Sáng Thế Giả
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Công pháp đầu tiên
Bước vào tu luyện, Đoàn Bình An đương nhiên chỉ mới Luyện Khí sơ kỳ tầng một. Cách phân biệt Luyện Khí rất đơn giản, là vạch mà Kim Đan có thể chứ. Theo thời gian nghiên cứu đánh đổi bằng máu mà cổ nhân đã đúc kết ra. Một viên Linh Thạch bậc trung có thể hấp thu tất cả mà đầy Kim Đan thì là một tầng, cứ vậy tính tới, đến khi hấp thu mười hai viên liên tục thì là đại viên mãn. Tuy nói là mười hai viên Linh Thạch bậc trung nhưng cân nhắc đến chi tiêu bằng Linh Thạch và tu luyện thì là con số khá lớn.
- Kim Đan ban đầu chứa giới hạn nhỏ linh lực, sau khi tu luyện nâng cao tu vi thì giới hạn đó dần dần phát triển.
Ngô Tử nhìn thấy quyển trục, sau đó vuốt bộ râu của mình rồi nói.
Trong phòng, chỉ có một mình Đoàn Bình An. Sau khi khoác lên mình bộ hôi y, bước vào năm hai học viện, mỗi học viên được một phòng riêng biệt, tuy không rộng nhưng cũng gọi là có không gian riêng tư.
Đoàn Bình An ngồi xếp bằng trên giường, một viên Linh Thạch bậc trung được đặt trên lòng bàn tay, bắt đầu tu luyện. Kim Đan lúc này rất dày, bên trong dễ vào khó ra, chỉ có thể xuất ra một lượng nhỏ linh lực nên chỉ có thể sử dụng một vài tiểu xảo nhỏ. Linh lực bên trong Kim Đan lúc này như sóng vỗ mà vỗ vào thành Kim Đan. Mài mòn liên tục, sau khi cạn lại được Đoàn Bình An tiếp thêm linh lực từ Linh Thạch vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bảo sao sau khi biết hết thông tin, Ngô Tử lão nhân liền kêu ta trả lại.
Đoàn Bình An tiếp tục suy nghĩ.
Đoàn Bình An ngồi trên ghế mà ngẫm nghĩ, từ sau khi những thông tin ấy khắc sâu vào trong ký ức, chỉ cần đầu suy nghĩ một chút liền có thể hiện ra thông tin.
Sau cùng thì cũng chỉ suy ra đến đấy, Đoàn Bình An quyết định đi ngủ, cho tinh thần hôm sau tỉnh táo hơn. Trong giấc mộng, những thông tin về Trảm Vạn Vật luôn trào ra, Đoàn Bình An thụ động tiếp thu, đến khi chìm vào giấc ngủ sâu thì những thông tin ấy mới dần mất đi.
Linh lực nếu không thông qua hấp thu Linh Thạch thì có thể thông qua cơ thể hấp thu nhưng rất ít, rất lâu, Linh Thạch là phổ biến nhất nên Linh Thạch là thứ bất ly thân của người tu luyện, mất tất cả thì có thể gây dựng lại nhưng mất Linh Thạch xem như triệt đi nguồn tu luyện.
Ngô Tử nói.
Ngô Tử nói.
- Nhiều thật!
Hôm sau, buổi sáng sớm, không khí trong lành, Đoàn Bình An tỉnh dậy từ giấc ngủ, cả người mệt mỏi mà giãn cơ. Một lúc sau, chuẩn bị mọi thứ đã ra khỏi phòng, phòng học vẫn như vậy nhưng khác là toàn những bộ y phục màu xám, tất cả mọi người đều mặc như vậy. Thầy Giảng vẫn tiếp tục giảng bài và nói thêm một vài kiến thức quan trọng.
Khi tu luyện, nếu không phải đẩy nhanh tiến độ mà khổ tu thì cơ thể sẽ ở trạng thái nghỉ, tâm thần mới hoạt động cho nên người tu luyện có thể chẳng bao giờ ngủ nhưng cơ thể lại không cảm thấy mệt, chỉ có tinh thần mới có ảnh hưởng nhưng nhiều năm cũng thành quen mà không cần nhắc đến.
- Như tên gọi, vạn vật dù là gì cũng có thể trảm. Vạn vật là bao hàm tất cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Linh Thạch, kết tinh của thiên địa, hấp thu linh khí nhiều năm mà thành. Tu luyện rất cần thiết, không chỉ tu luyện bằng cách hấp thu linh khí dồi dào từ bên trong mà còn có thể mang đi làm một loại tiền tệ, rất có giá trị. Tùy theo mức độ tinh khiết của linh khí bên trong mà đánh giá.
