Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 717: Nguy cơ.

Chương 717: Nguy cơ.


cảm ơn sang95 tặng quà.

Valean đứng trên mái của một căn nhà trong làng dùng ống nhòm vừa được cung cấp quan sát tình hình phía trước ra lệnh.

Cái ống nhòm này quả thật rất tiện dụng, dù sao lượng ma pháp một người có thể học có giới hạn Valean cũng không phải người chuyên môn học ưng nhãn nên tầm nhìn của hắn cũng không khác người bình thường là bao nhiêu vì thế có cái ống nhòm này là điều rất tiện lợi hắn có thể trước thời gian phán đoán ý đồ của đối phương và chắc chắn hắn sẽ có nhiều thời gian phản ứng hơn.

Ra lệnh cho quân của mình xong Valean nhìn sang sĩ quan Nam Tinh bên cạnh nói.

“Trương đại tá! Chúng ta sẽ giữ ở trung tâm, hai cánh giao cho ngươi.”

Sĩ quan gọi trương đại tá nghe vậy liền gật đầu khẳng định nói.

“Tướng quân yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ bảo vệ hai cánh một người cũng không lui lại. Ngài chỉ cần tập trung vào trung tâm liền được.”

Quân đoàn hai lúc này cũng đang rất khó khăn khi đ·ạ·n dược không còn đủ để duy trì tác chiến, nhưng may mắn ở đây vẫn còn quân đoàn tinh linh bọn họ không phụ thuộc nhiều vào đ·ạ·n dược hoàn toàn có thể trợ giúp quân đoàn hai rút lui.

Đương nhiên quân đoàn hai sẽ không công để tinh linh cô đơn bọn hắn có nhiệm vụ phụ trách hai cánh mặc dù đáng lẽ ra bọn hắn mới phải là lực lượng phụ trách trung tâm nhưng biết làm sao bây giờ đ·ạ·n dược của bọn hắn hiện tại nếu ném ra trung tâm đó chính là chịu c·hết. Huống chi tinh thần của binh lính cũng đang trở nên rệu rã nếu phải đối mặt với xung kích của ma quỷ sợ rằng sẽ tan tác.

Đừng nói là đối mặt với ở trung tâm, hiện tại Trương đại tá còn lo lắng liệu người của hắn có thể đối mặt với kẻ thù ở hai cánh hay không.

Dù sao tinh thần của binh lính là một điều cực kỳ khó kiểm soát, đang chiến thắng dồn dập lại đột nhiên rút lui chắc chắn tinh thần của binh lính sẽ bị đả kích rất nặng nề.

Sau khi thống nhất nhiệm vụ với Valean, Trương đại tá trở lại bộ chỉ huy của mình hắn nhìn thấy chính ủy của sư đoàn đang ở đây liền lên tiếng hỏi.

“Tinh thần binh lính thế nào?”

“Khá nguy hiểm! Các binh lính đều đang rất mờ mịt, bọn hắn giống như không có động lực chiến đấu.”

Chính ủy viên rất thâm trầm nói với Valean.

Hắn vừa đi khảo sát một vòng phòng tuyến, cũng nói vài lời cổ vũ các binh lính nhưng với một người làm chính trị trong quân nhiều năm hắn có thể nhận thấy được tinh thần của các binh lính đang rất không tốt.

“Việc này ta giao lại cho ngươi! Phải đảm bảo tinh thần cho binh lính bằng mọi giá, nếu chúng ta thất thủ mọi chuyện sẽ trở thành t·hảm h·ọa.”

Trương đại tá trầm giọng dặn dò.

“Ta sẽ cố gắng.”

Mặc dù các binh lính đều được đào tạo rất bài bản nhưng cho dù là quân nhân chuyên nghiệp hiện đại cũng chưa chắc có thể giữ vững tinh thần nói gì tới những quân nhân hiện tại những người thậm chí còn có tri thức cùng năng lực phán đoán yếu kém hơn rất nhiều.

Nói rồi chính ủy viên dẫn theo cấp dưới của mình ra ngoài, trong bộ chỉ huy lúc này cũng chỉ còn các tham mưu làm việc.

Trước khi lũ da xanh tiếp cận đội hình phòng thủ của tinh linh tộc pháo binh vẫn hỗ trợ tám loạt bắn, đây là số đ·ạ·n cuối cùng của trung đoàn pháo binh trực thuộc sư đoàn, sau đó trung đoàn liền rút lui. Pháo binh không còn đ·ạ·n pháo liền là vô dụng, bọn hắn không rút lui ở lại làm gánh nặng sao.

Vẫn là chiến thuật cũ với lũ da xanh dẫn đầu làm tiêu hao sinh lực của đối thủ, nhưng trên bầu trời lúc này không phải là dơi lửa nữa mà là hiệp sĩ d·ịch b·ệnh, thứ bọn chúng phải đối mặt đương nhiên rồi là không pháp sư.

Nhưng lũ hiệp sĩ d·ịch b·ệnh lúc này lại không tập trung vào không chiến với không pháp sư, cũng không cố gắng bay xuống muốn t·ấn c·ông lực lượng mặt đất.

Chúng lượn lờ trên đầu đội hình tinh linh sau đó trong tay chúng vậy mà lại xuất hiện lựu đ·ạ·n.

Đúng vậy lựu đ·ạ·n đang ở trên tay chúng.

Cũng giống như những gói thuốc nổ được lũ khổng lồ sử dụng những quả lựu đ·ạ·n này là chiến lợi phẩm được thu giữ từ những kho v·ũ k·hí không kịp tiêu hủy ở phương bắc của Nam Tinh. Sau khi hiểu về cách sử dụng lựu đ·ạ·n cuối cùng đây là lần đầu tiên lựu đ·ạ·n được sử dụng trong tay ma quỷ.

