Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Chương 716:
“Điện hạ! Quân địch đang rút lui.”
Đang ăn mừng cùng các tướng lĩnh của mình vì chiến thắng trên sông Xen đột nhiên người hầu đi tới bên cạnh Giản ghé vào tai hắn nói.
Nghe được những lời này Giản đang gặm một cái đùi nướng không biết của loài nào đột nhiên dừng lại nhìn sang người hầu hỏi lại.
“Ngươi nói thật?”
Không trách Giản bất ngờ như vậy.
Bởi vì mặc dù chiến thắng trên sông Xen đã giúp hắn ngăn chặn sự chi viện của Nam Tinh cho thành Vĩnh Xuân nhưng cũng chỉ vừa mới đêm hôm qua thôi hắn vẫn nhận được báo cáo về sự t·ấn c·ông mạnh của Nam Tinh và bọn chúng không hề có ý định lui lại.
Vì thế mà sáng nay hắn còn điều thêm một trăm nghìn quân về phía nam để củng cố tuyến phòng thủ ở phía nam đây.
Bây giờ lại có người nói quân Nam Tinh đang lui lại thử hỏi Giản lám sao có thể tin được, rõ ràng bại trận trên sông Xen không khiến Nam Tinh chùn bước nếu không bọn hắn cũng sẽ không tiếp tục t·ấn c·ông.
Vậy! Câu hỏi được đặt ra là lý do gì khiến Nam Tinh đột nhiên chùn bước.
“Điện hạ! Có khi nào là bẫy không?”
Phó tướng ở bên cạnh cảnh giác nhắc nhở Giản, hành động khác thường thì khả năng là bẫy rất cao.
“Khặc khặc nếu đây là bẫy thì rất tốt.”
Tên ma quỷ ở bên cạnh đang dùng âm thanh giống như cổ họng bị phá vỡ của mình nói, hắn mặc dù đang ở trong bàn tiệc nhưng lại không đụng tới bất kỳ món ăn nào.
“Không biết ý của đại quỷ đại nhân là sao?”
Phó tướng rất cung kính với tên quỷ này.
Cũng rất dễ hiểu!
Hắn là đại quỷ là đại diện của Licht trong lực lượng viễn chinh, nó giống các hồng y hay linh mục trong một đội quân vậy là đại diện của tín ngưỡng trong đội quân đó và đương nhiên tên đại quỷ này chính là đại diện tín ngưỡng cao nhất trong quân viễn chinh hiện tại.
Đại quỷ không trả lời, hắn nhìn Giản nói.
“Ý của ngươi thế nào?”
Giản nhìn đại quỷ đôi mắt nheo lại. Những người khác cũng hướng sự chú ý về phía hắn tất cả đều không dám lên tiếng chờ đợi.
“Quả thật những lời của Ram không sai, nếu đây là bẫy thì thực sự rất tốt thứ chúng ta cần nhất chính là thời gian. Ta chắc chắn sẽ cười và cảm ơn lũ Nam Tinh đã cho chúng ta thời gian.”
Hiển nhiên Giản cho rằng điều Nam Tinh nên tranh thủ lúc này chính là thời gian, bởi vì Vĩnh Xuân đã không thể cầm cự được bao lâu nữa.
Lúc này Nam Tinh nên t·ấn c·ông chứ không phải đặt bẫy chờ đợi quân của bọn hắn rơi vào bẫy.
“Ngươi nói xem tại sao đối phương lại rút lui.”
Giản hỏi lại đại quỷ.
Thực sự hắn cũng không hiểu tại sao Nam Tinh lại rút quân.
“Ta cũng không biết thưa ngài. Nếu ngài tò mò tại sao không thử một chút.”
Đại quỷ cười nói.
“Ngươi không sợ chúng ta rơi vào bẫy sao?”
Giản hỏi, thái độ của hắn rất kỳ lạ không giống như đang cảnh giác mà lại giống như đang vui đùa hơn.
“Con chiên của Licht không sợ hãi, chúng ta tìm kiếm c·hiến t·ranh.”
Đại quỷ không chút sợ hãi, biểu cảm hưng phấn nói.
Ngay sau đó đám tướng lĩnh cũng hưng phấn thực hiện nghi thức tôn giáo.
…
Trời đã vào đêm nhưng cuộc rút lui vẫn tiếp tục, cả hai quân đoàn đều đồng loạt rút lui nhưng đầu tiên là lực lượng công binh cùng với đó là các lực lượng tuyến đầu.
Đương nhiên không phải lực lượng tuyến đầu rút lui liền tử bỏ chiến tuyến kiểm soát được, nếu làm như vậy thì kẻ ra cái mệnh lệnh này sẽ phải hầu tòa án quân sự.
Hiện tại phòng thủ ở tiền tuyến là lực lượng dự bị với đầy đủ đ·ạ·n dược, có thể nói một nửa đ·ạ·n dược còn lại của quân đoàn đều đã dồn hết cho tiền tuyến chỉ để bọn hắn có thể ngăn cản được quân ma quỷ truy kích tranh thủ thời gian để bọn hắn rút lui.
Không còn t·ấn c·ông thay vào đó các binh lính được lệnh xây dựng công sự phòng ngự, tận dụng đ·ống đ·ổ n·át còn lại của ngôi làng.
Thời điểm này mặc dù đã rất muộn rồi nhưng trên phòng tuyến không ai nghỉ ngơi, các binh lính đều trừng lớn đôi mắt cảnh giác quan sát phía trước, chỉ cần có thể chống qua đêm nay hẳn bọn hắn sẽ được thay thế.
