Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 759:
Nhấc điện thoại lên Trần Lượng liên lạc với hầm chỉ huy của căn cứ.
“Nó là gì?”
Đại tá ra lệnh.
“Này lũ ma quỷ đã bảy ngày rồi không t·ấn c·ông! Bọn hắn sợ rồi ư?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn cũng không làm thêm bố trí nào khác, tất cả bố trí đều đã hoàn thành trước đó rồi hắn chỉ cần tùy tình huống mà làm ra điều chỉnh liền có thể.
Đại tá lập tức làm ra phản ứng.
“Hỏng bét! Thuốc nổ vòng ngoài đã bị kích nổ, chúng ta phải nhanh hơn nữa.”
“Làm sao có thể nhanh như vây!”
Nơi đó hắn thấy được những cái bóng đang lộ ra từ những mô đất.
“Có chuyện gì?”
Boom boom!
“Đại tá! Tin từ Hẻm Bắc, toàn bộ phòng tuyến đều xuất hiện quân địch, thống kê mới nhất đã có khoảng một triệu quân xuất hiện dọc phòng tuyến, hầu hết đều là da xanh.”
“Khốn kiếp thật tại sao chúng ta phải canh gác vào lúc này.”
Bản thân bộ tư lệnh cũng đang rất thắc mắc không biết ma quỷ đang toan tính điều gì, bọn họ đều đang rất thận trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Phía bộ tư lệnh đề nghị chúng ta có thể tiết kiệm đ·ạ·n dược, tốt nhất nên s·ử d·ụng s·úng phun lửa làm nhiệm vụ sát thương kẻ địch.”
Bên ngoài hầm vọng vào âm thanh của đồng đội nhắc nhở hắn sắp tới giờ bọn hắn thay ca gác.
Pháo binh rất nhanh cũng đã khai hỏa cày xới lấy khu vực phía trước.
Đột nhiên một v·ụ n·ổ lớn làm chấn động toàn bộ mặt đất, phía đằng xa bụi mù bay lên che đi tầm nhìn không rõ tình huống bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Lượng nói, bọn họ tiếp tục tăng tốc đi tới.
Khoảng cách tới đoạn hào gần nhất cũng chỉ khoảng trăm mét chẳng mấy chốc tất cả đã nhảy xuống hào, nơi đây bọn hắn thấy được thuốc nổ đang chất dọc theo chiến hào, mọi người đều cận thận không dẫm lên chúng tiếp tục hướng về phía trước mặc dù nếu không được kích nổ cho dù dẫm lên cũng không sao nhưng tâm lý của mỗi người đều không dám.
Đại tá tiếp tục hỏi.
Ngay cả đại tá chỉ huy căn cứ lúc này cũng hoang mang tiến vào hầm chỉ huy.
Đột nhiên Trần Lượng lên tiếng nhắc nhở đồng đội.
“Tất cả đều hướng về phía chúng ta.”
Chương 759:
Tham mưu trưởng nói.
“Đây là trạm gác số bốn phát hiện động thái lạ.”
“Tất cả đều hướng về phía chúng ta?”
“Sao? Chuyện gì?”
“Nhanh lên nhanh lên! Giúp ta.”
Dù sao toàn bộ phòng tuyến cũng không chỉ có căn cứ bọn hắn nếu kẻ địch phân tán ít nhất áp lực của bọn hắn sẽ nhẹ hơn không ít.
“Này! Hướng đó.”
Mặc dù nói phải tiết kiệm đ·ạ·n dược nhưng không phải cái gì cũng cần tiết kiệm, phải sử dụng tài nguyên đúng cánh mới được.
Đúng là lũ da xanh không bị v·ụ n·ổ ảnh hưởng bởi vì tiên phong trước chúng chính là lũ bọ t·ự s·át được triệu hồi ra làm mồi cho cái bẫy, hiển nhiên đối phương rất rõ ràng trong những chiến hào này có gì nhưng bản thân ma quỷ lại không thể bỏ qua những chiến hào này.
Ngồi trong hầm Trần Lượng đang vệ sinh khẩu s·ú·n·g của mình, chiến đấu trong thời gian dài khiến nó cần được bảo dưỡng lại nếu không muốn thứ này kẹt giữa chừng khi đang chiến đấu.
Nghe nhứng lời này Đại tá mường tưởng ra được đây có thể là một đợt tổng t·ấn c·ông.
Đáng tiếc lời của phó tham mưu đã đánh tan chút hy vọng may mắn trong lòng hắn.
“Trần Lượng sắp tới giờ thay ca rồi.”
Bảy ngày trước ma quỷ đã dừng t·ấn c·ông trên toàn phòng tuyến, ngay cả những người đảm nhận vị trí canh gác như Trần Lượng cũng không thể thấy được bóng dáng của bọn chúng, đến cả một tên da xanh hay một con dơi lửa cũng không thấy.
Boom boom boom!
“Nhanh! Để lính của chúng ta nhanh chóng chiếm các giao thông hào phía trước, phải giao chiến với kẻ địch càng xa căn cứ càng tốt.”
Nhưng đột nhiên tiếng còi báo động vang lên khắp căn cứ, các binh sĩ đang nghỉ ngơi đều vội vã chạy ra trong chốc lát giữa những con hào đã xuất hiện vô số bóng người.
Nghe nói phía bộ tư lệnh phòng tuyến bởi vì lo lắng có trá cũng không chiếm giữ lấy giao thông hào này mà chỉ bố trí thuốc nổ bên trong rồi để tất cả lui về giữ khu vực.
