Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 30: Thành viên mới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Thành viên mới


Nhà ăn của trường là một phòng rất rộng nằm ở tòa nhà chính giữa của trường. Trường có tổng cộng ba tòa nhà. Theo lời anh Hải nói thì tòa nhà chính giữa này là nơi học văn hóa và cũng là phòng sinh hoạt của học sinh nội trú. Hai tòa nhà còn lại thì một dành cho rèn luyện kỹ năng game thủ, còn một là phòng thi đấu và tổ chức các sự kiện đặc biệt. Anh Hải dẫn tôi tới một bàn ở ngay gần khu vực nhà bếp và bảo:

- Bây giờ mình phải đi gửi báo cáo của đội rồi. Để mình cử một người hướng dẫn Long nhé. Long cứ làm quen dần với nơi ở mới đi. Ngày mai chúng ta sẽ có buổi tập chính thức.

- ...Long hãy chọn một trong ba món này nhé. Đây đều là những trang bị cấp S rất có giá trị đấy.

Tiếp theo Lan giới thiệu lại một lượt các thành viên có mặt trong phòng. Sau khi chào hết một lượt thì tôi cất tiếng hỏi:

Suốt từ sáng tới giờ tôi chưa ăn gì nên bây giờ đã đói lắm rồi. Hương vị các món ăn dâng lên mũi càng khiến cái bụng của tôi sôi lên. Tôi nhìn cách anh Hải lấy đồ ăn và làm theo. Trước tiên phải đeo găng tay và dùng cây gắp đồ ăn riêng. Sau khi lấy đồ xong thì găng tay cũng được đưa vào thùng rác ở gần đó. Chiếc thùng rác này có khả năng tự gói rác lại và tự đóng nắp lại sau khi sử dụng nữa. Mọi thứ ở đây thật hiện đại và ngăn nắp, sạch sẽ nữa. Nó khác hoàn toàn với nhà ăn ở trường cấp 3 trước đây của tôi. Vì được học bổng toàn phần nên tôi không rõ khoản học phí trong trường là bao nhiêu, nhưng có thể đoán được là nó rất đắt. Ăn xong tôi đi theo anh Hải về khu nhà sinh hoạt chung của đội Thiết Kỵ. Đó là một căn phòng lớn ở trên tầng 3. Trên cánh cửa có in hình một con vong mã lớn với đôi cánh đang dang rộng. Hai chân con vong mã này đang đưa lên cao và ôm lấy một vòng tròn màu đen. Anh Hải chỉ vào cánh cửa và nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Rồi anh nhìn tôi mỉm cười:

- Bác yên tâm. Long cũng đủ tuổi trưởng thành rồi mà bác. Bác cứ để em nó tự lập. Thanh niên mà, phải xông pha mới nên người được bác ạ.

- Từ hôm nay Long sẽ chính thức là thành viên của đội. Chúng ta hãy coi cậu ấy như người một nhà và cùng giúp đỡ nhau nhé.

- Do hiện nay đang có d·ịch b·ệnh nên đồ ăn sẽ được bảo quản cẩn thận hơn và giờ ăn cũng phân chia ra để tránh có đông học viên cùng tụ tập một lúc. Nhưng em có thể yên tâm vì các biện pháp kiểm tra và bảo vệ trong trường luôn rất chặt chẽ. Em ăn gì thì tự lấy vào đĩa nhé.

Cô xoè ra ba tấm thẻ màu vàng đưa lên ngang ngực rồi nói tiếp:

Nghe tên Thần Ưng có vẻ quen quen, tôi liền hỏi ngay: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chúng ta cứ ăn cơm trước đã. Lát nữa anh sẽ dẫn em tới phòng sinh hoạt của đội Thiết Kỵ.

