Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Quyển 1

Unknown

Chương 9: Tất Tất

Chương 9: Tất Tất


Phía sau cậu vang lên tiếng ba người: " Nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt. Chúc cháu thành công."

Cậu chỉ đưa tay phẩy phẩy như tạm biệt. Rồi đi từng bước chân tiến về phía trước.

Đi được một đoạn xa xa. Cậu quay lại nhìn thôn lần cuối rồi thì thầm: " Tạm biệt."

Đi tiếp được một đoạn, cậu móc từ trong chiếc túi mới mua một cái vật tròn bằng bàn tay bên trong trung tâm là một chiếc kim màu đỏ. Xung quang có bốn kí hiệu chỉ hướng gồm: [ O- hướng Đông. C-hướng Tây. U-hướng Nam.

T- hướng Bắc].

Cái vòng tròn trên tay này của cậu rất đắt và hiếm. Cậu phải bỏ hơn 2/3 số phiến kiếm được do làm việc miệt mài cả tháng trời cùng tiền bán cá quý giá 1 phiến bạc mới may mắn mua được. Vật này được gọi là "Đồ Chỉ" với chức năng là hỗ trợ cho những người bị mất phương hướng có thể định vị đúng hướng. Vật này cậu nghe được xuất xứ từ bên ngoài. Từ đó cậu mới thấy đúng thật là công nghệ bên ngoài tiên tiến hơn thôn cậu thiệt.

Cậu cầm lên đưa mọi phía loay hoay một lúc. Rồi khi kim đỏ xoay về hướng có ghi chữ O. Cậu gật đầu như hài lòng rồi thẳng tiến về phía trước.

Chọn phía này không phải chọn đại. Mà có chủ đích. Vì cậu có mua một cái bản đồ vẽ vùng đất bị bao quanh bởi rừng cây bí ẩn. Cậu mới nhận ra vùng đất bị bao quanh to lớn hơn cậu nghĩ nhiều. Thôn cậu nằm ở gần trung tâm.

Dựa theo bản đồ, phía O này ít bị khám phá do địa hình hiểm trở. Nên cậu quyết định vừa tìm kiếm mở mang học tập vừa rèn luyện luôn. Lý do nữa theo cậu vùng đó có lẽ sẽ có nhiều tài nguyên hay vật chứa năng lượng thì sao. Vì ít ai khám phá thì tỉ lệ nơi đó còn nguyên trạng thái ban đầu là rất cao. Từ ý nghĩ đó nên cậu bỏ qua những hướng C,U,T đã bị khám phá nhiều hơn mà chọn hướng O này.

Vừa đi cậu vừa lấy tấm bản đồ ra xem xét lại. Tất nhiên là luôn trong tâm lí cảnh giác xung quanh. Vì bắt đầu từ đây là vùng có rừng rậm cây cối. Nơi ẩn hiện những loài thú dữ luôn chằm chằm nuốt chửng những người như cậu. Lúc nào có động tĩnh lạ là cậu sẽ rút thanh đao bên hông ra cho thứ dọa cậu biết mùi lợi hại.

Theo bản đồ nếu tập trung đi đường là còn cách 3-4 ngày lộ trình nữa là đến nơi vùng chưa khám phá của hướng O này.

Và đường cũng khá bằng phẳng không có nhiều cây cối rậm rạp cho lắm. Lên cậu cứ thoải mái đi thôi. Mong chặn đường phía trước sẽ có nhiều thu hoạch.

2 ngày sau------

Trong rừng xuất hiện hình bóng của một cậu thiếu niên và kèm theo là tiếng nói tràn ngập niềm vui.

" Mệt mỏi thiệt. Được cái có lộc ăn rồi". Cậu thiếu niên với bộ quần áo bẩn, xộc xệch đang nắm một con thỏ với nụ cười tươi. Dưới chân cậu có một chiếc bẫy được làm khá đơn sơ.

Xoa bớt đi bùn trên mặt, mới hiện ra khuôn mặt quen thuộc. Hóa ra cậu thiếu niên ấy là Nhất vừa rời thôn bắt đầu chuyến đi của mình.

Cậu nhìn lên những tán lá cây thì thầm: " Mới hai ngày rời thôn mà cảm giác cứ như hai năm vậy "

Cậu mới nghĩ lại chuyến đi hai ngày này thật kích thích. Cậu được gặp nhiều loài động vật mà cậu chỉ gặp trong sách. Hay những loài thực vật. Còn có những cuộc nghỉ ngơi tại thiên nhiên. Khiến tâm hồn cậu như thanh thản, trưởng thành hơn. Khiến cậu chìm đắm trong thế giới mới này. Chưa bao giờ cậu cảm thấy như thật sự sống, như bây giờ.

Nhờ đã có kiến thức trước mà cậu đọc ở nhà ông Đà. Mà chỉ trong hai ngày này cậu đã học nhuần nhuyễn cách săn bắn.

Như con thỏ cậu vừa bắt là thành quả mà cậu đạt được nhờ chế tạo được bẫy. Tuy còn khá đơn sơ. Nhưng đó cũng là một tín hiệu của sự tiến bộ rất đáng giá ăn mừng. Nên cậu quyết định hôm nay ăn bữa thỏ nướng để ăn mừng.

Được một lúc thu dọn xong một vùng đất trống. Nhất bắt tay ngay vào công việc chế biến.

