Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 778: Lựa chọn chính trị.

Chương 778: Lựa chọn chính trị.


Reng reng!

Điện thoại trên bàn làm việc vang lên, Long rất nhanh cầm lấy ống nghe.

Không cần hắn nói trước đầu bên kia đã vang lên tiếng của An Hồng.

“Bệ hạ! Là thần An Hồng.”

“Có chuyện gì vậy?”

Long hỏi! Bút trên tay hắn vẫn đang múa may.

“Là thế này thưa bệ hạ! Phía Thánh quốc thúc d·ụ·c chúng ta cho bọn hắn một câu trả lời.”

Lời của An Hồng vọng lại từ phía bên kia đường dây.

Còn câu trả lời sao! Chính là liệu Nam Tinh có chấp nhận liên minh này hay không.

Dù sao cũng đã một thời gian rồi Nam Tinh vẫn không cho bọn hắn câu trả lời chính xác, đến cả việc triển khai đàm phán cũng cố tình né tránh những chủ đề này khiến Thánh quốc vô cùng sốt ruột.

Phía An Hồng cũng đang chịu rất nhiều áp lực từ Thánh quốc trong thời gian gần đây. Tới hôm nay ông ta cảm thấy đã không kéo được nữa liền trực tiếp gọi điện cho Long đang ở Lạc Xương.

Nghe vậy Long đặt bút xuống, suy tư một lúc nói với An Hồng.

“Không phải chúng ta đã đồng ý liên minh trước đó rồi sao? Các ngươi cứ việc đàm phán đi.”

Long nói!

Đống ý với việc liên minh là điều đã được chính phủ thống nhất trước cả khi Long tới Lạc Xương.

“Không phải vấn đề này thưa bệ hạ! Là chuyện liên hôn, chúng ta vẫn chưa cho Thánh quốc câu trả lời thỏa đáng.”

An Hồng nói.

Mặc dù rất nhiều người đều muốn Long lập gia đình nhưng chuyện một tín đồ của Thánh quốc sẽ trở thành vương hậu của họ không phải ai cũng đồng ý, nhưng bởi vì nhìn dựa trên lợi ích quốc gia bọn hắn cũng không tiện nói nhiều.

Tựa lưng vào ghế Long rơi vào trầm tư, hai bên đường dây đột nhiên trở nên yên ắng lạ thường không ai lên tiếng.

Sau một lúc! Cuối cùng Long cũng lên tiếng.

“Đồng ý với bọn hắn đi. Nàng ta sẽ trở thành vương hậu.”

Cuối cùng Long cũng quyết định.

Đặt ống nghe xuống Long lại lần nữa rơi vào trầm tư.

“Bệ hạ gọi thần!”

Linh Tuyền bước vào hành lễ với Long.

“Lịch trình của chúng ta khi nào kết thúc.”

Long hỏi.

“Chúng ta sắp tới phải đi thăm hai doanh trại q·uân đ·ội cùng phát biểu trước toàn quân một lần nữa, theo kế hoạch năm ngày nữa chúng ta sẽ trở lại Nam Tinh.”

Linh Tuyền rất nhanh trả lời.

“Rút ngắn lịch trình đi. Ngày mai chúng ta sẽ trở về Nam Tinh.”

Long dặn dò.

“Còn nữa liên lạc với Hoa Nguyệt Ánh! Ta muốn gặp nàng ấy sau khi trở về.”

Cứ như vậy mọi kế hoạch của Long bị hủy bỏ, chỉ còn lại bài phát biểu trước toàn quân là vẫn phải thực hiện.

Sễ chiều hôm đó rồng đất một tiến vào ga Nam Tinh. Thời điểm Long bước vào phòng ăn Hoa Nguyệt Ánh đã đợi sẵn.

Hoa Nguyệt Ánh vẫn như vậy! Mặc dù đã qua tuổi ba mươi nhưng nàng nhìn vẫn rất trẻ trung, ở lâu trên địa vị cao cũng tạo cho nàng một cỗ khí chất cao quý. Nàng mặc trên người một bộ lễ phục gọn nhẹ hơi bó sát người để lộ ra dáng người tiền đột hậu kiều, vẻ đẹp khiến bất kỳ tên đàn ông nào cũng phải mê mẩn.

