Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 47: Câu chuyện của quá khứ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Câu chuyện của quá khứ


Khi khám phá ra bí mật đó ta không hề thấy run sợ mà trái lại, nó càng khiến ta thêm quyết tâm trả thù. Hai vợ chồng ta đã mở ra ngôi trường này với mục tiêu thu nạp những người giỏi nhất, cùng nhau xây dựng một đội quân trong Metagate để đương đầu với những kẻ xâm lược kia. Hơn mười năm... ta mong ngóng từng ngày để chờ đợi thời cơ trả thù rửa hận... Đó cũng là thời gian bọn chúng chuẩn bị cho kế hoạch xâm lược Trái Đất. Ta đã quyết định sẽ tấn công trước để khiến chúng bất ngờ. Sau khi tiêu diệt lũ hèn nhát ở chính phủ M, chúng ta đã đổ bộ lên Metagate và phát động cuộc chiến tổng lực. Ta gọi đó là sự kiện "cuộc chiến rồng" huyền thoại. Nhưng ta đã không ngờ rằng chúng lại mạnh như vậy... Kẻ đứng đầu trong bọn chúng... kẻ điều khiển Hắc Thần Long... hắn hoàn toàn vượt trội so với tất cả. Chúng ta đã chủ quan và phải trả giá... Chính hắn đã g·i·ế·t cha con và hơn một nửa đội quân... những người mà ta yêu quý nhất lại một lần nữa rời xa ta mãi mãi...

Tôi ngập ngừng đáp:

- Không! Đây là thật đấy. Không có công nghệ 4D nào ở đây cả. Nơi chúng ta đang ngồi là một nơi thuộc Metagate. Nó là một không gian song song với không gian chúng ta đang sống. Đây cũng chính là nơi chúng ta thường tập luyện và chiến đấu...

- Thế còn Lan, con nghĩ sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô Tuyết Linh mỉm cười:

Cô Tuyết Linh cười lớn:

Cô Tuyết Linh ngồi ngả người ra ghế, đôi mắt cô nhìn Lan âu yếm. Giọng cô chậm rãi vang lên:

- Cháu nghĩ là ảo ạ. Rõ ràng lúc đầu căn phòng này là phòng làm việc của cô mà.

Tôi lặng yên ngắm nhìn xung quanh một lúc rồi đáp:

Cả tôi và Lan đều há hốc mồm vì ngạc nhiên. Những điều cô Tuyết Linh nói là thật sao? Không lẽ những gì chúng tôi trải qua đều là ở thế giới thật ư? Thậm chí cô ấy giấu cả con gái mình đến tận hôm nay sao? Tôi liền hỏi lại:

Ban đầu ta cũng không biết thiết bị đó dùng để làm gì. Sự ra đi đột ngột của ông cùng với vụ hỏa hoạn đã khiến gần như toàn bộ các tài liệu bị mất hết, những người biết tới dự án đều thiệt mạng cả. Lúc ấy ta đang mang bầu con nên chẳng thể làm gì được. Cũng may có cha con... khi ấy cha con đang là giám đốc kỹ thuật của Macrosoft, phụ trách nghiên cứu về công nghệ thực tế ảo của tập đoàn. Cha con đã dành hết tâm sức để nghiên cứu về thiết bị ấy... Nó dường như là một vật không phải do người Trái Đất tạo ra... Và một lần tình cờ khi vào sinh nhật đầu tiên của con, chúng ta đã phát hiện ra nó có khả năng kết nối tới một không gian ngoài Trái Đất, nó được gọi là Metagate - có thể hiểu nó như một cánh cổng giúp liên kết giữa các hành tinh vậy. Đó cũng là lúc ta biết rằng cái c·h·ế·t của cha ta là một vụ mưu sát nhằm chiếm đoạt thiết bị này và phi tang mọi nghiên cứu có liên quan tới nó hòng che giấu một bí mật...

Lan dường như cũng có cảm nhận giống tôi, em đáp:

Cô Tuyết Linh nhìn sâu vào mắt tôi. Cô cất tiếng hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Một năm sau khi con đã trở nên cứng cáp hơn, ta cùng cha con tập trung vào việc nghiên cứu công nghệ của thiết bị đó và điều tra kỹ hơn về cái c·h·ế·t của cha ta. Chuyện này phức tạp hơn ta tưởng. Có một thế lực nào đó ở ngoài Trái Đất đã cấu kết với chính phủ M để ngăn chặn dự án do chính tay họ phát triển. Cha ta đã bị phản bội bởi chính những kẻ mà ông tin tưởng nhất. Khi biết được sự việc này ta đã rất giận dữ và muốn trả thù, nhưng cha con đã ngăn ta lại. Thế lực của chính phủ M rất lớn và cả thế lực bí ẩn ngoài hành tinh kia nữa... Nếu vội vàng làm lộ chuyện thì có thể gây hại đến chính gia đình ta. Vì vậy chúng ta quyết định rời bỏ nước M để trở về đây, tự tay gây dựng một công ty công nghệ riêng để âm thầm phát triển công nghệ này dưới danh nghĩa là một trò chơi nhằm tránh khỏi sự theo dõi của chính phủ M. Chúng ta đã sao chép một phần thế giới Metagate để đưa vào trò chơi nhằm tự mình luyện tập làm quen với Metagate và dẫn dụ mọi người tiếp cận với nó. Nhưng nó có một nhược điểm là rất khó để cùng lúc nhiều người có thể kết nối được tới Metagate, bởi công nghệ của chúng quá hiện đại mà những gì chúng ta biết được lại quá ít ỏi...

