Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 26: Đường đua hai người

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Đường đua hai người


Chúng tôi tiến về phía vạch xuất phát. Ở đó đã có 3 con vong mã đang đợi sẵn. Tôi có thể nhận ra các tuyển thủ đã có mặt gồm: Jacky Nguyễn, Huyền My và Trần Văn Trường. Chỉ còn cờ màu xanh lam và màu đen cho chúng tôi lựa chọn. Hương Lan liền lấy chiếc màu xanh làm và gài nó trên lưng tôi. Cô nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lan đưa cây roi của mình lên và nói:

Tôi ngạc nhiên hỏi lại:

- Ơ kìa... sao chúng ta không bàn kỹ hơn về chiến thuật? Mình có biết gì đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chúng ta sẽ làm theo cách này nhé.

Tôi gật đầu và cùng Hương Lan tiến ra bên ngoài trường đua. Khung cảnh trường đua lúc này khác nhiều so với ban nãy khi tôi xem Hương Lan thi đấu. Nơi chúng tôi đang đứng là một thung lũng rộng, bao quanh là những dãy núi cao và hùng vĩ. Có những ngọn núi xuyên qua cả mây mà không thấy đỉnh. Những âm thanh tôi nghe được cũng chỉ có tiếng gió, tiếng các tuyển thủ trò chuyện chứ không hề có bất kỳ âm thanh cổ vũ nào. Hương Lan chỉ tay về phía một dãy núi cao ở tít xa và hỏi:

Tôi tỏ vẻ chăm chú lắng nghe và Hương Lan bắt đầu giải thích:

Hương Lan liền gật đầu tán thành mà không cần hỏi lại:

Hương Lan cười thật tươi:

Hương Lan gật đầu:

Hương Lan không đưa ra câu trả lời mà liền hỏi lại tôi:

Rồi vong mã cuối cùng tiến tới vạch xuất phát. Đó là Tuấn Anh cùng một cô gái trẻ ăn mặc rất sexy. Tuấn Anh cầm lấy chiếc cờ đen và gài nó trên lưng một cô gái. Cô nàng tỏ vẻ ngại ngùng, khẽ đưa tay vuốt mái tóc của mình. Dẫu cho khuôn mặt cô nàng đang giấu trong mái tóc ấy thì tôi vẫn có thể nhận ra được cô là ai, bởi phong cách ăn mặc khá đặc trưng và phần tóc highlight vô cùng quen thuộc... là Mai!

- Ê tên kia! Sao ngươi cứ nghĩ về ngực của Hương Lan hoài vậy? Ta ném ngươi xuống bây giờ...

- Ừ... cây Hàn Băng Giáo này là một trong bốn bảo vật của trường đấy. Mình cũng ít khi được chứng kiến sức mạnh của nó.

- Long có nhận ra đây là đâu không?

Quả đúng là tôi đã thấy cô Tuyết Linh sử dụng cây roi này trong thử thách lần trước. Lần ấy cô Tuyết Linh chưa thể hiện hết sức mạnh của nó mà chỉ dùng như một cây roi bình thường thôi. Với những gì Hương Lan đã thể hiện trong cuộc đua vừa rồi thì nó thật đáng sợ. Còn cây giáo băng này có sức mạnh tới đâu thì tôi cũng không rõ. Tôi chưa có đủ thời gian và năng lực để khám phá hết uy lực của nó, nhưng riêng việc những đòn tấn công của tôi khi sử dụng cây giáo này khiến Đức Minh phải thua trận cũng đủ nói lên sức mạnh của nó rồi. Có vẻ Hương Lan cũng không biết rõ cách phát huy uy lực của cây giáo này. Lát nữa tôi đành phải tự thân vận động vậy.

- Màu xanh hy vọng nè! Chúng ta hãy cùng nhau chiến thắng nhé.