Khi chúng tôi tới trường thì đã tới giờ ăn trưa. Anh Hải dẫn tôi tới thẳng nhà ăn của trường và nói:

Giọng của Hương Lan vang lên thật bất ngờ. Thì ra cô và các thành viên trong đội Thiết Kỵ đã chờ sẵn trong đó rồi. Họ xếp thành hai hàng dọc theo lối vào trông thật trang trọng. Ai nấy đều vỗ tay chào mừng tôi với nụ cười trên môi. Chà chà... màn đón tiếp này khiến tôi bất ngờ quá. Tôi không nghĩ được rằng mình lại được đón tiếp trọng thị như vậy. Những tràng pháo tay vừa dứt thì Hương Lan nói tiếp:

Tôi đáp lại: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đồ ăn ở đây tự phục vụ. Em có thể chọn bàn trước bằng cách ấn vào nút đỏ ở đây - anh chỉ vào một cái nút bấm ở mép bàn - sau đó ra phía quầy bếp để lấy đồ ăn.

Chương 30: Thành viên mới

- Không, đây chỉ là những thành viên nội trú ở trường thôi. Do d·ịch b·ệnh nên nhiều người không kịp quay lại trường. Tổng số thành viên mỗi đội là 50 người. Trường mình có tổng cộng 4 đội. Hôm trước anh Hải có giới thiệu đội Đại Ngư với Long rồi phải không? Còn hai đội nữa là Thần Ưng và Dã Tượng.

Anh Hải đáp lại: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đúng rồi... trước đây anh ta từng là một thành viên trong đội Thiết Kỵ, sau đó chuyển sang Thần Ưng và trở thành đội trưởng. Bởi vậy nên anh ta là người duy nhất có cả hai linh thú.

- Cái anh chàng tên Tuấn Anh ở cuộc đua vong mã lần trước, có phải anh ta là đội trưởng của đội Thần Ưng không?

- Cánh cửa này chỉ có thể được mở bởi các thành viên trong đội Thiết Kỵ mà thôi. Nó được cài sẵn chế độ bảo mật theo dấu vân tay. Để mở cửa thì em chỉ cần đặt tay mình lên đó là được.

Tại quầy bếp có rất nhiều đồ ăn được nấu sẵn trong các khay đựng kín, phía trước mỗi khay có một tấm biển đề tên món. Ngoài những món ăn nấu theo kiểu Việt Nam ra thì còn có cả đồ Âu, đồ Hàn, Nhật... nữa. Anh Hải nói thêm:

- Đội mình có hai mươi thành viên à Lan?

Sau đó Hương Lan gọi một người trong đội ra và căn dặn:

---

- Tất cả thành viên mới gia nhập đội đều có quà. Chúng mình đã chuẩn bị sẵn cho Long...

- Hết phần việc của anh rồi. Em hãy tự mình tìm hiểu nốt nhé. Giờ anh phải đi đây.

Do tôi cần phải luyện tập nhiều để chuẩn bị cho sự kiện rồng nên vài ngày sau tôi đã phải tạm biệt bố để lên trường. Hành lý tôi mang theo chỉ có một chiếc ba lô, bên trong đựng bộ thiết bị VR cùng quần áo và chút đồ cá nhân. Quy định của trường là phải học nội trú nhưng khoảng cách từ nhà tôi tới trường cũng không phải là xa lắm. Vậy nên thỉnh thoảng cuối tuần tôi vẫn có thể về thăm nhà được. Nhưng cái cảm giác lần đầu tiên phải xa nhà khiến tôi không khỏi bồi hồi xao xuyến. Bố thì hỏi han tôi đủ thứ, từ chuyện hành lý cho tới tiền nong, cách thức sinh hoạt ở ký túc xá, rồi đến việc nhắc tôi đừng quá mải chơi mà quên học hành. Tôi cũng chỉ biết vâng dạ rồi tạm biệt bố chạy ra cổng. Bên ngoài căn ngõ nhỏ là anh Hải trên chiếc Porsche đang đợi sẵn. Tôi bước lên xe, chào anh mà trong lòng trào nên những cảm xúc thật khó tả...

