Sáng Thế Giả
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Toàn khóa lựa chọn công pháp
"Lộp bộp lộp bộp" mưa nhẹ, ào qua một cái rồi thôi nhưng lại rất nhiều lần, không thể chủ quan. Nước mưa rơi xuống lá, theo đó mà rơi tiếp xuống đất, phía đất chỗ rơi xuống tạo thành những vũng nước nhỏ, trẻ con thường hay đùa nghịch bằng cách nhảy lên rồi đáp thẳng xuống vũng nước mà làm cho nước văng tung ra khắp nơi.
- Đoàn Bình An, xem chiêu!
Hiếu dậm chân, như một con trâu mà lao đến.
Đoàn Bình An đứng đó, dang hai tay ra, tiếp đón lấy, thuận thế xoay người, buông tay ra khiến cho Hiếu vẫn còn đà mà lao thẳng đi, đâm vào một cái cây to.
- Ui da, bỉ ổi, Bình An, ngươi chưa bao giờ chơi thật cả.
Hiếu xoa xoa bả vai của mình mà nói.
Đoàn Bình An đương nhiên có thể chiều theo mà xuất ra hết lực nhưng khí lực của hắn đã vượt xa người phàm, lúc nãy Đoàn Bình An chẳng dùng lực mà có thể đỡ lấy chiêu của Hiếu.
Đã nửa năm trôi qua, Đoàn Bình An cũng lên được tầng hai Luyện Khí, không phải tư chất thấp mà là không đủ tài nguyên. Linh Thạch phân mỗi tuần năm viên, bên ngoài nhìn vào thì có thể nói là khá giả nhưng sự thật là để tu luyện còn không đủ.
Vạn Bảo Lâu, cửa bên ngoài tập trung rất nhiều người, đa phần là những thanh thiếu niên hôi y đang đứng ngay ngắn, ai ai cũng hào hứng để bước vào. Đoàn Bình An tuy đã có Trảm Vạn Vật nhưng vì là hạt giống bồi dưỡng nên vẫn có thể tiếp tục lấy thêm.
- Không biết ta sẽ được cơ duyên nào?
- Ta cũng vậy, được cái tiên thuật này, khi trở về ta có thể kiếm tiền lo cho cha ta.
- Hào hứng quá, ta muốn đi vào ngay!
-...
Tuy là ngay ngắn xếp hàng nhưng ai cũng chẳng thể giấu nỗi sự hào hứng của mình.
- Im lặng, mỗi người có mười phút đi vào, hữu duyên có thể có được công pháp để tu luyện.
Một người nam tướng cao ráo, da ngăm đem, một bộ hoàng kim y khoác bên ngoài, là tiền bối trong học viện.
- Lý Thiên Thanh!
Vị tiền bối ấy theo chữ trên tờ giấy mà đọc to.
- Lý tiểu thư, hầy, người ta đúng là có điều kiện, luôn luôn được ưu tiên.
- Ngươi lo câm cái miệng vào nếu không muốn đêm nay lại phải b·ị đ·ánh!
Những lời bàn tán từ vài người đến vài trăm người. Họ đều ngưỡng mộ và có chút ghen ghét nhưng không ai dám bàn lớn. Nếu họ biết được Đoàn Bình An mới là người đầu tiên thì không biết sẽ có hiện tượng gì?
Lý Thiên Thanh bước vào, cánh cửa mở hé, bên ngoài từ bậc thang trở ra có một bức màn che lấy, mờ mờ ảo ảo nên chẳng ai thấy bên trong ra sao. Đây là thủ đoạn để giữ bí mật cho học viện.
Lý Thiên Thanh bước vào bên trong, theo hướng dẫn của Ngô Tử mà đứng lên chỗ cao giữa tháp. Những quyển sách, quyển trục nhanh chóng động đậy, âm thanh "lạch cạch, lạch cạch" "bộp bộp" vang lên không ngừng, hàng trăm quyển sách quyển trục bay đến chỗ Lý Thiên Thanh, vừa bay vừa tranh giành. Cuối cùng, trên tay Lý Thiên Thanh có một cuốn công pháp "Liễu Thần Chỉ".
- Liễu Thần Chỉ, công pháp thần cấp, không tệ không tệ.
Ngô Tử vuốt vuốt bộ râu của mình rồi nói.
- Không phải thứ ta cần.
Lý Thiên Thanh nói, sau buông tay ra, quyển sách không rớt xuống mà lơ lửng trên không trung, sau đó liền bay trở lại chỗ của mình.
