Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 23: Cuộc đua vong mã

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Cuộc đua vong mã


Chuyện mất xe đạp lần trước tôi đã nói dối bố là để xe bên nhà thằng Tú. Bây giờ bố bắt tôi phải lấy xe về thì biết làm thế nào đây. Tôi đành phải nghe lời bố, xách đít ra khỏi nhà để tránh bị ông rầy la thêm.

- Anh sẽ qua đón, khoảng 30 phút nữa ra ngoài nhé.

- Phải một lát nữa cuộc đua mới bắt đầu. Cháu có thể làm quen với thiết bị này trước. Hải hướng dẫn cậu ấy cách sử dụng nhé.

Khoảng 15 phút sau, anh Hải đã gọi điện lại cho tôi:

Hôm nay cô Tuyết Linh mặc một bộ vest màu đỏ trông khá nổi bật. Trông cô khác hẳn với phong thái ở trường. Dường như cô đang có một chuyến đi chơi chứ không phải làm việc. Cô chào tôi bằng một nụ cười hiền hậu:

Chúng ta chào đón 5 tuyển thủ sẽ tham gia trong vòng thi này:

- Chị Đại hãy tin tưởng tiểu thư, cô ấy đã luyện tập rất cố gắng cho vòng loại này.

Tôi tiến sát lại gần những tuyển thủ để nhìn rõ hơn. Đúng là Hương Lan - thủ lĩnh của đội Thiết Kỵ cũng tham gia cuộc đua này. Cô trông thật tự tin và xinh đẹp bên vong mã của mình. Cô mặc một bộ quần áo màu đỏ và trên lưng cô có một lá cờ cũng màu đỏ. Có tới 5 tuyển thủ tham gia cuộc đua và mỗi người một màu rất dễ phân biệt. Một âm thanh vang lên:

- Cuộc đua này... là như thế nào ạ? Em nghe nói có giải đua vong mã toàn quốc, đây có phải là giải đấu ấy không?

Ghi chú:

- Có gì cứ nói qua anh, anh sẽ chuyển lời đến chị Đại cho.

Tắt máy, tôi băn khoăn không biết cuộc thi mà anh Hải nhắc tới là thi cái gì. Dù cho tôi có đoán già đoán non thì vẫn không sao đưa ra được một thứ gì phù hợp. Đành phải ngồi đợi anh Hải tới vậy. Một lát sau, anh Hải đã xuất hiện bên chiếc xe Porshe quen thuộc. Trên xe còn có một người nữa: là cô Tuyết Linh. Cô vẫy tay ra hiệu cho tôi lên xe.

Tôi mừng rỡ hỏi lại:

Cô Tuyết Linh nghe xong liền nói:

- Người giữ cờ đen: Huyền My. Cô là nữ tuyển thủ rất xuất sắc, chỉ kém Hương Lan một chút xíu thôi. Hãy xem cô thể hiện như thế nào trong lần đua này..."

- Người giữ cờ xanh lam: Tuấn Anh. Anh hiện đang là đội trưởng của đội Thần Ưng cũng thuộc trường đào tạo Linh đế. Anh từng vô địch trong giải đua vong mã toàn quốc lần thứ 3. Liệu trong cuộc đua lần này ai sẽ đủ sức vượt qua anh không?

- Chị Đại đồng ý với một điều kiện.

- Chuyện đó hả? Được rồi anh sẽ hỏi giúp. Một lát nữa anh sẽ gọi lại nhé.

- Hương Lan! Hương Lan!!...

- Không biết cái Lan có làm được trò trống gì không đây... (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh Hải mỉm cười đáp lại:

-- Hết chương 23 --

- Điều kiện gì vậy ạ?

(1) trong chương 18 có nội dung cô Tuyết Linh đưa Long một thứ để có thể liên lạc khi cần. Nội dung này được sửa lại cho phù hợp với logic truyện là 1 tấm card visit có số điện thoại.

- Dạ... anh Hải ạ... Em định hỏi cô Tuyết Linh một chuyện...

- Cuộc đua này không chỉ thuần về tốc độ thôi đâu, còn có cả võ thuật và chiến thuật nữa đó. Lát nữa em chỉ cần đeo thiết bị VR này lên là có thể xem được cuộc đua. Khoảng không phía trước chính là trường đua đấy. Em hãy thử đeo cái này lên xem.

