Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Chương 760:
Đột đột đột!
Trần Lương xả đ·ạ·n hướng về con đường phía trước, nơi đó lũ da xanh đang ngươi sau theo người trước lao lên không s·ợ c·hết. Có tinh linh ở đây ma quỷ chỉ có thể sử dụng da xanh làm lá chắn chúng không thể sử dụng bọ t·ự s·át được nữa.
Giao thông hào trước mặt giờ đây đã chất đầy xác của da xanh, nhưng những cái xác này không có màu xanh mà là màu đen, những cái xác cháy đen nằm la liệt trên mặt đất.
Đồng đội của bọn chúng đạp lên xác của bọn chúng tiếp tục tiến về phía trước nhưng chúng bị ngăn lại bởi đ·ạ·n của tiểu đội.
Đột nhiên từ phía đầu kia của chiến hào một tấm sắt lớn che toàn bộ chiến hào tiến tới, tấm sắt chiếm lấy toàn bộ không gian chiến hào khiến Trần Lương không thể nhìn được phía sau nhưng hắn biết được phía sau chắc chắn có vô số da xanh.
Đột đột đột…keng keng keng!
Tiếng s·ú·n·g vang lên, sau đó là vô số tiếng kim loại v·a c·hạm chính là tiếng đ·ạ·n đánh lên tấm sắt.
Những viên đ·ạ·n thậm chí không thể làm móp tấm sắt chứ đừng nói tới việc xuyên thủng tấm sắt này, Trần Lương có thể nghe được sau tấm sắt có vô số tiếng hét vọng ra hiển nhiên lũ da xanh đang theo phía sau.
Trong tình huống này cho dù có dùng s·ú·n·g phun lửa cũng không thể làm gì được những kẻ phía sau, vì thế phải dùng cách khác.
“Lựu đ·ạ·n…mau dùng lựu đ·ạ·n nhanh lên.”
Trần Lương lấp tức nghĩ tới phương án xử lý, hắn lệnh cho đồng đội bên cạnh.
Đồng đội của hắn cũng lập tức có phản ứng, hai người rời khỏi vị trí ẩn nấp chạy tới trước mặt tấm chắn rút ra chốt lựu đ·ạ·n rồi đồng loạt ném hai quả lựu đ·ạ·n ra phía sau tấm chắn.
Hai t·iếng n·ổ vang lên rất nhanh sau đó tấm chắn ngã xuống cùng với những kẻ mang theo tấm chắn kim loại.
Rầm!
Âm thanh rất lớn!
Lũ da xanh không chịu ảnh hưởng phía sau lập tức điên cuồng lao lên muốn g·iết c·hết hai người.
Phập!
Một mũi tên cắm vào sau lưng Trần Lương khiến hắn đau đớn, may mắn mũi tên không cắm vào vị trí chí mạng khiến hắn vẫn có thể kịp thời trở về với đồng đột.
Soạt!
Ngay khi hắn rẽ vào ngã rẽ binh lính xuất hiện, khẩu s·ú·n·g trên tay hắn hướng về phía trước bóp cò.
Phùng!
Ngay lập tức một ngọn lửa bao phủ lấy chiến hào, sau đó chính là những cây đuốc người xuất hiện được bồi thêm vài phát đ·ạ·n chúng trở thành những cái xác c·hết c·háy.
“Ahh! Mẹ nó, đau c·hết ta quân y đâu? Quân y đâu?”
Trần Lượng ôm lấy vị trí bị mũi tên cắm vào đau đớn nói, hắn không dám tựa lưng vào chiến hào chỉ có thể cố gắng thẳng lưng không để mũi tên ảnh hưởng tới v·ết t·hương.
Toàn bộ chiến hào bị chất lên một đống xác c·hết phía trước, bọn chúng thậm chí đã che đi tầm bắn của s·ú·n·g. Giao thông hào rất hẹp vì thế chỉ đống xác c·hết này chẳng mấy chốc đã chất đống giữa con hào.
“Mẹ nó!”
Trần Lượng thấy cảnh này không nhịn được chửi, hắn nhịn lấy cơn đau quan sát tình huống phía trước.
Rất nhanh trên đống xác một cái tay màu xanh xuất hiện, sau đó là đầu rồi tới thân một tên da xanh xuất hiện trên đỉnh đống xác rồi…
Rống!
Hắn đứng thẳng trên đỉnh đống xác hét lên hai tay dơ lên làm ra động tác của người chiến thắng, tựa như hắn vừa làm ra một thành tựu lớn vậy.
Sau đó cũng chính là một phát bắn, đầu hắn bị xuyên thủng ngã nhoài ra phía sau, đúng là da xanh có khác đầu óc của lũ này thự sự có vấn đề. Cũng phải thôi với khả năng sinh sản kinh khủng của mình lũ da xanh nếu để chúng có trí khôn bình thường thì chính là thảm hỏa đối với tất cả các loài sinh vật sống khác.
Rất nhanh lại có thể xuất hiện thêm da xanh, chúng cố gắng leo qua đống xác nhưng mỗi lần như vậy chúng lại ngã xuống trở thành một phần của đống xác.
Không phải tiểu đội của Trần Lương bắn mà là những đội ở phía sau bắn, đơn giản bởi vì bọn hắn đứng quá cao đã vượt qua cả độ cao của chiến hào cho dù đứng ở vị trí nào cũng có thể làm thịt đám da xanh này, rất hiển nhiên những tiểu đội phía sau cũng ngứa tay muốn có chút chiến công.
