Sars Game
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Hắc long vs Hắc kỳ lân
Sau một thoáng loạng choạng, con vong mã liền trả đòn. Từ chiếc sừng của nó một luồng lửa phóng vụt ra. Nó như một tia laze với sức nóng hàng ngàn độ và lao tới với tốc độ ánh sáng. Tưởng như tia sét ấy có thể đốt cháy mọi thứ trên đường đi của nó nhưng không, tôi đưa tay kia lên đỡ đòn. Một con rồng băng bao quanh lấy cánh tay đó và khiến tia laze bị chuyển hướng, bắn sang một quả núi gần đó và khiến nó nổ tung thành từng mảnh. Rồi từ từ, một ngọn giáo bằng băng xuất hiện trong tay tôi. Nếu tôi không nhầm thì đó là cây Hàn Băng Giáo của anh Hải. Tại sao nó lại ở đây và tại sao tôi lại có thể lấy nó ra một cách dễ dàng như vậy? Anh Hải đã lấy lại nó rồi cơ mà? Tôi không thể hiểu được những gì đang diễn ra nữa. Nhưng sự thực là con rồng băng đang lượn quanh cây giáo và khiến nó tỏa sáng lấp lánh. Tôi đưa cây giáo lên trời và không khí cuộn lấy quanh mũi giáo khiến nó ngày càng lớn hơn. Rồi chỉ với một cú vung giáo, tôi có thể thấy cả một núi băng đang đè xuống con vong mã. Sức mạnh của cây giáo thật ngoài sức tưởng tượng của tôi. Con vong mã xòe cánh và dồn hết sức để lao xuyên qua tảng băng ấy. Một t·iếng n·ổ lớn vang lên...
Cơ thể tôi bắt đầu run lên và tôi bắt đầu cảm nhận được cảm giác ở tay chân mình. Trái tim tôi đang đập thật nhanh như muốn vỡ tung trong lồng ngực. Vết thương trên ngực cũng đã lành, cây giáo cùng con rồng băng đã biến mất, cả tia sét màu đen cũng vậy. Tôi ngã nhào xuống đất và cảm thấy toàn thân đang tê dại, đau đớn và lạnh cóng như có hàng ngàn mũi kim bằng băng đâm vào người mình vậy.
UỲNH....
- Ngươi thực sự là ai? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi thấy mình đang lạnh lùng lao tới để kết liễu con vong mã... Không... Đúng hơn là "Hắn" đang muốn hạ sát con vong mã. Hắn đang làm cái quái gì vậy? Nó đã chịu khuất phục rồi mà? Không được... KHÔNG ĐƯỢC!!!!
Tôi không hề né tránh mà đưa tay lên đỡ đòn. Tia sét đen trong tay tôi tụ lại thành một tấm khiên lớn chắn trước mặt. Nó nuốt chửng lấy đòn t·ấn c·ông của con vong mã và luồng sáng biến mất nhanh chóng, chỉ còn lại bóng đêm tĩnh mịch. Con vong mã lúc này dường như đã cảm thấy bất lực. Nó cụp cánh xuống và đứng im chịu trận. Tôi siết chặt cây giáo băng trong tay. Mũi giáo nhọn hoắt và một lớp băng trùm lấy tay tôi cứ như cơ thể tôi với nó là một vậy. Tôi cảm thấy một sự hả hê trào dâng bên trong người: (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cơn đau dữ dội xuất hiện trong lồng ngực tôi và bắt đầu lan ra khắp cơ thể. Tôi chỉ kịp nhận ra mình vừa bị trúng đòn t·ấn c·ông của con vong mã. Chiếc sừng trên đầu nó xuyên qua ngực tôi, ngay vị trí trái tim và một luồng lửa nóng rực phát ra. Cả cơ thể tôi bị bao trùm trong một đám lửa lớn. Tôi thấy toàn thân mình bỏng rát và đau đớn dữ dội. Cái quái quỷ gì thế này? Sao nó lại mạnh và nhanh đến vậy?
Giữa bóng tối tĩnh mịch ấy, một giọng nói bất ngờ vang lên:
Chỉ với một cú nhảy, tôi đã né được đòn t·ấn c·ông chớp nhoáng của con vong mã. Đồng thời tia sét đen trong tay tôi cuốn lấy cổ nó như một sợi dây cương. Tôi lộn người và đáp xuống trên lưng của nó. Cây giáo băng trên tay lập tức được đâm xuống...
ẦMM...
Tôi lịm người đi, cảm thấy toàn thân mình lạnh toát và cứng đờ. Hết rồi... Sức mạnh của nó thật ngoài khả năng của tôi... Hành trình của tôi trong trò chơi này sẽ chấm dứt ở đây ư? Bóng tối nhanh chóng bao phủ lấy tôi. Tôi thấy đầu óc mình trống rỗng. Tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa, và tôi cũng không còn kiểm soát được cơ thể mình... Mọi thứ thật im lặng và thời gian như ngừng trôi...
Chương 37: Hắc long vs Hắc kỳ lân
- MÀY KHÔNG ĐỦ TƯ CÁCH NÓI CHUYỆN VỚI TAO, THỨ SINH VẬT HẠ ĐẲNG.
