Sars Game
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Trò chuyện cùng Vong mã
Hương Lan cười hì hì, tay cô cầm ly nước và đưa lên miệng uống. Sau đó cô đáp lại:
- Ngươi là ai?
Tôi mỉm cười:
Tôi ngạc nhiên hỏi lại:
- Elise đã chấp nhận với tư cách là bạn của Hương Lan. Như thế là mình có thể điều khiển được nó rồi chứ?
- Để mình hướng dẫn Long cách sử dụng những thiết bị này nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cưỡi vong mã thì không khó, nhưng để điều khiển được nó thì cần có sự kết nối về tâm trí giữa người cưỡi với linh khí của vong mã. Long phải coi nó như một phần thân thể của mình thì mới được. Bây giờ Long thử chạm vào đầu của nó để cảm nhận linh khí vong mã xem sao.
- Con không nghĩ anh ta chuyển trạng thái nhanh như vậy...
Nghe lời Hương Lan, tôi thử đưa tay lên phần đầu của con vong mã. Nó cũng cúi xuống để tôi thực hiện điều này. Tôi bắt đầu nhắm mắt lại và cảm nhận. Ban đầu tôi thấy một có một chấm trắng nhỏ xíu trong cả không gian u tối. Chấm trắng này lớn dần, lớn dần lên và tiến lại gần tôi hơn. Tới khi nó hiện rõ hình hài của một cô gái thì một âm thanh vang lên trong đầu tôi:
Tôi rời con vong mã ra và cảm nhận có một luồng điện chạy dọc theo cơ thể mình. Hương Lan nhìn tôi và hỏi:
- Sao rồi Long?
Anh Hải đưa cho tôi một tấm thẻ màu vàng, bên trong in hình cây giáo mà lần trước anh đưa tôi dùng thử trong chuyến thăm trường. Rồi cô Tuyết Linh và anh Hải rời khỏi căn phòng, để lại tôi và Hương Lan trong đó. Lúc này tôi mới để ý kỹ hơn tới Hương Lan. Cô đang cột lại mái tóc của mình. Cô có thói quen búi nó thành một cái đuôi ngựa thật gọn. Mái tóc cô đen nhánh và hơi xoăn ở phần đuôi. Cô cũng chỉ để một chút tóc mỏng mở phần mái, dường như để tránh việc tóc che mắt khi đang cưỡi ngựa. Cặp lông mày của cô trông khá sắc nét và ánh mắt thì luôn tràn đầy sự tự tin. Trông cô khác nhiều với Mai. Cô thường ăn mặc kín đáo hơn, nhưng ở cô vẫn toát lên một vẻ đẹp quyến rũ - sự quyến rũ của một tiểu thư đài các. Tôi có thể cảm nhận cô là một người con gái rất độc lập, mạnh mẽ nhưng cách cô thể hiện ra bên ngoài lại khá hiền dịu. Cô gái đứng trước mặt tôi thật chẳng giống với hình ảnh ban nãy, khi mà cô vung roi và lao thẳng vào vòng cung lửa của đối phương. Đang ngẩn người ra ngắm Hương Lan thì tôi nghe thấy giọng nói của cô nàng:
Tôi nhìn về phía cô Tuyết Linh. Cô mỉm cười và đáp:
Hương Lan quay đi không nói gì. Hai má cô nàng hơi ửng đỏ lên thì phải. Cô Tuyết Linh lên tiếng:
- Phải.
- Tôi là... Long... Cô có phải là linh khí vong mã của Hương Lan không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh Hải hỏi:
- Long thấy sao?
- Mà tại sao Long lại tới đây?
Anh Hải liền giải thích:
- Vậy làm thế nào để cô có thể tin tôi?
Hương Lan cười thật tươi và nói:
- Đua cùng khán giả là sao ạ?