Sau buổi đó, kể cả Nguyệt Anh lẫn thầy Mạnh đều kinh ngạc, Trảm Vạn Vật luôn là quyển trục thích gì làm đó, đến cả Nguyệt Anh nó cũng chẳng đếm xỉa đến, những dây xích quấn quanh là một ký hiệu để nhận biết rằng đây là cấm vật, chỉ được học ngay tại đó, không được truyền ra ngoài.
Ngô Tử cười to, sau vờ như đang cầm vật gì đó mà đưa lên trán của mình.
Đoàn Bình An ngẫm một lúc, cao hứng mà nói.
Đoàn Bình An kiên định nói.
Đoàn Bình An thấy vậy mà làm theo, sau khi quyển trục chạm vào trán, toàn thân Đoàn Bình An như đông cứng, tinh thần liền tập trung vào nó. Vô số thông tin trong quyển trục đưa vào đầu, Đoàn Bình An không cần nhớ, những thông tin này khắc sâu vào ký ức của hắn, muốn quên còn không được.
Thầy Mạnh nói về viên Linh Thạch trong tay của Đoàn Bình An.
Đoàn Bình An đánh giá.
Đoàn Bình An hiểu ý liền chào tạm biệt rồi rời đi. Sau khi được linh khí cọ rửa, Đoàn Bình An cảm nhận được thân thể linh hoạt hơn, gân cốt cũng chắc chắn hơn. Nằm trên giường, Đoàn Bình An cầm trên tay một viên Linh Thạch bậc trung mà ngắm nghía, hắn được phát cho năm viên, dùng để tu luyện, không được dùng để trao đổi.
Thầy Mạnh nói với Đoàn Bình An, cùng với Nguyệt Anh mà đứng xa năm bước chân.
- Mặc dù nghe rất mạnh mẽ nhưng tu luyện lại rất lâu, quái ở chỗ là không chia ra các tầng để tu luyện mà chỉ có cảm ngộ mới có thể. Ta lấy được từ một tên điên, hắn rất điên, sau cùng hắn lại cảm ngộ được nhưng lại vì thế mà c·hết. Nhưng con có thể bỏ lại, cơ duyên khác sẽ tìm đến, lúc nãy ta xem đâu đó vài nghìn quyển sách, quyển trục bay đến chỗ của con.
Đoàn Bình An làm theo, bước vào giữa tháp, một chỗ nhô lên, cao hơn sàn một chút. Đoàn Bình An đứng đấy, chợt những quyển sách, quyển trục động đậy, tạo nên tiếng v·a c·hạm không ngừng, sau một lúc, vô số những quyển sách, quyển trục bay đến, chúng vừa bay vừa v·a c·hạm với nhau, tranh giành với nhau để vào tay Đoàn Bình An. Cuối cùng cũng có một quyển trục bay đến. Toàn bộ quyển trục bao lấy một màu trong suốt, chạm vào không cảm giác gì, không nặng cũng không nhẹ, như là trên tay chỉ có không khí xung quanh, mặc dù vậy có những sợi dây xích màu đen bao quanh quyển trục.
- Ta thấy ngươi dần dần muốn mạnh hơn cả ta rồi đấy.
- Tinh khiết bậc trung, là loại thông dụng nhất.
- Phù...phù...đây...
"Vo ve, vo ve, vo ve" tiếng muỗi kêu lên không ngừng, Đoàn Bình An bị làm phiền, ban đầu không quan tâm đến nhưng muỗi lại cứ bay quanh lỗ tai của hắn, tức quá, cầm thanh kiếm được phát riêng cho hắn lên, quơ qua quơ lại. Sau cùng chẳng chạm vào được mà mình lại mỏi tay, tức quá, Đoàn Bình An tập trung tinh thần, sau khi nhận thấy con muỗi đang bay bên phải gần lỗ tai, Đoàn Bình An dứt khoát vung kiếm, khiến con muỗi bị cắt làm hai nửa.
Đoàn Bình An nhìn một viên đá phát lên ánh vàng kim lấp lánh, phát ra ánh sáng nhẹ, dịu mắt.
Đoàn Bình An thắc mắc.
- Đứng ra giữa tháp, sẽ có cơ duyên đi đến.
Chương 13: Công pháp đầu tiên
Đoàn Bình An gãi đầu nói.
Đoàn Bình An nhìn lên, tầm quan sát bao trọn lấy gần như tất cả, mọi góc độ mà hắn có thể nhìn đều có những quyển sách, quyển trục.