Ngô Tử ban đầu khá bất ngờ nhưng nhanh chóng trở về vẻ thản nhiên như cũ. Những quyển sách quyển trục tiếp tục phát ra âm thanh, sau đó thì có rất nhiều quyển sách, quyển trục bay đến nhưng số lượng dưới hai trăm. Vừa bay đến vừa tranh nhau, cuối cùng, trên tay của Lý Thiên Thanh hiện lên một bộ công pháp "Thiên Địa Tru".
- Thiên Địa Tru, vẫn là cấp thần.
Ngô Tử tiếp tục nói.
- Không phải.
Lý Thiên Thanh tiếp tục buông tay ra. Ngô Tử chỉ đứng đó nhìn.
Tiếp tục một hồi âm thanh. Trên tay của Lý Thiên Thanh là "Trấn Thiên Cực".
- Trấn Thiên Cực, đáng tiếc là cấp thiên.
Ngô Tử tặc lưỡi tiếc nuối.
- Ta chọn cái này.
Lý Thiên Thanh nói, sau đưa quyển công pháp lên trán, tinh thần nhập định, một lúc sau mở mắt ra, tay thả lỏng, quyển sách cũng trở lại.
- Lý tiểu thư không biết nàng ta chọn gì nhỉ?
- Hầy, ta cũng muốn biết.
- Im lặng đi, nàng ta bước ra rồi.
Bên ngoài, vô số người bàn luận.
Lý Thiên Thanh bước ra, vẻ đẹp của nàng đến mỗi bước chân đều thu hút mọi ánh nhìn của những người đang đứng.
- Lý Sơn!
Tiền bối tiếp tục đọc.
Lý Sơn bước vào bên trong.
Đứng chính giữa tháp, những quyển sách, quyển trục bắt đầu động đậy. Y nhắm mắt, hít một hơi thật sâu rồi thở ra từ từ. Mở mắt ra, nhìn lên, vô số quyển sách, quyển trục bắt đầu bay đến chỗ của y. Sau một lúc, "Cường Thân Pháp" xuất hiện trên tay của Lý Sơn.
- Cường Thân Pháp, cấp thiên, dũng mãnh bước về phía trước, không ngần ngại gian khó.
Ngô Tử vuốt vuốt bộ râu mà nói.
- Ta chọn.
Lý Sơn nhìn rồi nói, sau đó theo hướng dẫn của Ngô Tử mà đưa quyển trục lên trán, sau một lúc tinh thần nhập định, Lý Sơn buông tay, sau đó quay người bước ra bên ngoài.
- Nhìn kìa, Lý Sơn bước ra rồi.
- Hắn chắc đã nhận được cơ duyên lớn nào đó, nhìn mặt hắn đi.
- Hầy, ta nôn nóng quá, muốn xông lên đi vào!
-...
Lý Sơn bước ra, kéo theo vô số lời bàn luận của những người phía dưới.
- Tiểu thư.
Lý Sơn tiến về chỗ Lý Thiên Thanh mà hành lễ, Lý Thiên Thanh gật đầu ra hiệu, Lý Sơn hiểu ý đứng ra phía sau.
- Hiếu!
Tiền bối tiếp tục đọc.
- Đến lượt ta rồi, Đoàn Bình An, đợi đi, nhất định ta sẽ chọn được cơ duyên.
Hiếu nói với Đoàn Bình An sau đó bước lên.
Đi vào bên trong, khung cảnh rất lớn, vô số quyển sách quyển trục đặt trên khắp các vách tường, chúng không ngừng toát lên một cảm giác khó tả. Đôi mắt của y không ngừng đảo xung quanh, cảnh tượng như vậy y đã ghi nhớ rõ trong ký ức của mình.
Theo chỉ dẫn của Ngô Tử mà bước lên, đứng một lúc thì không có hiện tượng gì, trong lòng của Hiếu như lửa cháy.
- Không lẽ...
Hiếu suy nghĩ nhưng âm thanh chuyển động của những quyển sách, quyển trục đã khiến cho lòng như lửa cháy ấy biến mất, y thở phào một hơi mà đón nhận.
"Thần Lôi Quyết" một quyển trục nằm ở trên tay của y, xung quanh được bọc lại bởi những sợi dây xích, những tia sét toát ra xung quanh nhưng bị những sợi dây xích kia áp chế lại.
- Thần Lôi Quyết, cấp thần, hừm...hừm... Rất mạnh, vậy thôi.
Ngô Tử có chút bất ngờ nhưng mặt ngoài không có tý động dung nào mà vẫn vuốt vuốt bộ râu nói.
