Sanctuary
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Lên kế hoạch tác chiến.
Henry định lại an ủi, nhưng việc mình đang là người lãnh nhiệm vụ nguy hiểm nhất, lại an ủi người không thể tham gia, có khi còn khiến họ tự trách nhiều hơn. Hắn từ bỏ ý định, để đấy biết đâu sẽ có người khác thay mình làm công tác tư tưởng cho Torsan.
Không gian lãng mạn giúp phát sinh những cảm xúc mãnh liệt. Ban đầu, nụ hôn chỉ là một sự khơi gợi nhẹ nhàng, nhưng rồi, hơi thở của cả hai hòa vào nhau, không khí giữa họ dần nóng lên. Sophia cảm nhận được nhịp tim của Henry đang dồn dập, không còn sự điềm tĩnh thường thấy.
"Hang động ngầm có thể cho con Dino Serpent bơi qua được thì chắc hẳn nó phải khá lớn, tôi sẽ xuống đó cùng anh để sử dụng phép ban phước cho anh, điều này sẽ giúp anh bắn người khiêu khích đi xa hơn, đảm bảo thoát khỏi phạm vi xoáy nước." Sophia tham gia chiến dịch
Cô không trả lời, chỉ đưa tay ôm lấy cổ hắn, kéo hắn xuống, như một lời chấp thuận.
Tiếng nước hồ khẽ vỗ vào bờ, nhịp điệu nhẹ nhàng như cùng hòa nhịp với chuyển động của hai người. Cơn gió mát rượi lướt qua, mang theo hương thơm thoang thoảng của đất và lá, nhưng không gì có thể xoa dịu được hơi nóng đang bùng cháy giữa họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đây chỉ là kế hoạch, nếu mọi việc xảy ra trơn tru thì khả năng em an toàn khá cao mà." Henry mỉm cười tự tin đáp, anh cũng là đang trấn an Sophia.
Henry đốt một đống lửa nhỏ, ánh lửa nhảy múa phản chiếu trong đôi mắt vàng như hổ phách của Sophia. Hắn ngồi duỗi chân trên bãi cỏ, còn cô thì nằm tựa đầu lên đùi hắn, hai người cùng chìm vào không gian yên bình này.
"Cùng một bầu trời, nhưng ở đây lại thấy nó rộng lớn, lung linh hơn rất nhiều nhỉ?" Sophia khẽ nói, giọng cô nhẹ bẫng như một làn gió.
"Nhiệm vụ này khó nhất ở việc đảm bảo an toàn cho người dụ con thuỷ quái, vì khả năng sẽ bị nó t·ấn c·ông trước khi đến được địa điểm được chỉ định. Dù có đến được đó, làm sao để người đó thoát ra được không bị xoáy nước cuốn đi chung với con Serpent đó cũng là vấn đề." Henry phân tích.
**********
Henry cúi xuống, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, hơi ấm từ lòng bàn tay hắn truyền đến khiến tim cô bất giác đập nhanh hơn.
"Còn anh thích em thế này…." Henry thì thầm nhẹ bên tai cô, giọng đầy ham muốn.
Sáng hôm sau, tầm 9h bản đồ đã được đưa đến. Jacobs triệu tập đội để lên kế hoạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Buổi họp kết thúc, tiểu đội tiếp tục đợi thêm một ngày. Trong bữa ăn chung, Torsan cúi mặt suốt buổi, cứ như cậu đang rất hổ thẹn vậy.
Buổi tối, cả ngôi làng sáng lên nhờ các viên đá phát quang, tạo nên một bầu không khí ấm áp và yên bình. Làng không lớn, chỉ cần ba mươi viên đá là đủ để chiếu sáng cả khu vực. Henry cùng Sophia thong thả bước dọc theo con đường rải sỏi, không khí đêm mát lạnh thoang thoảng hương cỏ cây. Họ tìm đến một bãi cỏ gần bờ hồ, nơi mặt nước phản chiếu bầu trời đầy sao như một tấm gương khổng lồ.
Sophia thở dốc, ánh mắt cô mơ màng khi đối diện với Henry. Đôi mắt hắn, sâu thẳm như vực xoáy, phản chiếu ánh lửa bập bùng cùng một thứ cảm xúc mãnh liệt không thể kìm nén.