Con vong mã trong tay Hương Lan vẫn tỏ vẻ khó chịu không muốn tôi lại gần nó. Nhưng Hương Lan ra sức vỗ về và kéo nó lại. Tôi chầm chậm đưa tay lên đầu nó và cố gắng trấn an:
Tôi thì chẳng biết nói gì để động viên Hương Lan. Những gì vừa diễn ra quả thực hết sức ấn tượng nhưng tôi chưa hiểu hết về nó. Tốc độ của những con vong mã, khả năng ra đòn t·ấn c·ông chớp nhoáng, những chiêu thức mạnh mẽ mà tôi chưa gặp bao giờ được thi triển trong nháy mắt... Tất cả những thứ đó khiến tôi bị choáng ngợp. Tôi vừa muốn được tham gia cuộc đua ấy, vừa tự nghĩ mình còn lâu mới đủ trình độ để làm được như họ. Hương Lan, cô ấy đã làm rất tốt rồi, tôi chẳng biết nên khen cô ấy như thế nào nữa.
Rồi con vong mã lồng lên một cái, ngắt đứt sự kết nối của tôi với nó một cách dứt khoát. Hai chân trước của nó giơ cao và đôi cánh dang rộng ra. Tôi bất giác lùi lại mấy bước. Hương Lan phải cố giữ chặt lấy nó và ghì xuống. Cô đưa tay xoa nhẹ lên đầu vong mã và vỗ về nó. Rồi Hương Lan hỏi tôi:
Tôi làm theo lời chỉ dẫn của vong mã. Khi đó linh hồn của Elise tiến sát lại gần tôi rồi cô ta như hòa làm một vào tâm trí tôi. Dường như bây giờ cô ta có thể đọc được hết mọi suy nghĩ trong đầu tôi như đọc một cuốn sách. Một cảm giác hồi hộp và lo lắng từ cơ thể tôi phản ứng lại với sự xâm chiếm này của Elise. Nhưng tôi tự dặn lòng rằng mình không được phản ứng lại với cô ta. Tôi muốn để cô ta hiểu được rằng tôi không hề có ý đồ gì xấu cả. Một lát sau Elise lùi lại. Tôi có thể cảm nhận rõ hơn cô ta và giọng nói của Elise lại vang lên:
- Đúng rồi... lát nữa có cuộc đua cùng khán giả. Mẹ muốn cho cậu ấy tham gia thật ư?
Âm thanh ấy lại vang lên như thể nó hiểu những gì tôi đang nghĩ:
- Còn khoảng một giờ nữa mới bắt đầu cơ. Con hãy hướng dẫn Long cách điều khiển vong mã và kỹ thuật đua nhé. Hải hãy cho cậu ta mượn thanh Hàn Băng Giáo. Ta muốn xem khả năng chiến đấu trên vong mã của cậu ta ra sao.
- Không! Ta chỉ chấp nhận Hương Lan thôi.
- Đừng nổi giận... Tôi chỉ muốn làm bạn với cô... (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi bối rối:
- Ban nãy con làm tốt lắm. Nhưng phút cuối có vẻ hơi nóng vội nhỉ?
Bị hỏi đột ngột nên tôi vội đáp:
- Nhưng em đâu có biết cưỡi vong mã?
- Bằng cách nào?
Hương Lan mỉm cười trước câu nói đầy giọng nịnh nọt của tôi. Cô hỏi tiếp:
- Tôi... tôi không biết nữa.
- Làm bạn? Ngươi có gì đảm bảo điều đó?
- Nó... nó không chấp nhận người khác điều khiển.
Hương Lan nhìn tôi và hỏi:
- Hãy tiến sát lại gần ta... chạm đầu của ngươi với đầu của ta.
- Sao vậy Long?
- À.. chị... à không... Lan đánh tuyệt lắm. Đua cũng giỏi nữa.
Cô Tuyết Linh ân cần:
- Đó là một cuộc đua mang tính chất giao lưu thôi. Thành tích không được tính. Mỗi tuyển thủ sẽ cùng với một khán giả - tức là hai người trên một vong mã - tổng cộng là 10 người, họ sẽ thi đấu với nhau. Khán giả muốn tham gia cuộc đua này chỉ cần đăng ký và ban tổ chức sẽ sắp xếp, sàng lọc. Anh đã đăng ký cho em rồi.
- Cháu thấy cuộc đua thế nào?
- Đúng là người không có ý đồ xấu. Nhưng trong trái tim ngươi có một khoảng tối bí ẩn mà ta không thể hiểu được... Được rồi... ta chấp nhận ngươi, với tư cách là bạn của Hương Lan.