Long cũng không ngoại lệ! Chỉ có điều nó bị hắn kiềm chế lại mà thôi.

Nhìn thấy Long nàng liền đứng dậy hành một tiêu chuẩn lễ tiết với Long.

“Tham kiến bệ hạ!”

“Được rồi! Trước mặt ta không cần hành lễ như vậy.”

Long nói.

Hoa Nguyệt Ánh cũng biết Long không quá thích thú với các lễ tiết, nàng không nói mà chỉ cười nhẹ ngồi vào bàn đối diện với Long.

Trong khi chờ người hầu phục vụ đồ ăn hai người trò chuyện g·iết thời gian.

“Dạo gần đây thế nào? Ta nghe nói nàng đang có một dự án khai thác than đá lớn ở Phú Xuân!”

“Có một mỏ than đákhá lớn ở Phú Xuân! Ta đang dự tính hùn vốn với tập đoàn công nghiệp số hai để khai thác.”

Hoa Nguyệt Ánh trả lời rất tùy tiện, không giống như cách nói chuyện của thần dân với quốc vương của mình. Thời điểm này hai người là bạn không phải là quốc vương cùng thần dân.

“Ừm! Tại sao lại là tập đoàn khai mỏ số hai.”

Tập đoàn khai mỏ số hai là công ty chính phủ, chuyên về khai thác mỏ. Vấn đề là đây chỉ là công ty mới thành lập thể lượng còn khá nhỏ so với tập đoàn Hoa Quế liền không thể so được cho dù đây có là công ty của chính phủ đi chăng nữa.

Để hợp tác với Hoa Quế trong một dự án lớn như vậy nên là tập đoàn khai mỏ số một mới đúng, thể lượng của tập đoàn đó mới có tư cách hợp tác với Hoa Quế.

“Ừm! Như vậy chúng ta có thể nắm quyền chủ đạo tốt hơn.”

Hoa Nguyệt Ánh nhún vai nói, nàng không chút lo sợ dù người trước mặt là quốc vương.

“Bọn họ còn rất hoan nghênh lần hợp tác này đấy thưa bệ hạ.”

Hoa Nguyệt Ánh khoe khoang nói.

“Ừm! Nàng có thể nắm quyền chủ đạo của dự án, tiếp cận được những kỹ thuật mới nhất, trong khi bọn hắn có thể dựa vào dự án này mở rộng tăng cường chính mình. Cả hai đều có lợi.”

Long suy nghĩ một lúc nói.

“Quả không hổ là bệ hạ!”

Hoa Nguyệt Ánh cười nhẹ nói.

Sau khi đồ ăn được dọn lên hoàn tất, người hầu đã lui ra chỉ còn lại Linh Uyên cùng Linh Tuyền, Long nói tới mục đích chính của cuộc gặp lần này.

“Nguyệt Ánh! Chúng ta quen biết bao lâu rồi?”

Long hỏi.

“Cũng đã mười ba năm rồi thưa bệ hạ! Ta nhớ lúc đó bệ hạ vẫn chỉ còn là một tiểu hoảng tử nghèo không có thứ gì trong tay.”

“Như vậy chứng minh nàng có ánh mắt rất tốt.”

“Tất nhiên rồi! Ánh mắt của ta luôn rất sắc bén.”

Long cùng Hoa Nguyệt Ánh vui đùa.

Đột nhiên Long đưa vươn tay tới cầm lấy bàn tay mềm mại của Hoa Nguyệt Ánh.

Cơ thể Hoa Nguyệt Ánh hơi cứng lại, mặc dù hai người tiếp xúc rất nhiều năm rồi nhưng Hoa Nguyệt Ánh cảm giác được lần này khi bàn tay của Long nắm lấy tay nàng tính chất lại khác hoàn toàn.

“Sau nhiều năm bàn tay này vẫn như vậy.”

Long không khỏi cảm khái nói, những ngõn tay của hắn lướt qua từng tấc da thịt trên tay Hoa Nguyệt Ánh.

“Ta đã già rồi bệ hạ!”

Khóe miệng Hoa Nguyệt Ánh không khỏi xuất hiện một nụ cười buồn.