- Dạ vâng...

Cô Tuyết Linh hấp háy đôi mắt ra điều rất thích thú khi nghe tôi nói vậy. Cô từ tốn đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)

---

- Vậy có khi nào cháu không cần thiết bị đó mà vẫn có cảm giác giống như trong căn phòng này không?

---

Hai năm sau, đúng lúc chúng ta đang gặp bế tắc trong việc nghiên cứu thì may mắn thay, chúng ta phát hiện được một con tàu của tổ chức ngoài hành tinh kia gặp nạn ở Quảng Ninh. Tuy không tìm thấy người nào trong đó nhưng những thiết bị trên tàu đã giúp ích rất nhiều cho việc nghiên cứu. Nhờ vậy mà chỉ vài năm sau chúng ta đã có thể tạo ra một công nghệ giúp khắc phục được nhược điểm đó. Tuy nhiên mọi nghiên cứu vẫn được giữ bí mật tuyệt đối. Cũng từ đây mà chúng ta khám phá ra bí mật đằng sau sự cấu kết của chính phủ M với tổ chức ngoài hành tinh. Tổ chức đó hoạt động ở chiều không gian bên kia của Metagate. Chúng có âm mưu xâm lược Trái Đất và tiêu diệt loài người. Chúng thỏa thuận với chính phủ M chỉ giữ lại 1% sinh mạng người Trái Đất để cho phép họ cùng nhau tái thiết lại hành tinh này theo ý muốn. Thật là một ý tưởng điên rồ và khốn nạn. Lũ hèn nhát tham sống sợ c·h·ế·t ấy đã che giấu bí mật đó trong suốt một thời gian dài nhằm tiếp tay cho âm mưu diệt chủng ấy. Và con thử nghĩ coi, nếu loài người không biết tới điều đó, có lẽ chúng ta sẽ bị bất ngờ và bị tiêu diệt một cách nhanh chóng. Con thấy đấy, những gì chúng ta có thể làm được trong Metagate thật ngoài sức tưởng tượng. Sức mạnh của cả một đạo quân như vậy có thể cày nát hành tinh này một cách dễ dàng. Sẽ thế nào nếu chúng đột ngột xuất hiện và ra tay bất thình lình chứ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô dừng lại, chậm rãi đưa mắt nhìn chúng tôi. Cả tôi và Lan đều cảm thấy câu chuyện thật khó tin. Còn anh Hải vẫn tỏ ra rất bình thản. Có vẻ như anh đã biết hết sự việc này rồi. Anh chỉ lặng im quan sát chúng tôi với nét mặt khá trầm tư. Cô Tuyết Linh tiếp tục:

- Con nghĩ đây chỉ là ảo. Qua công nghệ 4D khiến nó trông như thật vậy... thậm chí cả mùi hương và cảm giác cũng giống thật...

Cô Tuyết Linh lắc đầu:

- Đúng vậy! Nó vừa là thế giới thực, vừa là một trò chơi. Trò chơi do chính ta tạo ra để đưa mọi người đến với thế giới này. Để ta kể cho cháu nghe...

- Có chứ ạ, cháu phải mang thiết bị VR mới chơi được mà...

- Không đúng! Rõ ràng khi bắt đầu thì nó là một trò chơi thực tế ảo mà. Cháu còn tải nó trên máy tính và giao diện ban đầu giống các trò chơi thông thường thôi.

- Đúng là khi cháu tiếp cận nó, cháu sẽ thấy nó là một trò chơi. Vậy khi cháu trở thành người chơi chính thức cháu còn cảm nhận đó không?

Chương 47: Câu chuyện của quá khứ

- Cháu từng nói với ta đây là một trò chơi có phải không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Khung cảnh trong căn phòng chợt thay đổi. Những bức tường giờ đây được thay thế bằng cả một rừng hoa. Tôi có thể cảm nhận rõ được mùi thơm của hoa lá, tiếng chim hót vọng lại từ xa xa, cả tiếng vi vu, xào xạc của lá cây khi những cơn gió thổi qua. Cô Tuyết Linh hỏi lại:

- Vậy cháu nghĩ khung cảnh này là thật hay ảo?

- Ơ... dạ... cũng có... Khi cháu tham gia bài Test... cái hôm mà cháu gặp cô lần đầu ấy...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Câu chuyện của quá khứ