Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 23: Trấn Áp

Chương 23: Trấn Áp


Khi Hà thần nói ra lý do tại sao chồng cô Quyên, nay đã là Thi Tiêu lại sau khi cứu được con trai lại cứ nhất quyết dây dưa với Hà thần không buông, mo Sinh trong lòng cảm thán, “A Lùng, mày khoẻ như con hổ nhưng mà cái bụng mày cũng quá tốt rồi đấy. Mo tau sống trên đời này 50 năm, mày là người đàn ông thứ hai tau bội phục”.

Hà thần vừa nói chuyện vừa phóng thần thức quan sát trận chiến giữa bộ tướng của Sơn thần cũng con quỷ ngoại lai thì thấy cô ta đã rơi vào thế hạ phong, chỉ có thể kiệt lực phòng thủ. Thấy tình huống đang dần tệ đi, Hà thần gấp gáp hỏi: “Mo Sinh, ông hỏi ta vấn đề kia, vây thì bây giờ đã có đối sách rồi chứ? Ta thấy cô ta không còn chống đỡ được lâu đâu”. Hà thần hất đầu về phía trận chiến như là ra hiệu.

Mo Sinh nghe thấy vậy thì cung kính đáp:

“Thưa Hà thần đại nhân, mo tôi sau khi nghe ngài kể thì kế hoạch đã thông suốt. Dự tính ban đầu của bọn tôi bước quan trọng nhất là tạm thời khống chế con quỷ kia trong vòng 30 giây. Việc này ban đầu xác thực khó, cần phải có ngài ra tay giúp đỡ. Nhưng nay thấy hắn vì tham luyến cửu phách của đứa bé gái mà điên cuồng như vậy, mo tôi xin phép đưa ra kế sách. Nhưng kế hoạch này vẫn cần phải để Hà thần ngài chịu chút thiệt thòi”.

Nói đoạn, mo Sinh lại ngước mắt về phía người đàn ông đầu rồng, thầy hắn ta gật đồng ý thì ông mới nói tiếp:

“Tên kia, mo tôi cùng vu nữ đã quan sát được quá trình hắn hấp thu hai đứa nhỏ. Hắn đã bất động khoảng 15 giây. Nay căn cứ vào đấy, thì xin Hà thần thả chín phách của đứa bé gái kia ra làm mồi nhử. Tên quỷ không có thần trí kia sẽ theo bản năng mà đến cắn nuốt chín phách. Có lẽ trong lúc hấp thu hẵn sẽ bất động khoảng 5 giây. Trong lúc đó chúng ta sẽ ra tay trấn áp. Nhưng có một điều mo tôi không thể xác định là tên kia bị tập kích trong thời gian hấp thu, hắn có thể lâp tức phản kích lại hay không. Vì thế…”.

Nói tới đây, mo Sinh chỉ ngón tay về phía mũi thuyền, nói: “Cần có nó”.

Hà thần nhìn con rắn đang quấn quanh con thuyền thì hỏi:

“Ý mo là như thế nào?”.

“Con rắn này đã được 5 đời mo tôi cung phụng. Nó không có điểm gì đặc biệt ngoài việc chịu đòn giỏi. Trong lúc con quỷ kia đang hấp thu tôi sẽ ra lệnh cho nó lén tới khống chế hắn. Sau đó…”.

Sau khi trình bày đại khái kế hoạch, mo Sinh cùng với Hà thần bàn luận chi tiết quá trình. Vu nữ thì vẫn đứng bên cạnh lắng nghe, cô chỉ đảm nhận phần công kích. Việc trù tính không phải sở trường của cô.


“Leng keng, leng keng” thanh âm chuông đồng vang lên, rắn lớn quấn quanh thân thuyền liền thu nhỏ lại thành sợi dây thừng dại độ một mét mà chui vào trong tay áo mo Sinh. Có Hà thần mở đường, không cần tới nó nữa. Thanh Sương nó còn có nhiệm vụ quan trọng phía sau.

