Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1

Unknown

Chương 41: Bé gái

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Bé gái


" Phá. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão đại nhìn thấy vị đại nhân xuất hiện sau lưng chỉ huy. Lập tức cảm thấy đại hỷ, xen lẫn cười trên lỗi đau của người khác.

" Mở dịch chuyển tới trung tâm của đảo này, cũng chính là Hoàng Huy Quốc cho ta. "

Đúng như lão đại nghĩ. Cơ thể vị đại nhân bay lên đặt tay vào đầu chỉ huy. Sau hai phút, vị đại nhân rút tay lại. Nói gì đó với chỉ huy.

" Không ngờ trong này là một người sống, ban đầu tưởng con vật gì đó lên không để ý. Lạ thật, ai lại mang con cháu quyền quý bọc trong quan tài mang đi như hàng hóa thế này. "

Va chạm khiến cả quan tài rung động mãnh liệt, nhưng bé gái trong đó vẫn ngủ say như c·hết.

Cậu nghiến răng: " Ngủ nướng đúng không. Xem chiêu, Năm Nghìn Tuyệt Kĩ Đánh Thức Con Của Mẹ, thức thứ nhất. "

Chỉ huy cố gắng truyền sức mạnh duy trì. Cuối cùng quay lại thời gian lão đại bị hắn dẫm xuống đất.

Nghĩ lại, vừa nãy nhắc đến khóa đầu cậu bắt đầu lóe lên ý tưởng.

Chỉ huy mới nhớ ra, thằng này g·iết lính mình, còn xuýt nữa tiễn mình đi. Một mặt tức giận giẫm đạp lão đại.

Cô bé cũng rung rung đôi mi như thể chuẩn bị tỉnh dậy. Nhưng cậu đâu cho, ngón tay chỉ xuống. Cả khối nước lạnh bao trùm cả người cô bé.

Chỉ huy hò hét trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhất nghe thế, lập tức thả lão đại xuống, chuẩn bị quay người kiếm chìa khóa.

' Không..không..không. Đừng mà. Ta không biết nhiều nhưng còn có quan hệ rộng, chắc chắn sẽ cho ngài nhiều tin tức. Đừng... '

Sau hai phút lo sợ, chỉ huy cũng nghe giọng nói ấy lần hai.

Nhưng chỉ huy vẫn đứng đó, không phải hắn muốn thử sức, hay là một kẻ không chịu khuất phục. Mà bởi từ khi giọng nói đó cất lên, quyền khống chế cơ thể đã rời xa hắn.

.......

Hắn chỉ biết đứng bất động, suy nghĩ hoạt động nhanh chóng tìm cơ hội. Hắn không muốn c·hết.

Chỉ huy mặt trắng như tro, chỉ biết nắm lấy la bàn.

Cho các ngươi đi thanh thản vậy. "

Cơ thể con vật tăng kích thước gấp hai, phá vỡ gợi sóng xông vào.

Lão đại thấy thế kêu lớn:" Đợi đã đại nhân. "

Lão đại nghe thế mặt tái lại, nhìn sau lưng chỉ huy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão đại đang sầu mi cố gắng nhúc nhích đứng lên. Bỗng thấy đại nhân tiến lại chạm vào ổ khóa. Theo đó chỉ thấy đại nhân loay hoay gì đó liên tục.

Vị đại nhân quay sang nhìn về hắn, do lớp áo chùm đầu kín. Hắn không thể nào đoán được biểu cảm gương mặt của vị đại nhân, tất cả bao trùm trong bóng tối như thể mọi thứ chìm vào vực sâu.

Hắn chưa kịp phản ứng thì cơ thể của tất cả đám lính lẫn chỉ huy tan thành cát bụi.

Lão đại trong ánh mắt lóe lên vẻ do dự, nhưng trong phút chốc lại trở lại như thường, dõng dạc đáp: " Rõ, thưa đại nhân. "

" Cảm ơn đại nhân. Thuộc hạ nguyện... "

Dù chỉ huy có hò hét trong lòng ra sao. Theo câu nói chấm dứt. Đám lính lẫn chỉ huy cơ thể đồng loạt tan thành cát bụi, theo gió bay đi xa.

Chỉ huy lập tức cảm nhận được khí tức nguy hiểm, từng tế bào gào lên, trong thâm tâm chỉ có một từ " Chạy!!! ".

Từ không trung, một khối nước hình thành. Cậu mỉm cười độc ác, từ khối nước hơi lạnh từ từ bốc lên, nhìn đã thấy cô bé chuẩn bị đối mặt với điều cực kỳ tà ác.

" Sống rồi. Đáng đời cái miệng thối. Lần này ngươi c·hết chắc. "

" Làm sao, bỉ ổi thì sao. Ta thích nhất đánh như thế đấy, ngươi ý kiến. Chờ đó, trước khi giao nộp ngươi lên trên, ta sẽ h·ành h·ạ cho ngươi sống không bằng c·hết, khiến ngươi hối hận về những việc người đã làm. "

Con vật bị chặn đứng thành công. Nhưng lão đại hét lên.

Nhất gật đầu.

Chỉ thấy một giọng nói uy nghiêm đầy trẻ trung vang lên sau lưng chỉ huy nói: " Ngươi bảo ai bị cọng lông của ngươi đè c·hết. "

Cố kìm niềm vui, hắn quay sang vái lạy cảm ơn vị đại nhân đang cầm xích.