Những công đoạn được xử lý nhuần nhuyễn. Chứng tỏ khả năng nấu nướng bậc thầy của cậu. Trong chưa đến ba mươi giây con thỏ đã được làm sạch sẽ.

Cậu bỏ thêm chút thời gian làm đồ tẩm. Rồi bôi lên toàn bộ cơ thể con thỏ. Giờ đây nhìn lại con thỏ như thay đổi hẳn, trở lên quyến rũ hơn. Khiến ai nhìn vào cũng thèm với lớp da được nhuộm màu gia vị óng ả.

Cậu dùng một cành cây tươi xiên qua con thỏ. Rồi nhanh chóng để vào trung tâm đống củi đang cháy hừng hực mà cậu chuẩn bị từ trước.

Xong xuôi. Cậu lau sạch đôi tay. Ngồi xuống nhìn con thỏ nướng với vẻ thỏa mãn.

Trong thời gian chờ đợt thỏ chín. Nhất loay hoay lục lọi lấy trong ba lô ra tấm bản đồ. Cùng với chiếc đồ chỉ. Theo như cậu quan sát thì từ nơi cậu đến địa điểm được chỉ định còn cách khá xa chắc khoảng ba ngày. Chắc do cậu vừa đi vừa bắt thú, hái thảo dược lên cước trình bị chậm lại hơn so với dự đoán.

Thu dọn đồ đạc lại cậu tính thầm." Cứ kiểu này chắc mất một tuần với đến nơi mất. Từ bây giờ phải tập trung đi thôi không thể bị sao nhãn nữa.

Nhưng như vậy lại hết cảm giác được khám phá học hỏi thú vị". Cậu ôm đầu và nghĩ ngợi, " Thôi hi sinh vì nghĩa lớn vậy. Từ giờ quyết định đi đến địa điểm đã chọn nhanh nhất."

Vừa quyết định được hành trình kế tiếp hoàn thành. Thì từ bếp củi truyền ra mùi thơm phức. Biết đã chín cậu nhanh thu xếp đồ trên tay sang một bên, rồi nhanh chóng cầm lấy cây gậy xiên qua con thỏ từ trước mà nhấc ra khỏi đống củi.

Nhìn mà cậu chảy cả nước miếng. Con thỏ giờ phủ thêm màu nâu vàng của nấu chín kết hợp cùng với mùi hương thơm phức. Cứ tranh nhau trực chỉ công lược giác quan của cậu.

Vì đang đói lên cậu gặm ăn luôn mặc dù đang nóng.

Ăn miếng đầu tiên xong mới thấy mĩ vị nhường nào. Thơm từ thịt, béo ngậy tuyệt đối. Nhanh lập tức cậu bật chế độ càn quét. Chỉ trong vài phút con thỏ to bàn cái bắp chân của cậu đã nằm gọn trong bụng.

Xong khi ăn xong lo nê. Cậu ven lại chút đống lửa đề phòng lửa cháy ra ngoài. Rồi vác đồ đạt vào

" Ca Bô ". Cái này giống cái nhà tạm. Chỉ là bản nhỏ hơn rất nhiều nhưng được cái rất bền chống va đập, cháy...Cái này cậu cũng mua từ thôn. Từ lần nhìn đầu tiên là cậu đã biết sản phẩm này từ bên ngoài rồi.

Thấy cần thiết để làm nơi trú mưa, nắng, cũng là nơi nghĩ ngơi an toàn lên cậu mua luôn. Cái này cũng tiêu tốn hết số phiến của cậu tích góp.

Vào trong cậu sắp xếp xong đồ đạc. Kiểm tra an toàn xong xuôi. Rồi cậu nằm ngửa ra mà ngủ luôn. Dù sao lúc cậu bắt được con thỏ cũng về đêm rồi.

Từ lúc trời vừa hé lộ tia sáng đầu tiên. Cậu đã tỉnh sớm tỉnh dậy. Cậu vẫn cảm thấy bụng đang còn khá lo lên bỏ bữa sáng mà tập trung dọn dẹp đồ đạc xong cả là lên đường luôn. Chuẩn bị xong cậu bước tiếp về phía trước vừa đi cậu vừa ngâm nga câu hát.

Ba ngày sau-------

Xoa xoa mồ hôi trên trán. Nhất nhìn về cảnh quan phía trước.

Công nhận đúng là nơi ít người dám khám phá có khác. Ngay từ ban đầu đã có một dãy núi to chà bá chặn con đường phía trước rồi.

Tính ra đến đây được cũng mệt mỏi với nguy hiểm nữa. Khi trong ba ngày kế tiếp cậu đã phải trèo đèo lội suối. Mà không chỉ địa hình mà khí hậu cũng ẩm ước cùng nhiều động vật hung dữ nữa. Cậu đã phải đụng độ với hai lần suýt phải sử dụng sức mạnh. Khi gặp gỡ hai con

" Hổ Mu Ba ". Giống hổ được xem như chúa tể của rừng với những đòn tấn công nhanh nhẹn trí mạng cùng lực phá hoại kinh hoàng. Khi dễ dàng vồ nát thân cây.

May cậu lợi dụng địa hình mới trốn thoát được. Từ đó mới thấy động vật nơi đây không có sức mạnh siêu phàm đã mạnh như này. Thì động vật có sức mạnh siêu phàm sẽ mạnh như nào.

Điều đó càng làm cậu sục sôi, cũng cố thêm lòng quyết tâm trở lên mạnh mẽ hơn của mình.

Chương 9: Tất Tất