Hương Lan mỉm cười đáp:

- Đã có lệnh tập trung ở đường đua rồi. Chúng ta ra đó thôi. Long đã sẵn sàng chưa?

- Long có chiến thuật gì không?

- Cây roi này cũng là một trong các bảo vật mà mẹ tặng cho mình. Nó cực kỳ hữu dụng khi có thể sử dụng được cả hai thuộc tính là sét và lửa, lại có khả năng biến hóa rất đa dạng nữa.

Chúc quý vị và các tuyển thủ có một cuộc đua an toàn và thú vị!"

- À, đó là một cơ chế bảo vệ dành riêng cho cuộc đua này. Nó sẽ ngăn chặn mọi đòn sát thương ở cấp độ S - những sát thương gây nguy hiểm tới tính mạng - hoặc trong trường hợp bị rơi khỏi vong mã nó cũng sẽ được kích hoạt. Điều này sẽ giúp những tuyển thủ cấp cao không bị hạn chế trong khả năng tấn công của họ. Nhưng cũng vì thế mà cuộc đua sẽ khốc liệt hơn đấy, bởi không có giới hạn nào trong các đòn tấn công đối phương.

Chương 26: Đường đua hai người

- Hihi... Long đừng lo về điều đó. Trong những cuộc đua như thế này thì không nặng tính chiến thuật đâu. Chỉ khi trình độ của các tuyển thủ ngang nhau thì chiến thuật mới tạo ra sự khác biệt. Còn những đối thủ của chúng ta trong cuộc đua này đều không rõ ràng. Với cả khi kèm theo một người không biết điều khiển vong mã thì nó sẽ hạn chế năng lực của tuyển thủ nhiều lắm. Nếu như Long bị rơi khỏi vong mã thì chúng ta cũng thua đấy.

Nghe xong tôi hỏi luôn Hương Lan:

Tôi nghe Hương Lan nói một tràng mà ù hết cả tai, nhưng vẫn phải gật gù tỏ ra hiểu sợ cô nàng nổi giận. Tôi hỏi sang một ý khác:

- Vậy chiến thuật của chúng ta trong vòng đua này như thế nào?

Thì ra việc có thêm người như tôi sẽ làm vướng chân Lan ư? Điều đó nghe có vẻ cay đắng nhưng lại là sự thật mà tôi phải chấp nhận. Cũng may là Lan không nói thẳng ra để tránh làm tôi bị mất lòng. Sau đó chúng tôi cùng tập một số kỹ thuật khi phối hợp với nhau trên lưng vong mã, cách sử dụng vũ khí và tuyệt chiêu. Hương Lan hỏi tôi:

Hương Lan đoán không sai chút nào. Chỉ một lát sau tôi nghe thấy tiếng thông báo:

- Quãng đường đua trong các cuộc thi sẽ không cố định mà có thể dài ngắn khác nhau tùy vào tính chất cuộc đua. Nhưng thời gian từ vạch xuất phát tới vị trí cắm cờ là khoảng 15-20 phút. Luật thi đấu là tuyển thủ phải luôn ngồi trên vong mã không được rời ra, kể cả lúc cắm cờ và bảo vệ cờ. Nhưng đó là luật thi đấu thông thường với một người thôi, còn trong phần thi dành cho khán giả này sẽ có thể khác một chút. Chúng ta phải hết sức lưu ý vì đối thủ có thể giở rất nhiều thủ đoạn để chiến thắng bằng mọi giá. Nhưng Long cũng đừng lo vì phần thi này tính chất giao lưu thôi, sẽ không có gì nguy hiểm đâu.

- "Chú ý! Chú ý! Các tuyển thủ mau chóng vào vị trí xuất phát và chọn cờ. Cuộc đua sẽ bắt đầu trong ít phút nữa.