- Hương Lan muốn ta tin tưởng ngươi. Nhưng không dễ vậy đâu.
- Vậy... tôi có thể điều khiển cô được không?
Tôi ngạc nhiên hỏi:
Ồ, hóa ra Hương Lan đang ở đây sao? Ừ đúng rồi, nơi đây giống như một nhà thi đấu E-Spot, nơi các vận động viên thi đấu ở một phòng riêng và có người xem tới cổ vũ trực tiếp. Sao tôi không nghĩ tới điều này ngay từ đầu nhỉ? Tôi cũng từng tới một số Cyber Game để xem thi đấu giải rồi, nhưng quả thực chưa ở đâu mà có một giải lớn và tổ chức hoành tráng như thế này. Ba chúng tôi đi theo một hành lang nhỏ có người dẫn đường để vào bên trong khu vực thi đấu. Đó là một khu vực gồm nhiều phòng thi đấu riêng biệt, mỗi phòng đều có người bảo vệ bên ngoài. Chúng tôi tới phòng của Hương Lan. Lúc này cô đã thi đấu xong và đang ngồi nghỉ ngơi. Bên trong phòng là một hệ thống gồm rất nhiều thiết bị hiện đại như ghế mô phỏng thú cưỡi, các hệ thống VR gắn đầu và trên người. Phòng cũng được thiết kế cách âm với bên ngoài để tuyển thủ có thể hoàn toàn tập trung khi thi đấu. Ngoài khu vực máy thi đấu thì còn có một khoảng không nhỏ có một chiếc giường và bàn ăn để tuyển thủ nghỉ ngơi. Trông Hương Lan không có vẻ gì là mệt mỏi sau cuộc đua mà trái lại, khi gặp ba người chúng tôi thì cô tỏ ra rất vui: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ừm... hơi khó cho Long rồi. Elise là một linh hồn hơi khó tính. Trước dây Lan cũng rất khó khăn mới có thể làm bạn được với cô ấy.
Tôi hạ thiết bị VR xuống, cảm giác tim mình đập thật nhanh và máu nóng đang dồn lên đầu. Cô Tuyết Linh nhìn tôi mỉm cười:
- Mẹ mời cậu ấy tới đây để đua thử.
Cô Tuyết Linh vẫy tay:
- Tuyệt! bây giờ chúng ta sẽ tìm hiểu kỹ hơn luật lệ của cuộc đua này nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hương Lan bỗng à lên một tiếng:
- Mẹ và anh Hải cũng tới ạ... À còn có cả Long nữa ư?
- Thử thì sẽ biết thôi. Những người khác cũng vậy. Cuộc đua này không quan trọng thành tích mà, chủ yếu cho khán giả được trải nghiệm cùng với tuyển thủ mà họ yêu thích...
- Vong mã cũng mang linh hồn con người và có tên ư?
Anh Hải mỉm cười:
- Theo bảng tính điểm thì tiểu thư vẫn ở hạng 2 đấy. Vòng loại như vậy là ổn rồi. Tới vòng thi chính thức mọi chuyện sẽ khác.
- Cậu ấy cũng hợp với vong mã của em mà, phải không tiểu thư?
Âm thanh ấy không giống như những âm thanh bình thường tôi vẫn hay nghe, mà nó vang vọng trong tâm trí tôi cứ như tôi đang tự hỏi chính mình vậy. Tôi thầm nghĩ tới câu trả lời:
- Hãy để ta tìm hiểu toàn bộ tâm trí và trái tim của ngươi.
- Tuyệt thật cô ạ. Đáng tiếc cho Hương Lan quá... suýt chút nữa thì cô ấy đã đoạt được cờ rồi.
- Thế thì bây giờ chúng ta tới an ủi con bé chứ nhỉ?
Rồi anh liếc nhìn Hương Lan:
Chương 25: Trò chuyện cùng Vong mã
Tôi có phần bối rối và hỏi lại:
Hương Lan vẫn xoa tay dọc theo cổ con vong mã và nói:
Sau khi hướng dẫn qua về tác dụng và cách kết nối các thiết bị trong phòng, hai chúng tôi cùng kết nối và tham gia vào trường đua. Hương Lan huýt sáo gọi con vong mã của cô tới. Cô dắt nó đứng trước mặt tôi và nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.