0
[Hôm nay ba chương nhé. Mọi người tặng hoa nào.]
-----o0o-----
Alisa nghe nói có thể dùng nước thay thế xăng dầu thì ngạc nhiên nói:
“Cái này cũng có thể à?”
Thiên Anh gật đầu nói:
“Đương nhiên là có thể chứ, thật ra nếu không phải mấy tay trùm buôn dầu thô xử lý mất người kia, thì con người đã sớm không phải chịu cảnh ô nhiễm do khói bụi rồi.”
Alisa hiếu kỳ hỏi:
“Có chuyện gì ông kể tôi nghe với.”
Thiên Anh nghe vậy thì nói:
“Chuyện này cũng khá lâu rồi, khi đó tôi khoảng hai mươi tuổi. Hồi đó giới sát thủ xôn xao vụ g·iết người ở LiTTa. Một người đàn ông nghiên cứu ra động cơ có thể dùng nước thay cho xăng, và thế là ông ta bị á·m s·át. Về phần bản vẽ thì không biết đã rơi vào tay ai nữa.”
Alisa kinh ngạc nói:
“Còn có chuyện này à, sao tui không biết nhỉ?”
Lần này tới lượt Thiên Anh ngạc nhiên, hắn hỏi:
“Bà cũng làm sát thủ hay sao mà biết?”
Alisa nghe vậy thì gõ vào đầu Thiên Anh một cái, sau đó mắng:
“Sát thủ cái đầu ông chứ sát thủ, người ta là công dân lương thiện nhé. Chẳng qua ngày trước tôi có hoạt động trong ngành cảnh sát, làm bên pháp y ấy.”
Thiên Anh nghe vậy thì gãi gãi đầu. Hắn cảm thấy Alisa nói chuyện chẳng ăn nhập gì với nhau cả. Alisa nhìn thấy vẻ mặt đần thối của Thiên Anh thì cười tươi, cô nàng nói:
“Thôi ăn cơm đi, cơm trương hết cả lên rồi kia.”
Thiên Anh nhẹ gật đầu, sau đó vừa ăn cơm vừa xem tivi. Cũng không bao lâu hai người đã ăn xong, hôm nay ăn xong do cảm thấy lười nên cả hai chưa đi rửa nồi vội, mà nằm cùng nhau xem tivi.
…
Trong khi Thiên Anh đang ở nhà nằm xem tivi, thì tại căn cứ của hai thế lực lớn là bang Sọ Hổ cùng bang Búa Rìu lại đang diễn ra cuộc họp cao tầng.
Dù sao hôm nay khi đi thì hơn trăm người, cùng một đoàn xe đông đúc, còn khi trở về chỉ có vài người cùng một chiếc xe. Biết được tin này thì cao tầng của hai thế lực lớn lập tức xuất hiện hỏi thăm tình huống.
Sau khi biết được toàn bộ người của bọn họ đều bị ‘Kẻ Thống Trị phương Bắc’ g·iết c·hết, bọn họ cảm thấy vô cùng tức giận. Có người còn muốn mang quân đi g·iết c·hết Thiên Anh, đòi lại nợ máu.
Có điều những kẻ này chỉ là mấy tên lỗ mãng mà thôi, về phần những người chủ chốt của bang hội thì không nóng tính như vậy. Bọn họ lúc này gọi những người mới về vào trong phòng riêng để nói chuyện.
...
Phòng làm việc của bang chủ bang Búa Rìu - Đàm Hưng.
Lúc này ở bên trong phòng đang có gần chục người. Trong đó có Đàm Hưng, hai người Văn Kiên, Long Trọc cùng một số thành viên trụ cột khác của bang Búa Rìu.
Khi tiến vào trong phòng, Đàm Hưng mới từ tốn hỏi Văn Kiên về chuyện tính xảy ra ở căn cứ phía Bắc. Hỏi xem nguyên nhân do đâu mà Thiên Anh lại động thủ g·iết người.
Văn Kiên cũng không phải dạng người ngu, hắn biết cái gì phải nói thật, cái gì có thể lấp liếm cho qua chuyện. Nên khi Đàm Hưng hỏi về sự tình ở khu căn cứ phía Bắc, hắn không dám giấu mà lấy ra một máy quay phim có ghi lại cảnh chiến đấu của Thiên Anh cùng với người của bọn họ.
Đây là video mà hắn phải dùng số tiền lớn để mua lại từ một thành viên của Chính Nghĩa Hội.
Vốn ban đầu mọi người tưởng rằng Thiên Anh muốn thị uy, nên mới g·iết người của bang Búa Rìu. Nhưng sau khi xem đoạn đầu của video thì mọi người mới biết là do đâu.
Sau khi xem được đoạn đầu, có người còn không kiềm chế được mắng lớn:
“Con mẹ bọn nó mấy đứa ngu này. Đã bảo đến địa bàn của người khác phải biết thu liễm, vậy mà vẫn chứng nào tật nấy.”