"Chúng ta cần người dụ nó về miệng hang động ngầm, một người khác kích hoạt, đây là những nhân sự chủ chốt, vậy những người còn lại cần làm gì để hỗ trợ?" Lumos đặt ra câu hỏi.
Hắn giữ chặt lấy cô, một tay đỡ dưới đùi cô, tay còn lại vuốt ve từng tấc da thịt trên cơ thể cô, cảm nhận từng cơn run rẩy nhỏ nhặt của cô dưới lòng bàn tay hắn.
"Tôi sẽ là người khiêu khích." Henry xung phong.
Sophia bật cười khúc khích, "Không ngờ anh cũng biết cách lãng mạn tạo bất ngờ đấy. Vậy thử làm em mơ mộng xem nào!"
Hắn lập tức siết chặt vòng tay, ôm lấy cô như sợ cô sẽ tan biến mất. Đôi môi hắn lần nữa chiếm lấy môi cô, lần này không còn nhẹ nhàng nữa mà đầy chiếm hữu, sâu hun hút. Hơi thở cả hai đan xen, Sophia cảm thấy lồng ngực mình như bị thiêu đốt, một cơn run rẩy nhẹ lan khắp cơ thể.
"Anh có biết… chúng ta đang ở ngoài trời không?" Sophia thì thầm, giọng cô lạc đi trong hơi thở gấp gáp.
Chương 11: Lên kế hoạch tác chiến.
Hắn kéo cô đứng dậy, tay siết lấy eo cô, kéo sát vào người mình. Sophia cảm nhận một dòng nhiệt len lỏi qua lớp áo, lan tỏa nơi làn da được tay Henry chạm vào. Sophia không phản kháng, cô để mặc Henry dẫn dắt, cảm nhận bờ môi hắn phủ xuống mình, chiếm lấy cô một cách đầy khao khát.
"Vì sao lại là anh?" Sophia phản ứng ngay lập tức.
Mỗi lần hắn siết chặt vòng tay, ép cô sát vào thân cây hơn, cô lại run rẩy bấu chặt lấy hắn, hơi thở gấp gáp hòa cùng tiếng xào xạc của tán lá phía trên.
Sophia không còn đủ tỉnh táo để đáp lại. Cô chỉ có thể vùi mặt vào cổ hắn, bấu chặt lấy hắn hơn, cảm nhận từng chuyển động mạnh mẽ của hắn khiến cô như tan chảy, cả cơ thể như đang bồng bềnh.
Trời đêm lặng lẽ phủ lên vùng quê một tấm màn nhung đen huyền ảo, lấp lánh vô số ánh sao như những viên ngọc quý đính trên nền trời. Tiếng côn trùng rả rích hòa cùng cơn gió nhẹ thoảng qua những tán cây, mang theo mùi hương cỏ dại và hơi nước ẩm ướt từ mặt hồ gần đó.
"Cậu có tự tin đảm bảo an toàn trong hành động này không?”
"Em..." Sophia khẽ thì thầm, nhưng chưa kịp nói hết câu, Henry đã kéo cô lên ôm chặt cô vào lòng.
"Theo bản đồ thì hang động ngầm hướng Đông - Nam, sâu dưới mặt đất 50m. Dù có vật phẩm phép thuật bảo hộ và ma thuật để hoạt động dưới nước, nhưng độ sâu này vẫn khá khó khăn để chúng ta có thể làm gì đó dụ nó đi được." Jacobs nhận định.
Henry hiểu, ngẩng lên, chiếm lấy đôi môi cô lần nữa. Lần này, hắn không còn kiềm chế. Nụ hôn của hắn cuồng nhiệt, gấp gáp, đầy đam mê. Henry cúi xuống, đặt hai tay dưới đùi cô rồi nhấc bổng cô lên một cách dễ dàng.