- Chưa đâu. Đây mới chỉ là vòng loại thôi. Sẽ có ba vòng đấu loại trước khi giải đấu chính thức diễn ra. Đây là vòng loại cuối rồi. Có tất cả 16 bảng đấu, mỗi bảng có năm người thi. Mỗi bảng chọn ra hai người đứng đầu để tham gia thi đấu chính thức. Vòng thi chính thức sẽ bắt đầu vào tháng sau.

Chúng tôi tới một nơi khá xa trung tâm thành phố, nằm khuất sau một cánh rừng. Nhưng trái ngược với vị trí ẩn khuất đó, ở đây lại có rất nhiều người tụ tập. Tôi có thể nghe rõ tiếng hò reo cổ vũ náo nhiệt ở tòa nhà phía xa. Nơi đây có nhiều tòa nhà nằm sát nhau như những khán đài của một sân vận động. Chiếc xe dừng lại trước cổng. Tôi và cô Tuyết Linh đợi ở đó trong khi anh Hải đi gửi xe, mua vé. Chúng tôi tiến vào một hành lang rộng lớn phía sau khu vực lối soát vé, đi theo biển chỉ dẫn có chữ VIP. Chắc hẳn cô Tuyết Linh và anh Hải thường xuyên tới đây nên họ được rất nhiều người biết mặt và chào hỏi. Chúng tôi bước vào một căn phòng với đầy đủ tiện nghi, có cả nhân viên phục vụ riêng và căn phòng hướng thẳng ra phía một khoảng không rộng lớn. Chính giữa căn phòng là một bộ bàn ghế được trạm trổ rất tinh xảo và đẹp. Trên bàn là một đĩa hoa quả thật lớn cùng ba thiết bị VR. Thấy khuôn mặt ngơ ngác của tôi, Cô Tuyết Linh giải thích:

Sau vài tuần g·iãn c·ách x·ã h·ội vì dịch thì cuối cùng lệnh giãn cách cũng được bãi bỏ. Sáng hôm ấy trong khi tôi đang ngủ thì giọng bố vang lên:

"Chào mừng quý vị tới với vòng đua thứ hai của ngày hôm nay...

- Hai

Cô Tuyết Linh nói:

- Cháu vẫn khỏe chứ? Hôm nay hãy cùng ta đi xem một thứ, chắc là cháu sẽ thích đấy.

- Người giữ cờ vàng: Jacky Nguyễn. Anh là thủ lĩnh của quân đoàn Thanh Hoa. Hiện anh đang là ngôi sao mới nổi của giải đua Vong mã lần này. Hãy chờ xem anh có làm nên kỳ tích trong cuộc đua ngày hôm nay không nào.

- Đây là trường đua. Nhưng không phải đua ngựa thông thường mà là cuộc đua giữa các vong mã. Cháu đã biết về vong mã rồi phải không?

Nghe qua lời giải thích của anh Hải thì tôi cũng bắt đầu hiểu ra cách tham gia cuộc đua này rồi. Tôi bắt đầu cảm thấy tò mò và tập trung hơn vào không khí trên trường đua, để xem những gì sắp diễn ra có thật sự hấp dẫn hay không. Các tuyển thủ đã ngồi yên vị trên lưng vong mã, trên tay nắm chặt v·ũ k·hí, vẻ mặt hết sức tập trung. Cả khán đài dường như nín thở để chờ hiệu lệnh xuất phát.

- Dạ... nhưng làm sao em tham gia được ạ?

Giọng nói ở đầu bên kia là giọng của một người đàn ông khá quen thuộc: (đọc tại Qidian-VP.com)

(2) tên của ngôi trường đào tạo game thủ do cô Tuyết Linh làm hiệu trưởng là "Linh đế"

- À... em thấy lá cờ mà mỗi người mang theo không? Họ sẽ phải cắm lá cờ đó trên đỉnh của ngọn núi cao nhất. Trên đường đua tới đó họ có thể t·ấn c·ông đối phương để ngăn đối thủ tới đích. Khi cắm cờ xong thì họ phải bảo vệ lá cờ không để đối phương chiếm được trong thời gian là 1 phút. Điểm số sẽ tính trên những gì mà họ thể hiện trong cuộc đua. Nhưng người chiến thắng sẽ được cộng tới 1000 điểm. Ai đoạt được cờ của đối thủ thì mỗi cờ đoạt được sẽ là 300 điểm. Các vòng đấu loại sẽ tính điểm cộng dồn để xếp hạng. Hiện tiểu thư đang xếp thứ hai. Người đang xếp thứ nhất là Tuấn Anh, và người theo sát nút tiểu thư là Huyền My.