Nhất ngẫm nghĩ cũng thấy đúng. Ai lại giao cả chìa khóa ra, lỡ may có kẻ trợ giúp như bản thân. Thì dù có cứu được thì cũng bất lực. Thật sự bất lực. Bản thân cái xích được chế tạo rất đặc biệt, nhìn thực thể nhưng không phải thực thể.

" Ừm. Ngươi chỉ biết có tẹo đó. Chẳng có ích lợi gì. Nhưng cũng cảm ơn ngươi cho ta biết thân phận của bé gái trong hộp.

Một tiếng trôi qua. Từ ban đầu mong mỏi, lão đại đã trở thành con cá ướp muối. Cảm thấy mở khóa là việc vô vọng.

Trong giây phút ngây người, cơ thể hắn bỗng được nhấc lên. Hoảng hốt, hắn mới nhận ra đại nhân tay cầm la bàn, tay còn lại kéo dây xích trên người hắn. Nhưng do dây xích nhìn lỏng lẻo lại sức trói kinh người. Nhất thời kéo không ra, khiến cả cơ thể hắn bị nhấc lên cao theo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng tia sáng lâu ngày dần xâm nhập vào không gian che kín này. Chúng rọi sáng từ từ xua tan bóng tối. Cuối cùng khi mở ra hết, để lộ hết toàn cảnh bên trong.

Chỉ huy lập tức một mặt khô héo, cầm xích vung lên trói lão đại lại.

Nó như một dạng quy tắc cụ hiện hóa thành, cách phá vỡ bình thường không được.

Hắn nhanh chóng mở miệng: " Đại nhân, đây là xích khóa Định Tinh Thể, kéo bình thường không ra được. Chỉ có chìa khóa đặc chế đút vào cái lỗ tròn kia mới mở được. "

Chỉ huy nghe thế cười to: " Haha.. đám chuột các ngươi. Ngoài mấy đám gái bán hoa ra thì còn quen biết vị đại nhân nào. Chắc gặp mấy đám chuyên l·ừa đ·ảo, bị người ta lừa trên đầu. Giỏi thì gọi hắn đến. Ta dùng cọng lông chim cũng đè c·hết hắn. "

Một con vật bốn chân, thân dài, có hai sừng trên đầu, mở miệng to cắn về phía chỉ huy.

Ngay trước lúc chỉ huy bị nuốt chửng, mặt la bàn sáng lên. Kim màu vàng duy nhất chuyển động. Một con bướm ngũ sắc cũng cùng lúc hiện lên.

Theo đó mọi thứ xung quanh bắt đầu quay ngược lại.

Nhất quay lại nhìn, lão đại nuốt nước bọt trả lời: " Theo thuộc hạ nghĩ chìa khóa hiện tại chắc chắn đang trong tay đám quyền quý, tên chỉ huy chỉ là c·h·ó săn phụ trách xích thuộc hạ lại mang về giao nộp. "

Đại nhân ngắt lời: " Thôi khỏi. Chuyện nhỏ nhặt. Giờ ngươi tự do rồi, cũng lên thực hiện yêu cầu cuối cùng của ta. Thành công, ta thả tự do cho các ngươi. "

" Thằng c·h·ó c·hết. Còn muốn giãy c·hết, mau chịu c·hết. Long Hóa Vạn "

Nhưng bỗng dưng cảm giác bị trói chặt buông lỏng. Lão đại vui mừng phát hiện bản thân lại tự do. Vội vàng kiểm tra thân thể, đích xác chiếc xích đã được cởi ra.

Cậu đưa tay lôi nó ra, nhìn ngắm kĩ.

Lão đại một mặt ngạc nhiên bị xích vàng trói gắt gao.

Lão đại đau đớn, nói: " Ngươi.. ngươi sẽ trả giá. Vị đại nhân kia sẽ đến g·iết ngươi. "

Đến nơi Nhất lục lọi xe hàng một phen, cuối cùng ở phía đáy lộ ra một chiếc hộp hình như một quan tài. kích cỡ cũng khá lớn.

Nhưng cậu thì thấy bình thường, ai thấy đẹp thì tùy. Cậu không có nhiều thời gian lãng phí, giơ chân đá vào thành quan tài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn bóng lưng tàn tạ của lão đại cùng mấy tên đàn em loay hoay bên một trụ đá to hình khối, Nhất bắt đầu tiến về phía đám xe.

Chỉ huy nhìn miệng con vật trước mắt, năm vòng sáng lên trên tay. Dùng hai tay giáp chạm vào nhau, theo đó một gợi sóng tản ra mang theo mãnh liệt tiếng hổ gầm.

Chỉ huy thở dài : " May có Hoàn Bảo La Bàn Quay Ngược này. Không thì lật xe mất. "

Chương 41: Bé gái

Lão đại lập tức đứng nghiêm trang: " Đại nhân cứ giao phó. "

Lão đại thấy mình đang tung hoành thì bị ép trở lại, tức giận gào thét về chỉ huy: " Ngươi dùng thủ đoạn bỉ ổi. "

Một tiểu nữ hài, khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng, mặc một bộ váy dài màu hồng đang nhắm chặt mắt ngủ ngon. Tạo lên một bức tranh tuyệt mĩ.

Lập tức lão đại đang tàn sát đám lính quay sang. Hắn cảm nhận được uy h·iếp từ mặt la bàn. Không g·iết lính nữa. Hắn tung người lên lao vào chỉ huy hét lớn.

Cẩn thận bỏ xuống đất, Nhất mở lắp quan tài ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Bé gái