Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47: Quán Thánh Hành
Các tướng lĩnh vẫn nghi hoặc. Nhưng dù sao cũng là đồng đội sát cánh cùng nhau. Hiểu những lúc như này, người bạn này sẽ không đùa.
" Quán Thánh Hành, mong là lời nói của ông chỉ là giả. " dứt lời thân hình tan biến vào khoảng không.
Quán Thánh Hành nghe thế chỉ thở dài.
Vì thế cùng nhau quay về thực hiện chỉ thị.
" À Nguyệt Hoa.. Việc tu luyện như nào rồi. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyệt Hoa ngập ngừng đáp.
Hồ Ba Đình nhìn bóng dáng ấy, vẻ mặt khó chịu.
Sơn Mai mặc một bộ áo giáp đen, thần sắc nghiêm nghị cũng lên tiếng: " Ông không cần lo. Tất cả đã được tính toán hết rồi. Chắc chắn lão Đình sẽ rút quân về. Còn chúng ta chỉ việc đến nơi đó trước thôi. Đúng không, Nguyệt Hoa. "
Nhất cởi giáp ra, nằm lên chiếc giường tạm. Duỗi thẳng lưng đầy cảm thán.
Tên lính cũng nhìn lại mọi người xung quanh, gật đầu đồng ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quán Thánh Hành mở miệng nói: " Đã xong xuôi rồi, mong ông bạn già này còn có chút để tâm. Không thì, haiz. "
Hồ Ba Đình quay sang biểu lộ cũng phức tạp nói: " Cứ làm theo chỉ lệnh của ta là được. Có gì ta chịu trách nhiệm. "
Chỉ có vị tướng trẻ vẫn không chịu đi. Muốn đòi bằng được một câu giải thích hợp lý. Điều đó làm Hồ Ba Đình tức giận, uy áp tỏa ra. Gằn giọng nói: " Ta là tổng chỉ huy, nói như nào ngươi cứ nghe thế đó. Bây giờ chưa phải thời cơ thích hợp, trên đường rút quân ta sẽ giải thích. "
Khi đi ra căn lều của cậu, nó bắt đầu di chuyển về hướng phát ra trường năng lượng. Càng đi, cậu càng nhận ra trường năng lượng này hình như phát ra từ dãy núi bên cạnh doanh trại.
" Vậy giờ chúng ta về hộp họp với quân chủ lực hả đội trưởng. " Một tên lính bên cạnh ghé sang hỏi.
Ban đầu con vật bị cản trở lại bởi một bức vách năng lượng. Nhưng chỉ trong ý niệm, cậu điều động năng lượng dự trữ từ trước trong con vật, phá lớp ngăn.
Còn những người còn lại được sắp xếp vào chỗ ở. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Lão Đình, ta có nghe nhầm không đó. Không phải rút quân mà là đóng quân đúng không?. "
Nhưng khi đi vào trong, cậu thầy bản thân như lạc vào sương mù, xung quanh đầy là sương trắng. Theo việc điều động năng lượng, ánh mắt cậu bắt đầu nhìn xuyên lớp sương trắng.
Kì lạ hơn, nó như từng cơn sóng vậy. Lúc dày đặc lúc lại nhỏ bé.
Hồ Ba Đình chỉ thở dài, rồi quay sang đưa ra chỉ lệnh.
" Lên đoán trước được. Việc thập kì thể tu luyện gian nan cũng không phải chuyện mới. Không sao, cứ tích lũy từ từ cũng được. "
Nguyệt Hoa bên cạnh không nói gì. Chờ hai người nói chuyện xong mới lên tiếng.
Hồ Ba Đình: "....."
Quán Thánh Hành lẫn Sơn Mai vẻ mặt cũng nghiêm túc lại, gật đầu. Nhìn về phía trước mặt, một dãy núi lớn vắt ngang, sừng sững đầy tráng lệ.
" Chẳng hiểu cái đám đó não như nào. Lại để một tên như này ra tham chiến. Thật là mục nát hết rồi. "
Thiếu nữ gương mặt xinh đẹp như tiên, cơ thể đầy đặn, vóc dáng ngạo thân, mặc bộ giáp trắng họa tiết rồng bay phượng múa đáp lời: " Đúng thế. Ông không cần quá lo lắng, theo như cháu dự đoán thì việc xảy ra ngoài kế hoạch ban đầu sẽ gần như không tồn tại. "
Nhìn con vật nhỏ bé đi xa, cậu bắt đầu tập trung nhìn cảnh vật qua đôi mắt nhỏ bé ấy.
" Chúng ta sắp đến nơi rồi, ông với dì hãy chuẩn bị tinh thần. Kế tiếp chờ đợi sẽ là những trận ác chiến. "
Định kiểm tra xung quanh một ít, cậu liền nhận ra sự bất thường. Xung quanh đang có một trường năng lượng kì lạ phát tán.
Ở một nơi cách đó khá xa, một đội quân lớn đang hì hục di chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến cổng, ba người gồm một thống lĩnh và hai đại đội trưởng cùng nhảy xuống thú cưỡi, vội vàng đi vào trong.
Sau khi thành công, con vật đi vào bên trong. Khung cảnh rất đỗi bình thường, nhìn một lúc, cậu đi sang bên phải, nơi nguồn gốc của trường năng lượng mới kì lạ này.
Chương 47: Quán Thánh Hành
Có tín hiệu cho phép, cả đoàn với tiến lại gần doanh trại.
Một lát, bên kia cũng đáp lại bằng một quả pháo.