- Người giữ cờ đỏ: Hương Lan. Cô là đội trưởng của đội Thiết Kỵ lừng danh của trường đào tạo Linh đế (2). Cô hiện đang giữ vị trí thứ hai sau hai vòng. Liệu trong vòng thi này cô có thay đổi được thứ hạng của mình không, chúng ta hãy cùng chờ xem.

- Ba (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi thử đeo nó lên. Khoảng không phía trước bây giờ hiện lên một khung cảnh núi non hùng vĩ, rộng mênh mông. Tôi còn cảm nhận được từng cơn gió lạnh lùa qua da thịt mình. Tôi như đang bay trên đó vậy. Mọi thứ đều thật rõ nét và sống động. Tại vị trí xuất phát tôi có thể thấy có một vài tuyển thủ đang tiến ra. Mỗi người dắt theo một con vong mã. Không khí càng lúc càng náo nhiệt hơn khi có sự xuất hiện của tuyển thủ. Mọi người hò reo, gọi tên họ. Trong âm thanh huyên náo đó tôi bỗng nghe thấy một cái tên quen thuộc: (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh Hải chỉ cho tôi biết một số chức năng của thiết bị VR này. Thiết bị cũng là thiết bị VR nhưng có chút khác biệt so với thiết bị chơi game thông thường. Nó có thể giúp tôi theo dõi từng người trên đường đua một cách rõ ràng. Vì tốc độ của các tuyển thủ là rất nhanh nên phải có thiết bị chuyên dụng mới theo dõi được. Ngoài ra nó cũng giúp tôi cảm nhận được những gì diễn ra trên trường đua một cách sinh động nhất, từ nhiệt độ, âm thanh, không khí và cảm xúc của tuyển thủ nữa.

- Bắt đầu

- Chú em phải tham gia một cuộc thi. Chỉ cần tham gia thôi là được. Thế nào, chú em có hứng thú không?

Chương 23: Cuộc đua vong mã

- Long hả? Anh Hải đây. Có chuyện gì không chú em?

Lúc này tôi mới dám lên tiếng:

- Long đâu! Sang nhà bạn lấy xe về đi. Mày định để ở đấy đến bao giờ? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Một

Anh Hải đáp:

- Người giữ cờ tím: Phạm Văn Trường. Anh được mệnh danh là ma thần với tốc độ và sức mạnh tuyệt vời. Hãy xem anh thể hiện như thế nào trong vòng đua này nhé.

- Em muốn hỏi... có cách nào chuộc lại chiếc xe đạp không ạ?

- Alo... cô Tuyết Linh phải không ạ?

Hà Nội mấy ngày này thật lạnh. Những đợt gió mùa đông bắc đầu tiên tràn về khiến ai nấy đều ra đường với chiếc áo khoác dày. Đường hôm nay thật đông. Sau bao ngày người dân phải ở nhà, giờ họ như được sổ lồng và lao ra đường vậy. Tôi đi bộ trên con phố quen thuộc, chẳng biết phải đi về đâu nữa. Trong lòng tôi là một cảm giác trống rỗng. Chiếc xe của tôi bây giờ đâu còn nữa. Nó đã thuộc về cô Tuyết Linh rồi... Cô Tuyết Linh... Phải rồi... tôi vẫn còn giữ tấm card visit (1) mà cô đưa. Tôi rút điện thoại ra và bấm gọi. Sau ba hồi chuông thì có người nhấc máy:

- Thế luật thi đấu là như thế nào vậy anh?

Vong mã? Tên này nghe khá quen tai. Hình như tôi đã gặp ở chuyến thăm trường lần trước... Hình ảnh con ngựa không có xác thịt, chỉ có một khung giáp sắt bao quanh với đôi cánh dơi khổng lồ hiện về trong tâm trí tôi. Người ta có hẳn một trường đua để tổ chức các cuộc đua cho vong mã ư? Anh Hải giải thích thêm sau khi cả ba đã ngồi yên vị trên ghế:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Cuộc đua vong mã