Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Quyển 1

Unknown

Chương 7: Tìm hiểu.

Chương 7: Tìm hiểu.


Ông Tư gật gật đầu, rồi nói: " Nhưng trước đó ta có một điều kiện."

Sau đó ông giơ bàn tay phải lên rồi gấp một ngón lại quơ quơ trước mặt cậu.

" Biết đây là gì không?."

Cậu trả lời:" Là bốn ngón tay."

Ông gật gật đầu:"Đúng." Rồi ông mỉm cười nhìn cậu. "Ta lấy bốn phần mười."

Nghe câu trả lời của ông, mà cậu chỉ cười trừ:" Hahahah. Ông cứ đùa cháu. Tình ông cháu ta bền chặt coi nhau như ông cháu ruột thịt. Chắc cháu nghe nhầm. Ông nói lại lời ban nãy cho cháu với không cháu sợ hiểu nhầm ý ông. Vậy lại không tốt."

Ông vẫn mỉm cười tươi rồi giơ tay trái lên chỉ vào bàn tay phải bốn ngón rồi chỉ ông rồi chỉ về cậu giọng nói nhẹ nhàng như ông tiên mà nội dung như ác quỷ: " Haiz. Cháu mới trẻ mà tai đã yếu vậy sao. Thôi thôi ông nói lại cho. Đây đây thấy không bốn ngón tay."

" Ông lấy bốn cháu lấy sáu."×3. Để chắc ông còn nói lại tận ba lần.

Cậu nghe lời ông mà lòng đau như cắt.: " Ông gì mà tàn ác thế. Tình ông cháu quen biết lâu ngày. Vậy mà ông lỡ nào ra tay ăn nhiều vậy. Ông lễ tình ông cháu ta quen biết. Cháu chia 7:3 được không. Ông ba cháu bảy. Vừa hợp lý lại không mất tình cảm "

Ông chỉ cười cười vừa lắc đầu ngao ngán.: " Ta đây ăn vậy là ít rồi đó. Ông không nể tình cháu là phải chia 5:5. Lấy cháu 4:6 là tốt lắm rồi. Mà cháu nhờ người khác cũng khó, mà chưa chắc đã uy tín với ăn ít như ông. Chưa kể lên lòng tham mà đánh g·i·ế·t nhau ông cũng nhìn thấy nhiều.

Vậy đồng ý không. Cháu nhờ ông bán. Ông cháu mình chia 4:6. Không đồng ý cháu sang người khác mà nhờ." Nói xong ông xua tay như đuổi khách.

Thấy vậy. Cậu chần chừ một lúc rồi quyết định: " Cháu đồng ý. Dù sao cũng là ông giúp cháu rất nhiều. Sẽ chỉ đang giúp đỡ cháu mà thôi. Cháu nghe ông. Mà dăm ba phiến lẻ sao quý bằng tình ông cháu ta"

"À. Tiện thể cháu thắc mắc. Giá cả con cá này chắc cao như vậy không thể chỉ là do hiếm, chắc phải có lý do khác đúng không ông."

Ông Tư vuốt vuốt bộ râu. Cười mắng: " Cháu cũng nhiều lúc chịu động não đấy.

Đúng như cháu đoán. Cá đắt tiền không chỉ vì nó hiếm hoi mà còn do một nguyên nhân. Một ít đó chính là cá này bên trong chất thịt ngon hảo hạng. Lớp vảy cứng cáp, đẹp và rất đáng giá khi giao dịch với bên ngoài.

Nguyên nhân lớn nhất là chúng ta phát hiện cá này có giá trị nhất là công hiệu làm cho cơ thể như hồi xuân. Nên giá nó mới bị đẩy lên cao."

Cậu nghe say xưa, gật gật đầu biểu thị đã hiểu. Thì bỗng nghe câu cuối có tật giật mình. Mồi hôi ra như mưa trong lòng nghĩ thầm.

' Có khi nào là do năng lượng tồn tại trong con cá có công dụng như hồi xuân. Giờ mình hút hết nó đi thì bằng với việc nó ngoài thịt ngon, giáp cứng thì là như con cá bình thường rồi. Lỡ may bán đi mà bị phát hiện. Chắc mình bị đánh c·h·ế·t mất.'Càng nghĩ cậu càng lạnh cả sống lưng.

Được một lúc một giọng nói vang lên bên cạnh cậu làm cậu giật cả mình.

Quay sang, ông đang nhìn cậu với ánh mắt hoài nghi.

" Sao cháu đơ ra thế. Người còn toát mồ hôi nhiều nữa. Bị bệnh à. Nếu bị bệnh cứ về nhà mà nghỉ đi. Việc xử lí con cá này cứ giao cho lão già này."

Cậu chỉ biết ngượng cười. Chỉ chỉ vào con cá.

" Ông ơi hay cháu xin rút lại được không ạ. "

" Không. Rút lại làm gì. Lại tiếc vài phiến à. Gì mà keo kiệt thế cháu. Phải biết nghĩ xa chứ."

Hai ông cháu cãi nhau một lúc. Ông nhịn không nổi nữa nói với cậu: " Cá này nhất quyết phải bán. Vì để lâu sẽ hư mất. Rất phí phạm. Bây giờ cháu cứ nói đi muốn như nào mới chịu bán."

Cậu cũng thở dài một hơi: " Ông nói trước có phải nhanh không. Làm hai ông cháu cãi nhau đến nỗi sắp đêm rồi.

Rất dễ cháu muốn ông bán với giá khi loại bỏ khả năng hồi xuân của con cá. Và nói là nó không còn khả năng đó nữa. Chỉ có vậy thôi."