Jacobs vẫn giữ im lặng trong suốt quá trình thảo luận vừa rồi, Sophia đưa mắt nhìn Jacobs với hy vọng đội trưởng sẽ có một phương pháp nào khác hiệu quả hơn hoặc một sự bổ sung giúp hành động an toàn hơn cho Henry. Im lặng một lúc, Jacobs quay sang nhìn Henry, hỏi:
Sophia nhăn mày, bĩu môi phụng phịu, "Anh gọi đây là trò chuyện lãng mạn á? Em còn tưởng anh sẽ nói rằng vì chúng ta đang yêu nên tất cả đều trở nên lung linh hơn. Sau đó anh sẽ chỉ cho em một vài chòm sao, kể về ý nghĩa của chúng, rồi dùng những lời đường mật nịnh em xinh đẹp hơn cả bầu trời đêm nữa cơ!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Con Dino Serpent này dù chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng nếu xét về sức mạnh, nó đã tiệm cận Rank 4, và chúng ta phải vận động dưới nước sẽ bị cản trở rất nhiều nên nhiệm vụ này đang có độ khó khá cao." Jacobs tiếp tục.
"Em muốn anh phân tích một cách logic hay cùng em trò chuyện lãng mạn về chủ đề này?" Hắn mỉm cười, khẽ đặt một nụ hôn lên tay cô.
"Vì anh là người phù hợp nhất," Henry mỉm cười tự tin. “Đội trưởng quá mạnh, phép airbolt dù có ban phước cũng không có khả năng đẩy anh ấy văng đủ xa. Melly và Torsan chưa đủ mạnh để khiêu khích và chống lại con thuỷ quái đó. Em, Daniel đã cố định các vị trí không thể thay thế rồi, Lumos thì không đủ linh hoạt, người nhận nhiệm vụ khiêu khích giờ chỉ có anh là thích hợp nhất"
"Hôm qua, ngoài bản đồ, tôi đã xin được một cuộn phép phép thuật tạo xoáy nước theo gợi ý của Sophia, chúng ta có thể đặt cuộn phép ở miệng hang động ngầm này, dụ con thuỷ quái lại gần thì kích hoạt xoáy nước cuốn nó qua hang động đó, kế hoạch đơn giản là thế." Jacobs ngập ngừng một tí.
Henry bật cười lớn, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch. "Anh tưởng anh đã làm em bất ngờ đúng như yêu cầu rồi chứ?"
Hắn kéo cô lùi dần về phía một gốc cây lớn, lưng cô áp vào thân cây, hơi thở hắn phả nhẹ lên cổ cô. Những nụ hôn từ cổ nhích dần xuống xương quai xanh rồi nhẹ nhàng trượt xuống từng chút từng chút một, hắn từ từ tận hưởng sự mềm mại khiến cô run rẩy.
"Có gì khó khăn trong kế hoạch này à, đội trưởng?" Daniel hỏi
Henry khẽ cười, thanh âm nhẹ nhàng, quyến rũ: "Vậy em có muốn anh dừng lại không?"
Cô hơi lùi lại, ánh mắt dao động. Một phần trong cô muốn chìm đắm vào khoảnh khắc này, nhưng một phần lại ngập ngừng. Henry nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, ánh mắt hắn không chỉ đơn thuần là khao khát mà còn có cả sự trân trọng, như thể hắn đang chờ đợi sự đồng ý từ cô.
Không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng phép thuật dày đặc và những công trình chằng chịt như trong thành phố, bầu trời ở đây rộng lớn và huyền diệu đến mức giống như một chiếc vòm to lớn bao trùm lấy họ. Vô số vì sao lấp lánh trải dài vô tận, từng chòm sao hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Em ghét anh…." Sophia cắn vào vai hắn.
Henry cười khẽ, cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán cô, sau đó trượt xuống môi. Nụ hôn của hắn nhẹ nhàng nhưng đầy chiếm hữu, như nâng niu hai cánh hoa mỏng manh.
Cũng không ngoài dự đoán, Jacobs chủ động nói riêng với Melly và Torsan; Henry nghĩ chắc bọn nhóc không sao nữa rồi, giờ đi an ủi cô gái ấy mới là việc nên làm.
"Kế hoạch này đúng là rất hay, nhưng không hề đảm bảo an toàn cho cậu. Chúng ta đợi thêm một ngày, tôi sẽ gửi yêu cầu đến Aerion để xin thêm một vài vật phẩm phép thuật hỗ trợ. Mai chúng ta sẽ bàn lại và bổ sung thêm một số chi tiết." Jacobs chốt lại.