Một vị tướng trẻ bên cạnh vội chen vào nói: " Haiz..nhìn thống lĩnh không trầy xước gì xuất hiện ở đây. Chắc chắc đã chiến thắng thống lĩnh bên phe địch rồi, mà không kể còn thắng áp đảo. "
" Trường năng lượng phát ra từ đây. Có lên vào xem không nhỉ. "
Hắn không quên nịnh bợ: " Đúng là thủ lĩnh sức mạnh vô song.."
" Ngô Tụ đội trưởng, bên anh chiến tích như nào. " Một tên đi bên trái cười nói.
Hồ Ba Đình hướng ánh mắt khó chịu sang, vị tướng trẻ vội vàng rụt đầu lại.
Sau một lúc vò đầu, cậu quyết định cho con vật xông vào xem thử.
Quán Thánh Hành nghe thế cũng gật đầu, bỏ đi nỗi muộn phiền. Cùng lúc quay sang cô cháu gái dò hỏi.
Sơn Mai cũng suy ngẫm rồi nói: " Tiếc là thứ như thế, việc gặp được là vô cùng khó khăn. "
Tướng lĩnh nghi hoặc nhìn sang Hồ Ba Đình.
" Nếu còn thứ kẹo đó nữa. Có lẽ sẽ cải thiện được tình trạng này. " (đọc tại Qidian-VP.com)
........
Tiến đến nửa tuần sau. Cuối cũng cả đoàn cũng thấy được đội ngũ chính. Hai đại đội trưởng rút từ trong ngực ra hai quả pháo bắn lên trời.
" Thu xếp tất cả, rồi..... toàn quân rút lui về Sơn La. "
Một hồi đã xong. Chỉ thấy vẻ mặt đại đội trưởng trầm ngâm, rồi gật đầu. Tiếp đó, mọi người lại di chuyển trong im lặng.
Tên tướng già bên cạnh nhờ đó nói tiếp.
Nó đưa nhẹ đầu xuống như gật đầu rồi nhanh chóng bò xuống giường.
.......
Hai người nghe thế, ngay lập tức khiêm tốn. Cả ba theo đó tiến tới đuổi kịp ba người phía trước.
Trước thái độ giận dữ của Hồ Ba Đình, vị tướng trẻ cắn răng chịu đựng, nắm tay lại nói: " Thuộc hạ nghe rõ. " rồi quay người đi.
Quán Thánh Hành nói chuyện với Sơn Mai đầy vẻ cảm thán.
Rồi quay sang, nhìn về hướng đạo quân Hồng Kị rút lụi nhẩm bẩm.
.............
Cậu ngồi lên, quyết định thám thính một phen.
" Haiz. Cuộc sống này thật dễ chịu làm sao. Tuy lắm lúc cần luồn cúi một ít. Để xem nào, ừm trường năng lượng này. "
Nhất lên tiếng: " Suỵt, im cái miệng lại. Bên trên nghĩ gì thì là việc bên trên. Chúng ta bên dưới thì cứ nghe theo. Dù sao cũng không bắt chúng ta chịu c·hết. Ngươi thấy không, ba đội mồi nhử lần đi này, thiệt hại quá quá nhỏ. "
Thấy Hồ Ba Đình xuất hiện. Một số tướng lĩnh bên cạnh tiến lên chào hỏi.
" Đội trưởng, bên trên nghĩ gì mà lại rút quân nhỉ. Thuộc hạ thấy chỉ cần chút viện quân là dễ dàng áp đảo đối phương. Lúc đó.. " Một tên lính nhỏ giọng nói, nhưng giữa chừng bị vị bên cạnh cắt ngang.
Nhóm nhỏ gồm năm người, ai lấy cũng toát ra khí thế mạnh mẽ. Thấy có người đến liền dừng cuộc nói chuyện nhìn sang. Nhưng nhận ra điều gì, hai người trong đó cho con vật dưới chân đi chậm lại.
Một trong ba người, bên hông treo đao quay sang nhìn cậu. Mở miệng hỏi: " Ngô Tụ cũng đến lượt đệ báo cáo chiến quả. "
Chỉ cách ít phút, đứng trước một căn lều lớn. Cậu phân vân.
Nhất quay sang đáp lời, giọng điệu chán nản: " Haiz, chiến tích gì. Còn sống hết là vui rồi. Chỉ hai vị đây mới chiến tích đầy người. Để cho Ngô Tụ đây cảm thấy hổ thẹn"
Từ bên người cậu một con vật nhỏ bé xuất hiện từ hư không. Nó bắt đầu mở đôi mắt nhỏ ra, hai con mắt liếc nhìn xung quanh. Nó nhìn về phía cậu, cậu nhìn lại. Cả hai tâm ý tương thông.
" Vẫn ở cảnh giới Huyết Hoàn bậc nhất. "
Ở đầu đội quân, ba người đi đầu đang thảo luận với nhau.
Sơn Mai bên cạnh cũng biểu cảm đầy cảm thán.
" Ừm, ta sẽ bảo lính đi dựng trại để chuẩn bị việc ..... " Tên tướng già nói ra, rồi như nhận ra điều gì vội quay lại hỏi.
Tiếp đó thúc con vật dưới chân, tăng tốc tiến lên nhóm nhỏ phía trước.
Khi đi được nửa chừng. Cậu để con vật dừng lại, bắt đầu cảm nhận xung quanh. Quả không sai, gần đây lại có một trường năng lượng khác, kích cỡ nhỏ hơn nhiều. Cậu ngay lập tức chỉ huy con vật lần theo trường năng lượng mới này.
Nhất vẻ mặt trịnh trọng khai báo chiến quả với hai vị đại đội trưởng.
" Lão Đình, bên ông sao rồi. "
Nhất gật đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.