Nhưng không phải cái gì cũng suôn sẻ, nếu bọn hắn không t·ấn c·ông thì kẻ thù sẽ t·ấn c·ông. Ánh sáng từ những quả pháo sáng chiếu rọi bầu trời, cũng chiều rọi lấy mặt đất, từ tháp canh trên cao lính canh thấy được những bóng đen đang tiếp cận lấy phòng tuyến.
Không cần biết là kẻ thù hay không lính canh lập tức kéo còi cảnh báo, toàn bộ phòng tuyến trở nên ồn ào, các binh lính lập tức lên nòng sẵn sàng chiến đấu.
“Chú ý! Tất cả chú ý, cố gắng tiết kiệm đ·ạ·n dược, chúng ta không có nhiều đ·ạ·n đâu. Chờ kẻ địch tới gần mới bắn.”
Mặc dù trước đó đã dặn dò trước nhưng tiểu đội trưởng vẫn tiếp tục nói lại một lần nữa.
Trên bầu trời lũ dơi lửa cũng đã xuất hiện thành bầy đàn, xen lẫn trong đó còn có cả hiệp sĩ d·ịch b·ệnh.
Boom boom boom!
Đ·ạ·n pháo chiếu rọi lấy mặt đất cày xới những mục tiêu phía trước, trong khi đó những phát đ·ạ·n phòng không như mưa bay lên bầu trời khiến lũ dơi lửa rơi xuống như mưa.
Đối với loài sinh vật sử dụng số lượng để áp đảo này, quả thực khả năng phòng ngự của bọn chúng quá kém chỉ với những phát đ·ạ·n phòng không bình thường cũng đủ để tiêu diệt chúng.
Huống chi!
Chúng đột nhiên quay sang cắn xé nhau giống như cách chúng hứng chịu khi đối đầu với tinh linh tộc. Đây chính xác là ma pháp của tinh linh tộc và trên chiến tuyến lúc này tình linh tộc cũng xuất hiện.
Mặc dù việc dạy ma pháp cho lực lượng siêu phàm giả Nam Tinh đã được triển khai nhưng trong thời gian ngắn các siêu phàm giả cũng không thể học được ma pháp này vì thế hiện tại trên các chiến trường cũng chỉ có lực lựng tinh linh làm nhiệm vụ đối phó với lũ dơi lửa.
“Chú ý lũ hiệp sĩ d·ịch b·ệnh.”
Các tinh linh căn dặn lực lượng phòng không nhớ chú ý hiệp sĩ d·ịch b·ệnh đang xen lẫn trong lũ dơi lửa bởi vì những hiệp sĩ d·ịch b·ệnh này không bị ảnh hướng bởi ma pháp và chúng có khả năng sẽ nhắm mục tiêu vào các tinh linh.
Trong đại chiến lần trước đối phương cũng thường sử dụng chiến thuật này, chỉ là trước đó không có tinh linh tham chiến nên đối phương cũng không sử dụng chiến thuật này, nhưng bây giờ khi các tinh linh xuất hiện ở chiến trường phía nam đối phương lại sử dụng chiến thuật này.
Nhưng đây không phải là sáu trăm năm trước, đây là thời đại của hỏa lực phòng không cho dù hiện tại lượng đ·ạ·n phòng không không nhiều nhưng nó cũng không có nghĩa đám hiệp sĩ d·ịch b·ệnh này có thể tiếp cận để sử dụng ma pháp.
Bên dưới sau mười loạt đ·ạ·n pháo, pháo binh cũng dừng lại, không phải bọn hắn không muốn bắn tiếp mà là không còn đủ đ·ạ·n để bắn nữa, nếu tiếp tục khai hỏa Lê Nguyên Dũng sợ rằng sẽ không còn đủ đ·ạ·n pháo cho chiến đấu tiếp theo vì thế hiện tại cũng chỉ có thể trông chờ vào lực lượng mặt đất.
Phía bên kia đám tinh linh đang cố gắng sống sót trước hỏa lực dội từ trên đầu xuống thì đột nhiên hỏa lực dừng lại khiến đám tinh linh còn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Phải biết cả tháng qua bọn hắn đã phải hứng chịu vô số đ·ạ·n từ trên trời rơi xuống, đồng đội cuẩ bọn hắn tư thương thảm trọng.
Theo lẽ thông thường hẳn đối phương phải duy trì hỏa lực này thêm ít nhất một giờ nữa mới đúng, nhưng bây giờ chỉ mới tới loạt thứ mười đã dừng lại.
“Tướng quân! Chuyện gì xảy ra?”
Phó tướng thấy vậy cũng không nhịn được hỏi Andrea, tướng quân của tinh linh ma quỷ.
“Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai. Để người của chúng ta tiếp tục tiến lên, không cần di chuyển quá nhanh từ từ tiến chắc liền được.”
Andrea trả lời, rồi hắn tiếp tục đưa ra chỉ đạo.
Cứ như vậy quân đoàn tinh linh tiếp tục thận trọng tiến lên, trên quãng đường này bọn hắn gặp phải một chút hỏa lực từ cối nhưng không đáng kể, thậm chí khi bọn hắn tiến vào khu vực đáng lẽ ra phải hứng chịu hỏa lực đơn binh thì cũng chỉ có s·ú·n·g máy hạng nặng khai hỏa.
Điều này là một việc cực kỳ bất thường khiến Andrea cảnh giác.