"Tôi có một phép thuật Airbolt tạo xung lực t·ấn c·ông khá mạnh, ở trong nước, khi người khiêu khích đến vị trí chỉ định, chỉ cần con thuỷ quái đến, tôi sẽ bắn người người khiêu khích ra khỏi phạm vi bị xoáy nước ảnh hưởng, như thế sẽ giải quyết vấn đề khó khăn này." Daniel lên tiếng.
Trong không gian vắng lặng chỉ còn tiếng thở gấp gáp, tiếng tim đập dồn dập, và bầu trời sao vô tận lặng lẽ chứng kiến sự hòa quyện không thể tách rời giữa hai người.
"Hứ, ai bảo bất ngờ kiểu này chứ! Sao anh cứ thích trêu em hoài vậy, không thể dịu dàng, chiều chuộng em một chút sao?" Cô nhõng nhẽo dụi đầu vào lòng hắn như một chú mèo con.
Sự do dự trong lòng Sophia nhanh chóng bị cuốn phăng đi bởi cái ôm ấm áp đó. Cô nhắm mắt, vòng tay qua cổ hắn, ép chặt cơ thể vào người hắn. Đó là tất cả những gì Henry cần. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cách thích hợp nhất vẫn là một người khiêu khích để nó di chuyển đến miệng hang." Henry nhận xét.
Henry trầm ngâm một chút rồi cất giọng trầm ấm, "Ở trong thành Đông Aerion, chúng ta chưa bao giờ có cơ hội được ở bên nhau nhàn nhã thế này. Không gian ngoài đây thoáng đãng hơn, tâm trạng chúng ta tốt nên sẽ cảm thấy bầu trời cũng đẹp hơn"
"Vậy chúng ta sẽ có 3 người, một người dù nó đến miệng hang, Sophia có khả năng kích hoạt phép xoáy nước, tôi sẽ tạo công kích giúp người khiêu khích bắn ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của xoáy nước. - Daniel tổng hợp.
"Cách này không khả thi lắm, Dino Serpent là loài có trí thông minh khá cao, chúng sẽ không dễ dàng ăn những loài sinh vật không đúng môi trường. Như kiểu, lợn, bò trong nước sẽ bất hợp lý, con Dino Serpent sẽ nghi ngờ và không t·ấn c·ông các sinh vật kia, thay vào đó, chúng sẽ chuyển sự chú ý vào sinh vật bậc cao hơn là con người, với nguồn aether bên trong chúng ta, Dino Serpent sẽ cảnh giác với chúng ta hơn và khả năng là người kích hoạt xoáy nước sẽ bị t·ấn c·ông." Sophia phân tích tình huống.
Khi thảo luận phương pháp tác chiến, Sophia đã nghĩ đến điều này, nhưng cô vẫn không dám nhắc đến vì cô không muốn Henry phải đối mặt với nguy hiểm. Giờ đây, Henry đã lãnh trách nhiệm này, cô cũng không thể cản được, anh đúng là lựa chọn hợp lý nhất, nếu muốn thay đổi thì phải tìm ra một kế hoạch khác chu toàn và hiệu quả hơn nhưng với tình hình hiện tại thì đây đã là kế hoạch ổn thỏa nhất rồi.
"Vậy nếu chúng ta đặt bẫy bằng một vài con vật ở miệng hang để dụ nó đến đó thì sao, vậy thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều." Lumos đề xuất.
Sophia giật mình, hai chân theo bản năng quấn chặt quanh eo hắn, hai tay bám víu vào bờ vai rộng và vững chãi. Lưng cô áp sát vào thân cây mát lạnh, đối lập hoàn toàn với hơi nóng từ cơ thể Henry.
Bàn tay mạnh mẽ của Henry trượt dọc theo sống lưng cô, cảm nhận đường cong mềm mại của thân thể Sophia dưới lớp vải áo. Khi hắn kéo nhẹ, lớp vải trượt xuống bờ vai trần của cô, để lộ làn da mịn màng dưới ánh trăng nhàn nhạt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.