Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 44: Cuộc đối đầu với Hải vương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Cuộc đối đầu với Hải vương


- Haha... mới có mấy tuần không gặp mà chú em thay đổi nhiều quá. Nhưng chỉ khác ở cái mồm thôi, chứ sức mạnh thì vẫn thế. Anh cứ tưởng thời gian qua tập luyện với đội Thiết Kỵ thì chú em phải tiến bộ hơn chứ...

Tôi giồng mình và đạp chân bật mạnh một cái. Cú bật xa và nhanh, chỉ vút một cái tôi đã áp sát tới gần anh Hải. Bàn tay tôi nắm chặt thành một cú đấm và tôi dùng hết sức đấm thẳng nó vào mặt anh. Lúc này anh Hải mới nhận ra sự nguy hiểm của tôi. Anh liền nghiêng đầu để né đòn và bật người ra phía sau.

- Okey! Chú em đã nắm rõ luật thi đấu rồi chứ?

Toàn bộ băng và hơi nước xung quanh tôi lập tức liên kết lại thành một khối và càng lúc càng dày. Nhiệt độ không khí hạ thấp đột ngột tới âm vài chục độ và chỉ trong giây lát, tôi đã bị kẹt cứng trong một khối băng lớn. Ánh sáng và không khí hoàn toàn bị khối băng nuốt chửng. Cái quái gì thế này? Anh ta định chôn sống tôi trong cái quan tài bằng băng này ư? Tôi phải làm thế nào để thoát ra bây giờ?

Tôi nghe anh hỏi vậy thì dừng lại. Tôi chẳng hiểu anh đang nói gì nên đành hỏi lại:

Soạt...

- Nếu anh không nhầm thì đây là bộ giáp "Tiêu linh ấn" thì phải. Nó là bộ giáp dành cho đội trưởng của đội Thiết Kỵ... Nhưng anh chưa thấy Lan tiểu thư mặc nó bao giờ. Vậy mà tiểu thư lại cho em mặc sao? Có vẻ tình cảm giữa em và tiểu thư tiến bộ quá nhỉ?

Dù cú né đòn của anh là rất nhanh nhưng trên mặt anh vẫn bị xước một vệt dài. Máu chảy ra theo vết xước đó rỉ xuống má và cằm anh. Anh đưa tay lên mặt để kiểm tra vết thương rồi nói:

- Quan tài băng giá... Đóng!

- Phải thử mới biết anh ạ.

- Đúng vậy. Đừng lo anh sẽ kết thúc trong 3 phút thôi, chắc chú em cũng muốn "đừng làm nỗi đau thêm dài" nhỉ. Anh sẽ không vì tình cảm mà nhẹ tay đâu.

Chẳng hiểu từ đâu một tảng băng lớn từ trên trời rơi thẳng xuống đầu tôi. Cú va chạm mạnh khiến nó bị vỡ tung ra như khi tay tôi chạm vào mũi giáo vậy. Hơi nước và khói bốc lên nghi ngút bởi sức nóng từ cơ thể tôi phát ra. Khi tôi chưa kịp định thần vì còn choáng váng sau cú va chạm, anh Hải tiếp tục ra đòn quyết định: Anh ném thẳng thân giáo về phía tôi và hô lớn:

Kengg...

- Chú em đừng giả vờ... anh thấy đôi cánh sau lưng chú em rất giống với cánh của vong mã. Nó chắc chắn không phải là của bộ giáp. Nhưng để thực hiện được nghi thức giao kết thì khó đấy. Anh không nghĩ chú em có thể làm được điều đó sớm như vậy. Uhm... cũng thú vị đấy.

PHẬP... UỲNH!!!!!

- Hai người có vẻ thân thiết quá nhỉ. Hy vọng rằng chú em sẽ không làm tiểu thư phải thất vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Em cũng không nhẹ tay đâu. Anh hãy cẩn thận đấy...

Anh Hải nheo mắt nhìn tôi:

Nói rồi anh Hải mỉm cười. Anh đưa tay phải lên ngang mặt rồi vuốt mạnh một cái, cây Hàn Băng Giáo hiện ra trước mặt anh. Tay trái của anh nắm lấy nó và thu về sát người. Anh tiếp tục thủ thế và nói:

Xoẹt... xoẹt... (đọc tại Qidian-VP.com)

- Bộ giáp chú em đang mặc có khả năng che giấu sức mạnh hả?

Tôi cũng vui vẻ đáp lại:

Anh Hải tặng cho tôi một nụ cười kèm lời đá xoáy:

- Chà chà... trông chú em oai quá nhỉ. Bộ giáp và đôi cánh ở đâu ra vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Em được tặng đó... là của Lan tặng cho em...