“Nàng…”

Long hơi dừng lại một chút, rồi nhìn thẳng vào mắt Hoa Nguyệt Ánh nói.

“…đang chờ ta sao?”

Trái tim Hoa Nguyệt Ánh đột nhiên lệch nhịp, náng quay đầu né tránh ánh mắt Long hơi đỏ mặt nói.

“Bệ…bệ hạ…ta…ta không hiểu ý của ngài.”

Không phải là ngài như trước nữa mà xưng hô trở thành bệ hạ.

Nhưng Long thấy vậy lại mỉm cười nói.

“Nàng là một người phụ nữa xuất sắc, nhưng tronng chuyện tình cảm có lẽ nàng không xuất sắc như vậy.”

Ngón tay cái xoa nhẹ lên mu bàn tay của Hoa Nguyệt Ánh, Long có chút thở dài nói.

“Kỳ thực ta đã từng có suy nghĩ kết hôn với nàng…”

Hoa Nguyệt Ánh nghe vậy dung nhan có hơi đỏ lên, trái tim cũng đập nhanh hơn, mọi sự chú ý đều tập trung vào tai chờ đợi những lời tiếp theo của Long.

“Nhưng…có một vài vấn đề chính trị khiến ta từ bỏ suy nghĩ này.”

Long hơi do dự nói ra.

“Nàng không giận ta chứ?”

Long nhẹ giọng nói, trong giọng nói tràn đầy thâm tình.

Nghe được những lời đó quả thật Hoa Nguyệt Ánh có hơi thất vọng.

“Ta thật sự có lỗ với nàng.”

Long làm sao không có lỗi đi được, biết người ta đang chờ mình nhưng hắn lại không nói lấy một câu, cứ để nàng tương tư như vậy để nàng mất đi khoảng thời gian đẹp nhất của một người phụ nữ thử hỏi Long có lỗi hay không?

“Bệ hạ nói gì vậy! Ngài không có lỗi gì cả, là ta tự nguyện.”

Hoa Nguyệt Ánh nở nụ cười yếu ớt nói. Nàng cũng hiểu về chính trị, nhưng nàng lại không hiểu lý do chính trị nào khiến Long không nhận nàng, nàng cũng không thể hỏi vì thế chỉ có thể nở một nụ cười dấu đi sự thất vọng trong lòng.

“Nhưng bây giờ cục thế chính trị đã thay đổi! Nàng đã có thể trở thành vợ của ta.”

Long đột nhiên lên tiếng khiến trái đang chậm dần của Hoa Nguyệt Ánh đột nhiên đập lên, nàng quay đầu lại mở lớn đôi mắt nhìn Long.

“Ý ngài là…”

“Nàng hẳn biết về đề nghị liên hôn của Thánh quốc!”

Đối với Hoa Nguyệt Ánh đây không phải chuyện bí mật, hơn nữa là liên quan tới hôn nhân của Long chắc chắn nàng biết.

“Ta đã đồng ý mối liên hôn này.”

Lời Long nói ra lại khiến hy vọng vừa mới lóe lên của Hoa Nguyệt Ánh lại biến mất. Nhưng rất nhanh nàng nàng đã nghĩ tới vấn đề khác.

“Như vậy bệ hạ muốn ta làm vợ lẽ của người sao?”

Hoa Nguyệt Ánh nói.

“Ta muốn nàng trở thành hoàng phi của ta, giúp ta kiềm chế Trần Nhật Dung.”

Long nghiêm túc nói.

“Ta biết làm vậy là không công bằng với nàng! Nhưng nàng là lựa chọn phù hợp nhất.”

Trần Nhật Dung chắc chắn sẽ có toàn bộ Thánh quốc hậu thuẫn, vì thế Long cần một người có đủ cân lượng để có thể cân bằng cỗ thế lực này của nàng ta. Long chắc chắn không muốn một cuộc tranh đấu giữa hai siêu cường trên giường của mình, hắn cần phải kiểm soát được mộ trong số đó.

Như vậy với tư cách là nhà tư bản lớn nhất Nam Tinh còn ai phù hợp hơn Hoa Nguyệt Ánh cho vị trí này nữa.

Chương 778: Lựa chọn chính trị.