thế lên đường. Nhưng đi được vài ngày đường. Khi đang dạo bước trên cồn cát. Bỗng nhiên từ lớp cát một con giống bò cạp phá cát lao lên t·ấn c·ông. Cậu không kém cạnh vung nắm đấm đón đỡ.

Lần giao đấu đầu tiên, cậu chiếm phần thắng. Trên lớp vỏ cứng của quái vật đã bị nứt ra, còn nắm đấm của cậu vẫn hoàn hảo.

Nhưng có vẻ do là quái vật cấp thấp, trí tuệ chưa phát triển cho lắm. Nó vẫn hung hăng dọa người xông lên cùng với chiếc đuôi mang kim sắt bén nhắm vào bụng cậu, định làm một cú chọc thủng người cậu.

Cậu vẫn bình tĩnh, để thân hình di chuyển nhẹ nhàng sang bên vừa kịp thoát khỏi phạm vi t·ấn c·ông. Hai tay đã vào thế kẹp lấy phần đuôi quái vật.

Mặc kệ nó vung vẫy hai càng vẫn vô ích chạm tới cậu. Cậu dùng sức xé chiếc đuôi của nó ra. Tiếp đó dùng hai đòn chặt, làm hai chiếc càng kẹp tách rời khỏi cơ thể. Nó chỉ biết bất lực quằn quại.

Thở dài: " Quá yếu. "

Một thanh đao đã xuất hiện trên tay, bổ vào đầu quái vật.

Nó nằm im bất động. Cậu thấy yếu cũng chê, mang đi hút khô cả con.

Xong việc. Cậu lại tiếp tục lên đường.

....... ......

Hai tháng sau..

Trên một cồn cát, một nhóm người tầm mấy chục người, ai ai cũng phủ lên người áo choàng vải kín mít.

Hầu hết đều đi bộ, chỉ số ít thì cưỡi trên một con vật bốn chân to lớn lực lưỡng. Mỗi con phụ trách kéo theo một xe hàng lớn.

Trong đó một người đi đầu rút từ trong túi ra chiếc hộp đen bên trong là một chiếc kim vàng đang đung đưa kịch liệt về phía trước.

Một giọng nói đầy trưởng thành phát ra: " Kì lạ. Sao lại cảm ứng có dao động phía trước, không lẽ bão cát? "

Thấy đội trưởng dừng lại, một người với giọng trẻ tuổi tiến đến nói: " Hạo thúc. Có chuyện gì vậy. "

Hạo thúc quay sang nói với mọi người.

" Hộp cảm ứng dao động có phản ứng. Phía trước không biết xảy ra chuyện gì. Ta đang nghĩ lên chuyển hướng hay không. "

Mọi người biết sự việc nghiêm trọng, lần trước cũng nhờ đó mà tránh đụng độ vào một đám sâu đất.

Lần này cũng có thể lắm. Thế nên mọi người quyết định, dù không biết nguồn gốc tạo ra là gì nhưng tránh đi vẫn ổn thỏa.

Hạo thúc thấy ai cũng chọn cách né tránh. Nên quyết định chuyển hướng.

Hạo thúc thở dài: " Chỉ hơi tiếc việc đổi hướng này khiến chuyến đi tới thôn Ao Bình lại kéo dài thêm không ít thời gian. Ôi! ..thật trời đánh. "

Nhưng vừa chuyển hướng đội ngũ. Hướng ban đầu dao động bỗng dưng thấy rõ rệt, có xoáy cát bốc lên, kèm cả tiếng gầm lớn không biết của quái vật gì.

Nhưng theo Hạo thúc lắng nghe. Bên trong còn có tiếng người đang kêu. Chỉ từ mấy từ " Xem chiêu " là đoán được có người đang đánh nhau với quái vật.

Đội ngũ lại thấy Hạo thúc ngẩng ra. Thì có người lại lay động. Hạo thúc mới rút đi việc tập trung tinh thần lắng nghe bên kia, về lại.

Rồi theo đó kể cho mọi người những gì lắng nghe được.

Mọi người lại xoắn xuýt, vì là một đội thương nhân. Việc kiếm đồ đi giao thương là bản sự. Cũng có nhiều lần mặt hàng đến là nhờ mạo hiểm đến gần trận chiến của người khác. Chờ lúc kết thúc lại đến gần thu mua.

Mà theo động tĩnh này. Quái vật phát ra động tĩnh chắc chắn tu vi không cạn, người đối đầu chắc chắn không kém.

Mọi người đành nhìn vào đội trưởng của mình Võ Hạo. Người có tu vi Huyết Hoàn bậc hai cao nhất trong đội.

Võ Hạo thấy mọi người nhìn, biết việc này bản thân phải quyết định. Mà do là đội trưởng, quyết định mà hắn sắp chọn sẽ quyết định số phận của cả đoàn.

Chỉ thấy Võ Hạo trầm ngâm rất lâu. Đến khi bên kia phát ra tiếng gầm gào to lớn. Võ Hạo mới chỉ về hướng cũ, giơ tay lên hét.

" Tất cả chú ý. Quay về đường cũ xuất phát. "

Mọi người tề thanh: " Rõ. "

Cả đoàn người di chuyển đến nơi phát ra tiếng động.

....... ........

Ở mục tiêu mà đoàn thương nhân đang đến.

Trên bãi cát, lớp bụi mù to lớn, lấp ló trong đó hai bóng hình một lớn một bé.