- Không cần đâu. Mình cũng đang chưa có v·ũ k·hí. Món quà này tuyệt thật đấy, đúng thứ mình đang cần.

- Thằng này thế mà khá! Bố đồng ý. Cố mà học cho tốt nhé con. Mong anh và nhà trường giúp đỡ cho cháu nó.

Lan liếc nhìn đồng hồ rồi nói tiếp:

- Long có muốn đổi sang tấm thẻ khác không?

- Do học viên khá đông nên việc này sẽ tránh được giành chỗ ngồi trong phòng ăn. Trường ta đề cao tính kỷ luật và sự tự giác nên em hãy làm quen dần với điều đó nhé. Các quy tắc sinh hoạt trong trường sẽ được người phụ trách hướng dẫn cho học viên mới. Nếu em chưa gia nhập đội nào thì sẽ có người phụ trách chung, còn khi đã gia nhập đội thì đội trưởng sẽ là người phụ trách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe anh Hải nói vậy tôi bỗng thấy hơi chột dạ. Nhỡ tôi không mở được cửa mà anh bỏ đi rồi thì sao? Nhưng khi tôi còn chưa kịp phản ứng thì anh đã bước đi rồi, dáng đi của anh có vẻ khá gấp gáp. Tôi đành phải tự lực cánh sinh thôi, không thể phụ thuộc vào anh như đứa trẻ lên ba được. Tôi mạnh dạn tiến tới gần cánh cửa và đặt bàn tay mình lên vòng tròn. Nó bắt đầu phát sáng và cánh cửa từ từ mở ra một cách chậm rãi. Bên trong căn phòng vẫn tối thui không nhìn thấy gì cả. Tôi mạnh dạn tiến vào thì ánh sáng trong phòng chợt lóe lên...

- Đình Phong, hãy chỉ dẫn cho Long về chỗ ở và cách sinh hoạt trong phòng nhé. Hẹn gặp lại mọi người sau nha.

Hương Lan tiến tới trước mặt tôi, tay cô cầm theo một thứ gì đó:

Anh Hải quả thực rất giỏi trong chuyện thuyết phục người khác, đặc biệt là bố tôi. Ông ban đầu tỏ vẻ phản đối chuyện bỗng dưng thằng con trai nhận được học bổng "từ trên trời rơi xuống". Nhưng khi anh Hải đưa ra những giấy tờ xác nhận của trường, cộng thêm khoản tiền thưởng của tôi đã được rút từ ngân hàng về khiến ông không còn nghĩ đó là trò l·ừa đ·ảo nữa. Bố tôi vốn không phải người ham tiền bạc. Ông chỉ luôn lo lắng chuyện thằng con trai luôn mải chơi lại học hành làng nhàng như tôi sẽ không làm được tích sự gì cho đời. Vậy nên khi nghe anh Hải khen ngợi tôi hết lòng, lại thấy cả khoản tiền lớn thực sự ngay trước mặt khiến ông thấy yên tâm. Ông còn cẩn thận gọi điện cho người quen kiểm tra thông tin về trường của cô Tuyết Linh cho chắc chắn. Điều đó không khiến anh Hải thấy phiền mà trái lại, anh còn vui vẻ giúp ông làm điều đó được dễ dàng hơn. Sau khi kiểm tra kỹ thông tin, lần đầu tiên ông nhìn tôi với ánh mắt tự hào và nói:

Sự chu đáo của Hương Lan và cả đội khiến tôi không giấu được sự xúc động. Tôi chẳng biết nói gì, cứ luôn miệng cảm ơn mọi người rồi thử rút một tấm thẻ... Trên thẻ là một cây giáo. Hương Lan hỏi:

Tôi bấm vào nút trên bàn thử xem sao. Mặt bàn liền sáng lên như thể báo hiệu đã có người ngồi. Anh Hải dẫn tôi ra phía quầy bếp, vừa đi anh vừa giải thích:

- Chào mừng Long gia nhập đội!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Thành viên mới