Cú đánh mạnh khiến con vong mã đâm sầm xuống đất như một chiếc máy bay g·ặp n·ạn. Một lớp băng dày bao bọc lấy toàn thân nó khiến sức mạnh của nó giảm đi nhanh chóng. Con vong mã vẫn chưa chịu thua, nó vẫy cánh thật mạnh để tạo luồng lửa phá đi lớp băng trên người, đồng thời miệng nó tỏa ra một ánh sáng chói lòa, bắn mạnh về phía tôi.
Phậppppp...
BÙMMM!!!
Con vong mã hất đầu, ném tôi ra một bên sau đòn chí mạng. Tôi có thể nghe được tiếng nói của nó vang lên trong đầu:
Quá bất ngờ với cú phản đòn của con vong mã, cả bốn chúng tôi không kịp tránh và lĩnh trọn đòn này. Phong Hỏa Cầu kết hợp với lưới điện tạo ra một q·uả c·ầu l·ửa với sức công phá kinh hồn và cuốn phăng mọi thứ trên đường đi của nó. Khi v·a c·hạm vào chúng tôi thì nó chợt nổ tung và khiến cả bốn người bị hất văng về bốn phía. Không chỉ có thế, lưới điện còn trùm lấy người chúng tôi và khiến ai nấy đều bị t·ê l·iệt toàn thân. Vũ khí trên tay chúng tôi bị văng ra và cơ thể thì ngã nhào xuống đất. Lúc này con vong mã liền lao tới phía tôi như một lưỡi dao đang lạnh lùng hạ xuống chiếc máy chém...
Uỳnh...
Tảng băng vỡ tung ra thành từng mảnh. Toàn thân con vong mã lúc này phát ra ánh sáng rực rỡ và nó lao tới tôi. Chiếc sừng của nó lóe sáng và kéo dài ra như một ngọn giáo...
"Hắn" gầm lên:
Tôi bỗng cảm nhận thấy một kẻ khác đang xâm nhập tâm trí mình. Đó không phải là một thứ ánh sáng trắng giống như linh khí của Elise mà là một quả cầu lấp ánh bảy sắc cầu vồng. Linh khí trong quả cầu lên tiếng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi gào lên với Hắn. Cơ thể tôi bỗng khựng lại giữa không trung. Hắn bỗng im bặt. Thứ sức mạnh đang bao trùm lấy cơ thể tôi cũng dần tan biến vào hư không. Cảm giác đau đớn lại trùm lấy cơ thể tôi và đầu óc tôi dần tỉnh táo hơn. Tôi vẫn tiếp tục gào lên với chính mình:
- Đồ phế vật! (đọc tại Qidian-VP.com)
- BIẾN ĐI CHO KHUẤT MẮT TAO! THỨ S·Ú·C· ·V·Ậ·T!
- CON S·Ú·C· ·V·Ậ·T KIA... ĐỨNG LẠI CHO TAO!!!
Rồi thứ linh khí của con vong mã bỗng biến mất. Toàn bộ tâm trí tôi bị đóng kín bởi một sự lạnh lẽo, tâm tối và vô hồn. Tay tôi tung ra một tia sét màu đen phóng tới con vong mã. Nó lập tức tung cánh bay lên để né tránh. Nhưng tia sét bất ngờ lao theo và túm lấy chân con vong mã. Một cảm giác nóng ấm xuất hiện trong tay tôi cứ như tôi đang nắm lấy chân nó vậy. Tôi túm chặt lấy nó và ném mạnh xuống đất... (đọc tại Qidian-VP.com)
ẦM... ẦMM...
Một cơn giận dữ bao trùm lấy đầu óc tôi. Nó như một tia sáng lóe lên giữa màn đêm tăm tối và lạnh lẽo. Giọng nói này... không phải của tôi. Giọng nói này tôi từng được nghe một lần, ở chính bên trong cơ thể mình trước đây. Một cơn giận dữ, điên cuồng và khát máu... một kẻ khác trong chính tôi đang lên tiếng. Tôi có thể cảm nhận được ai đó đang điều khiển cơ thể mình. Cơ thể tôi từ từ đứng dậy. Những tia sét màu đen bao quanh mình, đặc biệt là từ vị trí trái tim - nơi v·ết t·hương của con vong mã gây ra. Tôi thử đưa tay mình lên... không được... chúng không theo sự điều khiển của tôi nữa rồi. Giờ đây "hắn" đang hoàn toàn kiểm soát nó. Tôi như một kẻ ngoài cuộc chỉ biết chứng kiến kẻ khác điều khiển cơ thể mình cùng sự cuồng nộ của hắn dâng đầy trong tâm trí. Tôi cũng cảm nhận được một sức mạnh rất lớn đang cuộn trào lên trong cơ thể mình. Nó cứ như đến từ một thế giới khác và đổ vào cơ thể tôi như thác lũ. Con vong mã cũng có vẻ sững sờ trước điều đó. Nó lùi lại một chút và cúi đầu xuống, hướng chiếc sừng về phía tôi một cách thận trọng.
- Không được! Mày đang làm cái quái gì thế? Dừng lại ngay! Trả cơ thể lại cho ta!
Con vong mã chầm chậm bước tới bên tôi. Nó hướng chiếc sừng lên phía trước. Tôi có thể cảm thấy nó đang rất tức giận và đầy sát khí. Khỉ thật... Sao tôi lại nghĩ là nó đã chịu thua rồi nhỉ? Bây giờ nó trả đòn thì tôi biết làm thế nào đây? Tâm trí tôi bắt đầu hoảng loạn nhưng tôi chẳng thể nào điều khiển được cơ thể mình nữa rồi...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.