Bá Vương Nam Long
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Tam S·ú·c· ·V·ậ·t.
Vừa thét, Long vừa lao về trước như c·h·ó điên. Đối phương thấy vậy nhếch mép, thể loại điên này, gã không phải lần đầu gặp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Những con chuột” vừa muốn bỏ đi, quay đầu nhìn lại.
Chiếc balo rất nhanh bị xé toạc ra.
Cú đá mạnh va vào như đá tảng làm cho Long ngã xuống đất, tầm nhìn phía trước cũng dần mơ hồ đi.
Cú cắn mạnh làm cho chân của đối phương lõm máu, đau đớn hét lên rồi ngã xuống đất.
Chạy chỉ được hơn mười giây, những cánh tay như thây ma đã làm cho Long ngã quật xuống đất.
“Làm ơn, hãy để lại tấm ảnh đó cho tôi.” Long hét lớn, gân đỏ ở cổ họng gồng lên. Nhưng đó chỉ là liều thuốc kích thêm màn tranh giành, cắn xé.
“Đây là đâu?” Long cố gắng mở miệng, cơn đau lan rộng khắp thân thể khiến cho hắn ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.
“Tôi là Gà Què, đây là Bò Thối.”
Màn xô xát diễn ra giữa hàng chục người… tiền tài, quần áo, ngay cả điện thoại, quần áo trên người của Long cũng bị giành giật, xé nát.
Để sinh tồn được giữa thế giới này, gã cũng đã chiến đấu rất nhiều lần, và cái đầu bị đổ nước sôi của gã chính là minh chứng lớn nhất.
“Tất cả chúng mày không nhận ra tao sao?”
“Tại sao mày lại đưa thằng khốn này về đây? Lo sợ cơm ăn bị dư à!!!”
…
“Mày khá lắm, nhưng mày nghĩ nó không có đồng bọn sao!” Tên vừa đá Long cười nhếch mép. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa chạy, Long phải cố gắng thoát khỏi những cánh tay đang cố giữ hắn lại. Nhưng sức người có hạn, đặc biệt là ở một kẻ có thể hình yếu đuối như hắn.
“Này không phải tao? Là chủ ý của anh Gà Què.”
“Mày bảo tao sao thằng nhóc thối!” Một thiếu niên đầu lỏm chỏm tóc với những vết bỏng trên đầu, giận dữ quát, gã cũng chính là người đã xé tấm ảnh của Long.
Nhưng nơi đây là khu ổ chuột, từ cách xây dựng lộn xộn, ngổn ngang, nơi đây còn không thiếu “chuột”. Theo động tĩnh lớn, hàng chục người bắt đầu tràn ra, biến cảnh tượng trước mắt như đàn chuột trăm con đang bị hấp dẫn bởi miếng bánh phomat thơm ngon mà trăm năm mới xuất hiện một lần.
“Thằng c·h·ó, mày thích cắn nữa không? Cắn nữa đi, cắn nữa…”
Khi Long vừa lao tới gần, đối phương dùng một tay đấm ngang, mạnh vào đầu của Long làm cho Long trẹo một bên xuống đất.
Bức ảnh của mẹ Long bị một tên chụp lấy, gã đã liếc nhìn, rồi chán ghét xé nó ra làm hai. Màn tranh giành cũng nhanh chóng kết thúc với những chiến lợi phẩm được phân chia.
Cảnh tượng khiến cho Long như thể phát điên, mắt của hắn dán vào một thứ bên trong, hướng đến tấm ảnh rõ nét, đẹp nhất của mẹ hắn mà hắn mang theo trên người.
Ngã sắp mặt, điều đầu tiên mà Long làm là ôm chặt cái balo, tất cả tài sản của hắn lúc này.
Nhìn mà xem! Ánh mắt của tất cả những người ở đây đều như những con sói đói, khát, muốn nhai tươi, nuốt sống hắn.
“Đuổi theo…”
Sau khi miếng phomat bị cắn hết, những con chuột cũng rời đi, muốn về ổ. Nhưng vẫn còn vài con ở lại xem còn mảnh vụn gì sót lại hay không.
Bị Thừa Ca bỏ rơi giữa “khu ổ chuột” Long hoàn toàn không biết làm thế nào trước tình hình này.
“Thằng c·h·ó, cút.”
Hắn không cảm thấy đau nữa! Chỉ cảm thấy đang có sức nóng khổng lồ chảy dọc khắp cơ thể. Mà tia lửa tạo nên nguồn nhiệt đấy đang nằm trên đôi mắt của Long.
Long xách hai chân lên, thục mạng chạy đi về phía sau.
Thành lơ mơ tỉnh dậy, nghe được đoạn hội thoại của những người xa lạ. Hắn cố gắng mở mắt nhìn xung quanh. Nơi đây là một căn phòng nhỏ được xây dựng nên chỉ bằng những miếng tôn, nhựa vụn chắp vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh, chúng ta không thể mang thêm một tên phế vật đâu.”
Những tên khác ở xung quanh như bắt được trò hay, vây lại thành vòng tròn cổ vũ cho cuộc chiến. Các camera trên cao, cũng bắt đầu xoay vào cuộc chiến.
Đang hứng đánh, gã đột nhiên cảm nhận được “cái gì đó vừa bể nát” cơn đau nhói tận cùng truyền lên đến tận óc làm cho gã ngã gục, sùi bọt mép.