Kèm đó tiếng v·a c·hạm, thỉnh thoảng tóe ra tia lửa.

Từ trong lớp bụi, một giọng nói vang lên.

" Xem chiêu, Ngàn Hoa Nở. "

Ngay sau đó, một lớp thảm hoa đỏ xuất hiện tạo ra một vùng lớn, kèm đó là những cánh hoa bay lên không tạo thành dòng sông ồ ạt lao về một phía.

Chỉ nghe tiếng gầm vang dội.

Một con hình thù giống rắn, mọc bốn chi, mỗi chi có sau móng. Đầu mọc ba sừng, thân thể bọc trong lớp vảy màu vàng óng ánh như ngọc.

Nó xông phá lên trời, theo đó dòng sông hoa như ròi trong xương cũng theo nó bay nên.

Chỉ thấy con quái vật cuộn người lại, mở miệng lớn phu ra một cột gió xoáy kinh khủng. Những cánh hoa b·ị đ·ánh cho tan nát, thừa thế vọt vào mặt đất. Những nơi đi qua, cát bay tứ tung, cảnh tượng như hàng chục nghìn cổ máy cùng nhau cày cát vậy. Lốc xoáy cát tàn phá khắp nơi.

Với tình hình như thế, thân hình nhỏ bé lập tức có ngay biện pháp.

Chỉ thấy phía sau xuất hiện một thứ mang hình thù cái cánh, sau đó chiếc cánh đã mang thân hình nhỏ bé lên không. Tạm thời thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng nhiều nhất, cũng triển lộ ra gương mặt của Nhất.

Chỉ thấy sau lưng cậu là hai chiếc cánh trông giống của loài chim, chúng vỗ liên tục tạo lực nâng cậu lên.

Con quái vật lao đến, dùng chiêu thức đuôi quét.

Kết hợp với thân hình to lớn, làm ra thanh thế kinh khủng, những nơi chiếc đuôi quạt qua không khí bị ép đến nổ đùng đùng.

Chỉ thấy Nhất dùng đôi cánh bay lệch sang bên, may sao chỉ trúng phải phần rìa chiếc đuôi, dù thế vẫn khiến cậu chao đảo trên không liên tục.

Biết cứ thế, quái vật càng ngày sẽ có lợi thế, Nhất lập tức tạo thế cầm cung. Theo đó một cái cung rắn chắc hiện liên trên tay cậu, mũi tên ánh lên vẻ sắt bén. Điểm chú ý là đầu mũi tên đang thiêu đốt lên ngọn lửa đen.

Hô lớn: " Xem chiêu, Vô Hạn Tên Hắc Hỏa. "

Rồi cậu bung dây cung, theo đó mũi tên bay với tốc độ kinh khủng về phía quái vật. Bên này tay cậu liên tục tạo mũi tên rồi bắn, nhanh đến mức tạo tàn ảnh.

Càng bắn càng quen tay, từ một cái một lần, chuyển sang hiện tại hơn trăm tên một lúc. Nhất thời mũi tên bao phủ đầy trời.

Con quái vật liền bị trúng mấy tên, nhưng chỉ khiến lớp giáp bị xước nhẹ. Nhưng đám lửa lại để lại từng đóa lửa một trên thân hình to lớn của quái vật. Nhưng với thân hình to lớn của quái vật so với đó chúng như từng nốt ruồi nhỏ bé.

Thế nhưng khi càng nhiều tên tới, nốt ruồi ấy càng ngày càng lớn, kèm đó nhiều nơi lớp vảy bị t·ấn c·ông dồn dập khiến bị phá phòng, máu vàng chảy ra từ v·ết t·hương.

Quái vật biết tình hình không ổn, nhưng nó không can tâm để người này dễ dàng.

Lập tức nó xoay chuyển người liên tục trên không, lợi dụng ưu thế linh hoạt mà né tránh nhiều mũi tên bay đến, cùng với việc phu ra từng luồng gió từ miệng, nhiều mũi tên bị lệch đi.

Nhưng Nhất biết làm sao dễ dàng b·ắn h·ạ nó được, dù sao cũng là sinh vật biết bay. Thứ cậu muốn không phải sát thường từ mũi tên mà là " Hắc Hỏa " ở trên đó. Nó mô phỏng hắc hỏa của quái vật thân trâu mặt lợn lúc trước cậu chiến đấu. Cảm giác ăn mòn lẫn khó dập tắt đến giờ vẫn làm cậu cảm thấy sợ hãi.

Cậu vẫn tiếp tục bắn tên dù hiệu quả giảm. Mưa tên không ngừng nghỉ lao về quái vật.

Bên quái vật ban đầu còn chống đỡ được, có khi còn phản công đánh cho cậu bay loay xoay trên không, máu vẫy thiên khung.

Nhưng đúng như cậu dự đoán, càng về sau rồng càng bị động. Lớp vảy óng ánh vàng đã bị nhuộm màu hắc hỏa bốn phần mười cơ thể. Theo đó tốc độ lẫn phản ứng của quái vật giảm sút nghiêm trọng.

Vẻ ngạo mạn, tự tin, ngang ngược không còn biểu hiện rõ trên ánh mắt.

Không chỉ thế, ánh mắt nó đã bắt đầu ánh lên vẻ sợ hãi.

Chương 35: Quái vật ba sừng