Một lát sau thì tiếng còi hiệu vang lên, cánh cửa phòng mở ra báo hiệu cho tôi biết đã tới lượt thi đấu của mình. Tôi đứng dậy và chầm chậm bước ra. Bên ngoài là một mỏm đá nhô cao, dựng sát bên bờ biển. Một con đường mòn dẫn thẳng ra cuối mỏm đá và xung quanh là những hàng cây phi lao đang xào xạc trong gió. Những cơn gió thổi ào ào đưa mùi muối biển ngập tràn trong không khí, phả thẳng vào mặt, vào mũi tôi. Ở phía cuối con đường mòn là một bóng người đang đứng quay lưng lại phía tôi. Tôi có thể nhận ra hình bóng quen thuộc ấy... chắc chắn đó là Anh Hải - đội trưởng của đội Đại Ngư. Anh sẽ tham gia màn giao đấu với tôi ư? Anh Hải quay lại, nhìn tôi mỉm cười và nói:

Không để anh kịp trấn tĩnh, tôi tiếp tục lao tới. Với trạng thái giao kết này, luồng linh khí bên trong tôi chuyển động không ngừng và khiến cơ thể tràn đầy sức mạnh. Những móng vuốt trên tay tôi trở nên đỏ rực như được nung nóng, tôi vung tay chém mạnh một đường...

Không biết là anh có khinh địch hay không, chứ nếu nói sức mạnh của tôi trong bộ dạng giao kết này mà vẫn thế thì coi thường tôi quá rồi. Tôi đáp lại:

- Giao kết với linh thú là gì cơ, anh nói gì em chẳng hiểu?

--- (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nếu anh muốn kết thúc sớm trận đấu thì vẫn còn một phút nữa đấy. Cố lên anh!

Mấy tiếng cuối tôi cố tình nói to lên vừa để khiêu khích anh, vừa để giúp tôi tăng thêm phần tự tin. Anh Hải cười lớn trước câu nói của tôi:

Anh Hải không nói gì mà phóng cây giáo tới. Một mũi giáo băng sắc lạnh phi thẳng tới trước mặt tôi. Quả thực đây là lần đầu tiên tôi đối diện với đòn tấn công của cây Hàn Băng Giáo này. Cảm giác không khí xung quanh mình như đông cứng lại và băng giá có thể tấn công tôi từ mọi hướng vậy. Tôi thử đưa tay lên đỡ lại mũi giáo băng ấy xem sao...

Anh Hải vẫn đầy vẻ tự tin và nói:

Giọng anh Hải đầy vẻ châm chọc:

Chương 44: Cuộc đối đầu với Hải vương

Anh Hải vẫy tay về phía tôi:

Tôi nghiêm giọng đáp:

Tay tôi và mũi giáo chạm nhau khiến một tiếng nổ lớn vang lên. Mũi giáo vỡ tung ra thành hàng ngàn tảng băng nhỏ văng tung tóe. Cánh tay tôi đỏ rực lên và một chùm lửa bốc cháy dữ dội thiêu cháy mọi thứ mà nó chạm vào. Anh Hải không hề nao núng mà tung phần thân giáo còn lại xuống đất...

Anh Hải ngạc nhiên:

Đường chém nhanh và ngọt hết sức. Anh Hải phải hết sức vất vả mới không bị dính sát thương chí mạng. Anh liều mình đưa tay lên cản lại cú chém của tôi, kết quả là tay áo rách tả tơi và trên cánh tay rách nguyên một đường thật dài. Anh vẫn không hề nao núng, nhảy lùi lại mấy bước để thủ thế. Có vẻ sau những phút giây đầu tiên bị bất ngờ với những đòn tấn công dồn dập của tôi, anh Hải đã lấy lại được bình tĩnh. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi và nói:

BÙM...

- Bộ giáp này sao hả anh?

- Nhưn chỉ bộ giáp thôi thì chưa đủ. Nó chỉ giúp che giấu linh lực chứ không giúp người mặc tăng thêm sức mạnh. Mà nguồn sức mạnh bên trong của chú em cũng khác lắm, không thể một thời gian ngắn mà đã mạnh như vậy được. Trừ khi... trừ khi chú em có khả năng giao kết với linh thú.

Tôi đang chưa biết phải giải thích ra sao thì anh Hải đã nói tiếp:

- Bắt đầu đi nào... chú em có tài cán gì thì thể hiện hết ra đi.

Tôi nắm chặt tay và nói lớn:

- Em sẽ cố gắng... ĐÁNH BẠI ANH TRONG CUỘC ĐẤU NÀY.

- Ái chà chà... Sức mạnh này... sao anh không cảm nhận được nhỉ?

Tôi đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Bây giờ anh sẽ cho chú em biết tay.

Nó cứng và sắc hơn tôi tưởng. Dù bàn tay tôi có sức mạnh của Jade thì cũng chỉ có thể đẩy nó đi chệch hướng chứ không thể cản lại được. Đây không hẳn là nhát chém thông thường mà là một đòn đánh với linh lực băng giá cấp cao rồi. Và mọi chuyện không chỉ đơn giản như vậy. Anh Hải lập tức lao tới phía tôi và đầu mũi giáo của anh đang phát sáng... dường như anh đang tập trung linh lực tại đó để chuẩn bị ra đòn. Tôi chưa từng thấy chiêu thức như vậy bao giờ cả. Dẫu vậy thì tôi cũng không kịp né tránh nữa rồi. Anh lao tới quá nhanh khiến tôi chỉ còn cách đấu lại thôi. Tôi siết chặt tay mình lại, dồn hết sức vào cú đấm thẳng về phía anh...

Lúc này tôi biết chẳng thể giấu anh được nữa, đành nhe răng cười hì hì và buông lời châm chọc:

- Em biết rồi. Chỉ cần không bị hạ gục trong 10 phút là được đúng không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Cuộc đối đầu với Hải vương