Trời! tôi mới quan sát cuộc đua có một lần thì làm sao mà nghĩ được chiến thuật gì. Cách hỏi này của Hương Lan quả là làm khó cho tôi quá. Tôi đành trả lời theo những gì mình tưởng tượng ra trong đầu:

Cũng may cho tôi là Hương Lan không biết được điều gì đang xảy ra, bởi vong mã chỉ kết nối được với người đang điều khiển nó mà thôi. Nếu cô nàng mà biết chắc tôi khó toàn mạng. Tôi đành phải nghĩ tới những mục tiêu ở xa hơn và tập trung điều khiển Elise hướng tới đó. Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến tôi toát mồ hôi rồi, nói gì tới sử dụng vũ khí nữa. Có quá nhiều thứ tôi phải tìm hiểu trong khi thời gian thì có hạn. Một lát sau thì một hồi còi vang lên. Hương Lan nói:

- Chỗ này chính là dãy Hoàng Liên Sơn. Có lẽ đích đến của chúng ta sẽ là cắm cờ trên đỉnh Fansipan đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Luật lệ của cuộc đua này như sau: Có 5 đội, mỗi đội gồm 2 tuyển thủ - trong đó một tuyển thủ là khách mời - sẽ tham gia đua trên đường đua bắt đầu từ thung lũng Hoa Ban - Sơn La tới đỉnh Fansipan. Nhiệm vụ của các đội là cắm cờ trên đỉnh Fansipan và bảo vệ cờ của mình. Đội chiến thắng là đội cắm được cờ và bảo vệ cờ thành công. Đội sẽ nhận được phần thưởng trị giá 500 triệu đồng cùng kỷ niệm chương của cuộc đua. Đội nào bị cướp cờ hoặc khách mời bị rời khỏi vong mã sẽ bị tính là thua cuộc. Để đảm bảo an toàn cho các khách mời tham gia cuộc đua, ban tổ chức sẽ áp dụng lưới bảo vệ Size-S trên thiết bị bảo hộ dành riêng cho khách mời.

Tôi chịu! Từ bé tới giờ tôi có ra khỏi Hà Nội đâu mà biết mấy chỗ đồi núi này. Có chăng những nơi tôi biết chỉ là một vài địa điểm nhìn thấy qua tivi thôi. Trông vẻ mặt hoang mang của tôi thì Hương Lan đành tự đưa ra câu trả lời: (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc kết hợp hai người trên lưng vong mã cũng thật khó khăn. Tuy vong mã to lớn nhưng hai người cùng ngồi trên lưng khiến phạm vi hoạt động bị giảm đi rõ rệt. Để đảm bảo an toàn cho tôi thì Hương Lan sẽ ngồi phía sau và lo việc phòng thủ, còn tôi sẽ điều khiển vong mã. Cũng may cho tôi là Elise đã chấp nhận tôi nên cô ta cũng hoàn toàn nghe theo sự điều khiển của tôi. Có điều cách thức điều khiển bằng tâm trí này thật sự khó. Tôi không có mục tiêu cụ thể nên thường khiến Elise nổi cáu khi các mệnh lệnh cứ thay đổi liên tục. Rõ ràng việc đọc được toàn bộ suy nghĩ của một thằng con trai mới lớn như tôi cũng không phải điều hay ho gì. Elise quát lên trong đầu tôi và dậm mạnh chân xuống đất:

- Mình nghĩ là... chúng ta hãy tăng tốc thật nhanh để vượt qua bọn họ rồi cắm cờ thật sớm. Thời gian bảo vệ cờ chỉ có một phút thôi nên chúng ta có thể tập trung toàn bộ sức lực cho việc này.

- Lưới bảo vệ Size-S là cái gì vậy?

- Hôm trước trong chuyến thăm trường mình có tập luyện thử cùng một người trong đội Đại Ngư của anh Hải. Anh ấy cho mình mượn tạm cây giáo này. Uy lực của nó khá là khủng khiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Long có thể sử dụng được cây Hàn Băng Giáo này ư?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Đường đua hai người