Người này chửi xong thì có một hai người khác cũng mắng. Nhưng đang mắng được một nửa thì bọn họ dừng lại. Lúc này bọn họ tập trung vào trận chiến giữa Thiên Anh cùng người của bọn họ.
Vốn bọn họ đang rất chăm chú, nhưng cứ đến đoạn gay cấn thì tên quay phim nhát c·hết lại nấp vào một xó, khiến cho bọn họ không thể xem được những đoạn quan trọng.
Nhưng dù không thể xem được những đoạn quan trọng, nhưng sau khi xem xong, bọn họ có thể rút ra một số vấn đề mấu chốt.
Nhìn qua mọi người, Đàm Hưng hỏi:
“Mọi người có suy nghĩ gì về người kia không? Long Trọc! Anh từng gặp mặt tên kia, có nhận xét gì về hắn không?”
Long Trọc nghe vậy thì trầm tư một lát, sau đó nói:
“Tên kia tâm tính tàn nhẫn, hắn g·iết vài trăm người xong mà vẫn cười nói bình thản, như chẳng có chuyện gì. Người kia làm việc cũng rất khó đoán, khi bình thường nhìn không ra khác biệt gì, nhưng một khi đã động thủ lập tức để cho người ta cảm thấy sợ hãi. Nhìn chung kẻ này không dễ nắm bắt, rất khó đoán.”
Đàm Hưng nhẹ gật đầu, hắn nhìn qua Văn Kiên hỏi:
“Còn anh thấy tên đó ra sao? Hắn có điểm yếu gì không?”
Văn Kiên nghe vậy thì nhíu mày, sau một lúc hắn mới nói:
“Tôi tạm thời chưa thấy điểm yếu gì ở hắn cả. Ở bên cạnh hắn có một nữ nhân rất xinh đẹp, có quan hệ rất tốt với hắn. Nhưng tôi không rằng đây là điểm yếu.”
Một thành viên khác tên Trần Diệu ngồi ở đối diện Đàm Hưng lúc này lên tiếng:
“Với loại người tàn nhẫn như tên kia, g·iết người như cỏ rác, nữ nhân dù xinh đẹp tới mấy cũng giống như đồ chơi mà thôi. Nên việc muốn dùng một nữ nhân để kiềm chế hắn là chuyện không thể nào.”
Những người khác nghe vậy đều cảm thấy có lý. Bọn họ không cho rằng một tên khát máu giống như Thiên Anh, lại sẽ bị sợi dây tình cảm ràng buộc.
Nhìn thấy phản ứng của mọi người trong phòng như vậy, Đàm Hưng nheo mắt nói:
“Xem ra muốn giải quyết được tên kia thì không thể nóng vội được. Một con sói khát máu sống cô độc, chiến lực phi phàm, không có điểm yếu, muốn đụng tới hắn không dễ.”
Mọi người nghe vậy thì đều gật đầu tán thành. Sau đó Long Trọc nhìn mọi người nói:
“Tôi cảm thấy trước tiên không nên cùng tên kia làm to chuyện hôm nay. Chúng ta tạm thời giữ hòa bình với hắn.”
Văn Kiên lúc này cũng nói:
“Tôi cũng nghĩ vậy, món nợ hôm nay sau này sẽ bắt hắn trả, nhưng không phải hôm nay.”
Bang chủ của bang Búa Rìu cùng với những thành viên tinh anh khác, sau khi nghe được lời nói của hai người thì đều gật đầu. Tiếp đó Đàm Hưng cùng với những người khác thống nhất với nhau, sẽ không đụng chạm gì tới Thiên Anh.
Tiếp đó bọn họ cùng nhau bàn bạc chuyện trong bang. Sự tình mà bọn họ bàn bạc chủ yếu là vấn đề lương thực, nước sạch, thuốc men, như yếu phẩm hằng ngày. Tiếp đó là đến các khu cất chứa súng đạn, thú biến dị, các mối nguy cơ thường trực đến từ bọn quỷ lùn.
Thật ra cuộc họp lần nào cũng chỉ có mấy vấn đề như vậy, có điều đây là những vấn đề khó, muốn tháo gỡ cần phải có thời gian.
…
Ở bên ngoài.
Trong khi cao tầng của hai thế lực quyết định tạm thời không đụng chạm gì tới Thiên Anh. Nhưng mà thuộc hạ của bọn họ lại không muốn vậy. Nợ máu phải trả bằng máu.
Trong số những người Thiên Anh g·iết, đại bộ phận bọn họ đều có gia đình, bạn bè. Thiên Anh g·iết hơn hai trăm người, trong nháy mắt địch nhân của hắn ở thành phố Nội Hà đã lên tới gần ngàn.
Những người này biết bản thân nhỏ yếu không đấu lại Thiên Anh. Nên ở trong bóng tối, bọn họ đang gom lực lượng, âm thầm chờ đợi thời cơ để trả thù Thiên Anh.