Hiếu tuy vậy nhưng lại biết rằng thứ công pháp này rất mạnh, lúc còn đầu đường xó chợ thì có hay nghe trộm trong một vài buổi kể chuyện dạo của vài người. "Thần" là thứ gì đó tối cao, đứng trên vạn vật nên từ đó y mặc định là thần rất mạnh.
Theo chỉ dẫn của Ngô Tử mà Hiếu đưa quyển trục lên trán, tinh thần nhập định, sau đó buông tay, quyển trục quay về chỗ cũ. Bước ra bên ngoài, khuôn mặt rạng rỡ của y không thể che giấu, lại lần nữa tạo nên một hồi bàn tán.
- Đoàn Bình An!
Tiền bối tiếp tục đọc.
Đoàn Bình An bước vào, đây là lần thứ hai nên hắn rất quen thuộc nên không háo hức như những thanh thiếu niên ngoài kia. Như lần trước mà bước lên, những quyển sách, quyển trục động đậy, sau một lúc lại có vô số quyển sách, quyển trục bay đến cuối cùng, "Hắc Đao Phong" rơi vào tay của Đoàn Bình An.
- Hắc Đao Phong, cấp thiên, lưỡi đao gió màu đen, như tên gọi mà suy ra. Nói là đao nhưng kiếm cũng có thể thi triển.
Ngô Tử vuốt vuốt bộ râu của mình mà giải thích.
Đoàn Bình An đưa lên trán, thông tin như dòng thác chảy xiết mà ào ào tràn vào, Đoàn Bình An tinh thần nhập định một lúc rồi buông tay, quyển sách quay lại chỗ cũ.
Tiếp đó là lần lượt những thanh thiếu niên kia đi vào, khi bước vào ai cũng háo hức, khi bước ra thì ai cũng có niềm vui trong lòng mà bước ra.
- Nghe đây, các tiểu bối đã chọn được công pháp riêng để tu luyện, mỗi tuần sẽ được học viện phát cho năm viên Linh Thạch bậc trung. Đương nhiên là chỉ để phục vụ cho tu luyện, mọi hành vi mua bán hay trao đổi đều cấm tuyệt.
Vị tiền bối thân khoát hoàng kim y phục, nghiêm túc nói.
Trên tay những thanh thiếu niên kia là một túi nhỏ, bên trong chứa năm viên Linh Thạch bậc trung, lúc đầu ai cũng hứng thú định làm một vài cuộc giao dịch nhưng sau khi nghe thấy lời cảnh cáo liền buồn đi một chút, riêng Đoàn Bình An đã nghe trước qua nên cũng chẳng bất ngờ.
Buổi tối, ai cũng háo hức cầm trên tay Linh Thạch, đầu động ý nghĩ, thông tin cách thức tu luyện hiện ra rõ trong đầu mỗi người, ai nấy cũng bắt đầu tu luyện.
"Ào ào ào" những cơn sóng màu vàng kim liên tục vỗ vào thành Kim Đan, mài mòn từ từ. Sau một lúc, linh lực dần dần khô kiệt, lúc này một dòng nước như thác từ trên ập xuống, hòa vào linh lực bên trong Kim Đan, tiếp tục vỗ vào thành Kim Đan. Đoàn Bình An bên ngoài tay thả lỏng, buông hai viên Linh Thạch đã hóa thành viên đá bình thường xuống.
- Phù, tầng ba sắp chạm đến rồi.
Đoàn Bình An mở mắt, thời gian này đã là gần nửa đêm, Đoàn Bình An kết thúc tu luyện, dọn dẹp lại sơ bộ căn phòng rồi đi ngủ.
- Tiểu thư, kế hoạch vẫn đang tốt, chúng ta có thể trở về ngay.
Lý Sơn quỳ xuống mà hành lễ.
- Không, cha ta đã căn dặn, ông ấy lo được, ta tin ông ấy, hiện học hết bốn năm ở đây, nắm chắc được mọi thứ rồi hẵng trở về. Một nền móng vững chắc thì mới có thể xây một tòa tháp to và cao lớn.
Lý Thiên Thanh đứng bên ngoài ban công, mắt đưa ra hướng biển, nói.
- Vâng.
Lý Sơn hành lễ rồi từ từ bước ra khỏi.
Ánh mắt của Lý Thiên Thanh vẫn nhìn ra biển lớn, hôm nay không trăng không sao, biển chỉ là một cái mảng đen kịt không thấy gì. Ánh mắt của Lý Thiên Thanh dường như không nhìn biển, mà là đang suy nghĩ gì đó. Sau thì chỉ thở dài một cái rồi quay trở lại phòng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.