Con thuyền dưới sức mạnh của người đàn ông mặt rồng dễ dàng lao tới trận chiến giữa cô Quyên và Thi Tiêu. Lúc này, trong mắt Hà thần cô Quyên đã hoàn toàn chịu trận, chỉ có thể vất vả mà chống đỡ công kích của con quỷ ngoại lai này. Toàn thân cô ta toả ra hắc khí để chữa trị nhưng đã có phần không theo kịp tốc độ thương tổn.

Nhắm chuẩn thời cơ, Hà thần há miệng rồng phun ra một đoàn khí trắng về phía Thi Tiêu. Sau đó hắn cũng lập tức ném mạnh Thanh Sương đã hoá thành rắn nhỏ. Chồng của cô Quyên, A Lùng, sau khi cảm nhận được đoàn khí trắng thì liền bỏ mặc, không công kích cô Quyên nữa mà lao tới chỗ bạch cầu.

Sau khi đã nắm gọn được bạch cầu trong tay, Thi Tiêu mới mở cái miệng đen ngòm, nuốt nó vào bụng. Trong lúc này, Thanh Sương trong trạng thái rắn nhỏ đã một phân thành năm mà lao tới chỗ Thi Tiêu. Năm con rắn như năm sợi dây thừng quân quanh tứ chi cùng với đầu của chồng cô Quyên. Sau đó bọn chúng điên cuồng mà lao về năm hướng khác nhau. Đây là tính “ngũ xà phanh thây”.

Trong tích tắc, Thi Tiêu mất đi năng lực hành động. Không để lỡ mất thời cơ. Hà thần, Vu nữ, Mo Sinh cùng với cô Quyên lao vào t·ấn c·ông. Cô Quyên thì dùng sức vặn đứt đầu Thi tiêu. Mo Sinh cầm kiếm gỗ đào có dán kim phù cùng với Vu nữ mỗi người một kiếm mà chém đứt hai tay. Còn Hà thần thì đâm liên tiếp hai kích mà cắt nốt hai chân.

Sau khi đã phân thi Tiêu thành sáu phần, năm con rắn nhỏ kiền quấn chặt lấy đầu cùng chân tay của thi tiêu. Mo Sinh thấy vậy thì phất tay áo, rút ra năm tấm phù mà dán lên năm phần t·hi t·hể ấy. Còn phân thân Thi Tiêu lúc này đã bị cô Quyên thả ra hai ma trành quấn chặt.

Sáu phần thân thể Thi Tiêu tạm thời đã bị phong ấn nhưng bọn chúng vẫn nhúc nhích, không mưu mà hợp, đang cố tiến về phần thân. Hà thần thấy cảnh này thì trong đầu không khỏi cảm thấy tê tê. Nhưng đã một kích liền đắc thủ khiến hắn trong lòng nhẹ nhõm. Thứ quỷ này sinh mệnh quá lớn, bị phanh thành 6 mảnh mà vẫn chưa c·hết. Nếu không có sự giúp đỡ của đám người mo Sinh, e là Hà thần hắn càng phải bỏ ra cái giá lớn hơn nếu muốn trấn áp thứ c·hết tiệt này.

Thấy mọi sự đã thành, mo Sinh cung kính khoanh tay về phía Hà thần mà thưa:

“Hà thần đại nhân, theo như giao ước, mo tôi xin phép mang con quỷ này về cho Sơn Quân. Làng tôi, ngài cùng Sơn thần, mỗi bên sẽ trấn áp con quỷ này trong 50 năm cho tới khi nghĩ ra cách g·iết c·hết nó hoặc tự nó hao hết sinh lực mà c·hết”.

Hà thần nghe vậy thì phẩy tay, “Được. Việc các ngươi đã bàn với Sơn quân từ trước ta không có ý kiến”.

Hà thần hắn cũng muốn xem con mèo già kia có cách nào mà xử trí được thứ này không. Hắn đã ăn thiệt thòi trong tay thứ này rồi, nào muốn tranh công đầu đi trấn áp nữa chứ. Hoạ chỉ có cái thứ mắt cao hơn trời như tên trên rừng kia mới nuốt không trôi cục tức này nên mới sốt sắng vậy.

Chương 23: Trấn Áp