Chỉ thấy lũ hiệp sĩ d·ịch b·ệnh rút chốt của lựu đ·ạ·n ra rồi cứ dùng lựu đ·ạ·n như bom ném xuống đội hình tinh linh bên dưới.

Các tinh linh mặc dù cảnh giác với hiệp sĩ d·ịch b·ệnh nhưng bọn hắn lại không quá quan tâm tới thứ đang rơi xuống kia, các tinh linh vẫn chưa tiếp xúc quá nhiều với v·ũ k·hí nóng cho dù đồng minh đang sử dụng loại v·ũ k·hí này bọn họ không có tính cảnh giác với lựu đ·ạ·n.

Vì thế khi lựu đ·ạ·n rơi xuống ma pháp phòng thủ cũng không được dựng lên nó dễ dàng rơi vào giữa đội hình tác chiến và p·hát n·ổ.

Nhưng có một điều rất may mắn ở đây chính là lựu đ·ạ·n chống bộ binh lại không có quá nhiều tác dụng với rối gỗ, những mảnh văng có thể dễ dàng găm vào những bộ phận bằng gỗ của rối nhưng rối mà nếu không thể phá hủy những bộ phận quan trọng liền hoàn toàn không thể khiến những con rối gỗ trong bán kính sát thương hoàn toàn dừng hoạt động. Đặc biệt là những con rối bị gây sát thương trực diện bởi vì thiết kế dây ma pháp điều khiển của rối được đặt ở sau thân, mảnh đ·ạ·n hoàn toàn không thể cắt đứt dây ma pháp.

Không thế cắt đứt dây ma pháp vị trí của các khớp cũng không dễ găm như vậy liền không có cách vô hiệu hóa rối.

“Ma pháp phòng thủ! Ma pháp phòng thủ nhanh.”

Mặc dù vậy các chỉ huy tinh linh nhanh chóng nhận ra vấn đề lập tức ra lệnh cho các binh lính thi triển ma pháp phòng thủ ngăn cản lựu đ·ạ·n từ trên trời rơi xuống, cùng với đó cũng lấp đầy những lỗ hổng bị lựu đ·ạ·n tạo ra.

G·i·ế·t!

Lúc này lũ da xanh đã bắt đầu xung kích đội hình phòng thủ, cho dù là rối cũng không thể nào không lung lay trước đòn xung kích này, những thanh trường thương xuyên thủng cơ thể của lũ da xanh nhưng dưới sức xung kích của chúng đội hình tuyến đầu bị đẩy lui, may mắn những tuyến sau vẫn ở đó giúp đội hình vẫn có thể đứng vững.

Nhưng lũ da xanh không dừng lại chúng tiếp tục tràn lên như kiến thậm chí có những tên da xanh b·ị đ·âm xuyên cơ thể rồi nhưng nó vẫn giữ lấy đầu trường thương dùng thanh đao đã rỉ sét của mình chém lên thân thương, mặc dù những nhát chém của nó rất yếu ớt nhưng cũng đã làm tổn thương cho đầu trưởng thương.

Điều đó khiến mũi thương trở nên yếu ớt cuối cùng đầu thương đứt gãy sau thời gian chiến đấu, nhưng rất nhanh một hàng thương khác xuất hiện ngăn chặn quân địch tiếp cận.

Cứ như vậy hai bên bắt đầu giằng co với nhau mặc cho tổn thất như thế nào lũ da xanh vẫn không ngừng lao lên như thiêu thân.

Boom!

Đột nhiên một v·ụ n·ổ xuất hiện trong đội hình lũ da xanh, đây là một điều rất kỳ lạ bởi vì không có bất kỳ phát đ·ạ·n pháo hay loại v·ũ k·hí nổ mạnh nào khai hỏa cả, nhưng bởi vì v·ụ n·ổ không xảy ra trong đội hình tinh linh hơn nữa còn đang chiến đấu rất kịch liệt khiến mọi người không ai để ý đến chuyện này cả.

Phải đến khi một vật thể được bay theo hình vòng cung rơi vào đội hình chiến đấu sau đó p·hát n·ổ mới khiến các chỉ huy tinh linh chú ý tới.

“Chuyện gì xảy ra?”

Một chỉ huy tinh linh gần đó phát hiện vấn đề liền lập tức để người bên cạnh đi hỏi xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra.

Boom!

Nhưng còn chưa kịp xác nhận tình huống lại một v·ụ n·ổ khác xuất hiện, lần này không phải trong đội hình mà ngay phía trước đội hình gây tổn thương nặng cho hàng rối ở tuyến đầu.

Không dừng ở đó liên tục những v·ụ n·ổ xuất hiện không chỉ ở trong đội hình tinh linh mà còn ở trong đội hình da xanh nữa điều này khiến cho Valean nhíu mày, hắn rất bất mãn nói.

“Lũ Nam Tinh đang bắn cả chúng ta ư?”

Valean cho rằng pháo binh Nam Tinh đang khai hỏa bắn vào cả đội hình của bọn họ.

“Không thể nào theo ta được biết pháo của bọn hắn đã rút lui hết mới phải.”

Phó tướng trả lời.

“Vậy tại sao lại có v·ụ n·ổ ngoài đó. Mau đi xác nhận đi, còn nữa lập tức ra lệnh cho rối thú ở phía sau tiến lên hỗ trợ đội hình. “

Valean ra lệnh.

Chương 717: Nguy cơ.