Đoàn Bình An ngã xuống, tay rờ mang tai phải của mình, thở ra một hơi vì không bị sao, chỉ vài ngày là hết.
Đoàn Bình An tuy chưa bắt đầu tu luyện nhưng vẫn có thể cảm nhận được linh khí ẩn chứa bên trong Linh Thạch. Theo hướng dẫn của thầy Mạnh mà Đoàn Bình An ngồi xếp bằng, đặt Linh Thạch trong lòng bàn tay, sau đó bước vào thiền định. Trong công pháp Trảm Vạn Vật cũng có thông tin như vậy, đây là loại phổ thông, dường như khởi đầu đều có.
- Cái này nhỏ, màu cũng không quá sáng.
- Đây là Linh Thạch?
Linh khí từ Linh Thạch được Đoàn Bình An hấp thụ qua lòng bàn tay, dần dần, màu vàng kim trên viên Linh Thạch nhạt dần, đến một khoảng nhất định, Linh Thạch đã biến thành một viên đá vô giá trị. Linh khí đi vào trong cơ thể, là một loại linh khí thô, được Tiên Khí trong cơ thể đóng vai là một nhà máy lọc, bắt đầu bao lấy linh khí chuyển hóa thành linh lực cho Đoàn Bình An, theo Tiên Khí mà đi qua trái tim, chảy vài Kim Đan.
- Không, ngươi trước kia là điên, không phải tức giận, hay là khi cảm xúc lên cao thì mới có thể?
- Chẳng lẽ tức giận mới lĩnh ngộ được?
- Trảm Vạn Vật?
Bên trong, Tiên Khí đang lưu thông theo máu, chảy khắp cơ thể, theo nhịp thở của Đoàn Bình An mà di chuyển. Sau kết thúc một vòng, Tiên Khí theo máu mà chảy vào tim, một phần chạy ra khỏi trái tim mà chuyển đến bên cạnh, một hình tròn màu vàng không ngừng hấp thu Tiên Khí. Là Kim Đan của Đoàn Bình An, như là trái tim thứ hai của hắn và cũng như toàn bộ những người tu luyện. Từ nhỏ đã có nhưng chỉ ở tình trạng chờ đợi, khi bắt đầu hấp thu linh khí thì Kim Đan mới phát sáng. Đây là không thể cưỡng cầu, vừa sinh ra đã có, nếu cưỡng ép dù bằng mọi cách thì chỉ có c·ái c·hết chờ đợi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh đã cọ được hết tất cả, Đoàn Bình An bắt đầu thử hấp thu linh khí thông qua cơ thể và thành quả là mất một đêm để hồi phục lại linh lực bên trong, lâu hơn hấp thu Linh Thạch rất nhiều.
- Trảm Vạn Vật, Trảm Vạn Vật,...hừm hừm.
Ngô Tử nói tiếp.
Bên trong Kim Đan, là một vùng trống không, như buổi chiều tà khi ánh mặt trời sắp lặng, một màu vàng đất. Linh khí được Tiên Khí chuyển hóa thành linh lực mà như dòng nước mà chảy vào bên trong, dần dần đã gần như lắp đầy Kim Đan. Bây giờ như ở giữa đại dương mênh mông, tinh thần Đoàn Bình An đứng giữa đại dương linh lực. Đoàn Bình An từ từ mở mắt, lúc này toàn thân được linh khí cọ rửa, phát ra một mùi khá khó chịu.
Nguyệt Anh ngồi kế bên, nành hiện đã khoác lên mình bộ hoàng kim y, vô cùng lộng lẫy, thêm cái nhan sắc mỹ nhân gây xao xuyến ấy khiến cho Đoàn Bình An không thể rời mắt nhưng cũng cố để không bị phát hiện.
Đoàn Bình An suy nghĩ.
- Trảm Vạn Vật, thật muốn luyện!
- Hahaha, trẻ con thật sự muốn nói gì là nói đó, được, đưa quyển trục lên trán đi, chạm vào trán.
Nguyệt Anh lên tiếng.
- Ô, lại được Trảm Vạn Vật? Tên nhóc này thật là may mắn nha. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoàn Bình An nhìn máu nhỏ giọt từ mang tai của mình, chỉ là v·ết t·hương bên ngoài, không đáng lo ngại nhưng lại tự thế mà cảm ngộ được Trảm Vạn Vật, tuy là một phần nhỏ nhưng lực đạo lại rất mạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không! Con quyết sẽ học cái này, đây là công pháp đầu tiên mà con sỡ hữu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.