Tiểu đội trưởng lên tiếng, hắn đang trợ giúp đội viên mang thùng nhiên liệu naplam xuống hào. Chiến đấu chắc chắn sẽ rất khốc liệt nhiên liệu các xạ thủ mang trên lưng chắc chắn không đủ, bọn hắn cần phải dự trữ sẵn.
Trong lúc đó Trần Lương cùng đội của mình vẫn đang miệt mài tiến lên, nhiệm vụ của bọn họ đơn giản chính là kiểm soát được càng nhiều diện tích hào càng tốt để có thể trở thành phòng ngự thọc sâu cho căn cứ.
Đồng đội bên cạnh buồn chán trò chuyện với Trần Lượng.
Trong lúc này Trần Lượng vẫn đang dùng ống nhòm của mình theo dõi từng hành động của những cái bóng kia, nhưng bởi vì khoảng cách rất xa những cái bóng này mặc dù đã lộ diện hoàn toàn trong tầm nhìn nhưng vẫn không thể hoàn toàn xác nhận đó là gì.
Trần Lượng đang tra lại dầu đương nhiên hắn vừa tra vừa chửi, trên chiến trường như thế này có thể chửi được cũng rất tốt, ít nhất hắn có thể xả hét mọi thứ vào những lời chửi rủa này.
Không lẽ bọn hắn không bị v·ụ n·ổ ảnh hưởng?
Đáng lẽ ra lũ da xanh phải bị nổ cho thất linh bát lạc mới đúng, làm sao có thể vượt quan v·ụ n·ổ nhanh tới vậy được.
“Đợi một chút! Mẹ nó.”
Bây giờ đang là vào mùa hè và hiện tại là thời điểm giữa trưa chính là lúc mặt trời lên cao nhất chắc chắn không ai muốn đứng phơi nắng trong thời điểm này cả, hầu hết mọi người đều chui dưới chiến hào hoặc tốt hơn là trong hầm trú ẩn chỉ có Trần Lượng cùng đồng đội gác cùng hắn phải lòi mặt ra chiến hào hứng lấy cái ánh nắng khủng kh·iếp trên đầu quan sát tình huống bên ngoài căn cứ.
Mà dọn dẹp đống thuốc nổ được bố trí xung quanh chiến hào kia thì còn cái gì khác phù hợp hơn bọ t·ự s·át nữa. Cho dù chúng có bị kích nổ bởi ma pháp của tinh linh cũng không sao, dù sao nhiệm vụ của chúng cũng không phải t·ấn c·ông.  (đọc tại Qidian-VP.com)
Chắc chắn rồi! Không ai thích thú với việc canh gác giữa cái khí trời này, bọn họ không chửi rủa mới là chuyện lạ.
“Hai…hai trăm nghìn.”
Đồng đội lo lắng hỏi, nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu của Trần Lượng.
Mệnh lệnh được ban hành xuống, tiểu đội của Trần Lương với vai trò canh gác lập tức trở thành tiên phong.
“Đại tá trinh sát trên cao phát hiện quân địch. Số lượng rất lớn theo đánh giá phải trên dưới hai trăm nghìn tất cả đều đang hướng về phía chúng ta.”
“Liên lạc với Hẻm Bắc, yêu cầu hỗ trợ.”
Rất nhanh Trần Lượng đã hoàn thành công việc của mình, hắn rời khỏi hầm trú ẩn cùng với đồng đội đi tới vị trí gác.
Đối phương chủ yếu là da xanh như vậy s·ử d·ụng s·úng phun lửa liền tốt lắm, nhưng s·ú·n·g phun lửa có tầm tác chiến rất ngắn nếu để đối phương tiếp cận sẽ gây nguy hiểm cho căn cứ vì thế tốt nhất nên là giao chiến ngoài căn cứ mới tốt, giao thông hào chính là lựa chọn tốt nhất. Mặc cho đối phương có bố trí cái gì trong đấy đi chăng nữa.
Rất nhanh mội tiểu đội đã xuất hiện tại trạm gác, mặc dù là thời điểm c·hiến t·ranh sự cảnh giác là điều không thể thiếu nhưng không thể vì phát hiện tình huống không rõ liền báo động cả căn cứ phải không! Vì thế nên tiểu đội này có mặt ở đây muốn xác định xem tình huống này là gì, hoặc có lẽ nói nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ khu vực nếu có biến trước khi căn cứ kịp thời làm ra phản ứng.
Chưa nói tới hệ thống chiến hào trải dài khắp chiến trường không thể né tránh được chỉ cần cái hệ thống chiến hào này có thể bảo vệ q·uân đ·ội của bọn hắn tiếp cận căn cứ một cách an toàn liền đã không thể bỏ qua rồi.
Thậm chí ngay cả giao thông hào bọn chúng đã đào cũng từ bỏ ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Lượng hoang mang không biết chuyện gì xảy ra, bọn hắn còn chưa phát cảnh báo đâu tại sao lại báo động rồi.
Đại tá nghe được con số này trái tim nhảy lên. Căn cứ này cũng chỉ có một trung đoàn đóng giữ thôi, nói cách khác quân số đối phương gấp một trăm lần bọn hắn.
Nhưng rất nhanh tất cả đã dừng lại, bởi vì phía trước trong những chiến hào của bọn hắn xuất hiện da xanh.
Phó tham mưu là người đảm nhận nhiệm vụ trực trong thời gian này khi thấy chỉ huy tới hắn liền vội vã báo cáo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.