Sars Game
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Hắc kỳ lân Jade
- Sao ngươi lại chấp nhận quy phục ta? Vừa rồi ta đã không đánh lại ngươi. Kẻ làm được điều ấy không phải ta... ngươi cũng biết mà...
- Nó thật to lớn và mạnh mẽ. Tên của nó là gì vậy Long?
- Đúng vậy. Lúc thông thường thì tôi cũng giống như vong mã. Chỉ khi giải phóng sức mạnh thì mới chuyển sang hình dạng kỳ lân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huy im lặng một lúc rồi đáp:
- Tên nó là Jade.
- Chủ nhân cứ nói
Jade lắc nhẹ cái đầu của nó và đáp:
---
- Cũng có khả năng đó... Điều này tớ có nghe nói nhưng chưa gặp bao giờ.
Ngay khi chúng tôi vừa về tới trường thì Hương Lan đã chạy tới chúc mừng cả nhóm rồi. Cô tỏ ra rất vui khi thấy tôi đang ngồi trên lưng Jade. Cô tiến lại gần Jade và hỏi:
Tôi hướng tâm trí mình kết nối tới Jade và nói:
Jade cúi xuống và đưa chiếc sừng lại gần tôi. Một luồng ánh sáng lấp lánh từ chiếc sừng tỏa ra và bao trùm lấy tôi. Luồng sáng ấy tạo cho tôi một cảm giác ấm áp, dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể. Tôi bỗng cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, không còn cảm giác về sức nặng của cơ thể, cứ như tôi là một quả bóng đang bay lơ lửng vậy. Mọi sự đau đớn dần dần tan biến đi, thay vào đó là một nguồn sinh lực đang cuộn trào trong từng tế bào trong cơ thể tôi. Khi luồng ánh sáng chấm dứt thì tôi đã bình phục và khỏe mạnh hơn bao giờ hết. Tôi từ từ đứng dậy. Jade vẫn đứng trước mặt tôi, vóc dáng uy nghiêm nhưng cái đầu nó hơi cúi xuống. Tôi chậm chậm đưa tay xoa đầu Jade. Lúc này tôi có thể cảm nhận rõ hơn linh khí của nó trong tâm trí mình. Vẫn là một luồng sáng lấp lánh nhưng giờ đây nó có phần dịu dàng và ấm áp hơn. Tôi đưa mắt nhìn sang ba người trong nhóm. Họ đều đang nằm mê man b·ất t·ỉnh trên mặt đất. Tôi cất tiếng hỏi:
Tôi đỡ cả ba người lên lưng Jade. Nó khá to lớn nên có thể mang theo được cả ba người. Tôi kiểm tra lại thiết bị định vị và ra lệnh cho Jade bay tới đó càng nhanh càng tốt, còn mình thì sẽ chạy theo sau. Với sức mạnh đã được hồi phục hoàn toàn, tôi có thể tự tin di chuyển trong khu rừng vong mã mà không còn lo sợ bất kỳ điều gì nữa.
- Không, nó chỉ là một con vong mã bình thường thôi...
- Đúng thế... Jade nói rằng cú phản đòn cũng khiến nó b·ị t·hương.
Tôi bối rối:
Chương 38: Hắc kỳ lân Jade
- Vong mã thông thường không thể ngăn được đòn t·ấn c·ông liên hoàn của Tuấn và Phong. Đó là một đòn trói ở cấp độ cao mà không dễ gì thoát được, chưa kể đòn ấy còn bị phản lại nữa.
- Jade... là tên ngươi ư? Hắc kỳ lân... Ngươi không phải là một con vong mã sao?
---
- Vâng, thưa Long chủ nhân.
Con vong mã khuỵu chân xuống trước mặt tôi giống như đang thực hiện một động tác cúi chào. Nó nói tiếp, những thanh âm của nó vang vọng khắp tâm trí tôi:
- Mình có thể chào Jade được chứ?
Trước khi rời đi, Hương Lan không quên cảm ơn cả nhóm một lần nữa. Trông cô thật vui vẻ và hạnh phúc cứ như chính cô mới là người hoàn thành nhiệm vụ vậy. Nhìn nụ cười và ánh mắt của Lan, tôi chợt nhớ tới hình ảnh của cô khi băng qua An Lạc mê cung. Nó thật đẹp, vừa tươi sáng vừa dịu dàng như ánh trăng tròn giữa đêm rằm tháng tám vậy.
Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Vừa rồi con vong mã này... nó vừa tuyên bố tôi là chủ nhân của nó ư? Tôi cố gắng gượng dậy nhưng mọi sức lực dường như đã không còn nữa. Toàn thân tôi tê cứng và bất lực. Tôi chỉ có thể nằm đó và hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi không giống... hắn. Rốt cuộc ngươi là thứ gì vậy?
Tiếng con vong mã vang lên trong tâm trí tôi:
- Không... tôi chỉ có thể làm việc này với chủ nhân mà thôi. Họ sẽ hồi phục nhanh hơn nếu như họ có sở hữu vong mã...
- Vậy ngươi hãy giữ trạng thái bình thường nhé. Ta không muốn mọi người nghĩ ngươi có gì đó đặc biệt. Bởi sức mạnh của ta không đủ để khuất phục ngươi. Ta sợ nếu mọi người biết ngươi là hắc kỳ lân thì sẽ rất khó để giải thích... Ngươi biết đó, "hắn" cũng là một phần trong chính ta mà ra... (đọc tại Qidian-VP.com)
Huy gật gù:
- Tất nhiên là được rồi.