Ít nhất có thể giúp bọn hắn giảm tải một chút áp lực.
“A! Nhẹ một chút.”
Mũi tên được quân y rút ra, áo của hắn đã bị cắt ra. Không đưa về căn cứ Trần Lương được sơ cứu ngay tại chỗ, hắn được sát trùng bằng nước muối để đảm bảo v·ết t·hương không nhiễm trùng đương nhiên cái cảm giác đó không tốt chút nào.
Trong lúc hắn đang được sơ cứu đồng đội của hắn vẫn tiếp tục khai hỏa những khẩu s·ú·n·g trên tay.
Phập!
Đột nhiên một mũi tên bay tới cắm thẳng vào một người lính.
Hắn không may mắn như Trần Lương mũi tên này cắm thẳng vào cổ hắn khiến hắn ngã xuống máu tươi phun ra từ trong miệng lẫn trong cổ họng.
Quân y thấy vậy vội vã kéo người lính vào che chắn trong khi cố gắng dùng bông gòn bịt v·ết t·hương lại.
Người lính c·hết khiến trong một khoảng khắc hỏa lực bị gián đoạn khiến lũ da xanh có thể vượt qua bức tường người, mặc dù sao đó có bổ sung hỏa lực nhưng không thể đẩy lùi chúng.
Lập tức s·ú·n·g phun lửa xuất hiện nhưng…
Phập!
Một mũi tên xuyên thủng cơ thể hắn, mũi tên mạnh tới nỗi đẩy lui người lính ngã xuống mặt đất c·hết ngay tại chỗ. Cho dù là lớp giáp dày trên người cũng không thể ngăn cản mũi tên, may mắn mũi tên đâm vào người lính đã hết lực nếu không tất cả những người ở đây đều khó thoát.
Một tên da xanh hạ xuống cây nỏ lớn hắn chính là người đã b·ắn c·hết người lính.
“Khốn kiếp rút mau!”
Thấy vậy Trần Lương lập tức ra lệnh rút lui, gián đoạn hỏa lực đã khiến lũ da xanh tràn ngập, cho dù có yển trợ từ phía sau cũng không hiệu quả nơi này đã thất thủ rồi.
Rút ra lựu đ·ạ·n ném vào giữa đàn da xanh mọi người lập tức rút lui, người lính s·ú·n·g phun lửa đã không thể chạy được nữa hắn đ·ã c·hết. Từ bỏ xác của đồng đội chỉ lấy xuống tấm bài sắt trên cổ hắn Trần Lương dẫn theo người của mình lui về chốt phòng thủ tiếp theo.
Từ bỏ vị trí phòng thủ cũng có nghĩa là phóng tuyến đã tạo thành lỗ hổng và sau đó bốn vị trí khác trong tuyến phòng thủ đầu tiên phải chạm trán với quân địch.
“Chúng ta phải chiếm lại F6, chuẩn bị đi.”
Ngay khi trở về điểm phòng thủ đội của Trần Lương lại nhận được lệnh chiếm lại vị trí đã đánh mất.
“Tấn công với tình huống hiện tại ngươi điên ư?”
Trần Lương ôm lấy v·ết t·hương trên người mình giận giữ nói, đội của hắn tổn thất mất hai người rồi, để bọn hắn chiếm lại điểm phòng thủ không khác nào t·ự s·át. Đừng quên giờ đây lũ da xanh đã tràn ngập giao thông hào phía trước nói xem bọn hắn lấy cái gì để chiếm lại F6 cơ chứ.
Nhưng trung đội trưởng không để ý điều đó.
“Sẽ có thêm một tiểu đội tham gia cùng với một tiểu đội siêu phàm giả.”
Hiển nhiên trung đội trưởng cũng hiểu với sức mạnh của tiểu đội Trần Lương lúc này việc chiếm lại điểm F6 là bất khả thi, nhưng Trần Lương cũng không ngờ rằng lại có thêm tiểu đội siêu phàm giả tham gia vào trận chiến này.
Nếu có thêm tiểu đội siêu phàm giả hẳn chuyện này sẽ có nhiều cơ hội hơn.
Nhưng lần này bởi vì b·ị t·hương Trần Lương không thể tham gia chiến đấu, hắn buộc phải trở về căn cứ.
Mặc dù xung phong tham chiến nhưng cuối cùng Trần Lương vẫn phải ngồi chờ tin tức từ đồng đội.
Suốt thời gian chờ đợi hắn vô cùng nóng ruột đi qua đi lại không thể ngồi yên một chỗ, không thể tham chiến cùng đồng đội chỉ có thể ngồi chờ đợi khiến ai cũng không thể ngồi yên.
Cho tới khi sáu cáng cứu thương được mang tới, mặc dù khuôn mặt toàn máu nhưng Trần Lượng vẫn có thể nhận ra được đây là đồng đội của mình.
Hoảng loạn tiến tới lính quân y bên cạnh hỏi.
“Chuyện gì xảy ra, tại sao lại t·hương v·ong nhiều như vậy?”
“Khặc! đội trưởng…chúng ta thất bại rồi Kiên, Đường c·hết rồi, siêu phàm tiểu đội cũng c·hết mất một người.”
Mặc dù đang b·ị t·hương nhưng người này vẫn có thể nói được, hắn nói ra điều Trần Lương không muốn nghe nhất.