Ông mới ngạc nhiên hỏi: " Thật sự. Cháu muốn bán như thế. Làm vậy giá giảm mạnh lắm tầm bán được hai phiến vàng là cao nhất rồi. Cháu suy nghĩ lại đi."

" Cháu quyết định rồi bán giá đó đi. Ông đừng tiếc, tất cả điều có nguyên do cả. Vì tốt cho cả ông và cháu." Cậu nhanh chóng đáp lại lời ông. Sợ muộn là ông thay đổi, tương lai hai ông cháu chắc đắp chiếu.

Ông ngẫm nghĩ. Đập tay lên vai cậu: " Coi như ta tin ở cháu. Dù không biết sao cháu chọn như thế. Thôi thôi thời gian cũng muộn rồi. Cháu mau về đi. Lúc nào ta giải quyết xong mà sớm sẽ nhờ người qua đưa phiến cho cháu." Rồi ông phẩy tay đuổi cậu ra ngoài cửa.

Trước khi đóng cửa. Ông ghé ra kêu gọi cậu :

" Chúc cháu sang năm có thể sống khỏe mạnh." Rồi nhanh chóng đóng cửa quầy lại.

Như hiểu ý câu nói. Cậu cũng cúi đầu tạm biệt ông. Rồi tiến thẳng về nhà.

Hai mươi phút sau----

" Cuối cùng cũng về nhà". Cậu mở cửa ra tiến vào phòng.

Tiến vào trong nhà trước tiên cậu thu dọn dụng cụ câu cá. Xong đi tắm. Rồi ăn bữa tối.

Xong khi ăn uống dọn dẹp xong. Thì trời cũng vào đêm.

Cậu ngồi trên chiếc giường. Nhìn vào tay phải của mình. Trên đó hiện nay hiển thị [ 349 năm 9 tháng 29 ngày 30 phút 5 giây ]. Nghĩ thầm: ' Thật sự là thời gian giảm đi rồi. '

Rồi cậu lại tập trung lại tinh thần nhớ lại truyền thừa lúc sáng.

Được một lúc cậu thở hắt ra như hiểu được gì rồi.

" Hóa ra là như thế." Trong nội dung thứ hai. Đề cập đến con đường tu luyện của chủng tộc của cậu.

Nói cho tóm tắt. Chủng tộc cậu chỉ cần hấp thu năng lượng để mạnh lên. Và không có giới hạn trong tăng lên mỗi cấp. Bắt đầu từ cấp 0 đến vô cùng.

Ở đây mỗi một cấp phát triển được chia thành 10 tần. Ví như từ cấp 0 đến cấp 1 cậu cần hấp thu đủ lượng năng lượng cho mỗi tần. Tất nhiên mỗi cấp càng cao thì tần càng to và cần năng lượng vừa nhiều vừa thuần túy hơn trước nên càng khó lấp đầy.

Được cái lấy lượng bù chất cũng được chỉ là rất tốn kém.

Muốn xem mình trữ lượng được bao nhiêu chỉ cần đẩy năng lượng lên mắt rồi nhìn là thấy. Thường mỗi 10 tần sẽ bắt đầu trữ từ chân lên đầu. Qua một tần thì trên mu bàn tay sẽ cụ hiện một vòng tròn. Như tích được 8 tần thì trên mu bàn tay sẽ có 8 vòng tròn. Xếp theo kiểu vòng tròn sau bọc vòng tròn trước.

Nhưng cái đặc biệt là mỗi khi đủ 10 tần sẽ tự động thăng lên cấp cao hơn. Trên tâm của vòng tròn sẽ xuất hiện một con mắt. Lúc đó cậu sẽ bắt buộc phải trải qua [Không gian trùng điệp]. Nơi nhân quả giăng lưới bắt những chủng tộc được trời ưu ái như chủng tộc của cậu. Nó phải gọi là vô cùng nguy hiểm c·h·ế·t coi như dịch chuyển sang thế giới khác luôn.

Không chỉ thế. Thời gian của [ Dãy đếm ] trong đó vẫn hoạt động. Hết là toang. Mà nếu qua được sẽ chẳng có hồi báo gì.

Đọc xong mà muốn nản.

Còn với nội dung thứ ba. Là đề cập tới cách vận dụng và điều khiển năng lượng dự trữ.

Đã dự trữ là phải có thể dùng. Để dùng cậu chỉ cần đọc một câu chú cấm với vai trò như vòi của một cái thùng chứa. Cơ thể cậu là thùng chứa đó và khi đọc lên chú cấm ấy. Cậu có thể điều khiển van đóng mở và cả lượng năng lượng khi dùng. Từ đó sử dụng cho hợp lý.

Năng lượng dự trữ đã được [ Lọc ] và trở về nguồn năng lượng nguyên trạng độc lập của chủng tộc của cậu.

Nên năng lượng này khác với tính chất của năng lượng ban đầu. Và mang đặc tính có thể biến thành bất cứ thứ gì theo suy nghĩ của cậu. Và độ chân thật hay cứng cáp v.v...Điều dựa trên mức cấp độ của cậu đạt được.

Ví như giờ cậu cấp 0 lên chắc biến ra cũng được mọi thứ nhưng chỉ ở mức ảo. Kiểu dọa người chứ chẳng tác động được gì. Phải ít nhất vào cấp 1 mới hóa hư thành thật.

Nhưng vậy là quá tuyệt rồi.

Còn với nội dung bốn. Dạy cho cậu những lưu ý trong tu luyện.

Như những thứ năng lượng cậu cảm nhận được to bên ngoài chưa chắc hút vào bên trong cơ thể cậu đã chuyển thành nguyên vẹn to lớn như năng lượng ban đầu. Mà sẽ bị thất thoát trong quá trình

[ Lọc ] để thành năng lượng độc lập của chủng tộc cậu.

Chương 7: Tìm hiểu.