- Ngươi có thể chữa trị cho những người bạn của ta không Jade?
- Xin tuân lệnh!
- Không chắc đó là chiếc sừng... có thể đó chỉ là hình dạng của một chiêu thức t·ấn c·ông dạng hội tụ năng lượng mà thôi. Chúng ta ở quá xa không thấy được chính xác sự việc này.
Jade có thể cảm nhận rõ sự lo lắng và bối rối của tôi. Nó liền trấn an:
Tôi chỉ biết cười trừ trước câu nói của Phong. Chẳng biết cậu ta có ý khen ngợi hay đá xoáy tôi nữa, nhưng tốt hơn hết là tôi nên im lặng. Bọn họ đều hiểu tính cách của vong mã nên việc tôi nói dối sẽ rất dễ bị phát hiện. Với Phong, Huy và Dũng, ba người bọn họ đều khá thoải mái trước việc tôi đã thu phục được Jade. Duy chỉ có Tuấn là vẫn tỏ ra nghi ngờ. Chắc là cậu ta không tin việc tôi có thể khuất phục Jade một cách dễ dàng như vậy.
Jade đáp:
---
Jade cúi đầu xuống và khẽ xòe cánh ra để thực hiện một động tác cúi chào. Hương Lan đưa tay lên cổ Jade và xoa nhè nhè. Cô đặt tay lên đầu Jade như để trò chuyện với nó. Khuôn mặt cô thoáng có chút ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó nụ cười lại nở trên đôi môi cô. Một lát sau Lan buông tay ra và nói:
- Phải... Nhưng ngài đã cứu mạng tôi. Như vậy là đủ rồi. Hãy để tôi chữa trị cho ngài.
- Tại sao ngươi dừng lại?
Huy cũng quay sang nhìn Jade và nói:
Con vong mã nghiêm giọng:
- Ngươi tên gì?
- À, Jade này...
- Một số vong mã có thể thực hiện chiêu phản hồi đó, nhưng điều đó rất hiếm khi xảy ra. Chúng cần điều kiện đặc biệt như khi hai đòn t·ấn c·ông mạnh ngang nhau nhưng không triệt tiêu năng lượng thì sẽ đồng thời bị phản lại. Với Hắc Kỳ Lân thì lại là chuyện khác...
Tôi liền nói theo Huy:
- Lúc ta mới gặp ngươi, trông ngươi cũng giống như một vong mã thông thường thôi phải không?
- Hãy trả lời đi!
- Jade nói rằng điều đó có thể xảy ra trong trường hợp đặc biệt: Lúc chúng ta t·ấn c·ông thì nó cũng đang phản công lại bằng một chiêu khác. Có khi nào điều đó khiến hai đòn đánh bị phản lại không? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ta cũng chẳng biết... Ta đang muốn hỏi ngươi câu đó đây...
Con vong mã im lặng một lúc rồi mới lại lên tiếng:
- Vậy hãy giúp ta đưa họ ra khỏi đây. Ta biết chỗ tập trung vong mã của họ.
Tôi hỏi tiếp:
- Ta nghĩ ngươi đã đầu hàng... vậy nên không cần phải xuống tay nữa...
- Tôi hiểu rồi. Xin nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân.
- Long, vong mã của cậu có phải là Hắc Kỳ Lân không?
- Đúng vậy thưa Long chủ. Hắc kỳ lân là những vong mã đã tiến hóa và có sức mạnh vượt trội so với những vong mã thông thường.
- Vậy cậu giải thích thế nào về chiếc sừng ánh sáng trên đầu nó?
Tôi liền trả lời Huy dựa theo lời chỉ dẫn của Jade:
- Chương trình tập luyện đặc biệt cho Long đã kết thúc tốt đẹp rồi. Chắc chuyến đi vừa rồi cũng mệt mỏi lắm hả. Mọi người có thể về phòng nghỉ ngơi. Mình sẽ thay Tuấn tới phòng quản lý để báo cáo nhiệm vụ. Ngày mai cả nhóm sẽ quay trở lại tập luyện cùng với đội nhé.
- Long.
Tôi biết chuyện này khó mà không gây chú ý đối với cả nhóm. Nhưng nếu phải giải thích rõ ràng thì thật khó cho tôi. Sẽ ra sao nếu họ biết trong tôi có một con quỷ với sức mạnh ghê gớm đến thế? Tốt hơn hết là tôi nên giấu nó đi:
- Hắc kỳ lân Jade xin phục tùng Long chủ nhân. Ta xin dâng hiến toàn bộ linh khí của mình cho chủ nhân, thề tuân theo mọi sự sai bảo của ngài.
Tuấn vẫn không chịu:
Phong vừa cười vừa hỏi lại tôi:
- Vậy ra cậu không làm mà vẫn có ăn đấy nhỉ?
- Sao ngươi lại muốn biết tên ta? Giờ ngươi muốn g·iết ta thì cứ làm đi. Ta sẽ không oán hận ngươi đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Jade, đây là Hương Lan, cô ấy là đội trưởng đội Thiết Kỵ, cũng là thủ lĩnh của ta. Ngươi hãy chào cô ấy đi.
Sau khi Tuấn, Phong và Huy hồi tỉnh lại, chúng tôi liền quay trở về trường. Không giấu được vẻ hoài nghi, Tuấn ngay lập tức quay sang hỏi tôi:
Tôi cũng mỉm cười đáp lại:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.