Chương 3: Tam S·ú·c· ·V·ậ·t.
“Trả ảnh cho tao… trả ảnh cho tao… TRẢ ẢNH CHO TAO.” Long ngửa mặt lên trời thét lớn, mắt trợn trắng, máu từ môi tóe ra.
Long nhìn người đang nói trước mặt, đối phương là một người đàn ông già xụ, tóc dài, trắng bạc xõa bừa, thân hình nhỏ nhắn với chân phải què, cái mỏ nhọn, giống như một con gà già vậy.
“Còn tôi là Heo Đốm. Chúng tôi là người đã cứu cậu, nói đi! Cậu còn giấu tiền hay tài sản ở đâu không.”
“Mày chỉ có vậy…” Nhưng chưa hết câu, gã đã nhìn thấy mắt của Long đang trợn ngược lên. Long vậy mà không gục xuống sau khi ăn trọn cú đấm đấy. Hắn lao lên như mảnh thú, đối phương lập tức nện cùi chỏ vào đỉnh đầu làm cho Long đập mặt xuống đất.
Tất cả vô thức nhìn theo cánh tay của Long, nhưng chắc chắn là không có gì.
Một tên khác đi đến, cầm trên tay tấm ảnh bị xé đôi của mẹ Long khi nãy. Tên đá Long nhận lấy tấm ảnh, cười khinh, sau đó xé nát tấm ảnh thành từng mảnh nhỏ, vụn vỡ, bỏ rơi lên đầu Long.
Khi trước còn ở quê nhà, không ít lần Long phải đánh nhau vì miếng ăn. Nhưng chưa bao giờ hắn cảm nhận được những cú đánh kinh khủng thế này. Bởi vì ở thế giới cắn xé này, không ai sợ hắn c·h·ế·t! (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỗng chốc Long chống một tay xuống đất, cố gắng đứng dậy, cơn đau từ vết sưng, bầm khắp cơ thể hóa thành nguồn nhiệt lan ra khắp thân thể của hắn.
Long với khuôn mặt đầy máu, lao lên như hổ đói, đưa tay tung đấm. Nhưng đối phương đã kịp né đầu sang một bên, làm nắm đấm của Long rơi thẳng xuống đất.
Cũng ngay khi balo bị xé ra, những thứ bên trong trở thành nguồn cơn cho sự tranh giành của bầy chuột.
Tên đó lập tức đưa tay ôm cổ, quật ngược Long xuống đất, sau đó điên cuồng đấm thẳng vào mặt Long.
“Tỉnh rồi à… Khả năng phục hồi ấn tượng thật! Tôi cứ nghĩ cậu sẽ đến vài ngày mới tỉnh cơ.”
Cuộc gặp định mệnh này sẽ giúp đỡ Long như thế nào? Mời mọi người đón xem chương sau sẽ rõ.
“Khục… khục…” Long vừa ho khan ra máu, vừa đứng dậy, bước vài bước, đưa chân lên muốn triệt hạ thì đột nhiên một bàn chân xuất hiện đá thẳng vào đầu của hắn.
“Thằng c·h·ó kia, đứng lại!” Long thét lên với hận ý kinh khủng. Như thể hắn đã sẵn sàng g·i·ế·t người.
Câu nói của Long câu kéo dài được một chút thời gian, ngay khi thấy hiệu quả phát huy. Long nhìn về phía trước, chỉ tay: “Nhìn xem, đại ca của tao trở lại rồi?”
Long đưa mắt nhìn hai người còn lại, Bò Thối có thể hình to, khuôn mặt nhăn nhúm khó chịu, mà trên người đúng là bốc mùi như cái tên. Người còn lại Heo Đốm thì thể hình bình thường, nhưng cả người bị lang ben bao phủ tạo thành các đốm lớn.
“Tao phải đánh gãy chân thằng c·h·ó đó. Láo xược.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên kia khoái trí, đưa chân lên muống dậm mạnh đòn kết liễu để kết thúc trận đấu. Long gục mặt xuống đất, lao mình, đưa miệng tới, táp mạnh vào chân còn lại của gã.
“Này mày có ý gì? Đừng có vừa nói vừa liếc sang tao!”
Thế nhưng, đáng tiếc thay, chiếc balo cũng là thứ mà những kẻ ở đây thèm khát nhất. Những cánh tay thây ma vương lên, tiến tới balo. Long càng cố gắng bảo vệ, càng bị “ăn hành.” Những cú dậm chân mạnh, những cú đấm hết lực làm cho Long cảm nhận được cảm giác đau điếng người.
“Buông tay ra, đây là của tao.”
Long vừa dùng dùng đầu gối độn thẳng lên vào hạ bộ của gã.
Tim đập thình thịch, mồ hôi chảy ngược, Long mang theo tâm lý của một con nai vàng đang đối mặt trước cái c·h·ế·t. Miệng của hắn liên tục hỏi thăm tổ tiên của Thừa Ca, hả họng, vắt chân lên cổ chạy.
Tâm trí của Long bị hình ảnh đấy giằng xé cực độ dù cho bản thân đang mê man, hắn cố gắng ghi nhớ, khắc sâu lại hình ảnh của hai người, bản năng trong tâm trí thét lên: “Tao thề, tao sẽ g·i·ế·t c·h·ế·t tụi mày” trước khi hoàn toàn mất ý thức.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.