Sinh Tồn Trong Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: ꧁༺ Thiên Tai Nối Tiếp Thiên Tai, Cuộc Sống Khó Khăn ༻꧂
Thiên Anh giật mình đánh rơi cả máy hàn, cùng Thiên Lang từ từ quay lại. Không thấy đứa trẻ nào, chỉ có Mốc đang nhìn họ với ánh mắt kỳ lạ.
Thiên Anh chỉ vào Ki:
“Không sao đâu, hôm nay ăn no rồi. Chắc phải lâu lắm mới cần ăn lại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Này Thanh đần, có tin anh đây nhai đầu mày không?”
Thế giới này có khoa học công nghệ rất phát triển, ngay cả giữa t·hiên t·ai khủng kh·iếp, Thiên Anh vẫn có thể xem thời sự như thường.
Thiên Thanh nghe vậy cũng không tỏ ra quá lo lắng, dù sao nó vẫn còn rất ngây thơ. Thiên Anh cười nói:
“Hai người về rồi đấy à, sao mà hốt hoảng thế?”
Thiên Anh nghe chúng đối thoại, khóe môi hơi cong lên. Trước kia anh hay thấy chúng dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn nhau, Thiên Lang thì sủa, Thiên Thanh thì lè lưỡi, nhưng không rõ chúng nói gì, giờ thì đã hiểu.
Thiên Anh đáp:
-----o0o-----
Tuy nhiên, anh chỉ đi nếu các t·hảm h·ọa vẫn tiếp diễn. Còn không, anh sẽ ở lại đây, săn thú để tăng cường sức mạnh.
“Ngáo ăn nhiều lắm sao?”
Mốc cười híp mắt:
Thiên Lang không vui khi bị gọi là “ngáo” trừng mắt nhìn Thiên Thanh:
Chương 13: ꧁༺ Thiên Tai Nối Tiếp Thiên Tai, Cuộc Sống Khó Khăn ༻꧂
Mốc ngạc nhiên: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đói lắm ạ, mấy đồ ăn khô kia khó nuốt quá, bé muốn ăn đồ tươi cơ."
“Thiên Lang là ai?”
“Không sao, chúng ta còn đồ ăn dự trữ mà, ăn mấy tháng cũng đủ…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thiên Thanh, cái tên thật đẹp. Bé thích lắm. Mà hai người sao lại có vẻ sợ hãi vậy?”
“Ki đó, anh đổi tên cho nó nghe hay hơn. Sau này không thể coi hai đứa là thú vật được nữa.”
“Anh từng coi bọn em là thú vật sao?”
Mốc nghiêng đầu, bộ dạng kỳ quái:
Thiên Anh suy nghĩ một chút rồi nói:
“Cũng bình thường thôi, Thiên Lang cũng nói được rồi kìa.”
Nói đến đây, Thiên Anh ngừng lại, nhìn Thiên Lang rồi hỏi:
Thiên Anh ho khan:
“Vâng, đổi tên cũng tốt ạ. Nhưng tên cũ cũng được, anh muốn đặt tên gì cho bé?”
Biết được tin này, Thiên Anh quyết định: khi n·ước l·ũ rút, anh sẽ đưa Thiên Lang và Thiên Thanh đến đó.
Mốc nghe vậy liền nói:
Thiên Lang lên tiếng:
“Cậu chủ nói đập sông Cả bị vỡ, n·ước l·ũ từ thượng nguồn đổ về, kinh lắm, nhà mười tầng mà nó đẩy phát đổ luôn.”
Thiên Anh xoa đầu Thanh:
“Anh họ Lý, hai đứa tất nhiên cũng theo họ anh rồi. Ki sẽ là Lý Thiên Lang, bé là Lý Thiên Thanh. Ba anh em nhà họ Lý, haha.”
Thiên Lang nhe răng cười:
“Nhưng mày ăn khỏe thế kia thì phải làm sao? Đồ ăn nhiều đấy, nhưng để mày ăn no chắc chỉ đủ một bữa.”
“Ngon nhào vô?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉnh sửa vào ngày 17/9/2024
Thiên Thanh tò mò:
“Mốc, đừng làm anh đau tim thế chứ! Suýt nữa thì anh đi gặp ông bà rồi.”
Tắm xong, anh cùng Thiên Lang và Thiên Thanh ăn cơm, vừa ăn vừa xem tin tức.
Thiên Anh mỉm cười:
Mốc bò lại gần, leo lên người Thiên Anh:
"Được rồi, hôm nay sẽ có nhiều đồ ăn ngon."
Trong lúc luộc tim lợn, Thiên Lang trông bếp, Thiên Thanh bật tivi xem thời sự, còn Thiên Anh đi tắm.
Sau đó, cả ba mang chiến lợi phẩm cất vào kho đông, chỉ giữ lại một quả tim lợn biến dị cấp cao để luộc.
"Thôi nào, đừng cãi nhau nữa. Chúng ta đi tắm rửa rồi còn nấu cơm, chắc Thanh đói lắm rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Làm xong tất cả, Thiên Anh thở phào nhẹ nhõm.
“Hì hì. Ngạc nhiên lắm đúng không?”
Thiên Thanh nhìn Thiên Lang với ánh mắt sắc lạnh:
Thời sự hôm nay vẫn như mọi ngày, toàn tin về t·hảm h·ọa tự nhiên: s·óng t·hần, đ·ộng đ·ất, n·úi l·ửa p·hun t·rào, d·ịch b·ệnh, triều cường, thú biến dị, m·ưa l·ũ, giông bão...
“Khụ khụ, không phải thế. Mà Mốc này, bé có muốn đổi tên không?”
Thanh gật đầu:
Đang thầm cảm thấy may mắn, một giọng trẻ con trong trẻo vang lên:
Vỗ ngực trấn an, Thiên Anh nói:
Hiện tại, nhiều người đã di chuyển đến đó, chủ yếu là những người giàu có điều kiện. Họ thậm chí còn xây dựng một thành phố tạm thời để đón người tị nạn.
“May mà chuẩn bị kỹ càng, không thì tiêu đời rồi.”
Nhưng điều khiến Thiên Anh ngạc nhiên là người ta đã tìm được nơi trú ẩn mới: sa mạc tử thần. Nơi đó nắng nóng, đầy rẫy động vật nguy hiểm, nhưng giữa lúc l·ũ l·ụt hoành hành, nó lại là nơi trú ẩn lý tưởng. Vì là sa mạc nên dù mưa lớn, nước cũng nhanh chóng rút đi, thậm chí còn cải thiện môi trường nơi đây. Hơn nữa, sa mạc tử thần chỉ có mưa chứ không có các t·hảm h·ọa khác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.